Ông xã chuẩn sói ca

Chương 2



CHAP 2:VỊ HÔN THÊ?

Đầu Đan Nghi đau nhức khủng khiếp,cô cố gắng ngẩng đầu dậy….

Mãi một lúc lâu mới nhận ra mình đang ở trong phòng ngủ.

Đau đầu quá.

Việc gì đã xảy ra?

Cô lấy ngón tay ấn vào hai bên thái dương……cố gắng hồi tưởng lại mọi chuyện….kí ức vỡ vụn cuối cùng cũng khôi phục…

Ba tháng trước, cô bị một chiếc xe đâm trọng thương, đầu bị va đập mạnh, đến bệnh viện bác sĩ đã nói, trong não của cô có một phần bị máu tụ chèn vào dây thần kinh, tạm thời cũng không thể tiến hành phẫu thuật được.

Từ đó, trí não của cô cứ thế bị suy giảm và thế là cô trải qua 3 tháng sống cuộc sống ngây ngây dại dại…

Nói đến đây cô cũng thấy lạ, ba tháng vừa qua đầu óc cô không được minh mẫn như vậy, cái gì cũng không hiểu, cũng không biết… Vậy mà bây giờ những kí ức trong ba tháng ý vẫn hiển hiển rõ ràng trong đầu cô.

Đặc biệt là những kí ức liên quan tới việc lén lút quan hệ giữa Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa, tất cả mọi thứ đều khắc sâu, rất sâu…

Thì ra từ trước khi cô gặp nạn, bọn họ cũng đá lén lút qua lại với nhau rồi… Sau khi cô bị thương ở đầu thì bọn họ lại càng ngang nhiên cặp kè, thậm chí còn thoải mái có những hành động thân mật trước mặt cô.

Bạch Văn Bình theo đuổi Đan Nghi vốn cũng chỉ vì khối tài sản kếch xù của gia đình cô mà thôi….

Nghĩ tới đây, trái tim Đan Nghi đau đớn, như muốn ngừng thở luôn vậy.

Và ngay lúc này đây, ngoài phòng khách, phát ra tiếng thở dốc của Bạch Văn Bình quyện vào tiếng rên rỉ của Đường Sa Sa… chả cần phải nói cũng biết chuyện gì đang diễn ra…

Những chuyện xảy ra ngay lúc nãy cũng hiện hiện trong đầu cô.

Haha….

Cô phải cảm tạ Đường Sa Sa vì cái bạt tai trời giáng khi nãy mới đúng.

Chính cái bạt tai ấy đã góp phần giúp cho đầu óc cô tỉnh táo lại nhanh hơn…

Nếu không nhờ có cú tát ấy thì thật không biết cô sẽ còn ngây ngây dại dại như vậy đến bao giờ nữa… Và cũng không biết sẽ bị hai người bọn họ dày xéo, lừa dối đến mức độ nào nữa…

Đan Nghi cắn chặt môi, hai kẻ tiện nhân,lừa dối cô, lăng mạ cô…

…. Cô sẽ bắt chúng phải trả giá thật đắt, thật đắt….!

Đợi đến khi tiếng động ở phòng khách ngừng hẳn, truyền đến tiếng mở cửa, đóng cửa… Đan Nghi mới ngồi dậy, thay quần áo và đi tới bệnh viện.

Sau khi gặp tai nạn, cô đã không được chữa chạy cẩn thận, mà cứ ngây ngây ngô ngô sống như thế trong suốt ba tháng trời.

Bây giờ may mắn mà tỉnh táo lại, cô cần phải đến bệnh viện để kiểm tra lại toàn bộ.

Nghĩ đến bản thân vốn con nhà hào môn, từ nhỏ thông minh lanh lợi, thật không ngờ sau một vụ tai nạn giao thông lại có thể bị Bạch Văn Bình cùng với Đường Sa Sa ức hiếp, lăng mạ suốt ba tháng liền như này.

Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là đi kiểm tra sức khỏe bản thân xem tình hình thế nào… Sau đó mới đến việc tính sổ với đôi cẩu nam nữ kia.

Đến viện, các bác sĩ đã tiến hành một cuộc kiểm tra sức khỏe toàn diện cho cô.

Đan Nghi ôm một loạt các loại giấy tờ ghi kết quả kiểm tra… thở phào nhẹ nhõm.

