Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 257: Chúc các người răng long tóc bạc


Editor: Thơ Thơ

“Tới rồi cô sẽ biết, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của cô.”

Đáng chết!

Người đàn ông này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì?

Làm sao sẽ ở lúc cô “Cảm xúc bùng phát”, không thể hiểu được giết ra tới!?

Lòng Tuyết Vi tràn đầy bực bội, bất quá, nghĩ lại, chuyện cô và Bạch Dạ ván đã đóng thuyền, thật sự không để bụng sớm một giờ, trễ một giờ tiếp tục tiền duyên.

Dư quang ngắm vẻ mặt liệt khí của Hoàng Phủ Minh. Cô bất đắc dĩ thở dài một hơi, cũng chỉ có thể là tới đâu hay tới đó đi……

Ước chừng mười phút sau, xe đậu ở trước một biệt thự xa hoa ba tầng lầu.

“Đây là nơi nào?” Tuyết Vi nghi hoặc chỉ chỉ gian biệt thự xa hoa ngoài xe.

“Xuống xe.” Hoàng Phủ Minh mặt vô cảm đứng lên, bước nhanh đi xuống xe.

“Tên hỗn đản này, rốt cuộc muốn bán cái gì?” Tuyết Vi khó chịu nhắc mãi, hung tợn cho anh một cái liếc mắt, liền đi theo anh vào căn biệt thự kia.

“Chủ thượng……”

“Chủ thượng……”

Cửa lớn Biệt thự mở ra, hai mươi mấy người đàn ông mặc tây trang cung kính hành lễ với Hoàng Phủ Minh.

Chủ thượng?

Đối mặt xưng hô như vậy, Tuyết Vi thập phần tò mò, không phải nên kêu anh Hoàng Phủ Quân Trường sao?

Đang xem xem quần áo cùng khí chất của những người đó, tựa hồ thật sự không cách nào liên hệ cùng quân nhân ở bên nhau, nhưng thật ra có vài phần giống người xã hội đen, thật muốn biết những người này rốt cuộc lệ thuộc với bộ môn nào?

“Ninh Ninh? Làm sao em ở đây?!” Mới vừa đi không được hai bước, Tuyết Vi liền thấy được Ninh Ninh ở phòng khách.

“Tiểu thư, là Hoàng Phủ Quân Trường anh……”

“tốt, có thể bắt đầu rồi.” Đợi Ninh Ninh vừa muốn giải thích, Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc liền lạnh lùng cắt đứt lời cô nói.

Theo sau, một người lớn tuổi đứng ở trong phòng khách bước nhanh đi tới Trước mặt Tuyết Vi, đem một tờ giấy trong tay trình tới trước mặt cô: “Tuyết tiểu thư, thỉnh ngài ấn tay ấn xuống.”

“Ấn dấu tay hả?” Tuyết Vi không thể tưởng tượng nhìn về phía Hoàng Phủ Minh ngồi ở trên sô pha: “tôi Nói này, rốt cuộc anh muốn làm cái gì vậy?”

Mắt đen của anh chợt lóe, khóe môi khẽ nhếch, chân nhếch lên bắt chéo.

Đúng lúc này……

Hai hắc y nhân một người khống chế được thân thể Tuyết Vi, một người khác mạnh mẽ bắt lấy tay cô ấn vào mực đóng dấu……

“này! Hoàng Phủ Minh, hôm nay anh làm sao vậy?! Uống lộn thuốc sao? Rốt cuộc anh làm cái quỷ gì vậy?” Tuyết Vi không an phận giãy giụa lên.

Nhưng về điểm này sức lực của cô nơi nào chống lại được hai người đàn ông. Ngón tay bị mạnh mẽ ấn ở trên tờ giấy kia.

Người đàn ông lớn tuổi nhanh chóng thu hồi tờ đơn, tất cung tất kính với Hoàng Phủ Minh trên sô pha: “Chúc mừng ngài, Hoàng Phủ Quân Trường; chúc mừng cô, Tiểu thư Tuyết Vi, chúc các người răng long đầu bạc, hôn nhân mỹ mãn.”

Cái gì răng long đầu bạc?

Cái gì hôn nhân mỹ mãn?!

Thân mình Tuyết Vi đang giãy giụa bỗng cứng đờ, đôi mắt to mờ mịt nhìn về phía Hoàng Phủ Minh.

“A.” Anh cười lạnh một tiếng, đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt cô ……

Hai hắc y nhân đang khống chế Tuyết Vi lập tức lui xuống.

Đạt được tự do, Tuyết Vi không thể tưởng tượng chỉ chỉ người đàn ông lớn tuổi kia: “Anh ta, anh ta mới vừa nói cái gì?”

“Anh ta chúc phúc chúng ta.”

Vô nghĩa! Cô nghe không hiểu đây là chúc phúc sao? Vấn đề…… “Anh ta làm gì muốn chúc phúc chúng ta?”

“Bởi vì……” cặp mắt Hoàng Phủ Minh sâu không thấy đáy mưu phong vừa chuyển.

Người đàn ông lớn tuổi đứng ở phía sau anh nhanh chóng từ trong túi móc ra hai cái sổ hồng, một quyển trình tới trong tay Hoàng Phủ Minh, một cái khác giao cho Tuyết Vi.

