Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 1116: Vùng cấm sinh mạng (1)


Mà đám người Đỗ Lăng Phỉ đã được Thiên Tôn ra tay, thu bọn họ vào bên trong túi trữ vật, hiện tại rất an toàn.

Bên trong tầng thứ hai, bố cục giống như trước đây Bạch Tiểu Thuần đã đến. Xích đu vẫn ở chỗ cũ lay động. Trước mặt là hai nửa hài cốt dung hợp, cũng vẫn duy trì phong thái dung hợp quỷ dị. Tất cả mọi thứ ở bốn phía xung quanh đều tràn ngập hàn khí uy nghiêm đáng sợ.

Nhưng lúc này đây, Bạch Tiểu Thuần không giống với trước đây. Hắn không còn là Nguyên Anh, mà đã bước chân vào Thiên Nhân. Lúc này mới vừa xuất hiện, hơi thở của hắn dồn dập. Trong thần thức mạnh tản ra, hình thành uy áp, trực tiếp bao phủ xích đu này.

Xích đu này chợt dừng lại. Trong nháy mắt khi nó dừng lại, Bạch Tiểu Thuần đã tới gần. Trước đó khi lần đầu tiên hắn tới đây, hắn có hứng thú cực lớn đối với hai bộ hài cốt này. Thật ra, trên khí tức Bất Tử Quyển cùng Trường Sinh Quyển có hấp dẫn giống như trí mạng đối với hắn.

Chỉ là khi đó tu vi của hắn còn chưa phải là Thiên Nhân. Hắn kinh hãi, lại cảm nhận được nguy cơ sinh tử mãnh liệt. Cho nên hắn chỉ có thể buông tha ý nghĩ lấy đi, lấy chạy thoát thân làm chủ.

Nhưng bây giờ tất cả đã khác, Bạch Tiểu Thuần hiểu đặc biệt rõ ràng, mình có thể vĩnh viễn không có cơ hội lần thứ ba đi tới nơi này. Một khi bỏ qua, sẽ trở thành tiếc nuối.

Cho nên hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, trong phút chốc lại vọt tới. Gần như đồng thời khi hắn tiến lên, nơi thang lầu, Vân Lôi Song Tử cùng với lão già Thái Đấu Hám Nguyệt Tông đều lần lượt bay ra. Bọn họ không giống với Bạch Tiểu Thuần. Sau khi bước vào nơi đây, rõ ràng bọn họ bị tầng thứ hai này làm cho chấn động.

Chờ sau khi bọn họ chú ý tới hành động của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần đã nắm lấy hai cỗ hài cốt, đang muốn lấy đi. Nhưng sắc mặt của hắn lại biến đổi mạnh.

Gần như trong chớp mắt khi hắn nắm lấy hai cỗ hài cốt này, hắn rốt cuộc cảm nhận được Bất Tử Huyết trong cơ thể mình, lại có thể tự mình sôi trào, còn Bất Tử Quyển bên trong hài cốt màu vàng, hiện ra khí huyết dồi dào, theo bàn tay Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp chui vào trong cơ thể hắn. Chỉ trong thời gian một lần hít thở, khiến Bất Tử Huyết của hắn, ở trên cơ sở vốn có trực tiếp xuất hiện thêm một giọt!

Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, cảnh tượng như vậy lại trực tiếp chấn động tâm thần hắn. Chỉ là lúc này thật sự không phải là thời khắc hắn đi hấp thu tu luyện. Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, ép xuống chấn động trong lòng, chợt một tay lấy hai cỗ hài cốt này, thu vào bên trong túi trữ vật.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi cầm là cái gì vậy?

Lão già Thái Đấu Hám Nguyệt Tông lập tức mở miệng, ánh mắt lấp lánh. Cho dù ở nguy cơ trước mắt này, hắn dường như cũng có lòng tham lam.

Nếu như đổi lại trước đây, khi không biết bối cảnh của Bạch Tiểu Thuần, Vân Lôi Song Tử nhất định cũng như vậy. Nhưng lúc này, Thiên Tôn lại ở phía dưới. Cho dù bọn họ là lá gan lớn hơn nữa, cũng không dám làm vậy.

Bạch Tiểu Thuần căn bản không có để ý tới lão già Thái Đấu Hám Nguyệt Tông. Sau khi thu hài cốt xong, hắn lập tức lao thẳng đến thang lầu, muốn đi xuống tầng thứ nhất. Trước đây thang lầu này tuy rằng có phần quỷ dị, khiến cho Bạch Tiểu Thuần không có cách nào trở lại. Nhưng lúc này hắn có tu vi Thiên Nhân, liếc mắt liền nhìn ra manh mối.

