Nhân đạo chí tôn

Chương 986: Thiên y

Nữ tử này khi mặc nam trang có vẻ đẹp thoát tục, còn thay nữ trang thì lại như một người khác, không còn thấy chút hào sảng nào lúc trước. Nữ hài tử trước mặt giống như bước trên mặt hồ phẳng lặng trong mộng cảnh tiến lại gần, giống như mộng ảo vậy. Khiến người ta có cảm giác đại điện giống như bỗng chốc đầy ánh hào quang.

Vẻ đẹp của nàng ta không hề thua kém Tiên Thiên Thần như Nguyệt Thần!

Chỉ là, Tiên Thiên Thần cao cao tại thượng, khó lòng tiếp cận, còn nàng thì tạo cảm giác vô cùng ôn hòa thân thiện.

Chung Nhạc thầm tán thưởng:

- Vị ở Thiên Giới nhắm trúng nàng đúng là có nhãn quang. Nếu ta là hắn thì cũng bất chấp tất cả để có nàng.

Đương nhiên, hắn không có ý định đó, hắn cũng đã từng gặp rất nhiều nữ tử mỹ lệ thoát tục. Xích Tuyết, Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà, Nguyệt Thần, Thần Hậu nương nương, mỗi người đều có vẻ đẹp kinh tâm động phách.

Chung Nhạc nhiều hơn là ngưỡng mộ, sống được tại nơi hỗn loạn như Ngục Giới này tới hiện giờ, Quân Vô Đạo đúng là rất có bản lĩnh.

Hơn nữa dám nói “không” với cường giả Thiên Giới, nữ tử này đúng là gan dạ hơn người, đáng để ngưỡng mộ.

- Chung Tà Thần đúng là bất phàm.

Quân Vô Đạo quan sát hắn, khen:

- Các nam tử khác khi thấy dung mạo thật của ta ánh mắt đều lộ dục vọng, ta thực căm ghét không nói lên lời. Chỉ trong mắt ngươi là ta không thấy có chút dục vọng nào.

Chung Nhạc há mồm cười nhưng không có tiếng vọng ra:

- Vô Đạo sư tỷ hiểu lầm rồi. Ngươi đẹp như vậy mà ta không có dục vọng thì thật không đáng làm nam tử. Sở dĩ ngươi không thấy được chủ yếu là vì ta là cốt thân, không có nhục thân, đương nhiên không có dục vọng nam nữ. Nếu ta có lại nhục thân thì khó nói. Chưa biết chừng ngươi sẽ thấy ta đáng ghét. Đúng rồi, Quân Vô Đạo chắc không phải danh tính thực của ngươi. Tên thật của ngươi là gì?

Quân Vô Đạo lắc đầu không đáp, mời hắn ngồi xuống:

- Chung Tà Thần tới tìm ta có việc gì?

Chung Nhạc cũng không truy hỏi, nói:

- Nhờ sư tỷ làm cho ta một tấm áo choàng, nguyên liệu ta đã chuẩn bị xong.

Ánh mắt Quân Vô Đạo lay động, cười:

- Ngươi có biết nhờ Chức Nữ bọn ta làm y phục sẽ phải trả giá rất cao? Chức Nữ của Thiên Lăng thần tộc bọn ta đảm nhiệm thiên chức trên Thiên Đình, trước nay chỉ làm y phục cho Giới Đế tộc. Vương công quý tộc khác nhờ bọn ta làm đều là việc bí mật, phải có được bảo vật đáng giá mới mời được Chức Nữ bọn ta. Hơn nữa, y phục bọn ta làm có ưu điểm là thiên y không kẽ hở, nhất y định hình, ẩn hiện tùy ý. Chỉ cần không ngừng tế luyện y phục có thể được tăng cường cùng tu vi của chủ nhân. Vì thế ngươi muốn nhờ được ta, cái giá này…

- Giá cả dễ nói thôi.

