Oan trái (Cấm luyến)

Chương 45



Trong một gian phòng rộng rãi xa hoa của một tòa đại lâu, người thanh niên mặc u phục đen cúi người cung kính bẩm báo với người đang nằm dài trên ghế:

“Ngài Sơn Bản, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ ngài quyết định.”

Người đang mặc bộ kimono xanh đậm nhướng mắt uể oải, anh ta khẽ cười: “Tốt, vậy báo với bọn họ làm ngay đi.”

Người thanh niên cúi đầu vâng dạ, sau đó bước lui ra ngoài còn cung kính đóng lại cửa phòng.

Bên trong phòng, Sơn Bản Triệt Nhất mở màn hình lên, bên trên màn hình là hình ảnh của cô bé nhỏ xinh xắn khoảng ba tuổi, gương mặt trắng mịn như thiên sứ, nở nụ cười với hàm răng sún hết một chiếc, anh yêu thương khẽ vuốt ve lên trên màn hình, thì thầm: “Cát Ưu…. Em đã lớn đến thế rồi.”

Đã mười lăm năm qua, không lúc nào anh rời khỏi bức ảnh duy nhất còn sót lại này, cô cô đã bỏ nhà đi, mang theo đứa em gái của anh. Ba anh bị ép buộc lấy mẹ anh, nhưng tận trong thâm tâm của ba anh chưa bao giờ nguôi thương nhớ đứa em gái ruột thịt của mình, trớ trêu thay, cô gái ấy cũng yêu anh. Mẹ anh trong một lần phát hiện ra bí mật động trời này, đã liều lĩnh bỏ chạy ngang đường khi nhìn thấy hình ảnh hai anh em ruột trần trụi quấn lấy nhau trên giường.

Gia gia anh biết tất cả, thậm chí biết cả những tình cảm trái với luân thường này đã lâu, ông đã dùng đủ mọi cách, từ bắt buộc đến hăm dọa, thậm chí đã đưa cô cô đến Anh quốc để du học để ngăn cách hai người.

Trong đoạn thời gian này, ông đã cưới vợ cho đứa con trai, nhưng con trai ông hoàn toàn không hề ngó ngàng vì đến cô dâu mới cưới, suốt đêm chỉ lo chuẩn bị bay đến Anh quốc để gặp người yêu.

Tình thế bắt buộc, ông đã bỏ xuân dược để hai người động phòng, những tưởng chỉ cần làm như thế con trai ông sẽ có trách nhiệm với vợ mình.

Khi tỉnh lại, con trai ông gào thét, hoàn toàn không để tâm đến ông, ông tức giận khôn cùng, nhưng bọn họ đều là bảo bối của ông, ông không thể làm gì khác hơn.

Nắm cả một tập đoàn lớn, chỉ huy cả một bang hắc đạo, nhưng đứng trước nghịch cảnh do con mình gây ra, ông thực sự không biết làm sao để giải quyết. May mắn, cô con dâu của ông đã mang thai, dù con trai ông không ngó ngàng đến nhưng đó cũng là nguồn an ủi cho ông.

Triệt Nhất được sinh ra trong sự yêu chiều của ông nội, đến năm anh bảy tuổi, mẹ anh bị tai nạn xe qua đời, sau này khi lớn lên anh mới hiểu rõ vì sao mẹ anh năm ấy đột nhiên phát điên, vừa khóc vừa cười chạy ngang đường.

Khi ấy, ba anh không hề ngó ngàng gì đến anh và mẹ anh, chỉ quan tâm duy nhất đó là cô em gái bảo bối của ông ta, khi ấy anh hận, anh rất hận ba anh. Thậm chí còn thầm nghĩ sau này khi anh lớn lên, anh sẽ trả thù thay cho mẹ.

Người đàn bà ấy bỏ đi, không ai biết nguyên do vì sao bà ta bỏ đi, chỉ có anh và ông anh biết. Bởi vì, ông không thể chấp nhận nổi sự sỉ nhục này, ông đã thuê chuyên gia thôi miên của Mỹ đến để thôi miên đứa con gái ruột của ông, làm cho nó quên đi đoạn kí ức và tình cảm trái đạo đức này. Ông cũng định làm thế với con trai ông, nhưng đáng tiếc, lực kháng cự của nó quá mạnh đến nổi gần như phản phệ, suýt phát điên.

Ông nghĩ, nếu con gái ông rời đi và quên hết những chuyện trước đây, thì có lẽ con trai ông sẽ dần dần quên lãng.

Quả thật, cô đã bỏ đi, đi đến một đất nước xa xôi khác, lấy chồng sinh con. Con trai ông đã phát cuồng, ngày đêm vùi đầu vào rượu, không ngừng dung tất cả các thế lực của mình tìm kiếm cô.

Một lần nọ, ông ta bắt được tin tức cô đang ở Malaysia, lập tức không quản ngày đêm mang theo anh đến đó, lúc đó là lần đầu tiên anh gặp mặt cô bé, đôi mắt ngây thơ trong sang của cô như hút mất hồn anh.

Mặc ba ba đứng đó, ngơ ngẩn nhìn hai người bên trong gian nhà tay trong tay ôm ấp đứa con gái nhỏ của họ.

Ông gần như phát cuồng, xông vào ôm lấy cô cô, vừa khóc vừa kể, cô cô ngơ ngác không nhận ra ông, nhưng trong đôi mắt cô cô, anh thấy rõ rang hiện lên nét đau lòng.

Người đàn ông kia cũng không vừa,vung nắm đấm đuổi ông đi, hai người ẩu đả nhau.

Anh bảy tuổi, và cô bé con mới ba tuổi ngồi thu lu trong một góc nắm lấy tay nhau, sợ hãi, cô bé con thơm mát rúc vào trong lòng anh, thỉnh thoảng thút thít vài tiếng.

Trận chiến chấm dứt, cả hai người đàn ông đều thương tích đầy mình tách nhau ra trong tiếng khóc thét khan cả cổ của cô cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status