Nhân đạo chí tôn

Chương 840: Đi tới đâu, chết tới đó (2)

Oanh oanh oanh!

Xa xa, từng đạo từng đạo quang mang rơi xuống đất, đập vào các nơi trên Tinh cầu xanh thẳm, chính là đám đệ tử của từng tôn từng tôn Ma Thần kia, đều là Cự bá Chân Linh Cảnh, Thông Thần Cảnh.

Có thể xuyên qua Lôi tầng Thuần dương, đại biểu tốc độ của bọn họ chính là cực kỳ nhanh chóng.

Bất quá, giữa không trung vẫn truyền tới từng tiếng từng tiếng kêu la thảm thiết. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, đã có hơn mười gã Cự bá Cự bá Chân Linh Cảnh, Thông Thần Cảnh chết trong Lôi tầng Thuần dương.

Thiềm Phương Trận cũng hạ xuống, cách đám người Chung Nhạc một đoạn không xa. Chung Nhạc nhìn về phía Thiềm Phương Trận, đột nhiên mở miệng nói:

- Phương Trận sư huynh, ta có mấy chuyện muốn thỉnh giáo!

Khí tức Thiềm Phương Trận cuồng dã, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nói:

- Ngươi có thể hỏi, ta cũng có thể không nói! Hỏi đi!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, cực kỳ khách khí nói:

- Ngươi giúp ta giải thích nghi hoặc, ta cũng sẽ nói cho ngươi biết một nhược điểm trí mạng của ngươi! Xin hỏi Phương Trận sư huynh, thông qua Lục Đạo chuyển thế, sẽ có những hung hiểm gì?

Thiềm Phương Trận khẽ nhíu mày, nói:

- Sẽ bị mất hết ký ức, không nhớ rõ kiếp trước. Nhưng có thể tiếp dẫn, khiến cho trí nhớ kiếp trước thức tỉnh lại!

Chung Nhạc gật đầu, lại hỏi:

- Nếu Luyện Khí Sĩ của những Lục Đạo Giới khác tới Lục Đạo Giới chúng ta, chết ở chỗ này, hồn phách có sẽ bị Lục Đạo Luân Hồi tiếp dẫn hay không?

- Sẽ không!

Thiềm Phương Trận dứt khoát trả lời. Chung Nhạc lại hỏi:

- Trong Lục Đạo Giới, làm sao mới có thể chân chính giết chết đối thủ?

Thiềm Phương Trận lạnh lùng nói:

- Đánh cho hắn hồn phi phách tán! Bất quá, dưới sự bảo vệ của Lục Đạo Luân Hồi, chuyện này trên cơ bản là không thể làm được!

- Đa tạ đã giải thích nghi hoặc!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Phương Trận sư huynh, nhược điểm của ngươi cũng là nhược điểm của toàn bộ Luyện Khí Sĩ Ngục Giới, đó chính là không sợ chết. Không sợ chết sẽ khiến cho ngươi chỉ biết công kích mà bỏ mặc phòng ngự. Thời điểm ngươi phát động công kích, chỗ sơ hở quá nhiều. Một chỗ sơ hở thôi, đối với cường giả chân chính cũng đã đủ để trí mạng rồi. Đây cũng là nguyên nhân chân chính vì sao các đời Luyện Khí Sĩ Ngục Giới không lần nào có thể đại biểu cho Lục Đạo Giới thứ ba ngàn xuất chiến. Ngươi muốn sống sót, nhất định phải tăng cường thần thông phòng ngự!

o0o

Trên không trung Tinh hệ Song Tử, Thiềm Đông Nguyên nhìn về phía Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân, đột nhiên cười hắc hắc, nói:

- Hai vị sư huynh tựa hồ có chút bận tâm a?

Trên mặt Sư Bất Dịch lộ ra thần sắc lo lắng, gật đầu nói:

- Đúng là có chút bận tâm!

Thiềm Đông Nguyên mỉm cười, nói:

- Các ngươi quả thật là nên lo lắng! Hắc hắc hắc… vừa rồi ta chỉ cho đồ đệ của ta biết lai lịch đệ tử hai người các ngươi, đã nói cho hắn biết kẻ nào là Linh thể gì. Đoán chừng đồ đệ ta đã sớm định liệu trước chiêu thức đối phó rồi. Đệ tử hai người các ngươi căn bản là không sống được quá một khắc!

Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân nhất thời trừng mắt cứng lưỡi, có chút ngơ ngác nhìn hắn. Thiềm Đông Nguyên bật cười ha hả, khuôn mặt dữ tợn hung ác, cười lạnh nói:

- Các ngươi cho rằng ta thật sự sẽ thật lòng kết giao hai tên Thần Ma quê mùa đến từ địa phương nhỏ như các ngươi sao? Ta chẳng qua là mượn cơ hội để chỉ điểm cho đệ tử ta, để cho hắn tìm cơ hội bắt lấy bốn cái đầu mà thôi! Đệ tử của các Ma Thần khác chết càng nhiều, đồ đệ của ta mới càng có nhiều cơ hội!

Hắn dương dương đắc ý, nhìn về phía Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân, chế giễu nói:

- Trong Ngục Giới ta đều là những hạng người tàn độc làm nhiều việc ác, kẻ nào không phải đã từng gây ra vô số huyết án ngập trời? Hai tên quê mùa các ngươi thật không biết đã phạm phải chuyện gì, lại bị lưu đày vào Ngục Giới. Các ngươi quả thật là đơn thuần muốn chết a!

Sắc mặt Sư Bất Dịch trở nên cực kỳ đặc sắc, khiến cho Thiềm Đông Nguyên càng thêm đắc ý, khuôn mặt dữ tợn:

- Hai tên quê mùa các ngươi không ngờ lại thu được bốn cái Linh thể làm đệ tử! Các ngươi có biết Linh thể ở trong Ngục Giới ta hiếm có tới mức nào không? Nếu như ta đã không thể chiếm được, đương nhiên là trực tiếp chơi chết rồi!

Lục Đạo lão nhân cũng tràn ngập kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ:

- Biết người biết mặt không biết lòng a! Tên Thiềm Đông Nguyên này nhìn như chất phác, hóa ra chỉ là nhìn như mà thôi!

Sư Bất Dịch cũng cảm khái vạn lần, gật đầu nói:

- Ta quả nhiên vẫn là quá đơn thuần rồi!

Thiềm Đông Nguyên cất tiếng cười to:

- Hiện tại hai người các ngươi đã có thể cẩn thận lo lắng rồi!

Sư Bất Dịch mạnh mẽ gật đầu, ngữ khí lo lắng nói:

- Chỉ mong đệ tử của ngươi đừng làm gì quá phận! Nếu gây thương tổn tới hai tiểu nữ oa kia, cái tên kia mà nổi điên lên, sợ rằng tất cả Luyện Khí Sĩ nơi này đều phải chết sạch!

Thiềm Đông Nguyên nhất thời nghi hoặc, hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Cái tên kia luôn luôn là đi tới đâu chết tới đó. Một khi hắn nổi giận, tuyệt đối sẽ giết sạch đám quê mùa này a!

Trong lòng Sư Bất Dịch cực kỳ lo lắng, thầm nghĩ:

- Ngàn vạn lần không nên giết sạch bọn họ a! Khiêm tốn! Ngươi nhất định phải khiêm tốn! Tốt nhất đừng xuất thủ…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status