Chung Nhạc nghiêng người nói:

- Sư tỷ muốn gì?

Quân Vô Đạo khẽ cười:

- Vương công quý tộc đưa ra lợi ích có lẽ Chung Tà Thần không sánh được đâu. Nhưng ta từng thấy ba đạo thần thông của Chung Tà Thần, có hai đạo ta có thể phá giải. Nhưng thần thông thứ ba thì ta không phá giải được. Mấy hôm nay suy nghĩ mà ăn không ngon ngủ không yên, đến gầy rạc cả người rồi…

Nàng chớp mắt nhìn Chung Nhạc chờ đợi.

Chung Nhạc suy nghĩ một chút, cười:

- Ngươi muốn học thần thông của ta?

Quân Vô Đạo gật đầu cười:

- Không biết Tà Thần có thể đáp ứng không?

Chung Nhạc cười cảm khái:

- Nếu ngươi muốn học thì ta dạy. Thần thông của ta có tên Trảm Thần Tam Thức, Nhật Diệu, Nguyệt Tịch, Trảm Đạo. Ngươi không phá được chiêu này đúng không?

Tinh thần dao động, hai đạo thần thông bay ra, biến thành Hắc Bạch Thái Cực Đồ, đao ý ẩn mình trong trận đồ, không ngừng biến đổi theo sự chuyển động của Thái Cực Đồ.

- Thực không giấu, chiêu này ta có dạy thì ngươi cũng không học được.

Chung Nhạc thành thực nói:

- Ta không muốn giấu ngươi, muốn học chiêu này thì phải luyện thành Thần Ma Nhất Thể, đồng thời phải có tu vi của thần đạo và ma đạo, còn phải luyện thành hai thanh đao quang, luyện thành đao y, biến đao thành bản mệnh hồn binh của ngươi, luyện thành Cực Đạo hồn binh. Nếu làm được bước này ngươi vẫn không luyện thành được vì Trảm Đạo của ta mạnh nhất là Đao Trảm Đại Đạo, cần phải có khả năng suy diễn, tìm ra mọi sự biến hóa của đổi thủ!

Quân Vô Đạo há hốc mồm, nếu Chung Nhạc không nói thì nàng không thể biết một chiêu lại chứ đựng nhiều thứ như vậy.

- Nếu ngươi học được khả năng suy diễn của ta vẫn không thể học được. Hắc Bạch Thái Cực Đồ của ta bên trong có mặt trăng và mặt trời, một âm một dương. Dương là Thuần Dương chi khí, âm là Thuần Âm chi khí, buộc hải có Nhật Diệu Linh Thể và Nguyệt Diệu Linh Thể thì mới luyện thành Âm Dương nhị khí.

Chung Nhạc dừng một chút rồi nói:

- Giờ ngươi có thể quyết định có học chiêu này của ta không.

Quân Vô Đạo da đầu tê rần. Một chiêu thần thông này của Chung Nhạc có quá nhiều điều kiện cần thiết, có thể nói là dành riêng cho hắn, người khác căn bản không thể học được!

- Học, đương nhiên là muốn học!!

Quân Vô Đạo quyết đoán:

- Ta chỉ cần các loại khái niệm trong chiêu thần thông này của ngươi sau đó tìm sơ hở phá giải thần thông của ngươi chứ không phải học thần thông. Có ngươi truyền thụ ta có thể phá giải nhanh hơn!

Nàng nói hẳn ra ý định khi muốn học môn thần thông này, chính là muốn phá giải chiêu này của Chung Nhạc. Nếu là người khác chắc chắn sẽ không đồng ý, chẳng ai lại cho người khác biết bí mật của chiêu thức mà mình khổ sở lắm mới sáng tạo ra được cả.

Nếu thần thông không có bí mật thì coi như hỏng, nếu thi triển sẽ bị người biết sơ hở một chiêu kích sát.

