Nhân đạo chí tôn

Chương 704: Làm sư phụ không dễ (2)

Trong lòng Chung Nhạc cực kỳ phẫn hận. Hiện tại hắn đã tu luyện tới Pháp Thiên Cảnh, tu thành Cực cảnh Thiên Địa Tá Pháp, đã bắt đầu cảm ngộ Chân Linh. Vì nghiên cứu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, khiến cho hắn đã đi chút đường vòng, lãng phí thời gian đi nghiên cứu một môn tuyệt học hiện tại không thể sử dụng. Bất quá, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh vẫn là cực kỳ hữu ích. Hắn nghĩ muốn tu thành Chân Linh, trước tiên nhất định phải tu thành Chân Linh Nguyệt Linh và Chân Linh Nhật Linh, luyện Nguyên thần Tinh Thiềm và Nguyên thần Kim Ô thành Chân Linh trước, sau đó mới có khả năng luyện Nguyên thần Phục Hy thành Chân Linh.

Mà muốn tu luyện Nguyên thần Tinh Thiềm và Nguyên thần Kim Ô thành Chân Linh, biện pháp nhanh nhất chính là đi tới phụ cận mặt trăng và Thái Dương tiến hành cảm ngộ. Tinh thông Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, bố trí Trận pháp Truyền tống, sẽ khiến cho hắn có được năng lực bay ra khỏi Tổ Tinh, có thể tu thành Chân Linh Cảnh càng nhanh hơn.

- Ta đã có Nguyệt Hạch trong tay, không cần leo lên mặt trăng, sẽ có thể luyện Nguyên thần Tinh Thiềm thành Chân Linh. Bất quá, ta cần phải đi phụ cận Thái Dương một chuyến…

Trong lòng Chung Nhạc suy tư, đưa ra chủ ý:

- Ừm! Hiện tại liền bế quan trước, luyện Nguyên thần Tinh Thiềm thành Chân Linh, sau đó mới truyền tống ra khỏi Tổ Tinh, đi tới phụ cận Thái Dương luyện Nguyên thần Kim Ô thành Chân Linh. Tiện nghi cho Long Nhạc rồi, hắn sẽ tu thành Chân Linh Cảnh trước ta và Ba Tuần một bước, trở thành một gã Cự bá Yêu Tộc!

Sau đó, Chung Nhạc liền bế quan tiềm tu, ngày đêm cảm ngộ Nguyệt Linh.

o0o

Vào lúc này, Sư Bất Dịch đã trở lại Hắc Sơn Hãm Không Thánh Thành, sắc mặt âm tình bất định, trong lòng thầm tính toán:

- Tu vi tiến cảnh của tiểu tử Chung Sơn thị này thật sự đáng sợ, hơn nữa lòng dạ còn thâm sâu khó lường. Trận hình lớn như vậy cũng có thể bị hắn ung dung hóa giải, không thương tổn nổi nửa phần nguyên khí của Kiếm Môn và Nhân Tộc. Đông Hoang ta sát bên cạnh Đại Hoang, có người hàng xóm đáng sợ như thế này, khiến cho ta đứng ngồi không yên a… Minh Vương Thần Nhãn! Ta cần có Minh Vương Thần Nhãn hoàn chỉnh!

Trong mắt con sư tử chín đầu này lóe lên quang mang lúc sáng lúc tối, lẩm bẩm:

- Không có Minh Vương Thần Nhãn, ta căn bản khó có thể đột phá được một bước cuối cùng, tu thành Yêu Thần! Long Nhạc, đệ tử quan môn của ta, ta vốn dĩ dự định đợi ngươi tu thành Cự bá Chân Linh Cảnh, mới giết ngươi cướp mắt. Hiện tại tiểu tử Chung Sơn thị kia tinh tiến thần mãnh như vậy, xem ra, ta đợi không tới được ngày ngươi tu thành Chân Linh Cảnh rồi…

Mục đích ban đầu của hắn là ít nhất cũng phải chờ tới lúc Long Nhạc tu thành Chân Linh mới móc đi Minh Vương Thần Nhãn của Long Nhạc. Tu vi của hắn hiện tại là Thông Thần Cảnh, dùng Thần Nhãn cấp bậc Cự bá Chân Linh Cảnh, áp lực mà Thần Nhãn phải gánh chịu sẽ rất lớn, có tỷ lệ thất bại nhất định.

Bất quá, chỉ cần Sư Bất Dịch chuyên cần khổ luyện, cuối cùng cũng sẽ có thể đề thăng Thần Nhãn lên tới đẳng cấp Thông Thần Cảnh. Mà nếu thời điểm Long Nhạc vẫn còn là Pháp Thiên Cảnh đã móc đi con mắt của hắn, như vậy tỷ lệ thất bại sẽ cực cao. Chỉ là hiện tại Nhân Tộc đã quật khởi, từ từ thịnh vượng lên. Lần này Chung Nhạc dễ dàng hóa giải một trận âm mưu nhằm vào Nhân Tộc, hơn nữa còn mò được một chỗ tốt thật lớn, khiến cho trong lòng Sư Bất Dịch sinh ra cảm giác uy hiếp và cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cho nên hắn không kịp đợi tới lúc Long Nhạc tu thành Chân Linh.

