Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 717: Tự mình nấu mình


- Cũng không phải không có cách, xem như thiên tài địa bảo bình thường, một khi bị luyện linh hơn mười lần... Một khi rèn luyện tới cực hạn, nó có tác dụng không tưởng tượng nổi.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, đây là biện pháp duy nhất hắn nghĩ tới.

Hắn hít sâu một hơi và nhắm mắt lại bắt đầu dựa theo phương pháp tu luyện Bất Tử Quyển tầng thứ tư Bất Tử Cốt, xương cốt toàn tân kêu ken két, ban đầu âm thanh còn nhỏ, về sau rất mạnh, qua nửa nén nhang, trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tiếng ầm ầm như sấm sét.

Nếu nghe cẩn thận có thể biết xương cốt Bạch Tiểu Thuần đang kêu vang, dường như xương cốt đang tiến hành biến hóa kỳ diệu nào đó.

Trong biến hóa này, huyết nhục trên cơ thể của hắn đang rung động như bị đè ép, lúc này sinh cơ tập trung vào xương cốt của hắn.

Xương cốt như hóa thành lỗ đen, chúng sinh ra hấp lực kinh người thôn phệ sinh cơ... Khi nó thôn phệ, xương cốt toàn thân Bạch Tiểu Thuần đang thay đổi.

Không qua bao lâu tiếng nổ vang lên, thân thể Bạch Tiểu Thuần dần dần run rẩy, mồ hôi chảy xuống, thậm chí ẩn ẩn có thể nhìn thấy nhục thân Bạch Tiểu Thuần đang khô héo!

Triệu chứng khô héo vừa hiện ra, Bạch Tiểu Thuần mở mắt kết thúc tu hành, trong mắt có hào quang sinh ra.

- Không thể tiếp tục tu luyện, thời gian nửa nén hương lại hấp thu tất cả dược lực ta hấp thu nhiều năm qua, toàn bộ ép khô hút đi... Tu luyện Bất Tử Cốt quá kinh khủng.

- Nếu tiếp tục nữa sẽ hao tổn sinh cơ căn bản của ta.

Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, ánh mắt chấn kinh, hắn cúi đầu nhìn hai tay của mình đã thô hơn trước.

- Mặc dù còn chưa tới Thối Cốt nhất trọng, ta có thể cảm giác lực phòng ngự của thân thể tăng lên một chút.

Cảm giác này rất rõ ràng, dường như sau khi rèn luyện xương cốt càng làm xương cốt thuần túy hơn trước..

Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm một lát, hắn hít sâu một hơi, nghĩ nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể tìm kiếm cơ duyên, sau khi thu được đồ vật có sinh cơ lại tu luyện.

- Ta có thể cảm nhận nếu sinh cơ đầy đủ... Như vậy tu luyện Bất Tử Cốt một hơi tới cực hạn, trở ngại ta tu hành không phải thời gian, mà là sinh cơ.

Bạch Tiểu Thuần nói nhỏ, ánh mắt chớp động, sau đó hắn dần bình tĩnh cảm nhận tu vi bản thân, sau khi cẩn thận quan sát một phen, Nguyên Anh trong cơ thể hắn bộc phát khí thế đáng sợ.

- Ta nhớ trong Kim Đan trước kia có một tia ngự lực, hôm nay trở thành Nguyên Anh, làm sao ngự lực không còn cảm giác?

Bạch Tiểu Thuần chần chờ một chút, hắn không hiểu, suy nghĩ chẳng lẽ là do mình không có công pháp Nguyên Anh?

- Có chút đáng tiếc, Ngự Nhân Đại Pháp của ta... Có che giấu? Ta không có cảm nhận được? Ngoài ra Thiên Đạo Nguyên Anh không biết có gì khác thường hay không?

Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, hắn hiểu về Thiên Đạo Nguyên Anh quá ít, trên thực tế trong thiên địa này, người hiểu Thiên Đạo Nguyên Anh, trừ hắn cũng chỉ còn Thiên Tôn.

Sau nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần ẩn ẩn có dự cảm, Thiên Đạo Nguyên Anh của mình vô cùng huyền diệu, còn cần mình dùng thời gian tìm hiểu.

- Như vậy không cần suy nghĩ ngự lực và Bất Tử Trường Sinh Công, trong Man Hoang thiếu khuyết đan dược, ta không có công pháp Nguyên Anh, muốn tăng tốc độ tu luyện cũng chỉ có một biện pháp...

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện hào quang, khóe miệng còn mang theo nụ cười chờ mong.

