Ông là nhân yêu, ông sợ ai?

Chương 54: Vỗ về cây hoa cúc lầu trên


Lúc đến thành phố L đã hơn 21h nhưng Con Vịt chưa về nhà. Chủy Chủy nhảy từ sô pha xuống, đến lúc nhảy ra là lão tử thì nó vội vàng dừng lại, không nhảy tới.

Tôi nhìn nó cứ ngửi ngửi chân mình, cứ tưởng nó định cắn tôi nên định kiếm cái roi da dạy dỗ, thì nó gâu gâu hai tiếng rồi vội vàng lùi vào gầm bàn trà khi tôi thay giày.

Bụng tôi hơi khó chịu nên không đi tìm Con Vịt, cũng không muốn phải ứng phó với bố mẹ Con Vịt. Tắm giặt thay đổ xong, tôi lăn lên giường định ngủ. Chủy Chủy hít hà dưới mặt đất liên tục, tôi nhìn nó một lúc rồi vỗ vỗ giường. Lần này nó không hề khách khí, nhảy hẳn lên giường, có điều vẫn không chịu đắp chăn và ngả luôn vào gối, rúc vào lão tử.

Đây là điểm tốt của mặc áo khoác đấy! Lão tử bị nó cọ phát ngứa, lại véo nó một cái rồi dúi vào chăn. Nó lại đòi bò ra ngoài, nằm sấp lên gối. Lão tử lại véo nó rồi nhét vào, cứ thế mãi đến khi người chó đều thấy mệt thì nó cũng lười bò ra ngoài, gối lên tay lão tử ngủ.

Lúc hơn 23h, không biết nó mơ thấy gì mà giật mình một cái, khiến lão tử thức giấc.

Sau khi tỉnh dậy, lão tử không ngủ lại được nên mò vào bếp quay cốc sữa tươi. Tủ lạnh của Con Vịt có rất nhiều đồ ăn vặt, vớ bừa được món ăn rồi quay về phòng bật máy tính.

Đối với người chơi game, 23h cũng không phải quá muộn, lúc này Mông Hồng Thiên Hạ vẫn có người online.

Lão tử đưa Lưu Ly Tiên đi trồng cây, Hoa Trư lại lôi kéo lão tử đi xem con bé luận bàn với Ôn Như Ngọc. Lão tử mếu máo, Hoa Trư ơi là Hoa Trư, nếu Ôn Như Ngọc và em đánh mãi không xong thì sao lão tử đi ngủ được đây.

Nghe nói hai vị sát thủ phụ bản nổi tiếng nhất server tỷ thí, các cao thủ tập hợp đông đủ, toàn những người tai to mặt lớn: Mạn Đà La, Hơn Người, cả Tiểu Yêu Tinh – chủ thế lực Đẳng Kỷ cũng xuất hiện đúng giờ. Đội hình chưa từng có lại xuất hiện ở Lưu Vân Độ thế này.

Lão tử ngồi xuống thềm đá Lưu Vân Độ, lão Thánh đứng cạnh lão tử. Mọi người xung quanh trợn mắt nhìn, sau đó tất cả được chứng kiến buổi tỷ thí đau ruột nhất từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa đến nay.

Ai ai cũng chỉ thấy suốt buổi, chiến sĩ thiên cơ và thầy thuốc đấu kiểu anh đánh tôi một đao, tôi chọc anh một châm. Ôn Như Ngọc cộng full hồn, tấn công pháp thuật cao nhưng kỹ năng tấn công của thiên cơ đều tạo thương tổn vật lý.

Hoa Trư thì giỏi rồi, cộng full niệm chú, thế mà châm phi lên thiên cơ da dày đều bị cong hết a a a a a!

Càng làm cho người ta muốn hộc máu chính là hai đứa nó vẫn còn chung team, Trư buff Ôn Như Ngọc Long Trận, Ôn Như Ngọc dùng Cổ Bổn và Nhuận Mạch buff Trư! (Long Trận, Cổ Bổn, Nhuận Mạch: Thiên cơ và thầy thuốc có thể buff cho nhau, Long Trận và Nhuận Mạch buff thuộc tính, Cổ Bồn hồi máu hồi lam.)

Tỷ thí được 5 phút, hai đứa nó hầu như còn nguyên máu.

[Gần] Hơn Người: [nước mắt chảy dài] GM, thiên cơ chúng ta có kẻ như vậy sao

Tỷ thí đến phút thứ 6, hai đứa nó hầu như còn nguyên máu.

[Gần] Mạn Đà La: mù mắt mất!

Tỷ thí đến phút thứ 10.

[Gần] Tiểu Yêu Tinh: [đập bàn] GM, để ca tự bạo!!!

Tỷ thí đến phút thứ 15.

Lão Thánh nhịn không nổi nữa, phi ra giữa sân giết chết cả đôi.

Sau đó, mọi người tản ra làm việc của mình, Lưu Ly Tiên vẫn ngồi trên thềm đá, pet Tà Ảnh diễu vuốt giương nanh phía sau. Bụng lão tử hơi đau, không muốn làm gì hết.

[Gần] Quất Tử Bì: đù, thắng bà đây thì hay ho gì, giỏi thì thắng Tiên ca xem!

[Gần] Tử Điệp: xì, cô ta thì được gì, thấy chồng đây lại chả chạy mất!

[Gần] Quất Tử Bì: [nhướng mày] tui thấy là chồng cô sợ thì có!

[Gần] Hư Hư Thật Đáng Yêu: [đập bàn] sỉ nhục idol tui, kiểu gì cũng phải chết!

[Gần] Hư Hư Thật Là Đáng Yêu: mãnh liệt yêu cầu Tiên ca khiêu chiến Mạn Đà La!