“Kết…… Giấy hôn thú?!”

Hoa mắt!

Nhất định là hoa mắt?!

Tuyết Vi nhìn trên sổ hồng kia ba chữ to thiếp vàng, nhanh chóng xoa xoa hai mắt mình.

Đúng vậy……

Thật là giấy hôn thú!

Mở ra sổ hồng.

Bên trong, một tấm ảnh cô và Hoàng Phủ Minh chụp chung dán bên trái, mặt trên viết rõ ràng, chồng…… Hoàng Phủ Minh; vợ…… Tuyết Vi……

Này rốt cuộc là chuyện làm sao?!

Nội tâm, giống như là một vạn con ngựa chạy vội qua. Tuyết Vi dám chắc chắn, đây nhất định là trò đùa dai của Hoàng Phủ Minh. Nhất định Là như vậy!

“anh vẫn bình thường hả? Cho người trói tôi lại đây, chỉ vì cùng tôi làm loại trò đùa dai này?!”

“A.” Hoàng Phủ Minh âm ninh cười, một tay cắm túi tiền, đem mặt nghiêng một bên.

“Hoàng Phủ Quân Trường, tờ đơn xin kết hôn này tôi sẽ thay Tiểu thư Tuyết Vi điền tốt, nếu không có việc gì, tôi liền rời đi trước.” Người đàn ông lớn tuổi nói xong.

Hoàng Phủ Minh lạnh lùng vẫy vẫy tay, người đàn ông lớn tuổi kia liền rời đi.

“Tiểu, tiểu thư……” Lúc này, Ninh Ninh chậm rãi đi tới bên cạnh Tuyết Vi.

Lúc này cô mới nhớ tới…… “Đúng rồi, Ninh Ninh, rốt cuộc là vì sao em đến nơi này?”

“Là……” Ninh Ninh khẩn trương nhìn mắt Hoàng Phủ Minh, sau khi được đến Hoàng Phủ Minh cam chịu, cô áy náy nói: “Là, là Hoàng Phủ Quân Trường kêu em mang theo hộ khẩu vốn dĩ này……”

A……

Sổ hộ khẩu?!

Kêu Ninh Ninh mang theo sổ hộ khẩu? Người đàn ông lớn tuổi kia lại nói cái gì sẽ thay cô điền tốt đơn xin kết hôn, mà cô lại ở mặt trên bị mạnh mẽ ấn tay…… Ấn?!

Ánh mắt chậm rãi…… Chậm rãi nhìn về phía giấy hôn thú trong tay.

“Lộp bộp” Tim Tuyết Vi trầm đi xuống thật mạnh, này, giấy hôn thú này …… Là, là thật sự?!

“Hoàng…… Hoàng…… Hoàng Phủ Minh! Anh làm cái gì!” Tiếng rống giận phá hầu mà ra, Tuyết Vi giơ giấy hôn thú trong tay lên liền ném qua mặt anh.

Hoàng Phủ Minh vững vàng tiếp được một phen, mắt nghiêm khắc lạnh lùng nheo lại: “Mới vừa kết hôn liền muốn đánh ông xã sao?! Xem ra, tôi thật muốn bớt thời giờ dạy dỗ cô một chút, nên làm sao làm vợ hiền của tôi!”

“Mẹ nó! Anh không sao chứ? Rốt cuộc anh suy nghĩ cái gì vậy? Chúng ta không phải nói tốt sao? Tôi cùng anh ở bên nhau, là giúp anh kéo dài ngày kết hôn, làm sao liền biến thành thật sự kết hôn hả?”

“A! Tôi đã biết, nhất định là người nhà anh buộc anh kết hôn, cho nên, anh liền tìm tôi cùng anh kết hôn đúng hay không?!”

“anh người này có thể quá ích kỷ hay không? Người nhà anh bức anh kết hôn, anh liền kéo cả đời tôi xuống nước sao?”

“Không được, không được, không được…… Không được…… nếu anh yêu cầu tôi hỗ trợ thật ra cũng có thể, nhưng mà, quyết không thể kết hôn, chúng ta đến bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn……”

Hoàng Phủ Minh cũng không nói lời nào, liền như vậy đôi tay vây quanh trước người, mắt lạnh nhìn Tuyết Vi một mình ở kia như con khỉ biểu diễn.

Từ trước đến nay anh đều rất vô ngữ đối với người phụ nữ này. Luôn là không có việc gì xây dựng chuyện xưa thuộc về chính cô, lúc sau khi tận tình biểu diễn, rất là buồn cười.

“Nếu không như vậy đi, Minh, chúng ta trước đem cọc hôn nhân này trở thành phế thải, nếu người nhà anh bức anh kết hôn, tôi liền ủy khuất một chút, trở về làm vị hôn thê dự khuyết cho anh. Anh xem như vậy được chưa?” Tuyết Vi ôn tồn thương lượng cùng Hoàng Phủ Minh.

Nhưng bây giờ cô đã là tức phụ người ta cưới hỏi đàng hoàng, trừ phi anh điên rồi mới có thể để cọc hôn nhân này trở thành phế thải.




Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status