Cô nghĩ đến lời bác sĩ:

– Lúc trước, đầu của cô bị va chạm mạnh gây tụ máu trong não dẫn tới việc dây thần kinh bị chèn ép, trí lực giảm sút. Ba tháng vừa qua chỗ máu tụ ấy đã tan dần và mới đây não của cô lại gặp một va chạm mới, vừa hay làm tan chút máu tụ còn lại không nhiều đó… Nên bây giờ đã không còn vấn đề gì đáng ngại nữa… Nhưng cô vẫn cần đến viện để kiểm tra định kì thường xuyên.

Xem ra, đúng là nhờ cái bạt tai trời giáng mà Đường Sa Sa tặng cô đã giúp không nhỏ cho sự hồi phục của cô…

……

Trước cửa chính,một người thanh niên cao lớn bước vào, khí chất không tồi, khoác trên người bộ quần áo com lê phẳng phiu,hợp mốt càng toát lên vẻ lịch lãm hào hoa của hắn ta.

Hắn ta bước từng bước nhanh về phía này,nét mặt nghiêm nghị, hàng lông mày thì hơi nhíu lại.

Người trợ lí đi bên cạnh hắn ta cất giọng nói đầy lo lắng:

– Thiếu gia, bác sĩ nói, lão phu nhân cần lập tức làm phẫu thuật…nhưng… nhưng… lão phu nhân nói, không nhìn thấy thiếu gia đưa vị hôn thê về gặp thì bà sẽ nhất định không làm phẫu thuật…

Lục Thượng Hàn giơ cánh tay dài lên, dùng ngón tay thon dài, có tỉ lệ tương xứng lên bóp mạnh nơi giữa hai hàng lông mày, đến tận khi nơi đó đỏ ửng lên mới thôi.

Ngay lúc đó, Đan Nghi ôm đống giấy tờ, trong đầu đang mải nghĩ ngợi chuyện gì, không để ý đường đi và cứ thế lao vào người Lục Thượng Hàn.

Giấy tờ rơi tung tóe, Đan Nghi vội cúi xuống nhặt, cũng không quên kèm lời xin lỗi với người bị cô va vào.

Người trợ lí thấy vậy định cất tiếng trách mắng Đan Nghi,Lục Thượng Hàn ra hiệu cho anh ta lui xuống.

Đan Nghi nhặt xong giấy tờ, đứng dậy… giờ mới nhìn kĩ người thanh niên mình vừa va phải là ai. Cô ngập ngùng:

– Hàn thiếu gia…

Đan Nghi nhận ra Lục Thượng Hàn, trong những bữa tiệc do gia đình tổ chức,cô và hắn cũng đã gặp nhau vài ba lần.

Hắn ta là một thiếu gia có tài,vẫn được mọi người trong giới yêu quý ngưỡng mộ mà gọi là thiên tài nhỏ tuổi. Mới ngoài 20 tuổi đã là một trong những kì tài thương nghiệp của quốc gia X, dường như không một ai trong nước là không biết đến hắn ta.

Đan Nghi vẫn khá nhỏ tuổi, gặp hắn lần đầu,cô vẫn đang là nữ sinh trung học, còn anh đã lăn lộn trong chốn thương trường nhiều năm… Nên giữa họ cũng không có nhiều sự tiếp xúc.

– Đan Nghi!

Lục Thượng Hàn khẽ gọi tên cô.

Đan Nghi bất ngờ vì hắn vẫn nhớ tên mình, cô mỉm cười:

– Thật trùng hợp, Lục thiếu gia!… Tôi còn có chút việc nên xin phép đi trước đây ạ!

– Đan Nghi!

Lục Thượng Hàn giơ cánh tay dài kéo lấy tay Đan Nghi.

Đan Nghi ngạc nhiên, quay đầu lại:

– Lục thiếu gia, có việc gì sao?

– Giúp tôi hoàn thành một việc…

Giọng nói của anh rất hay, mỗi từ nói ra đều khiến người khác bị hút hồn.

Câu nói này không mang ngữ điệu của việc cầu xin, nhờ vả mà như một câu mệnh lệnh…

Nhưng thật kì lạ, Đan Nghi không cảm thấy khó chịu vì câu mệnh lệnh đó, cô ngước đôi mắt to tròn nhìn anh:

– Việc gì vậy ạ?

– Làm vị hôn thê của tôi!

Lục Thượng Hàn trả lời đơn giản, dứt khoát.

Đan Nghi có quá ngỡ ngàng,trong đôi mắt to tròn của cô phản chiếu gương mặt tuấn tú của anh…

3 phút sau, Đan Nghi và Lục Thượng Hàn đã có mặt trong phòng bệnh của Lục lão phu nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.9 /10 từ 26 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status