Phàm nhân tu tiên

Chương 1636: Hình thú

Bất quá kim quang bên ngoài thân hắn mới chớp động thì đột nhiên có tiếng đề minh từ trong tay áo truyền ra, trong thanh âm tràn ngập sự hưng phấn cùng ý nôn nóng. Hàn Lập ngẩn ra, thần sắc trở nên cực kỳ quái dị nhưng ánh mắt sau khi chớp động vài cái thì lập tức quả quyết mà phất tay áo bào.

Có tiếng rít "ô ô" phát ra rồi một con khỉ đen thui từ trong tay áo bay ra, sau khi xoay quanh một cái thì lập tức có một đạo ô quang từ trong tay áo bắn ra. Sau khi quang mang vụt tắt thì một con tiểu hầu xuất hiện ở trước người Hàn Lập. Chính là Đề Hồn thú!

Bất quá Đề Hồn lúc này rõ ràng là to lớn khác thường. Nó không đợi Hàn Lập dùng thần niệm thôi động mà bỗng nhiên bạo rống một tiếng, bên ngoài thân hắc mang lưu chuyển rồi thân hình cuồng tưang mà biến thành một con Cự viên cao hơn ba mươi trượng. Hai mắt Đề Hồn màu huyết hồng, hai cái nắm tay cực lớn như hai cái chuỳ tự nện vào ngực, phía dưới bộ lông đen nhất thời lộ ra hai hàm răng nanh, trên đầu mọc sừng, bộ dáng biến thành một con cự quỷ ba mắt khí tức âm trầm bức người, đáng sợ dị thường.

"Hình thú!"

Trong không trung đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai sợ hãi của quái vật mà đám hắc bào nhân trong nháy mắt đều hoá thành hắc khí tiêu thất vô ảnh vô tung. Hàn Lập trừng mắt nhìn, tình hình ngoài dự liệu mà không hiểu sao lúc này, Đề Hồn thú biến thành cự quỷ lại tựa hồ mất đi thần trí, trong miệng sau khi phát ra một tiếng gầm trầm thấp thì trong ba cái yêu mục đột nhiên linh quang loé lên, một đạo huyết hồng quang trụ phun ra, lướt lên giữa không trung rồi biến mất.

"Tăng" một tiếng rồi một màn làm Hàn Lập hoảng sợ xuất hiện. Huyết sắc quang trụ bắn ra ngoài hơn mười trượng thì lại hiện thân ra, sau khi kêu nhẹ một tiếng thì hoá thành một cái xiềng xích màu huyết hồng. Cái xiềng này từ trong hư không quỷ dị hiện lên rồi như đem một vật gì đó vô hình khoá lại. Sau đó bên trong xiềng xích có tiếng sấm nổi lên đồng thời mặt ngoài hiện ra từng đạo huyết hồng hồ quang. Nhất thời có tiếng kêu thảm thiết từ trong xiềng xích truyền ra, bị huyết hồng hồ quang đánh trúng một đoàn hắc khí đường kính mấy trượng hiện lên.

Huyết sắc xiềng xích phảng phất như gặp được món cao lương mĩ vị, trong nháy mắt bảy tám cái mắt xích quấn xong lên đem đám hắc khí này bao vây lấy. Trong tiếng sấm nổ lớn, huyết hồ quang thanh thế càng thêm kinh người mà hắc khí này tựa hồ e ngại hồ quang dị thường, không ngừng kêu la thảm thiết mà trong thời gian mấy cái hô hấp biến hoá ra hơn mười loại hình thái bất đồng nhằm liều mạng bỏ trốn, trong đó có mấy bộ dáng của hắc bào nhân cùng Mặc kỳ lân nhưng mà mọi nỗ lực đều thất bại, vô luân là loại hình thái nào chỉ cần vừa loé lên thì đều bị huyết sắc hồ quang đánh nát, lại lần nữa hoá thành hắc khí.

Huyết liên dĩ nhiên như một loại giòi phụ cốt gắt gao bám lấy thân thể vô hình của hắc khí làm cho nó vô pháp bỏ chạy. Điều này làm cho hắc khí bên trong ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết ra thì thỉnh thoảng còn hiện ra khuôn mặt quái vật cực kỳ nổi giận. Đúng lúc này cự quỷ do Đề Hồn biến thành lại có hành động, cái bàn tay to đầy lông xù bỗng nhiên hướng ra phía sau hư không đánh ra một trảo.

Một trong bai cái gai xương màu đen bỗng nhiên tiêu thất không thấy nhưng sau một khắc, trong tay Đề Hồn hắc quang chợt loé lên rồi cái gai xương kia quỷ dị hiện lên. Một trận chú ngữ Hàn Lập chưa bao giờ nghe thấy từ trong miệng Đề Hồn trầm thấp truyền ra, mặt ngoài cốt mâu do gai xương biến thành nguyên bản màu đen mờ bỗng nhiên phát sáng lên bởi một loại hoàng kim sắc văn tự, kim quang rực rỡ, thần bí dị thường. Sau đó cốt mâu tự hành rung động mà phát ra thanh âm ông minh đồng thời kích thước càng lúc càng lớn.

