Nhất niệm vĩnh hằng

Chương 994: Lại giết


Mình lựa chọn tự bạo có thể khống chế thuật pháp chấn động, có thể đi triệt tiêu chín đạo hàn ảnh của Bạch Tiểu Thuần đuổi giết, trong thời gian ngắn hắn đã có quyết đoán, đổi thành người khác rất khó làm được như vậy, cũng chỉ có đạt tới Thiên Nhân, sau đó trải qua quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu, do đó dưỡng thành phản ứng bản năng.

Trong tiếng nổ vang, lão tổ Cực Hà Viện tự bạo, lực lượng kinh thiên động địa bao phủ chung quanh, trong chốc lát hàn băng ngàn trượng tan vỡ, chín kính ảnh đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị phong bạo bao phủ, cùng lúc đó nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện vào lúc thân thể tự bạo bỏ chạy, hắn thề đây là tốc độ nhanh nhất đời của hắn, hắn không ngừng bỏ chạy thật xa.

Hắn sợ, triệt để sợ, nội tâm càng hận lão tổ Tinh Hà Viện cực lớn, nếu như không phải lão tổ Tinh Hà Viện quá mức phế vật, hai người liên thủ, trận chiến này có thể thắng, hiện tại lão tổ Tinh Hà Viện lông tóc không tổn hao gì, bản thân mình tự bạo chỉ còn nguyên thần.

Nội tâm phẫn nộ căm hậ và sợ hãi bi ai, từ đó làm nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện không ngừng vặn vẹo, nội tâm của hắn cực kỳ biệt khuất, nếu như có thể lựa chọn, hắn hi vọng Bạch Tiểu Thuần dùng pháp nhãn trói buộc mình trước.

Vào lúc này lão tổ Cực Hà Viện tự bạo thân thể chạy đi, hàn kính sụp đổ, nguyên thần bỏ chạy, lão tổ Tinh Hà Viện không tiếc tu vi cắn trả giãy dụa thoát khỏi pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần, càng nghe được lão tổ Cực Hà Viện gào thét, nội tâm của hắn biệt khuất khó nói thành lời.

Có thể hắn hoảng sợ nhưng hiện tại nội tâm bạo phát ngập trời, hắn trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần chỉ dùng vài giây công kích như cuồng phong sậu vũ, oanh như bài sơn đảo hải, không ngờ Thiên Nhân như mình bị buộc tự bạo thân thể và dùng nguyên thần bỏ chạy.

Nếu lần đầu cũng bỏ đi, hắn còn có chút tin tưởng nhưng tới lần thứ hai, nghĩ tới đây thân thể lão tổ Tinh Hà Viện không ngừng run rẩy, hiện tại là thời khắc mấu chốt, hắn lại không có lựa chọn đi cứu viện lão tổ Cực Hà Viện mà là quay người hóa thành hào quang bỏ chạy thật xa.

Hắn cũng sợ, tất cả hình ảnh cuộc chiến này khắc sâu vào tâm thần của hắn, càng làm hắn không quan tâm thanh danh bản thân, không quan tâm cái nhìn của mười vạn tu sĩ ba tông đang nhìn.

Hắn quay người bỏ chạy, nội tâm càng tự an ủi mình, Bạch Tiểu Thuần khủng bố như thế, nếu mình không trốn sẽ gặp nguy hiểm, trên bầu trời chiến trường, lão tổ Cực Hà Viện chỉ còn lại nguyên thần, lão tổ Tinh Hà Viện không chút do dự bỏ chạy, ngay sau đó vô số tu sĩ dưới đất nhấc lên từng tiếng gào thét xôn xao.

Xôn xao là Đạo Hà Viện cùng với Tinh Hà Viện, gào thét chính là... Cực Hà Viện!!

- Lão tổ!

- Tinh Hà lão tổ, ngươi...

Cảnh tượng này làm Bạch Tiểu Thuần giật mình, hắn cho rằng lão tổ Tinh Hà Viện thoát khốn thì sẽ kao thẳng tới nơi này, do đó ngăn cản chính mình đuổi giết lão tổ Cực Hà Viện, hắn không ngờ đối phương trực tiếp bỏ chạy.

- Tinh Hà lão thất phu, ngươi vô sỉ!

Lão tổ Cực Hà Viện cảm thấy nguyên thần không ổn, linh khí trong cơ thể sụp đổ và bạo phát rất mạnh.

