Noblesse chế tạo con rối thần

Chương 166: Hình như… ta đã hơi chút quá tay mất rồi thì phải!!! Tin vào trực giác của mình đi yêu quái nhóm



Hắn là một kẻ tàn tật… ngồi trên cái xe lăn, có thể di chuyển được như thường… mà không có người phía sau trợ giúp.

Hắn ta không giết người hay yêu quái, để lấy đi xương cốt của họ… Suy ra, chắc không phải là kẻ gì độc ác.

Vì thế, chắc hắn cũng sẽ… rất yếu. (Ừm, hợp logic a. Tiếp tục đi ~ cố lên ~)

Không có khả năng tạo ra lửa => không có sức uy hiếp gì lớn lao. 

Đánh thắng được.

Mà lại, thứ trên tay kẻ này… cũng làm thụ yêu nó thèm nhỏ dãi.

Hoa mang điềm báo của sự chết chóc Ghostskin.

Có khả năng… sẽ trở thành hắn một cái bộ phận đời sau ưu tú. 

(Chỉ cần là thực vật chưa mở ra linh trí, nhưng có căn cơ mầm mống tốt thụ, trải qua gieo vào đó một bộ phận linh hồn của Dung Niệm thụ yêu. Thì có thể bị nó đoạt xá, mà nó lại có thể tiếp tục sống tiếp.)

Tóm lại…





Nó phải giết chết kẻ này a.

" Không được, không được nha. Ngươi nghĩ rằng mình là ai a? Dung Niệm thụ yêu? Ta đã tính cùng ngươi… nhẹ nhàng trao đổi. Nhưng mà thôi… ngươi đã muốn đi tìm chết như thế!! Ta đành... cho tên của ngươi trong tâm trí ta… biến mất đi vậy ~" Hài hước lời nói không mang theo độ ấm Pluto, khuôn mặt anh nở rộ ra một nụ cười ấm áp nhưng làm kẻ đối diện anh… Dung Niệm thụ yêu lần đầu tiên cảm thấy hối hận.

Không thích hợp a!!!

Không đợi cho Dung Niệm thụ yêu kịp làm ra phản ứng, Pluto tay vung lên… từ trường không gian bắt đầu hoạt động.

Hấp thu không gian vật chất… Mở ra!

Chuyển hóa không gian vật chất thành năng lượng… Mở ra!!!

Phân giải không gian vật chất thành các cấu tạo tinh khiết nhất… Mở ra!!!

Những lá cây sắt bén hơn cả thép đang tiếp cận Pluto, thì bỗng trở nên vặn vẹo đi, rồi biến mất… Chúng bị phân giải và chuyển hóa thành những tia sáng năng lượng thuần túy nhất, rồi trở về trong cơ thể Pluto.

Những rễ cây bên dưới mặt đất, có ý định trói buộc bánh xe lăn mà Pluto đang ngồi, thì ngay lập tức cũng bị phân giải ra thành những phân tử năng lượng, rồi biến mất trong cơ thể anh.

Những con thụ yêu khác xung quanh Dung Niệm thụ yêu, càng trở nên xao động hơn, bản năng chúng mách bảo rằng… 

Chạy trốn đi!!

Cách xa, kẻ đáng sợ này càng nhanh càng tốt!!!

Hắn ta… đã ở một đẳng cấp khác hẳn với tất cả chúng ta!!!

" Ta đã cho các ngươi được phép chạy đi sao? Tưởng cũng đừng tưởng ngon như vậy a ~ Tất cả các ngươi… lưu lại nơi này đi!!"

Tóc đỏ dài không gió tự bay phía sau Pluto, hai tay xen kẽ vào nhau đan xéo lại, ánh mắt khép hờ lừa biếng Pluto. Dù là đang ngồi trên xe lăn, cũng không hề gây ảnh hưởng gì đến khí chất bá đạo xung quanh anh. 

Destroy Space!!! (Phá hủy không gian)

Rắc… rắc...

Hai từ thần bí được niệm ra từ miệng Pluto anh. Lấy không gian xung quanh anh làm tâm điểm… trong vòng bán kính gần 1 kilomet… hoàn toàn tan vỡ ra không gian gần đó.

Không một tiếng hét thảm thiết nào phát ra cả, không một kẻ nào có thể di chuyển, không một con thụ yêu nào… có thể sống sót cả.

Dung Niệm thụ yêu kết cục cũng là như thế.

