Nữ vương Mommy giá lâm

Chương 478: Chuyển sang kiếp khác cũng là ly biệt



Editor: Thơ Thơ 

“Này…… Cô…… Cô chính là…… Chính là Tướng quân binh đoàn thứ hai…… Quân khu Huyền Vũ sao?!” Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Hãy còn nhớ rõ hơn ba năm trước, Quân khu Huyền Vũ phát sinh nội ‘ loạn ’. Em trai Dạ Phi Linh liên hợp binh đoàn thứ hai, tướng quân binh đoàn thứ ba tạo phản.

Xong việc, Dạ Phi Linh bình ổn nội ‘ loạn ’, lấy thủ đoạn tàn nhẫn xử bắn em trai cùng cha khác mẹ, cùng dòng thứ hai, hai vị tướng quân binh đoàn thứ ba.

Không bao lâu sau, tướng quân binh đoàn thứ ba liền có người trên đỉnh.

Mà tướng quân binh đoàn thứ hai lại chậm chạp chưa từng có người tiền nhiệm.

Cho đến khoảng một năm trước, thám tử các quốc gia tới báo, tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ đã có người kế nhiệm, chỉ là người kia là ai, lại chưa từng có người nào biết được.

Bọn họ chỉ biết là người này ‘ tinh ’ thông nghiên cứu chế tạo các loại ‘ dược ’ vật quân dụng, càng thần kỳ chính là, ‘ dược ’ vật anh nghiên cứu chế tạo ra không người nào có thể giải, cũng không người nào có thể phục chế.

Phải biết rằng, có được nhân tài này đối với các quốc gia mà nói chẳng khác nào có được một quả ‘ vũ khí hạt nhân ’ hữu lực, nói thăng nhiệm anh làm tướng quân binh đoàn thứ hai một chút cũng không quá đáng.

Lại không nghĩ……

Người này người người suy đoán cũng không nghĩ được tướng quân binh đoàn thứ hai đúng là --- ----- Tuyết Vi!!!

“Dạ…… Dạ phi Quân Trường, nên ngài không phải là vì bảo hộ Tuyết Vi, mà cố ý nói dối đi?” Đến bây giờ mới thôi, Hoàng Phủ Sâm như cũ không thể tin được một chuyện thật này.

Phải biết rằng, nếu Tuyết Vi thật là tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ, ngày sau, nếu Hoàng Phủ Minh cùng cô liên hợp ở bên nhau…… Sợ là…… Đại sự không ổn!

“Hoàng Phủ tướng quân, ngài cảm thấy…… tôi cần thiết vì vợ của Hoàng Phủ Quân Trường mà nói dối sao?!” Ngôn ngữ không nhanh không chậm rơi xuống, trên mặt Dạ Phi Linh yêu dã lộ ra một vẻ mặt khủng bố khác. 

Hoàng Phủ Sâm khẩn trương hít một hơi: “phải…… phải, đích xác…… Đích xác không cần thiết. Nhưng…… Nhưng Tuyết Vi bây giờ là trọng phạm, hết thảy ứng lấy ổn thỏa trước.”

“A. Lấy chứng nhận sĩ quan của Tuyết tướng quân các người ra tới!” Dạ Phi Linh cũng lười cùng Hoàng Phủ Minh làm kiêu, lạnh lùng mệnh lệnh thuộc hạ đứng phía sau.

Trong đó một người binh lính binh đoàn thứ hai Quân khu Huyền Vũ nhanh chóng móc ra chứng nhận sĩ quan của Tuyết Vi giơ lên trước mặt Hoàng Phủ Sâm.

Lúc này, Hoàng Phủ Sâm xem như vô kế khả thi. “Sao có thể đây? Sao có thể đây? Tuyết Vi sao có thể là…… Là tướng quân Quân khu Huyền Vũ chứ?” Ánh mắt dao động trong lúc vô tình chú ý tới Hoàng Phủ Minh trầm mặc đã lâu.

Anh rõ ràng nhìn đến giờ phút này trên mặt Hoàng Phủ Minh ‘ lộ ’ một nụ cười giảo hoạt.

Lúc này anh xem như hiểu rõ vì sao từ thời khắc Tuyết Vi bị bắt, Hoàng Phủ Minh liền chậm chạp không có hiện thân. Hóa ra là…… Là ‘ lén ’ chạy tới Quân khu Huyền Vũ tìm Dạ Phi Linh hỗ trợ đi!!

“Được, các vị, bây giờ dựa theo pháp luật tứ quốc, người của Quân khu Huyền Vũ tôi hiện nay giết người ở Quân Khu Bạch Hổ các người, là phải bị trục xuất trở về bổn quốc chờ đợi tuyên án. Đến lúc đó, chờ toà án quân sự nước tôi thẩm vấn xong Tuyết tướng quân, tôi sẽ phái người đưa tới kết quả thẩm phán cho các người.”

Đưa tới kết quả thẩm phán hả?

Ai lại không biết, Tuyết Vi lần này trở về Quân khu Huyền Vũ, chỉ sợ là ‘ thịt ’ bánh bao đánh chó một đi không trở lại?

Hoàng Phủ Sâm mất mát rũ xuống mi mắt, không cam lòng nắm lên quyền……

“Đi thôi, Tuyết tướng quân.” Đợi Dạ Phi Linh vừa muốn rời đi……

“Từ từ, Dạ phi Quân Trường, tôi có mấy câu nói muốn nói cùng Hoàng Phủ Quân Trường.”

