Ông xã chuẩn sói ca

Chương 299



CHAP 299 NHÂN PHẨM ĐÁNG TRỌNG

Một người tài như Vũ Nhất Thần thì bất luận là một công ty nào cũng sẽ rất cần dùng đến, nhất là khi cậu ta có nhân phẩm đáng trọng tới vậy, quả thật rất khiến người khác cảm thấy an tâm.

Giờ lại còn trả tiền lương, giúp cậu ta giải quyết được những khó khăn trước mắt, đây là một hành động nhỏ mà thu lại được nhiều lợi lớn.

Nếu chẳng may, cậu ta mà rơi vào tay Trần Hải Minh thì nói không chừng sẽ bị sai làm bao việc xấu nữa.

Nghĩ đến đây, Đan Nghi không khỏi thấy hài lòng với những tính toán của bản thân.

Vũ Nhất Thần đến phòng học, Đan Nghi cười, lên tiếng:

– Các bạn, đây là bạn học mới của chúng ta, tên là Vũ Nhất Thần, mong mọi người vui vẻ chào đón bạn ấy.

Mọi người trong lớp cũng không mấy bận tâm đến sự xuất hiện của vị đồng học mới này.

Việc nhập học giữa chừng như này vốn cũng không phải là quá đặc biệt.

Có người cười mà rằng:

– Ồ, năm nay học sinh chuyển trường quả là đông, vừa nãy mới đến một người, giờ lại thêm người nữa.

– Vừa xong cũng có người mới chuyển tới sao?

Đan Nghi cười hỏi lại.

Vừa xong cô mải đi cùng Cảnh Lạc Bình nên không để ý là có sinh viên mới chuyển tới.

Có người chỉ về phía cuối lớp:

– Bên kia, bạn nữ đó là người mới chuyển tới.

Đan Nghi lướt nhìn về phía đó, chỉ thấy một cô gái ăn mặc trang điểm rất nổi bật ngồi đó.

Cô gái trang điểm khá đậm và còn đi một đôi giày cao gót rất cao.

Đan Nghi cũng trang điểm, cũng đi giày cao gót nhưng không quá mức khoa trương như vậy.

Đan Nghi thu lại ánh mắt, không nói gì, mỗi người có một phong cách riêng và nó cũng không liên quan tới cô.

Vũ Nhất Thần tìm một chỗ ngồi cho mình rồi ngồi đó rất không tự nhiên.

Vị trí đó lại vừa hay là chỗ ngồi bên cạnh nữ sinh mới chuyển đến.

Cũng không thể trách Vũ Nhất Thần lại chọn vị trí ấy, vì chỗ ngồi trong lớp còn lại không nhiều.

Nhưng cô gái ấy lại có vẻ rất coi thường Vũ Nhất Thần, Vũ Nhất Thần vừa mới định ngồi xuống thì cô gái ấy đã nhanh tay cầm lấy túi xách của mình vất qua chỗ Vũ Nhất Thần định ngồi, chiếc túi xách va mạnh vào mặt Vũ Nhất Thần.

Cô ta cao ngạo lên tiếng:

– Chỗ này tôi chọn rồi, cậu chọn ngồi chỗ khác đi.

– Đây… Đây có hai chỗ ngồi, tôi ngồi đây đâu có vướng gì tới cậu.

Vũ Nhất Thần lên tiếng.

Cậu ta trước giờ vẫn có chút nói lắp,nhưng cũng không phải quá nghiêm trọng.

Cô gái bá đạo chiếm lấy vị trí của hai người, học cách nói của Vũ Nhất Thần:

– Tôi tôi tôi đến trước, cần cần cần tôn trọng việc người đến trước đến sau.

Cô gái nói như vậy lập tức khiến vài người xung quanh bật cười thành tiếng.

Vũ Nhất Thần vốn đã có chút nhút nhát, bị cười như vậy thì không khỏi cảm thấy mất mặt, do dự ngồi không được mà đi cũng không xong.

Đan Nghi thấy vậy, trong lòng thật không vui, bước lên trước nói:

– Bạn học mới này, tuy phải coi trọng kẻ trước người sau là không sai nhưng cậu chiếm vị trí của hai người, cậu có thể chọn vị trí cậu thích nhưng cũng không thể độc chiếm cả hai được chứ?

– Liên can gì tới cô?

Cô gái nhìn Đan Nghi từ đầu tới chân, cô ta tự nhận thấy bản thân rất xinh đẹp nhưng đứng trước Đan Nghi thì quả là quá chênh lệch.

Đan Nghi cười rằng:

– Vốn là chẳng liên can tới tôi, nhưng thấy chuyện bất bình thì ai ai cũng có quyền nói một hai câu. Tôi cũng chỉ nói đúng sự thật mà thôi.

Cô gái kia rất không phục:

– Hừ, tôi nhất quyết không nhượng bộ đấy, cậu ta sao không xuống chỗ cuối kia mà ngồi? Chỗ đó không phải vẫn còn trống sao?

Đang tải ảnh, vui lòng đợi một lát hoặc tải lại trang nếu quá chậm

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.9 /10 từ 26 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status