Noblesse chế tạo con rối thần

Chương 142: Bảy người cốt sống lại?



Về phần Lucas sau khi ra khỏi cửa hàng, cậu cũng không quay đầu lại. Mà trực tiếp trở về không gian phòng làm việc riêng của mình. 

(Tất nhiên phải chạy nhanh a, Lucas cậu cũng đâu có tiền bồi thường cho con rối già xấu xí kia đâu. ┑( ̄Д ̄)┍)

Lạch cạch ~

Bắt chước nữ nhân kia, phương pháp ấn lên hoa văn trên chiếc hộp. Nhìn đám hoa văn kia hoạt động, Lucas thiết trí công năng thời gian gia tốc trong Tháp tu luyện.

Thời gian chảy 1:100 thời gian, một ngày ở thế giới Inuyasha bằng 100 ngày trong tháp tu luyện.

Như vậy chắc đã đủ rồi nhỉ? 

Dù sao, cũng khoảng hơn 3 tuần nữa mới bắt đầu thi đấu. Từ đây đến đó… thời gian chắc đã đủ rồi.

Cầm riêng nửa bài kệ, Lucas tạm thời muốn bế quan thâm nhập đại đạo trong bài kệ Phật này.

Dù sao, con rối thứ ba. Lucas đã có tạo hình sơ bộ cho nó rồi. 





Kế tiếp mới là phần quan trọng nhất a.

Tham ngộ bộ kệ (thơ) Phật này.

- ----

Dưới chân núi Phù Hương Sa

Nhóm Inuyasha cùng nhau qua đến dưới chân núi, tất cả đều bị cảnh tượng ồn ào phía trước làm chú ý. 

Dưới chân núi có hơn hai trăm binh lính xếp hàng thẳng tắp, gươm giáo vũ khí sáng choang, nhìn như chuẩn bị sắp xảy ra chiến tranh vậy.

“ Thành chủ lại chuẩn bị phát động chiến tranh sao?” Một lão già hom hem, tay chống gậy nhỏ giọng hỏi bên cạnh mình, người phụ nhân nọ.

“ Hình như… không phải a. Nghe nói...là chuẩn bị đi dọn dẹp thứ gì đó… không sạch sẽ thì phải.” Người phụ nhân lau trên trán mình mồ hôi nói.

“ Lại nghe nói… hình như đội quân chính quy đã bị tiêu diệt hết rồi.”

“ Thật là tội nghiệp quá đi…”

“ Không biết lần này sẽ có bao nhiêu người chết nữa…”

“ Việc này, hình như không phải là con người làm ra đâu.”

“ Vậy chẳng lẽ là thứ đó gây ra…?”

“ Lời đồn là có thật không? Nghe nói là bảy vong linh của nhóm bảy người cốt lính đánh thuê đó??”

“ Suỵt nhỏ cái giọng lại một chút đi. Bảy tên đó, đều là những kẻ độc ác...ông nói to quá...không sợ chúng tìm đến nhà ông sao?”

“ Ách… ha ha ha. Làm việc, làm việc thôi. Ha ha ha ~” 

Mọi người cười xòa, rồi nhanh chóng tản ra làm việc.

“ Xin lỗi, có thể cho chúng tôi biết về câu chuyện lúc nãy của mọi người đang bàn tán không? Về bảy vong linh tà ác của nhóm lính đánh thuê nọ?” Pháp sư Miroku (giả) hào hoa, tay cầm pháp trượng ấm áp hỏi thăm một cô gái trẻ gần đó.

“ A...a….vâng có thể a.” Mặt ửng đỏ cô gái trẻ bưng kín mặt mình, len lén nhìn Miroku.

“ Chuyện là thế này...câu chuyện về bảy người cốt lính đánh thuê, đã xảy ra cách đây khoảng hơn mười năm trước đây. Họ là bảy tên lính đánh thuê, nghe nói là từ Đông Quốc chạy sang qua đây. Bọn họ không phải là thuộc hạ của bất kỳ vị thành chủ nào cả, họ chỉ đi khắp nơi...nhận đánh thuê dùm những kẻ có tiền và có địa vị cao sang…” Cô gái trẻ, vừa ngồi đan sọt vừa kể lại câu chuyện.