" Ừm… hình như. Ta đã quá tay rồi thì phải, chiêu thức này mạnh thì mạnh thiệt đấy. Nhưng có vẻ như… nó hoàn toàn không phù hợp cho chiến đấu kiểu này. Huyết cốt ngọc tủy a… Haiz ~ bỏ đi vậy. Thật là mất hứng làm sao!! Ta có lẽ, không nên sử dụng ra chiêu thức này a. Vậy thì, nên niêm phong chiêu thức này lại thôi. Sức phá hoại này… quá khó khống chế a." 

Ánh mắt Pluto quét quanh một vòng vỡ nát không gian xung quanh. Khắp nơi, là những mảnh vỡ gỗ trôi dạt của các thụ yêu gần trong khoảng cách đó.

"Kể cũng lạ thật, tại sao sức mạnh của ta đáng lẽ phải bị phong ấn một phần trong thế giới thời chiến quốc này mới đúng chứ? Tại sao… ta lại cảm thấy, nó đang ngày càng trở nên mạnh lên vậy ta? Thật phiền phức, nếu bị ý chí thế giới phát hiện. Thời gian này, tạm ngừng chiến đấu vậy." 

Hửm…??

Ghostskin hoa trong tay Pluto như trẻ con bị hấp dẫn bởi kẹo mà vặn vẹo nhảy ra khỏi bàn tay anh. Nó nhanh chóng kéo dài ra những đoạn dây leo, mà cuốn lấy một cái túi nhỏ rách nát trôi dạt trong không gian xung quanh.

" Đừng lộn xộn, nếu như ngươi bị không gian này cuốn đi mất. Ta cũng sẽ mặc kệ ngươi luôn đấy ~" 

Bàn tay một nắm lấy thân cây Ghostskin, tránh đi cho Ghostskin hoa này bị không gian cuốn đi vào. Pluto bật cười hâm dọa nó một tí.





" y ~ ây ~" 

Như trẻ con, quyết tâm nắm chặt lấy món đồ chơi ưa thích của mình. Ghostskin hoa cũng bướng bỉnh, lôi kéo bằng được cái túi nhỏ rách nát nọ.

" Ủa? Có giao động không gian từ trường...? Không phải đấy chứ? Thời chiến quốc mà cũng có vật này hay sao? Kì quái a kì quái ~" 

Đã là kẻ có thể thao túng, vận dụng không gian một cách thành thục. Pluto rất tò mò, làm sao ở cái thời đại gà mờ này, có thể có thứ gọi là "vật chứa không gian" cơ chứ?? ( Tham khảo cấu tạo túi trữ vật và nhẫn trữ vật, theo tên khoa học gọi là "vật chứa đựng không gian" để gọi cho nó hợp lý một tí.)

" Đi thôi, không gian nơi này… cũng phải vá lỗ hổng lại a. Thật phiền phức mà ~" 

Không gian trải qua một hồi gợn sóng, rồi tất cả đều trở về tĩnh lặng như xưa. Chỉ khác một chỗ, xung quanh cây cối phần lớn đều đã hoàn toàn biến mất.

" Ồ, đã bắt đầu rồi sao. Mong rằng trận thi đấu này sẽ tìm được nhiều yêu quái thú vị một chút, như thế... mới có đủ tinh huyết và linh hồn... để mở cánh cửa dẫn đến Minh giới a ~" Nhấp môi cười ấm áp Pluto, tay vuốt ve Ghostskin hoa mà bắt đầu di chuyển đi hướng về nơi chuẩn bị thi đấu mà anh đã sai khiến Kaneki Ken tạo ra.

Con người hay yêu quái, nếu lòng tham quá cao… thì hãy tự trách bọn họ bản thân quá ngu xuẩn đi.

Pluto anh không phải là không có cho bọn họ cơ hội nha. Đây là sinh tử chiến trường, người dự thi thay thế kẻ khác làm việc, thì phải có kẻ đó đứng ra giám hộ kí tên thay người dự thi thay thế bọn họ… đó cũng đồng thời là khế ước cộng đồng sinh mệnh. 

Nếu kẻ bọn họ thuê đến thua, thì cái giá bọn họ phải trả… cũng tương đương với sinh mệnh của chính bọn họ, đó chính là tiền đặt cược cho các trận đấu sẽ diễn ra sau này.

Tĩnh lặng xung quanh, không gian trong túi rách nát đã bị Pluto phá giải một cách dễ dàng.