- Biện pháp này đối với người khác mà nói là cửu tử nhất sinh, nhưng đối với ta thì nó không có chút nguy hiểm nào.

- Trọng yếu nhất, biện pháp này có thể gia tăng tu vi của ta trong thời gian ngắn... Cả đời Bạch Tiểu Thuần ta... Cho tới bây giờ đều tu luyện với tốc độ cực nhanh, có thể xưng là bay vọt siêu cấp.

- Biện pháp này.. Chính là luyện linh Nguyên Anh!!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần quả quyết, hắn không do dự, tay phải nâng lên điểm một chỉ, Quy Văn Oa xuất hiện.

Hắn dùng hồn có được từ mấy ngày thu lễ chuẩn bị hỏa diễm một màu tới hỏa diễm mười bốn màu, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, tu vi thu liễm, đầu óc nổ vang, Nguyên Anh trong cơ thể hắn mở mắt, nó lập tức xuyên qua nhục thân bay ra bên ngoài.

Lúc mới xuất hiện, Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuần run run một ít, hắn cảm nhậ trong thiên địa có hàn khí mà bản thân nhục thân không biết, Nguyên Anh lại cảm nhận được hàn khí rất rõ ràng, hắn không khác gì phàm nhân trần truồng đứng trong băng thiên tuyết địa.

Dường như Nguyên Anh lưu lại trong hàn khí thời gian dài sẽ tạo thành hậu quả không nghịch chuyển đượcm đây là trực giác, Bạch Tiểu Thuần tin tưởng nó không sai.

Trên thực tế đúng là như vậy, đối với Nguyên Anh mà nói, trong thiên địa này có quá nhiều kỳ diệu, có thể dồn nó vào chỗ chết, hàn khí này chỉ là thứ đầu tiên.

Dù sao nhục thân mới là tàu thuyền, không có nhục thân, Nguyên Anh chẳng khác gì đứa bé ngâm trong nước...

Bạch Tiểu Thuần không biết, nếu như cảnh tượng Nguyên Anh xuất khiếu để những Nguyên Anh vừa tấn chức nhìn thấy, tất nhiên sẽ kinh hãi khó mà tin được, chỉ sợ sẽ có người rớt cả con mắt ra ngoài, bởi vì vừa bước vào cảnh giới Nguyên Anh, căn bản không có khả năng Nguyên Anh xuất khiếu, cho dù cường đại tới mức Nguyên Anh xuất khiếu, chi dù chỉ trong nháy mắt cũng bị hàn khí này trọng thương.

Thậm chí cường giả Nguyên Anh trung kỳ có thể điều khiển Nguyên Anh xuất khiếu nhưng không dám ở thời gian lâu, nhiều nhất một lát mà thôi, tới khi Nguyên Anh hậu kỳ thậm chí đại viên mãn, bản thân Nguyên Anh trưởng thành mới có thể thời gian dài chống cự hàn khí trong thiên địa, nhưng không thể không nhìn.

Muốn không nhìn, chỉ có Thiên Nhân!

Bạch Tiểu Thuần vừa mới bước vào Nguyên Anh cản nhưng có thể làm Nguyên Anh xuất khiếu, hơn nữa cnf có lực chống cự không thể tưởng tượng nổi, tất cả nguyên nhân chính là Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuần là Thiên Đạo Nguyên Anh!

- Chết cóng ta.

Nguyên Anh run rẩy, nó không nhịn được quay đầu nhìn nhục thân, loại cảm giác này rất kỳ quái, sau khi hắn nhìn vài lần mới thu hồi ánh mắt, nó bay về phía Quy Văn Oa, tự động ngồi vào bên trong.

- Ta đang làm cái gì, là tự mình nấu mình.

Bạch Tiểu Thuần thấy là lạ, nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, hiếu kỳ vươn bàn tay nhỏ của Nguyên Anh sờ lên Quy Văn Oa, hắn có cảm giác mình đang tự nấu mình.

- Nấu liền nấu đi... Ta cần mạnh hơn nữa.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần cổ quái, tay phải bấm niệm pháp quyết, lập tức hỏa diễm một màu bay tới, trong nháy mắt dung nhập trong Quy Văn Oa, đồ văn trên Quy Văn Oa trực tiếp sáng lên.

Bạch Tiểu Thuần có chút khẩn trương tâm thần bất định và bất an, trước kia hắn vô cùng tự tin, nhưng bây giờ tự mình điều khiển vẫn có cảm giác hãi hùng khiếp vía, dù sao đây chính là luyện chính mình.

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status