Vào lúc này hai Thiên Nhân, một đông một tây bỏ chạy với nhau, sát cơ trong mắt Bạch Tiểu Thuần rất mạnh, nếu như lão tổ Tinh Hà Viện đánh tới, hắn sẽ không có biện pháp chém giết nguyên thần của lão tổ Cực Hà Viện, hiện tại đối phương đã bỏ chạy từ đó cho Bạch Tiểu Thuần cơ hội đánh chết Thiên Nhân!

Hắn không do dự, cũng không quan tâm lão tổ Tinh Hà Viện, ánh mắt của hắn nhìn nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện, trong nháy mắt sát cơ bạo phát cực kỳ khủng bố, hai tay của hắn vung về phía trước.

- Thủy Trạch!

Trong tiếng nổ vang hơi nước bạo phát bao phủ tám phương, phạm vi bao phủ to lớn, thậm chí cho dù nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện hay thân thể lão tổ Tinh Hà Viện đều bị đầm nước bao phủ vào bên trong.

Nhìn từ xa, cả thiên địa hiện tại biến thành một đầm nước vô cùng khủng bố.

Càng có sương mù khuếch tán thật nhanh, uy áp kinh thiên động địa hàng lâm, uy áp này làm tu sĩ có mặt hít khí lạnh, càng làm tâm thần lão tổ Cực Hà Viện chấn động, hắn có cảm giác nguy cơ sinh tử đang hàng lâm lên người của mình.

- Không!

Lão tổ Cực Hà Viện phát ra tiếng gào thét thê lương, âm thanh này là âm thanh cầu xin tha thứ, thậm chí còn mang theo cầu khẩn, lão tổ Tinh Hà Viện xa xa, nội tâm chấn động, hắn cắn chóp lưỡi và phun máu tươi ra ngoài.

Tất cả mọi người chấn động, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe sáng, hắn nói thêm hai chữ:

- Quốc Độ!

Ầm ầm!!

Âm thanh nổ mạnh vượt qua thiên lôi, tiếng nổ mạnh vang vọng thiên địa, khi Bạch Tiểu Thuần thi triển Thủy Trạch Quốc Độ, dưới đầm nước bộc phát uy thế bài sơn đảo hải như càn quét cả thế gian, cho dù là toàn bộ bầu trời đều bị cự trảo của cự thú bao phủ!

Cự trảo to như núi bạo phát lực lượng kinh thiên động địa, nó không ngừng biến ảo, dường như bầu trời bộc phát hào quang đen kịt, cho dù móng vuốt vươn ra khỏi đầm nước từ từ và nhìn rất rõ ràng, những ngọn núi bọn họ nhìn thấy chính là móng vuốt của cự thú.

- Đây là... Đây là Thủy Trạch Quốc Độ!

Linh Khê nhất mạch, nhất là những người ở bờ bắc năm đó, giờ phút này cả đám mở to mắt không dám tin tưởng, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa.

Trong chốc lát cự trảo của cự thú lộ ra hoàn toàn, cả bầu trời bị che khuất, đầu óc mọi người trống rỗng, lão tổ Cực Hà Viện và với lão tổ Tinh Hà Viện hoảng sợ... Bỗng nhiên thú trảo khổng lồ chụp xuống.

Long long long!

Giống như sao trời nện thẳng vào mặt đất, lão tổ Cực Hà Viện gào thét thê lương, dường như là lần gào thét cuối cùng trong đời của hắn, nguyên thần của hắn không thể ngăn cản thú trảo tấn công, mặc cho hắn né tránh hay na di thế nào cũng vô bổ, trong chớp mắt thú trảo đã giáng lâm.

Tiếng kêu thảm thiết im bật, nguyên thần lão tổ Cực Hà Viện chấn động, hắn không dám tin tưởng, trong thần thái đắng chát ở hắn nhìn thế gian lần cuối cùng, ngay sau đó nguyên thần của hắn sụp đổ, hồn phi phách tán... Biến mất trong thiên địa!!

Bên kia lão tổ Tinh Hà Viện vẫn còn thân thể, thậm chí thương thế không bao nhiêu, tăng thêm hắn ở khu vực biên giới của Thủy Trạch Quốc Độ, hiện tại hắn toàn lực thúc dục lực lượng, vô số ánh sao bên ngoài cơ thể giúp hắn ngăn cản thú trảo, rốt cục thành công chống cự và chạy đi, sắc mặt của hắn tái nhợt, hắn phun máu tươi, nội tâm tràn ngập khủng bố, cũng không quay đầu lại liền rời đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status