[Gần] Hư Hư Thật Khả Ái: Tiên ca, bạo hoa cúc Mạn Đà La!

[Gần] Tử Điệp: chồng ơi ~~~

Lão tử cười. Nói về khí phách, lão tử không phải không muốn, có điều giờ đang đau bụng, ai cũng không gợi được ý muốn PK của lão tử.

Hơn nữa, nếu là tỷ thí với Mạn Đà La thì phải tìm một chỗ không người. Giờ hai người chính thức đối đầu, ai thua cũng mất mặt!

Vì vậy câu rep lại thành thế này:

[Gần] Mạn Đà La: có ý nghĩa gì!

[Gần] Lưu Ly Tiên: xoa hoa cúc lầu trên, cười mà không nói.

Gửi tin xong lão tử toát mồ hôi.

[Gần] Tiên Ca Vạn Tuế Vạn Vạn Tuế: [mồ hôi lạnh]

[Gần] Hư Hư Thật Đáng Yêu: …

[Gần] Quất Tử Bì: [phụt máu] Tiên ca…

Càng làm lão tử im lặng hơn là:

[Gần] Mạn Đà La: bịt chặt hoa cúc, yêu đạo chết tiệt, xử cái đầu lợn muối của cô bây giờ!

Mạn Đà La, anh có thể nhạt hơn nữa không?

[Gần] Tử Điệp: chồng!

[Gần] Mạn Đà La: được rồi, em muốn đi chiến trường đúng không? Đi thôi.

[Gần] Tử Điệp: không, anh giết cô ta trước đi.

[Gần] Lấm Tấm Hoa Trư: Tử Điệp, cô mắc chứng gì không biết! Tiên ca chọc cô đâu!

[Gần] Tử Điệp: đây nói chuyện với chồng, mắc mớ gì cô em?

[Gần] Lưu Ly Tiên: cô bướm nhạt nhẽo này, đừng có thế đi, ca và chồng cô trong sáng nhé!

[Gần] Ôn Như Ngọc: …

[Gần] Lấm Tấm Hoa Trư: tôi hiểu, chị ấy chọc cô thật.

[Gần] Tử Điệp: [gạt lệ] chồng à ~~~

[Hảo hữu] Mạn Đà La nói với bạn: [giận] nhân yêu chết tiệt, cô muốn đánh chắc!

[Hảo hữu] Bạn nói với Mạn Đà La; làm gì, trọng sắc khinh bạn ha?

[Gần] Mạn Đà La: quyết đấu!!!

[Gần] Lưu Ly Tiên: [xoa tay cười to] khi nào anh đuổi được ca thì ca đấu với anh!

[Gần] Tử Điệp: chồng!!! xem cô ta kìa!!!

Anh ta không trả lời. Không biết hai người bọn họ nói gì mà cuối cùng cô bướm nhạt nhẽo kia cũng lẽo đẽo theo anh ta đi chiến trường.

Chạy thì lão tử chẳng sợ. Lão tử có thể định thân anh ta 6s, khi anh ta Hóa Huyết hóa giải Định Thân thì dùng Phù Kinh trói chân, sau 4s pet lại Định Thân anh ta 6s nữa, qua 4s pet lại Phù Kinh Quỷ Thần gây sợ hãi, giữ thêm 6s, đuổi ấy à, đuổi kiểu gì chứ!

Sau đó thì bọn họ lại đi phụ bản, đi hoạt động, đi làm các loại nhiệm vụ. Lão tử lười động đậy nên ở lại Lưu Vân Độ dạy dỗ Hoa Trư và Ôn Như Ngọc cách PK.

Đầu tiên là phải thuộc skills, sau đó thuộc phím tắt ra skill, sau đó là thao tác bàn phím, cuối cùng là một chút kỹ xảo PK, còn cuối cùng nữa là các skills của những môn phái khác, đặc biệt là tầm bắn và thời gian ra skill.

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: Tiên ca, PK đúng là phức tạp.

[Đội ngũ] Lưu Ly Tiên: [niệm kinh] muốn nghênh ngang thì phải tự biết điểm yếu, hèn mọn bất cứ khi nào cần thiết. Ví dụ như em nói chuyện thơ Đường với Lý Bạch, so với Quan Vũ Triệu Vân về sức mạnh, chuyện với Tổ Xung về số pi (1), thế thì sao mà hơn được? Nhưng nếu em thách Tổ Xung nói chuyện Shakespeare, bảo Lý Bạch Đỗ Phủ thảo luận vi phân tích phân, đưa Triệu Vân Quan Vũ tính toán số pi, ừm, cửa thắng lớn hơn nhiều.

Mấy đứa này, không biết có hiểu gì không:

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: à

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: Tiên ca, lúc PK bán kính khống chế của chị tầm bao nhiêu?

[Đội ngũ] Lưu Ly Tiên: [nhướng mày] ngốc thế! Chị là đạo sĩ khống chế tấn công pháp thuật, ra skills chậm, tấn công vật lý thấp, phòng thủ vật lý càng sida hơn. Lúc PK đương nhiên phải trốn càng xa càng tốt, vừa chạy vừa ra skill ấy!!!

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: ặc.

Phải nói rằng thằng nhóc này tốt tính, bị lão tử mắng cũng không để bụng.

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: Tiên ca, sau này em theo chị học PK được không?

[Đội ngũ] Lưu Ly Tiên: chị đây là địa chỉ chuẩn rồi đấy!

[Hệ thống] Ôn Như Ngọc vái bạn một lạy.

[Đội trưởng] Ôn Như Ngọc: sư phụ!

[Đội ngũ] Lưu Ly Tiên: …

1. Số pi: π theo sách học ở Việt Nam thì thường làm tròn là 3,14. Nói chung đây là một con số quan trọng trong ngành toán học.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status