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Nếu vậy thì ta truyền thụ cho ngươi. Nhưng còn một chuyện nữa, Trảm Đạo là ta tự sáng tạo ra, vẫn đang liên tục hoàn thiện. Ngươi phá giải được Trảm Đạo mà ta truyền thụ bây giờ, chưa chắc đã phá được Trảm Đạo sau này.

Quân Vô Đạo cười:

- Điều này Chung Tà Thần không cần lo lắng.

Chung Nhạc tinh thần dao động, chuyển hết toàn bộ sự ảo diệu của Trảm Đạo thành thông tin truyền vào não Quân Vô Đạo.

Quân Vô Đạo chỉnh lý một lúc, không khỏi kinh hãi, lúc này mới biết Chung Nhạc không hề lừa nàng.

Chiêu đại thần thông Trảm Đạo còn phức tạp hơn điều Chung Nhạc vừa nói, đặc biệt là khả năng suy diễn cường đại vô biên đó, đúng là biến thái!

Chức Nữ giỏi tính toná, Chức Nữ của Thiên Lăng thiên tộc có lợi thế hơn người về suy đoán. Hồn binh của họ thường lấy “lăng, thước, tuyến, tiên” làm chủ.

Nhưng Quân Vô Đạo so sánh với phương pháp suy diễn của mình với của Chung Nhạc thì không khỏi ảm đạm.

Đáng sợ hơn là môn thần thông này đúng như Chung Nhạc nói, tìm kẽ hở trảm đạo. Bất cứ thần thông nào, bất cứ cường giả nào, bất cứ đại đạo nào, chỉ cần bị khả năng suy diễn biến thái này suy đoán được sơ hở thì sẽ bị chặt đứt!

Khả năng suy diễn đó tuyệt đối là pháp môn đỉnh cấp nhất mà nàng từng được thấy!

Hơn nữa Chung Nhạc cũng không hề lừa nàng, tuy hắn truyền thụ cho nàng nhưng nàng đúng là cũng không học được, không thể tu thành được.

Còn về phá giải chiêu Trảm Đạo này…

- Về kỹ thuậ, gần như không có khả năng phá giải, trừ phi khả năng suy diễn mạnh hơn hắn thì mới có khả năng.

Quân Vô Đạo thầm khổ sở:

- Nhưng đây cũng là một cơ hội, chưa biết chừng ta có thể tìm kiếm được pháp môn suy diễn của chính ta từ chiêu thức này, tiến thêm một bước và vượt qua hắn!

Phá giải Trảm Đạo ngoài cách bắt đầu từ pháp môn suy diễn ra còn có cách khác đó là dùng pháp lực áp đảo. Mặc cho Trảm Đạo có tinh diệu thế nào thì dùng pháp lực hùng hồn, phá vỡ Hắc Bạch Thái Cực Đồ, thì tự nhiên sẽ phá giải được thần thông của hắn.

- Nhưng trong toàn bộ luyện khí sĩ trong Ngục Giới, có lẽ chỉ có Canh Vương Gia và Dư Bá Xuyên là có pháp lực thâm hậu tới mức đó.

Quân Vô Đạo nghĩ ngợi.

Thực sự là vậy, khi Canh Vương Gia phá giải Trảm Đạo thần thông của Chung Nhạc là dùng pháp lực cuồng bạo của Tinh Hà Linh Thể trực tiếp phá vỡ Hắc Bạch Thái Cực Đồ.

Tuy Chung Nhạc chưa giao đấu với Dư Bá Xuyên nhưng tế tự đại pháp của hắn có thể biến các luyện khí sĩ khác thành tế tư của hắn cho pháp lực bạo tăng, đồng thời điều động pháp lực của những tế tư kia, cũng có khả năng phá hủy Trảm Đạo thần thông.

- Ngươi đã truyền cho ta Trảm Đạo thần thông thì ta sẽ làm như lời đã nói, làm cho ngươi một tấm áo choàng.