“ Đến từ Đông Quốc sao? Inuyasha, cậu có nghĩ rằng họ cùng Tây Quốc, có hiềm khích gì với nhau hay không?” Kagome, cũng biết cha Inuyasha là thống lĩnh đại yêu quái của Tây Quốc. 

‘Ai biết được, có thể nào giống như lịch sử kể về các trận đánh giữa các nước khác hay không?’ by Kagome… lịch sử học...Haiz ~

“ Không thể nào a. Tây Quốc khuyển yêu nhất tộc, chỉ có cùng đám yêu quái mèo rừng tộc, là có nhiều năm hăm he chém giết lẫn nhau mà thôi. Sẽ không ảnh hưởng gì đến thế giới con người cả.” Inuyasha lắc đầu nói.

‘ Bây giờ ta mới biết nguyên nhân vì sao Kagome, môn lịch sử chẳng bao giờ trên trung bình nổi...lý do não động quá lớn a.’ by Shin.

Một bên, Shin quan sát nhóm binh lính. Lại không dấu vết, đổ một giọt mồ hôi to trên trán nhìn Kagome mà nghĩ nghĩ.





“ Bảy tên lính đánh thuê đó...rất mạnh, một người, bằng sức cả trăm người chiến đấu. Đó là nhóm người cực kỳ hiếu sát, bất kể đầu đuôi. Diệt là diệt cỏ tận gốc...vả lại chúng cũng rất tàn nhẫn. Đi đến đâu là chém giết đến đó, bất kể già trẻ nam nữ…a!! ” Như nghĩ đến mà sợ cô gái trẻ, ngón tay bất cẩn bị sợi đay cứa chảy một giọt máu.

“ Cô không sao chứ?” Kagome an ủi cô gái trẻ.

“ Ha ha, không có gì. Chỉ là có chút thất thần mà thôi, tôi vô ý quá. Không biết tôi kể đến đâu rồi nhỉ? A, nhớ rồi. Bởi vì tàn sát dã man nhóm lính đánh thuê bảy người đội. Đã làm những thành chủ xung quanh khác, cảm thấy như bị uy hiếp. Nên họ đã cùng nhau, tập hợp một đội quân chống lại bảy nhóm người nọ.” 

“Ồ ~!!” x7

Mọi người nghe hăng say mùi ngon, cùng nhau cảm thấy đám người kia xứng đáng a… tự làm tự chịu.

“ Nghe nói trận đánh đó, diễn ra rất ác liệt...suốt nhiều ngày nhiều đêm. Đám bảy người đội, bị ép chạy lên trên núi… và cuối cùng bọn họ bảy người đều bị bắt ở một làng chài phía Bắc nọ. Tất cả bọn họ, đều bị phán xử tử chặt đầu, rồi để tránh đi vong linh của nhóm bảy người nọ tác oai tác quái. Mọi người đem xác bọn họ, chôn và lập đền thờ cho đám người họ...cầu mong cho ngôi làng bình yên. Nhưng... dạo gần đây. Người ta nói rằng, mộ bia của nhóm bảy người nọ đã bị tách làm đôi, có người nghi ngờ rằng… đây không phải là do con người làm. Mà có thể là, vong hồn của nhóm bảy người nọ… đã ra khỏi mộ phần của mình và bọn họ...đã sống lại.” Cô gái trẻ cười nhạt, liếm giọt máu trên ngón tay mình rồi nói.

“ Cảm ơn đã cho chúng tôi biết những thông tin trên, chúng tôi sẽ cố gắng cẩn thận… cảm ơn cô nhiều lắm.” Miroku cười hiền lành, vỗ vai cô gái rồi đưa cho cô gái nắm cơm làm cảm tạ.

“ Đi thôi nào.” Inuyasha xoa nắm tay hầm hè hưng phấn nói.

“ Cậu nghĩ sao về chuyện của bảy người lính đánh thuê nọ?” Kagome đi đến gần Inuyasha hỏi nhỏ.

“ Không sao cả, nếu trên đường gặp phải...thì cứ giết là được. Hiện tại chúng ta còn sợ gì ai nữa chứ? Có tôi, có Miroku...còn có Shin và Medusa nữa. Phần thắng khỏi hỏi cũng biết, bảy người kia chỉ là lũ vong hồn của bọn lính đánh thuê, mạnh hơn con người một chíu. So ra, nếu bọn chúng không có mắt nói, đụng phải chúng ta …chỉ cần tiêu diệt hết là được a.” Inuyasha nắm lại cánh tay, tươi cười tự tin nói.

