Ông xã thần bí không thấy mặt

Chương 43: Cô gái bay ngoài cửa sổ


“Thằng nhóc thối này!” Má Tằng âm thầm lẩm bẩm một tiếng, vội vã thu dọn xong xuống tầng dưới.

Duy Nhất không hiểu vì sao má Tằng lại có phản ứng này, nhìn lên đồng hồ treo tường, đã chỉ chín giờ, cô đột nhiên nhớ ra phải đi làm!

“Má Tằng! Sao má không gọi con sớm hơn! Con bị trễ!” Duy Nhất chạy ra khỏi phòng hô to.

Má Tằng đi từ phòng bếp ra, “Thiếu phu nhân, thiếu gia nói hôm nay cô không nên đi làm, cậu ấy xin nghỉ cho cô.”

“Ồ --” Duy Nhất cong môi lên, cái gì! Cô đi làm hay không đều do anh quyết định sao? Chỉ có điều, hôm nay mệt mỏi quá, không muốn đi làm!

Khó được một ngày thanh nhàn, Duy Nhất vẫn mặc áo ngủ của anh tản bộ trong vườn hoa, cô thích cảm giác mặc áo ngủ của anh.

Ngày đầu tiên đến nhà họ Lãnh đã nghe Tần Nhiên giới thiệu qua về cảnh vật chung quanh nhà họ Lãnh, vườn hoa, hồ bơi, chỗ tập thể hình, cái gì cũng có.

Duy Nhất thích bơi lội, cô đi tới hồ bơi, lại phát hiện nước trong hồ bơi màu tím! Tím trong suốt, giống như một khối ngọc bích khổng lồ, lóe sáng chói mắt dưới ánh mặt trời, trong nháy mắt, cô liền yêu nơi này.

Đưa chân ra thử nước ấm, hình như mới thêm nước ấm, cô mừng rỡ vào phòng tắm thay đồ tắm ra ngoài. Vừa đúng hôm nay mặc đồ tắm màu tím nhạt, nhảy vào trong nước giống như tan vào trong biển sâu màu tím, mà cô, giống như một con cá màu tím.

Nhưng mà, lúc bơi lội, Duy Nhất cảm thấy toàn thân có cảm giác tê dại vây quanh, hình như có người đang chăm chú nhìn cô.

Cô âm thầm hoảng sợ, ngắm nhìn bốn phía, nhưng không phát hiện ra cái gì.

Trong lòng tràn đầy nghi ngờ, chẳng lẽ mình bị ảo giác? Cô hoài nghi tiếp tục bơi mấy vòng, cảm giác này vẫn còn đuổi theo cô thật chặt.

Hơn nữa, trực giác nói cho cô biết, ánh mắt ấy không thân thiện.

Cô không dám bơi tiếp, vội vã lên bờ, dùng khăn tắm lớn bọc lấy thân thể, thậm chí không để ý tới thay quần áo, trực tiếp trở về nhà chính.

Tối hôm nay, anh không trở lại, mà cô, lại đổ bệnh!

Có thể do bơi lội dẫn đến bị cảm, hỗn loạn, người không thăng bằng, cô đã sớm rúc vào trong chăn, nhưng lại không buồn ngủ, lúc thì tỉnh táo, lúc lại ngủ say.

Đột nhiên, nghe thấy âm thanh “Soạt soạt soạt”, Duy Nhất miễn cưỡng nhấc mí mắt nặng nề lên, trong đêm đen, bên ngoài song cửa sổ màu trắng, lại có một người phụ nữ mặc áo trắng đang bay, tóc quăn tán loạn, sắc mặt trắng bệch, hơn nữa buồn bã cười một tiếng với Duy Nhất, lộ ra hàm răng trắng hếu…

“A --” Duy Nhất thét một tiếng chói tai, rúc vào chăn, dùng chăn che kín đầu.

Thật lâu, thật lâu sau, Duy Nhất mới dám nhấc một góc chăn lên nhìn ra phía ngoài, cô gái ngoài cửa sổ đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.9 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status