Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 255: Sổ nhật ký ghi chép hết thảy


Editor: Thơ Thơ

Hãy còn nhớ rõ, khi đó rời nhà trốn đi, không chỗ để đi, đã được Bạch Dạ mang vào trong nhà.

Tình nhân trong mộng liền ở trước mắt, lại cùng ở dưới một mái hiên, Tim Tuyết Vi miễn bàn nhiều nai con chạy loạn, thậm chí đều nghĩ tới phá cách hiến thân.

Nề hà Bạch Dạ bỏ qua cô chủ động, cho thiếu nữ chạy tới ngủ phòng khách. Thậm chí Tuyết Vi đều hoài nghi qua, có phải chính mình một chút sức quyến rũ đều không có hay không, mới có thể không cách nào hấp dẫn người đàn ông này?!

Bây giờ ngẫm lại, bất quá Bạch Dạ là chính nhân quân tử đi?

Khép lại cửa phòng, lần thứ hai đẩy ra cửa thư phòng.

Phòng này Tuyết Vi vẫn luôn chưa từng bước vào, hôm nay, vẫn là lần đầu tiên.
Chậm rãi đi vào, ở trên kệ sách bày biện chỉnh tề sách, tinh tế đếm một chút cũng có ít nhất mấy ngàn sách; bàn công tác không nhiễm một hạt bụi bày bút cùng một ít văn kiện đang chờ xử lý.

Tuyết Vi lôi ra ghế xoay, ngồi ở trước bàn công tác, tay nhỏ trắng nõn khẽ vuốt qua mặt bàn, mặt cô mang theo mỉm cười ngọt ngào ghé vào trên bàn.

“Ngạch, cái này là?!” Một cái notebook thật dày ràng buộc ở tầm mắt Tuyết Vi.
Cô nhanh chóng ngồi dậy, cầm lấy notebook đặt ở trước bàn công tác, tò mò mở ra……

Ngày X tháng X năm XXXX

Sinh hoạt nhàm chán, Vĩnh viễn là nhất thành bất biến, quả thực không thú vị ……

Ngày X tháng X năm XXXX

Như cũ là hai điểm một đường, mỗi ngày soạn bài, quản lý học sinh, soạn bài, quản lý học sinh, rốt cuộc khi nào mới có thể rời khỏi trường quân đội hoàng bộ một lần nữa trở lại Quân Khu Bạch Hổ đây?

“Đây là…… Nhật ký?!” Tuyết Vi lập tức liền hứng thú, nhưng thật ra cô muốn nhìn một chút, cái này cũng không hiển lộ bản thân người đàn ông, nội tâm hoạt động rốt cuộc là thế nào. Mặc dù, này thật không nói, hắc.

Lật xem từng trang nhật ký số lượng không nhiều lắm. Dần dần mà, thời gian nhật ký liền đến ngày Tuyết Vi nhập học ……

Ngày X tháng X năm XXXX

Lại có học viên mới đưa tin, như cũ là chờ đợi, dày vò tiễn bọn họ đi……

Ngày X tháng X năm XXXX

Đúng hạn sở liệu, học sinh đó không hề đặc sắc, quả thực là thất vọng đến cực điểm.

“A, rõ ràng cả ngày bày ra một bộ dáng thầy giáo phụ trách, hóa ra trong lòng anh như vậy không nghĩ dạy học cho chúng ta. Gia hỏa này, quả nhiên hai loại tính cách, ngoài và trong lòng hoàn toàn bất đồng.”

Tuyết Vi thật không nghĩ tới, Bạch Dạ nhìn như cùng thế gian vô tranh kỳ thật lại có lòng dạ hắc ám, từ anh có sức bật cùng với yêu ghét rõ ràng chữ trung là có thể cảm giác đến, rõ ràng tính cách ở bên trong anh khác xa bên ngoài của anh rất nhiều.

Tiếp tục mở ra trang sau sổ nhật ký ……

Ngày X tháng X năm XXXX

Chuyển cơ xuất hiện.

Rốt cuộc ở trong trường học tôi gặp được một tia hy vọng, ít nhất, cô ta có thể kích thích tôi đam mê dạy học.

Ngày X tháng X năm XXXX

Tôi yêu cô ta.

Vốn tưởng rằng đối với cô ta, gần như là một loại thưởng thức, chính là ở chút bất tri bất giác tôi còn động tâm, động tình đối với cô ta. Thật sự không thể tha thứ.

Ngày X tháng X năm XXXX

Thật thống khổ.

Cô ta là học trò của tôi……

Là học trò của tôi……

Ngày X tháng X năm XXXX

Tôi thương tổn cô ta, lại cũng thương tổn chính mình.

Có lẽ, tôi nên buông tất cả chấp niệm, phá tan hết thảy luân lý đạo đức lựa chọn yêu. Chính là…… tôi làm không được, như vậy chỉ là huỷ hoại cả đời cô ta.

Ngày X tháng X năm XXXX

Không cách nào nhẫn nại nhìn thấy cô ta thương tâm; không thể chịu đựng được nội tâm rung động. Tôi muốn cùng cô ta ở bên nhau, cho dù không phải bây giờ, tôi cũng có thể chờ đợi……

Ngày X tháng X năm XXXX

Nếu như trong dự liệu, quan hệ chúng tôi bị trường học phát hiện. Là tôi không đủ thành thục, là tôi suy xét không đủ nhiều, vậy mà vẫn đi tới một bước này. Bất quá, cho dù mất cả đời, tôi cũng sẽ không để cô ta chịu thương tổn.