Chỉ là trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần muốn đi qua, lão già Thái Đấu Hám Nguyệt Tông này chợt ngăn cản.

- Bạch Tiểu Thuần, chúng ta đều là Thiên Nhân. Đến cùng một lúc, vậy bảo vật nơi đây, người nào gặp, người đấy đều có phần. Ngươi muốn nuốt một mình sao?

- Cút ngay!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần vốn đang lo lắng phiền muộn vì Hầu Tiểu Muội. Sau khi biết được bí ẩn mà những người khác không biết, tâm thần hắn bất ổn. Hiện tại lão già này lại đến dây dưa. Hắn nhất thời lại bạo phát.

Lời nói vừa ra, Bạch Tiểu Thuần trực tiếp lại triển khai Hám Sơn Chàng. Trong tiếng nổ lớn, hắn chợt đánh về phía lão già, khí thế càng quật khởi, hình thành uy áp, khiến cho thần sắc lão già kia cũng biến hóa. Sau khi do dự hắn lập tức tránh ra.

Ở trong chớp mắt khi hắn tránh né, Bạch Tiểu Thuần đã xông ngang qua, trực tiếp bước vào đến cửa thang lầu. Hắn không chút do dự, một bước đi ra, theo thang lầu lao thẳng đến phía trên.

Vân Lôi Song Tử cũng theo sát phía sau. Sắc mặt lão già kia không ngừng thay đổi. Trong tiếng hừ lạnh, hắn cũng bay ra.

Gần như trong chớp mắt khi đám người Bạch Tiểu Thuần theo thang lầu, muốn bước vào tầng thứ nhất, đột nhiên mặt sàn của tầng thứ hai này trực tiếp nổ mạnh, vỡ ra. Vô số gỗ vụn bắn nhanh về bốn phía xung quanh. Đồng thời, Thiên Tôn, Công Tôn Uyển Nhi cùng với Quỷ Mẫu rốt cuộc từ tầng thứ ba xông đến tầng thứ hai.

Bọn họ vừa bắt đầu, thần thông giữa các bên đã hình thành trùng kích, lại hóa thành gió bão, quét ngang tầng thứ hai này. Vô số kiến trúc trực tiếp bị phá hủy trong nháy mắt. Bạch Tiểu Thuần cũng một bước bước ra khỏi thang lầu. Thời điểm hắn xuất hiện đã trực tiếp đến tầng thứ nhất.

Tầng thứ nhất này giống hệt với trước đây, không có chút biến hóa nào. Trên vách tường bốn phía xung quanh, bức tranh vẽ rất sống động. Chỉ là trước đây Bạch Tiểu Thuần đã xem qua, lúc này thậm chí không liếc mắt nhìn, đã lao thẳng đến thang lầu, tính bước lên boong tàu.

Nhưng sau khi Vân Lôi Song Tử cùng lão già kia bước vào nơi đây, lập tức đã bị bức tranh vẽ ở trên tường bốn phía xung quanh hấp dẫn. Thân thể ba người rõ ràng chấn động mãnh liệt, nhìn hình ảnh, ánh mắt lộ ra mê man.

Không để ý đến ba người, thần sắc Bạch Tiểu Thuần đầy lo lắng. Thoáng một cái, hắn theo thang lầu bay nhanh. Trong chớp mắt, hắn liền trực tiếp chạy ra khỏi các tầng của chiếc thuyền xương này. Lúc xuất hiện... không ngờ hắn đứng ở trên boong thuyền!

Bầu trời xa xa u ám. Xung quanh biển xương tràn ngập. Cột cờ trên boong thuyền, ba mặt quỷ dữ tợn khóc cười, không gió tự động... Trong mắt nhìn tất cả, áp lực đến từ bốn phía xung quanh, còn có khí tức đặc biệt bên trong vùng cấm sinh mạng này,

khiến cho một tia nghi ngờ cuối cùng trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần trong nháy mắt cũng tiêu tan.

- Thật sự... Quay về đến nơi này...

Trong tiếng thì thào của Bạch Tiểu Thuần, sàn tàu dưới người hắn đột nhiên nổ mạnh. Vân Lôi Song Tử cùng lão già Thái Đấu Hám Nguyệt Tông phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng lao ra. Sau lưng bọn họ không ngờ có ba bóng người, trực tiếp từ bên trong chiếc thuyền này, phóng lên cao!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status