“ Vậy thì...đi thôi nào.” Kagome cười tủm tỉm nhìn Inuyasha tự tin, rồi vỗ vỗ lấy sau lưng Inuyasha nói.

Sau một lúc.

“ Hể? Phía trước… có mùi máu tươi đậm đặc quá thì phải…?” Inuyasha nhích nhích cái mũi nói.

“ Phía trước?? Không phải phía trước chúng ta, là đám binh lính lúc nãy sao??” Miroku không cấm trầm mặt xuống.

“ Đi nhanh lên, ở phía trước!!!” Inuyasha dẫn đầu chạy tới phía trước. 

“ Medusa… chạy mệt không? Nếu mệt...nàng cứ lên lưng ta ngồi đi.” Shin mặt hơi ửng hồng, rồi cậu quay sang nhìn Medusa nói.

Tuy không muốn nói, nhưng nếu không nói...Shin thật sự nhịn không được a. 

Biết Medusa dù không cố tình phóng xuất mị hoặc của mình. Nhưng thật sự, từ trong xương cốt của nàng thể chất mị hoặc trời sinh, đều chạy đi đâu không được. 

Cố tình nàng lại lựa chọn ăn mặc Kimono nữ tính, cho phù hợp với người thời đại này… thân hình ma quỉ, lại ăn mặc Kimono kín cẩn ấy. 

Chỉ tổ làm nàng ấy quyến rũ thêm thôi a, khí chất cấm dục ấy...thật khiến người ta muốn phá nát chúng… theo một cách nào đó a ~ (Tự tưởng tượng...tự hiểu ~ Tác ngây thơ ~ không biết gì hết á!! ≧ω≦)

Trên đường chạy nhanh theo nhóm Inuyasha phía trước, hai đại bạch thỏ phía trước của Medusa, không biết cố tình hay là cố ý...đều hướng phía mặt của Shin mà nghịch ngợm nhảy qua ~ nhảy qua ~

Lại cố tình, tâm của Medusa trong tay cậu, Shin biết Medusa hiện tại chỉ là đang chạy theo cậu phía trước, chứ không có cố ý dụ hoặc gì cậu cả.

Hít vào thở sâu ra, Shin quyết định cảnh đẹp này, chỉ nên để một mình cậu hưởng thụ thôi là được.

Nên cậu khẽ khom lưng lại, kêu Medusa leo lên.

“ Vâng ~~” Medusa ngượng ngùng chỉnh lại trang phục, rồi leo lên lưng của Shin.





Nho nhỏ một người nam nhân, thân hình với những đường cong cơ bắp xinh đẹp, lại mượt mà. Cộng thêm áo đen bó sát không tay áo, làm cho những đường cong tuyệt mĩ, đẹp mắt ấy hiện ra cái rõ ràng trước mắt của Medusa.

‘ Shin nhìn thật nam tính a ~~ muốn cắn rồi nếm thử, từng đường cơ xinh đẹp đó a ~” by Medusa...tâm nhảy lên ‘thình thịch’, mắt đã muốn hoa lên.

Tay không khống chế, Medusa khẽ vuốt ve sau cổ Shin một tí. Lưỡi rắn thè ra, liếm một vòng sau cổ của Shin.

“ Hít hà ~ Medusa im tĩnh một chút a.” 

Tay vòng lên ôm lấy phía sau Medusa. Shin cổ một tí ướt át, làm cậu hảo cảm thấy ngứa ngáy. 

Biết Medusa lại trêu chọc cậu, Shin hơi điều chỉnh tay… chuẩn sát mà nhéo mông Medusa.

“ Ưm ~ a...chàng điểm nhẹ tí a~ thật sướng quá ~” 

Kêu lên một tiếng nhỏ vụn, Medusa mặt đỏ lên như trích máu. Ôm lấy phía trước cổ Shin cọ a cọ a, ngọt ngào nói.

“ Hừ, bút trướng này...ta nhớ kĩ. Nàng cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lí… bị phạt đi nhá.” Shin tay vững chắc ôm lấy Medusa, bỏ qua cảm giác mềm mại sau lưng, âm trắc trắc nói.

“ Thiếp thân chờ a ~ chàng sẽ phạt thiếp ra sao?” Medusa cười ngọt ngào, hôn lên cổ Shin nói nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status