Ngày X tháng X năm XXXX

Hôm nay Bác Hoàng Phủ tìm được tôi rồi, cầu xin tôi, muốn tôi cùng Hoàng Phủ Tình kết giao.

Tôi chưa bao giờ thấy qua Bác Hoàng Phủ kiên nghị như vậy, lão lệ tung hoành cầu xin một người, cũng chưa bao giờ gặp qua, ông sẽ xá rớt tôn nghiêm chính mình cao cao tại thượng quỳ xuống cầu xin một tiểu bối.

Tôi đáp ứng ông ta rồi, đáp ứng với ông tôi cùng Hoàng Phủ Tình kết giao ba tháng, giữ được mạng Hoàng Phủ Tình. Chính là…… Vi Nhi làm sao bây giờ? Ba tháng sau nên làm cái gì bây giờ?

Ngày X tháng X năm XXXX

Vi Nhi khóc.

Tôi nói cho cô ta, tôi có bạn gái. Nước mắt cô rơi, là bên trong dự kiến, cũng là ngoài ý liệu.

Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, nhìn thấy cô ta khóc, tôi thống khổ như thế, thống hận chính mình như thế, vậy mà đáp ứng Bác Hoàng Phủ muốn cùng Hoàng Phủ Tình kết giao.

Nhưng mà……

Nếu không đáp ứng, người phụ nữ kia sẽ từ đây buông tha Vi Nhi sao? Cho dù tôi bảo hộ chu toàn, cũng là minh thương dễ chắn tên bắn lén khó phòng, có lẽ, cùng Vi Nhi tách ra không phải là một chuyện xấu.

Chỉ là……

Tâm, thật sự đau quá.

Ngày X tháng X năm XXXX

Ở một tháng hắc ám nhất, tôi ở bên bờ tử vong bồi hồi đau khổ, lúc màn đêm buông xuống Phi Linh bắn trúng một súng kia; khi tôi hấp hối giãy giụa thoát khỏi Quân khu Huyền Vũ. Tôi mới phát hiện, tôi yêu cô ta cỡ nào.

Chính là, tôi cũng không có giống như hứa hẹn, bảo hộ cô ta đến cuối cùng.

Cô ta, vẫn là bị trường học khai trừ rồi.

Chưa bao giờ từng có bi thương như thế; chưa bao giờ từng có bàng hoàng như thế.

Tôi căm hận chính mình rời đi cỡ nào, căm hận chính mình không có ở lúc cô ta thống khổ nhất bồi ở bên cạnh cô ta cỡ nào.

Khi tôi trở về một lần nữa, đã phát hiện bên cạnh cô ta có thêm một thanh niên.

Bọn họ thực xứng đôi, tuổi cũng xấp xỉ, ít nhất…… Ở lúc cô ta thống khổ nhất, là thanh niên kia làm bạn với cô ta đến cuối cùng, mà tôi……

Ngày X tháng X năm XXXX

Hôm nay tôi lại đi thăm cô ta.

Bọn họ ở bên nhau quả thực hạnh phúc, nụ cười của cô ta điềm mỹ như cũ. Mà tôi, lại chỉ có thể tránh né ở nơi xa mong ngóng hết thảy. Tôi thật muốn vọt tới bên người cô ta mang cô ta đi, chính là…… tôi biết, tôi đã không có tư cách này.

Ngày X tháng X năm XXXX

Cô 19 tuổi, không biết sinh nhật năm nay vẫn qua một mình hay không. Không biết cô ta ở trường học mới phải vui vẻ. Thanh niên kia có khi dễ cô ta hay không?

Muốn đi tìm cô ta……

Cho dù là đưa lễ vật qua đi.

Nhưng, hẳn là cô ta không muốn nhìn thấy tôi đi?

Ngày X tháng X năm XXXX

Tôi thu được tin tức, mấy ngày hôm trước cô ta được phân phối tới làm hộ sĩ của binh đoàn thứ ba. Bây giờ chúng tôi đã cùng tồn tại dưới cùng một mảnh bầu trời, bao nhiêu lần, muốn đi tìm cô ta. Chính là…… đã sắp qua hai năm, tôi xuất hiện sẽ quấy rầy đến cô ta hay không?

Ngày X tháng X năm XXXX

Cô gái ngu ngốc này, ở binh đoàn thứ ba lại gây ra họa. Rõ ràng thông minh làm người ưa thích, lại luôn làm ra chuyện mơ hồ, thật sự không có biện pháp lấy cô ta. Còn có mấy tháng nữa cô ta đã 20 tuổi, đã là cô gái trưởng thành, không biết sau khi cô ta 20 tuổi, vẫn mơ hồ như vậy hay không?

Ngày X tháng X năm XXXX

Chúng ta vẫn gặp mặt.

Từ trong ánh mắt cô ta căm hận, tôi biết, thời gian hai năm cũng không có rửa sạch ký ức cô ta đối với tôi, chính là…… ở trong lòng cô ta tôi đã là người đàn ông tội ác tày trời. Tôi có thể làm cái gì? Còn có thể làm cái gì mới có thể kêu cô ta không hận tôi?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status