Ông xã chuẩn sói ca

Chương 310



CHAP 310 KHÔNG THỂ ĐỨNG NHÌN

Chỉ đợi Cảnh Lạc Bình đến gần là cô ta ngay lập tức thể hiện ra thế nào là ma lực cuốn hút của mình.

Nhưng Cảnh Lạc Bình bước đến bên cô ta, nhưng chẳng buồn nhìn cô ta thêm chút nào, thậm chí còn có xu hướng đi vòng qua…

Linda hoảng rồi, cũng không còn tâm trạng mà để tâm việc tạo hình tạo dáng nữa, vội lên tiếng:

– Cảnh Lạc Bình, Cảnh Lạc Bình….

– Có vấn đề gì cần hỏi tôi sao?

Cảnh Lạc Bình dừng lại, anh mặc trên người bộ Tây phục đơn giản, gọn gàng, một tay xỏ túi quần, càng nhìn càng giống một thầy giáo bước ra từ trong trang truyện vậy.

Xung quanh vẫn còn không ít sinh viên chưa chịu rời đi, thấy Linda với gọi theo thầy giáo thì không khỏi nhìn ngó chỉ trỏ.

Phải biết rằng, rất nhiều nữ sinh tuy rất thích Cảnh Lạc Bình nhưng vì xấu hổ nên trừ khi có vấn đề gì thật quan trọng thì rất ít khi họ chủ động làm phiền Cảnh Lạc Bình.

Linda thấy dáng vẻ đẹp trai, cuốn hút của Cảnh Lạc Bình thì ánh mắt không thế dịch xa ra khỏi người anh, chỉ thiếu nước nhỏ nhãi tòng tòng mà thôi, vội nói:

– Thầy Cảnh, về cơ bản em có rất nhiều vấn đề muốn hỏi thầy, buổi tối, chúng ta cùng uống cafe có được không? Thầy đến chỗ em, rồi chúng ta cùng ôn luyện?

Cô ta vừa nói vừa mím mím môi, những động tác này trước giờ cô ta dùng với kim chủ là trăm phát trăm chúng.

Còn về cách nhìn của người khác, cô ta chẳng quản.

Quả nhiên, không ít nam sinh đứng cạnh đã không khỏi động lòng trước dung mạo và động tác của cô ta.

Nhưng không ít nữ sinh lại bàn luận về sự lộ liễu của Linda, thật là khó mà khiến cho người khác nảy sinh hảo cảm, nhiều nữ sinh lắc đầu nói:

– Thế này cũng lẳng lơ quá mà!

Linda mím môi, ánh mắt long lanh nhìn vào Cảnh Lạc Bình.

Cảnh Lạc Bình ngược lại, nhíu chặt hàng lông mày:

– Đưa tôi giấy bút, tôi lưu số điện thoại cho em.

Cảnh Lạc Bình nói vậy, Đan Nghi nghe mà không khỏi ngạc nhiên.

Những nữ sinh bên cạnh còn không khỏi há hốc miệng ngạc nhiên, thi nhau nghị luận.

Đan Nghi thầm nghĩ trong lòng, không phải chứ, đến ngay cả Cảnh Lạc Bình mà cũng nghiêng ngả vì cô ta?

Trời ạ, Cảnh Lạc Bình rốt cuộc là tự hạ mình xuống cỡ nào chứ?

Đan Nghi mở to mắt ra mà xem tiếp.

Linda ném cho Đan Nghi một ánh nhìn đầy thị uy,:

– Kĩ thuật của chị, em vẫn còn cần phải học nhiều nhiều đấy.

– Được ạ, thưa thầy!

Linda đắc ý lấy ra sách bút đưa cho Cảnh Lạc Bình, ả còn thuận tay chạm vào tay anh.

Cô ả đang mơ mộng về buổi đêm trong căn phòng của mình, pha một tách cafe, nghe một điệu nhạc lãng mạn rồi cùng tâm sự chuyện trên trời dưới đất với Cảnh Lạc Bình, rồi nói chuyện từ tâm lí cho đến sinh lí…..

Nếu như Cảnh Lạc Bình thật tâm thật ý thì ả sẵn sàng quay đầu nói bye bye với kim chủ.

Dù sao thì Linda cũng chưa tới 20 tuổi, cô ta cũng vẫn luôn mơ mộng về một tình yêu chân chính chỉ là chưa từng có cơ hội mà thôi.

Những nữ sinh xung quanh không ngừng bàn luận, tỏ thái độ thù địch với Linda.

Đan Nghi thấy Cảnh Lạc Bình cúi xuống ghi số điện thoại cho ả thì thật quá lạ lùng.

Người mà cô quen biết bấy lâu sao giờ lại thành ra thế này?

Cảnh Lạc Bình không phải là người thanh cao và lòng tự trọng cũng rất lớn ư? Vậy tại sao lại dễ dàng bị một cô gái như vậy câu hồn?

Hỡn nữa cô gái đó còn đang làm tiểu tam?

Đan Nghi không thể cứ vậy đứng nhìn cảnh này:

– Thầy Cảnh, bạn gái thầy không phải đã hẹn thầy tối nay đi ăn sao?

Ví như không có quan hệ Lục Thượng Hàn, vẫn còn đơn thân thì có lẽ Đan Nghi đã nhảy bổ ra và tự nhận mình là bạn gái của Cảnh Lạc Bình rồi.

Đang tải ảnh, vui lòng đợi một lát hoặc tải lại trang nếu quá chậm

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.9 /10 từ 26 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status