Tư chất của hắn cũng là siêu quần bạt tụy, chỉ là Yêu Thần Minh Vương Quyết không trọn vẹn, không được đầy đủ, vì thế nên không thể càng tiến thêm một bước. Lúc trước khi đánh một trận với Phong Thường, lại càng bị Phong Thường bắt lấy điểm sơ hở trong công pháp của hắn, phá vỡ chân thân Minh Vương của hắn. Mà chỉ cần đạt được Minh Vương Thần Nhãn, bổ toàn lại công pháp, Yêu Thần Minh Vương Quyết của hắn sẽ lập tức hoàn mỹ vô khuyết, không còn sơ hở. Hắn vẫn còn trẻ, tu thành Nguyên thần Thuần dương, thành tựu Yêu Thần cũng là ở trong tầm tay.

- Thanh Sơn, sư đệ Long Nhạc của ngươi đâu rồi?

Sư Bất Dịch lấy ra Đồ Đằng Trụ, không liên lạc được với Long Nhạc, không khỏi khẽ nhíu mày, quay sang hỏi Lưu Thanh Sơn. Lưu Thanh Sơn khom người, cung kính nói:

- Bẩm sư tôn, cách đây không lâu, Long Nhạc sư đệ nói chính mình đột nhiên có cảm ngộ, tựa hồ muốn đột phá, tu thành Chân Linh rồi, cho nên đang tiến hành bế quan. Sư tôn tìm hắn có chuyện gì?

- Long Nhạc sắp sửa tu thành Chân Linh rồi?

Sư Bất Dịch nghe vậy liền mừng rỡ, nhịn không được bật cười ha hả, không ngừng gật đầu, nói:

- Tốt! Tốt! Ta thật sự đã thu được một đệ tử tốt a! Không ngờ nhanh như vậy đã sắp sửa tu thành Chân Linh rồi!

Trong lòng hắn vui mừng vô hạn. Vừa rồi hắn còn định lập tức móc đi Minh Vương Thần Nhãn của Long Nhạc, hiện tại nhất thời liền bỏ đi cái ý niệm này:

- Thật sự thượng thiên cũng chiếu cố Yêu Tộc ta a! Yêu Thần Minh Vương Quyết của ta rốt cuộc đã có thể hoàn mỹ vô khuyết rồi!

Hắn nhìn về phía Lưu Thanh Sơn, cảm khái nói:

- Thanh Sơn, trong các đệ tử của vi sư, hiện tại chỉ còn lại có ngươi và Long Nhạc mà thôi. Đại sư huynh Thanh Vân của ngươi đoán chừng đã chết trên Côn Tinh. Hai vị sư tỷ của ngươi cũng đã chết sớm, bởi vậy vi sư chỉ còn lại có một mình ngươi. Chỉ có ngươi mới một lòng trung thành và tận tâm với vi sư. Tương lai, y bát của vi sư tất nhiên sẽ giao cho ngươi kế thừa!

Lưu Thanh Sơn nơm nớp lo sợ, vội vàng khom người nói:

- Sư tôn, tư chất và tài hoa của Long Nhạc sư đệ cao hơn ta gấp trăm lần…

Ngữ khí Sư Bất Dịch tràn ngập ý vị nói:

- Hắn? Hắn là nửa Long nửa Yêu, có quan hệ không nhỏ với Long Tộc! Đệ tử của vi sư, từ đầu tới cuối chỉ có một mình ngươi. Bảo tọa của vi sư, cũng chỉ có một mình ngươi mới có thể ngồi lên. Ta họ Sư tên Bất Dịch, làm sư phó không dễ! Cả đời ta thu nhận rất nhiều đệ tử, kết quả là vậy mà chỉ có một mình ngươi trung thành và tận tâm với vi sư. Thanh Sơn, ngươi không cần phụ sự kỳ vọng của vi sư đối với ngươi!

Lưu Thanh Sơn quỳ rạp xuống đất, liên tục dập đầu, nức nở nói:

- Đệ tử thẹn với sự bồi dưỡng của sư tôn!

Sư Bất Dịch cười ha hả, đỡ hắn đứng lên, nói:

- Ngươi minh bạch sự khổ tâm của vi sư thì tốt rồi! Đứng lên đi! Long Nhạc lòng lang dạ sói, là gian tế của Long Tộc cắm vào Yêu Tộc ta. Nếu hắn tạo phản, ngươi biết rõ chính mình nên làm như thế nào a?

Lưu Thanh Sơn mạnh mẽ gật đầu, lớn tiếng nói:

- Cái mạng này của đệ tử chính là của sư tôn! Đệ tử nhất định sẽ xông pha khói lửa, máu chảy đầu rơi để đền đáp ơn tài bồi của sư tôn!

o0o

Bốn tháng sau, Chung Nhạc đã luyện Nguyệt Linh thành Chân Linh, luyện thành Nguyên thần Chân Linh Lục Mục Tinh Thiềm. Cơ hồ cũng ngay thời điểm này, Long Nhạc cũng tuyên bố xuất quan, trở thành Cự bá Chân Linh Cảnh trẻ tuổi nhất Yêu Tộc. Sư Bất Dịch lập tức triệu kiến Long Nhạc tới Hắc Sơn Hãm Không Thánh Thành. Long Nhạc nhận được tin tức này, lập tức lên đường chạy tới Hắc Sơn. Thời điểm cách Hắc Sơn khoảng chừng hai ba vạn dặm, Long Nhạc đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy Sư Bất Dịch đang đứng trên đỉnh một ngọn núi hoang, hai tay chắp sau lưng lẳng lặng đứng đó. Ngữ khí Long Nhạc kinh ngạc hỏi:

- Sư tôn không phải là muốn ta tới Hãm Không Thánh Thành bái kiến sao? Vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status