“Hừ?” Mắt lam của Dạ Phi Linh vừa chuyển, nghiền ngẫm nhún vai, tỏ vẻ tùy tiện.

Thấy vậy, Tuyết Vi hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh: “khi nào thì anh phát hiện thân phận thật sự của em?” Tiếng khàn khàn mang theo vài phần lạnh lẽo.

“Từ lúc em xuất hiện anh liền biết em hẳn là nhậm chức ở ba ** khu khác. Chỉ là…… Không xác nhận em thuộc quân khu nào.”

“vậy từ khi nào bắt đầu xác nhận hả?” Nếu anh có thể chuẩn xác tìm được Dạ Phi Linh, nói vậy, đã sớm biết được thân phận chính xác của cô.

“Ở công viên giải trí, lần đó em bị tập kích!”

Công viên giải trí…… Bị tập kích lần đó?!

Tuyết Vi lâm vào thật sâu tự hỏi bên trong, đột nhiên nhớ tới!

Một lần, sau khi đợi cô giải quyết xong tất cả kẻ thù, Hoàng Phủ Minh không thể hiểu được phát động công kích với cô, hóa ra……

Là vì thử xuất thân của cô!

A.

Hãy còn nhớ rõ, lúc cùng Hoàng Phủ Minh mới vừa quen biết không lâu, người đàn ông này biết được binh đoàn thứ ba có thám tử nước ngoài, khẩn trương dựa vào một đôi dây giày, liền nhận định Phương Tiểu Nhã là thám tử của Quân khu Huyền Vũ, có thể thấy được anh ‘ hành động ’ sát lực có bao nhiêu mạnh.

Hiện nay, bất quá anh chính là thử cô ra tay, liền nhìn ra xuất thân của cô, làm cô cảm thấy mình giống như là một chú hề nhảy nhót. Rõ ràng, anh cái gì đều biết, cũng không vạch trần.

Người đàn ông này Vĩnh viễn là như thế này.

Vĩnh viễn là như thế này lặng yên không một tiếng động nắm giữ mỗi tiếng nói, nhất cử nhất động mỗi người.

Đến lúc anh nguyện ý vạch trần, anh liền sẽ vạch trần;

Lúc anh không muốn vạch trần có thể vĩnh viễn chôn ở trong lòng, kêu cô đoán không ra anh rốt cuộc có bao nhiêu hiểu biết cô……

Trong lòng cười lạnh, Tuyết Vi chậm rãi nâng lên mi mắt, nhàn nhạt nói: “Từ thời khắc em xảy ra chuyện, anh liền nghĩ đến đi tìm Linh hỗ trợ sao?”

“ừ.” Án Tuyết Vi mưu sát đã là chuyện ván đã đóng thuyền, cho dù anh có bản lĩnh thông thiên cũng không cách nào giúp cô tẩy thoát tội danh. Cho nên, Hoàng Phủ Minh nhanh chóng quyết định lựa chọn chạy tới Quân khu Huyền Vũ tìm Dạ Phi Linh cứu viện!

Không cách nào phủ nhận, đây là biện pháp duy nhất có thể cứu Tuyết Vi!

Nhưng mà……

“Minh, anh nghĩ tới hậu quả làm như vậy chưa?” Trong con ngươi trong suốt phủ lên một tầng sương mù, vẻ mặt Tuyết Vi tràn ngập trách cứ.

Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói rũ xuống đôi mắt, không nói lời nào.

“Có lẽ, ngay lúc này anh tìm Linh tới bóc ‘ lộ ’ thân phận của em là biện pháp duy nhất có thể cứu em. Nhưng anh nghĩ tới hay không, sau khi em đi…… anh…… Làm sao bây giờ?”

Nâng tay lên, cô phẫn nộ chỉ vào đám người đứng ở cách đó không xa: “Đám người xấu kia sẽ chỉ vào cái mũi anh mắng anh, anh cưới một gián điệp ngoại quốc, vậy mà cũng không biết. Bọn họ sẽ không ngừng! Không ngừng làm khó dễ với anh! Minh!!!” Tay nhỏ, gắt gao nắm thành quyền: “em từng nói qua, nếu hôn nhân của chúng ta không cách nào mang đến trợ giúp cho anh, cũng không thể trở thành chướng ngại cho anh!!”

Từ thời khắc trở về hoàng thành, Tuyết Vi cũng đã biết được vận mệnh của mình.

Chỉ là, cô chờ đợi, chờ đợi Hoàng Phủ Minh có thể chạy nhanh đoạt được hoàng quyền. Cô cũng có thể nhanh chóng báo thù, như vậy, cô liền có thể trước khi thân phận chưa có bị vạch trần lặng yên không một tiếng động cởi giáp về quê cùng Hoàng Phủ Minh sống qua ngày tháng yên ổn.

Lại không nghĩ……

Người vạch trần thân phận của cô lại là Hoàng Phủ Minh!!

“Tuyết Vi, anh đã nói với em một lần. Em không cần vì anh suy xét nhiều chuyện như vậy!” Hoàng Phủ Minh vẫn luôn trầm mặc trách cứ đã mở miệng.

Anh yêu Tuyết Vi như vậy lấy đại cục làm trọng, lại cũng hận Tuyết Vi như vậy lấy đại cục làm trọng.

Anh hy vọng người phụ nữ của mình có thể có một mặt vô ‘ tư ’, cũng hy vọng ở lúc nào đó, người phụ nữ của mình có thể hơi chút ‘ ích kỷ ’ một chút! ‘ giao ’ chuyện còn lại cho anh làm là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 11 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status