Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 106: Hạn chế cấp……


Editor: Thơ Thơ

“……” Anh có thể nói, đây thật là lần đầu tiên trong cuộc đời anh đến rạp chiếu phim sao?

‘ cộp cộp cộp……’

Điện ảnh bắt đầu chiếu phim, ánh đèn trong phòng chiếu phim toàn bộ tối sầm xuống dưới. Tuyết Vi vừa ăn bắp rang vừa tập trung tinh thần nhìn màn hình lớn.

“ưm…… Không cần, không cần……”

“Nương tử, nàng bớt giả bộ, phía dưới nàng đều đã ướt thành như vậy, hẳn là rất muốn đi?” Trên màn hình, là hình ảnh hai nam nữ phục sức thời cổ đại trần truồng dây dưa ở bên nhau.

Khi Tuyết Vi thấy một màn như vậy, tay đưa bắp rang vào trong miệng nháy mắt dừng lại.

Dư quang, chậm rãi, chậm rãi nhìn về phía Hoàng Phủ Minh bên người, cô cứng đờ nhếch môi: “Ha, ha ha ha, điện ảnh bây giờ thật là vì kiếm lợi nhuận chuyện gì đều dám làm, mở đầu chính là loại hình ảnh này, thật quá đáng, đúng không?”

“A.” Hoàng Phủ Minh hừ lạnh một tiếng. Chủ yếu, anh thật sự không biết nên đáp lại Tuyết Vi như thế nào.

Người sáng suốt hẳn là liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, bộ phim này sớm đã siêu thoát khỏi phạm trù điện ảnh bình thường ……

Kế tiếp……

Liên tiếp mười phút màn ảnh đều phát cảnh một nam một nữ quấn quýt si mê ở bên nhau, tiếng rên rỉ không dứt bên tai, chọc khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi hồng tới lỗ tai rồi.

Vì sao đều phát hình ảnh như vậy không dứt? Liền không ai quản sao?!!

“Cô gái, cô là lập kế hoạch trước đi?” Đột nhiên, khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chậm rãi dán về phía lỗ tai Tuyết Vi.

Từ giữa môi răng anh phun ra hơi thở ấm áp mơ hồ vuốt lỗ tai cô mẫn cảm, làm cho người có chút phát ngứa.

“này, này, anh, anh nói lời này là cái gì, là có ý tứ gì?” Quay đầu, mới phát hiện anh cách bản thân là gần như vậy, Tuyết Vi thuận thế nghiêng đầu về phía sau.

Hoàng Phủ Minh nhếch môi cười, nghiêng mắt liếc vị trí phía sau: “Chính cô xem một cái sẽ biết.”

Phóng tầm mắt nhìn lại……

Chỉ thấy rạp chiếu phim nửa mông lung, nửa hắc ám, những nam nữ đó ngồi ở sau sát rìa liền cùng nam nữ trong phim giống nhau, dây dưa ở bên nhau. Càng quá phận, có nam nữ thế nhưng đã ngồi vào cùng nhau.

Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi trắng bạch, vội vàng móc ra vé xem phim, nương ánh sáng màn hình này vừa thấy……

《Huyết sắc lãng mạn 》

Một cái tên duy mĩ mà lãng mạn, mà góc phải bên dưới có ba chữ nhỏ ‘cấp hạn chế’, phí hơn nửa ngày mới có thể thấy rõ ràng.

Đáng chết!

Anh nói một chút, một cái hạn chế làm gì lấy tên nghe hay như vậy?

Huyết sắc lãng mạn…… Huyết sắc lãng mạn……

Cũng đúng, vừa ‘ máu ’ vừa‘ lãng ’ đúng mức.

“A, ha hả, tôi, tôi có thể nói, tôi cũng là lần đầu tiên…… Biết…… Rạp chiếu phim sẽ có…… sảnh dành cho người lớn sao?”

“hả, là cái dạng này ……” Hoàng Phủ Minh mỉm cười gật gật đầu.

Nhưng trên mặt anh tràn ngập biểu tình hài hước.

“Là thật sự!! Tôi thề! Tôi, tôi thật sự, thật sự…… Không có một chút ý tứ muốn quyến rũ anh!!”

Mẹ nó! Nói ra, ngay cả cô đều không mấy tin tưởng.

Đề nghị xem phim là cô đưa ra, phim cũng là cô chỉ định tên, mặc cho ai đều sẽ cảm thấy cô trăm phương ngàn kế muốn dụ hoặc người mới làm như vậy?

Hơn nữa……

Hai người bọn họ vừa mới…… cái gì…… Không lâu……

Thật sự dày vò không được, Tuyết Vi mang theo Hoàng Phủ Minh tính toán rời khỏi sảnh chiếu phim.

Ai biết điện ảnh đã mở ra, cửa lớn sảnh chiếu phim đã khóa cứng, bọn họ muốn chạy đều không được, chỉ có thể trở lại ngồi tại chỗ.

Vốn định nhắm mắt lại không xem hình ảnh thì tốt rồi, nề hà giọng nói‘ ê ê a a ’ kia quả thực còn muốn kích thích hơn.