Quân Vô Đạo tiến lại, mời Chung Nhạc đứng dậy, lấy ra một cái thước để đo cho hắn. Cây thước này toàn bộ trong suốt như ngọc, có thể biến to biến nhỏ, có lẽ là hồn binh của nàng.

Nàng gần Chung Nhạc như vậy, khiến Chung Nhạc cho dù là cốt thân cũng không khỏi có ý đồ bất chính, vội vàng xua đi tạp niệm, nói:

- Quân Vô Đạo là hóa danh của ngươi. Trên Thiên Đạo có thể gọi là Thượng Quân rồi, thật không nhiều. Vô Đạo sư tỷ, ngươi muốn bào thù có lẽ không dễ.

Tay Quân Vô Đạo hơi run, trợn mắt nhìn hắn, phẫn nộ:

- Cần ngươi hỏi sao?

Chung Nhạc thấy thần thái đó của nàng tâm thần rung động, lập tức bị Quân Vô Đạo phát giác, cười khảy:

- Ngươi động tâm với ta rồi. Ta đi thay đồ.

Nói rồi nàng đi ra.

Không lâu sau nữ tử này đã thay nam trang, tiếp tục đo người cho hắn. Đo xong nàng nói:

- Ngươi để nguyên liệu lại, sau khi rời khỏi Thần Tạng Cổ Địa Vực ta sẽ luyện, xong sẽ trả ngươi.

Chung Nhạc để lại các nguyên liệu như Thần La Đoạn, Thái Âm chi khí lại. Định rời đi thì Quân Vô Đạo đột nhiên nói:

- Nguyên liệu của ngươi quá nhiều. Nếu ngươi chịu truyền tiếp cho ta một môn thần thông khác thì ta có thể làm cho ngươi thêm cái áo.

Chung Nhạc tim khẽ run, nói:

- Ngươi muốn môn thần thông nào?

- Ta từng thấy ngươi thi triển một thức thần thông, hình giống long giống giao, là một cây kéo, không có gì là không cắt được.

Quân Vô Đạo tâm niệm khẽ động, tế một cây kéo lên, nói:

- Hồn binh của ta cũng là kéo, vì thế muốn học môn thần thông đó của ngươi. Vừa rồi ta đã đo người ngươi chính là muốn làm một chiếc áo đổi lại môn thần thông này.

- Thì ra vậy.

Chung Nhạc suy nghĩ, nói:

- Đây không phải thần thông ta sáng tạo ra, là người khác sáng tạo ra Long Giao Tiễn, nhưng truyền thụ cho ngươi cũng được thôi, ta cũng là dùng bảo vật đổi lấy từ người khác.

Tinh thần hắn dao động, truyền hết Long Giao Tiễn thần thông cho Quân Vô Đạo. Nàng mừng hơn mong đợi, Chung Nhạc nhìn nàng nhắc nhở:

- Chiêu này bị người khác phá giải rồi, chính là Canh Vương Gia.

Quân Vô Đạo cười:

- Ta cũng có thể phá giải. Nhưng môn thần thông này đúng là lợi hại. Ta phải nghĩ rất lâu mới có cách phá giải. Nếu dung hợp được nó vào cây kéo của ta thì thực lực của ta chắc chắn tăng mạnh! Chung Tà Thần, đa tạ!

Nàng giống như một nam tử cúi người thật sâu, Chung Nhạc cũng đám lễ rồi rời đi.

- Vải của Thiên Nữ, áo của Chức Nữ, không biết mặc lên người sẽ như thế nào?

Chung Nhạc rời đi, nghĩ:

- Phủ Giới của Canh Vương Gia cách đây không xa đến đó trêu chọc hắn trước vậy.

Không lâu sau hắn tới bên ngoài cung điện, tinh thần dao động, cười ha hả:

- Canh Vương Gia, ta tới kết bái với ngươi đây!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status