Trong đó, có Huyết cốt ngọc tủy. Như một bộ xương hoàn chỉnh của con người, xung quanh nó là màu đỏ tươi như đá quý Saphia xinh đẹp nhất, nếu nhìn kỹ hơn nữa. Ta sẽ thấy rất rõ là, trong huyết cốt đó có những mạch máu đang lưu chuyển xung quanh bộ xương. 

Quỉ dị nhưng xinh đẹp, huyết cốt ngọc tủy mang đến cho Pluto những cảm giác đó.

Mân mê một hồi, Pluto thở phào cười nhẹ nhàng.

Tới tay a.

Cứ tưởng, tràng diện như vậy. Huyết cốt ngọc tủy đã hủy hoại rồi, nhưng may mắn là lại tìm thấy nó. Trong túi rách nát cũng có chút vàng bạc đá quí bên trong. Nhưng Pluto anh, thật sự không mấy quan tâm đến chúng, anh đem tất cả chúng chôn xuống dưới hang động của Dung Niệm thụ yêu ở lúc còn sống.

Coi như để cho kẻ khác một chút cơ duyên đi. 

Dù sao, thứ Pluto anh cần đã đến tay rồi.

Một món đồ đó, anh thật sự không tham a.

- -----

Gần kề bên khu vực núi lửa cánh cổng Minh giới. Một công trình kiến trúc quái dị, không giống với bất cứ thứ gì trong lịch sử, xuất hiện trong tầm mắt… cả con người lẫn yêu quái nơi đây.

Kì quái như thế nào?

Xung quanh vòng bên ngoài là từng bức tường thành được dựng lên đơn sơ. Kiểm tra thân phận người và yêu quái, chỉ là mặt bên ngoài công tác.

Người kiểm tra bọn họ… bề ngoài khá giống với con người, nhưng cả yêu quái lẫn con người đều biết "bọn họ"... thật sự không phải là nhân loại đơn thuần như vậy.

Tại sao?

Lỗ tai "bọn họ" rất đặc thù, là hai cây anten loại nhỏ. Như thế, từ bên ngoài nhìn vào cho dù là người bình thường cũng có thể dễ dàng nhận thấy được đặc điểm kì dị đó chẳng có chút nào giống con người cả.

Nhưng là với giới yêu quái đại lão, giác quan cảnh báo nguy hiểm của bọn họ lại có thể giúp bọn họ càng thêm cảnh giác nhìn chằm chằm vào mấy kẻ gác cổng "kì lạ" đó hơn. Chỉnh thể từng cá nhân, yêu quái bọn họ thật sự không sợ. Nhưng ẩn ẩn bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng rằng… toàn bộ những kẻ này càng giống như là một chỉnh thể to lớn được tách riêng ra thành từng cá thể riêng biệt độc lập… của một thứ gì đó rất lớn.





Một khi, yêu quái nhóm muốn qua bên đó gây sự với những kẻ gác cổng đó. Thì cũng đều có rất nhiều con mắt ẩn trong bóng tối, âm thầm quan sát mọi hành động của bọn họ.

Và cái kết của đám yêu quái đó… càng khiến cho nhiều đại yêu quái cảm thấy kiêng kị.

Bởi vì, tất cả những "con cá nhỏ" mà đám đại yêu thả ra thâm dò lũ lính gác. 

Đều như ngây ngốc đi qua rồi trở về, mà hoàn mỹ hồi báo kết quả là bình thường.

Bình thường cái con khỉ!!!

Các đại yêu, chỉ thị cho bọn họ đi khiêu khích người gác cổng. Chứ không phải đi một vòng rồi trở về báo cáo kết quả.

Đó chính là sự bất thường trong sự bình thường đó.

Các đại yêu quái sống được lâu, càng tin tưởng vào trực giác cảnh báo sự nguy hiểm của họ hơn lời nói của đám thủ hạ bên dưới mình hơn.

Kết quả.

Chỉ có một phần các đại yêu quái, tò mò mà đi vào rồi lại đi ra một vòng khu vực sân thi đấu, rồi cũng trở về quyết định không tham gia hoạt động lớn lần này.

( Giác quan thứ sáu rất quan trọng a, có đôi khi nó giúp bạn tránh được nhiều thảm họa sát thân. Cho nên, đôi khi tin vào trực giác của mình một tí cũng là cái tốt a.)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status