Đôi mắt nhắm lại thử tính mở……

“Quan nhân, thật thoải mái, anh làm cho người ta thật thoải mái. Mau cho tôi, tôi muốn……” Trong màn hình, sắc mặt cô gái ửng đỏ nằm ở trên một cái giường.

Đôi mắt Tuyết Vi nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong phim, trong óc lại dần dần nhớ tới buổi tối một ngày kia ……

‘ ưm, thật thoải mái, cho tôi……’

Bỗng dưng.

Nữ chính trong phim giống như dần dần biến thành cô, mà nam chính ‘ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang ’ dần dần biến thành…… Hoàng Phủ Minh.

“anh…… ưm…… ưm……”

“Nương tử, giọng nói nàng cũng thật êm tai.”

“Chán ghét ……”

‘thình thịch’ tiếng tim Tuyết Vi đập dần dần gia tốc, một khuôn mặt nhỏ ửng đỏ rất là đẹp, quanh hơi thở cô phun ra cũng bắt đầu trở nên dồn dập lên.

Có thể cảm giác đến, Tuyết Vi……

Đã bị hình ảnh trong phim làm cho động tình!

Khi dư quang Hoàng Phủ Minh trong lúc vô tình chú ý tới cô, giờ phút này biểu tình mê người, mặt anh tuấn mỹ thoáng chốc gợi lên một nụ cười hài hước.

Bàn tay to, tự nhiên đáp ở trên vai cô.

Chính Tuyết Vi hết sức chăm chú xem phim một chút đều không có cảm giác được ngón tay kia đang chơi xấu dần dần tham nhập vào cổ áo cô……

Một trận điện lưu tê dại xẹt qua thân thể.

“ưm……” Tuyết Vi theo bản năng rùng mình một cái, lúc này mới phát hiện giờ phút này Hoàng Phủ Minh hành động có bao nhiêu làm càn! “này, anh làm gì chứ?!!” Phẫn nộ đứng lên.

Hoàng Phủ Minh khí định thần nhàn một tay chống đỡ dưới cằm, ái muội cười nói: “Đương nhiên là đáp lại cô ‘ dụng tâm lương khổ ’.”

Dụng tâm lương khổ sao?!!

Mẹ nó!! Đều nói, cô căn bản cũng không biết bộ phim này sẽ là cái dạng này. “Lấy cớ! Anh lưu manh!!”

“hả? Phản ứng của cô cũng không phải là nói cho tôi như vậy.”

‘ tạch ’ lập tức, khuôn mặt nhỏ của cô vốn là hồng thấu gần như bốc lên hỏa. “Này, này…… Này……” Đáng chết, đây là lần đầu tiên trong đời cô xem loại này, khó tránh khỏi sẽ…… Khó tránh khỏi sẽ khống chế không được chính mình!!

“này, cô vẫn luôn đứng ở nơi đó làm gì? Cản trở chúng tôi xem phim!!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Mau ngồi xuống.” Sau lưng, truyền đến tiếng mọi người kháng nghị.

Tuyết Vi theo bản năng nhìn qua đi, bọn họ rõ ràng đều ở bên trong làm cái gì, cô cũng không tin, bọn họ còn có tinh lực xem phim?!!

Nuốt xuống một ngụm ác khí, Tuyết Vi xám xịt ngồi ở cạnh Hoàng Phủ Minh hai vị trí liền nhau. Dường như sợ anh sẽ chơi xấu, nhìn chằm chằm anh suốt một giờ.

Một hồi rốt cuộc phim kết thúc, thể xác và tinh thần Tuyết Vi mỏi mệt đi ra khỏi rạp chiếu phim, thở phào nhẹ nhõm: “Rốt cuộc, đến cùng……”

“Thực thất vọng sao? Không quan hệ, tôi có thể đi vào bồi cô xem một lần nữa.” Một tay Hoàng Phủ Minh cắm túi tiền, nghiền ngẫm nở nụ cười.

“mắt anh mù hay là làm sao vậy? Con mắt nào của anh nhìn thấy biểu tình tôi là thất vọng?!!”

“Chẳng lẽ không phải sao?”

“Đương nhiên không phải!”

“Nhưng người nào đó vừa mới so với ai khác xem đều nghiêm túc như vậy!”

Giọng nói Hoàng Phủ Minh châm chọc tác động mỗi sợi dây thần kinh của cô. Tuyết Vi phẫn nộ trợn tròn hai mắt: “anh!!”

Được rồi ……

Vừa mới một cái nháy mắt……

Cô xác thực nhìn đến ……

Không thể tự kềm chế……

‘ linh linh linh ’ mới vừa đi ra khỏi rạp chiếu phim, điện thoại Hoàng Phủ Minh liền vang lên.

“Chờ một lát, tôi tiếp điện thoại.” Nghiêm túc tiếp điện thoại: “Chuyện gì?”

“Minh, cậu quên ước định thời gian sao? Cậu chính là người chưa bao giờ đến trễ, vì sao giờ này còn chưa tới?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status