Cùng lúc đó, một tầng khí lãng màu vàng từ mâu tiêm lan ra về phía sau đồng thời bộc phát ra kim mang chói mắt, không chỉ thế xung quanh cốt mâu xuất hiện thêm một số kim sắc ký hiệu tương tự phiêu phù không động đậy mà trong nháy mắt những ký hiệu này hiện lên, một cỗ sát khí kinh người từ trên cốt mâu phóng lên cao.

"Kim Triện Văn!"

"Thiên phạt thần mâu!"

Hai loại âm thanh hoàn toàn bất đồng từ trong hắc khí đồng thời truyền ra. Bất quá trên mặt Hàn Lập tràn đầy vẻ kinh ngạc mà trong hắc khí lúc này lại truyền đến âm thanh cực kỳ kinh sợ.

Hàn Lập tâm niệm quay nhanh nhưng chưa kịp có chuyện gì xảy ra thì đám hắc khí bị thần bí huyết liên vây khốn phía xa lại kêu lên một tiếng sau đó dị biến phát sinh. Chỉ thấy trong hắc khí bỗng nhiên có hắc quang lưu chuyển bất định, thể tích bỗng nhiên co rụt lại rồi lại cấp tốc bành trướng lên.

"Phanh" một âm thanh muộn hưởng vang lên!

Hắc khí dĩ nhiên tự hành bạo liệt, quầng sáng tối đen như mực trong huyết liên hiện lên đem huyết liên cứng rắn chống đỡ. Thừa cơ hội này có tiếng "phốc phốc" nổi lên, vô số hắc mang từ trong huyết liên bắn ra. Nguyên lai quái vật này thấy tình hình không ổn mà không tiếc tự bạo hơn nửa thân thể hoá thành hắc khí mà bỏ chạy. Bất quá, một màn khó tin lập tức xuất hiện.

Chỉ thấy huyết liên kia kêu lên một tiếng trầm muộn sau đó mơ hồ đi mà hoá thành mười đạo huyết ti kích bắn ra, chỉ là nhoáng lên một cái rồi mỗi huyết ti như là thuấn di đã xuyên thủng qua một đạo hắc mang. Sau một tiếng gào thét thì những hắc mang này run lên và hiện nguyên hình thành hắc khí đồng thời bị vây ở giữa không trung vô pháp nhúc nhích mảy may.

Trên tơ máu linh quang chợt loé rồi cuốn về đồng thời cứng rắn đem tất cả hắc khí gom lại cùng nhau. Sau đó hơn mười huyết ti tụ lại một lần nữa biến ảo thành huyết liên thô to đem hắc khí đã thu nhỏ lại gần một nửa trói lại.

"Vù" một tiếng, cốt mâu trong tay Đề Hồn lúc này hoá thành một đạo kim sắc tinh mang bắn ra. Tốc độ cũng không tính là quá nhanh nhưng mà hắc khí bị vây khốn căn bản là vô pháp né tránh mảy may, sau một trận quay cuồng thì từ trong đó hiện ra một khuôn mặt xa lạ.

Khuôn mặt này dĩ nhiên đầu sinh hai sừng, mặt phân ngũ sắc, toàn thân được một đoàn hoả diễm rừng rực thiêu đốt trong đó, chỗ viền mắt lại có hai luồng ngân quang xoay tròn rất nhanh khiến cho hắn cảm thấy đầu óc choáng váng. Khuôn mặt lúc trước còn vài phần như nhân tộc còn khuôn mặt này thì Hàn Lập hoàn toàn chưa thấy bao giờ.

"Thượng tiên tha mạng, mau gọi Hình thú lại. Bản thể của ta là phân hồn của Thiên ngoại Ma quân, ta nguyện ý làm ma nô quy thuận các hạ."

Quái vật thần tình hổn hển thở gấp, phảng phất như nắm được cọng rơm cứu mạng hô lớn.

Mấy chữ "Thiên ngoại Ma quân" làm cho Hàn Lập hoảng sợ đồng thời trong lòng như nổ lớn một trận nhưng ánh mắt sau khi đảo qua cự quỷ là hoá thân của Đề Hồn thì có chút bất đắc dĩ. Lúc này Đề Hồn đã hoàn toàn đoạn tuyệt mối liên hệ cùng hắn, tựa hồ mọi cử động hiện nay đều là trong tình trạng vô thức mà tiến hành khiến cho hắn không thể nào khống chế được hành động của nó.

Kết quả kim sắc tinh mang cứ thế mà xuyên thủng mặt nó. Trên trán ma diện nhất thời có thêm một cái lỗ thủng to cỡ ngón tay cái, kim mang chói mắt tuôn ra. Trong sát na biểu tình của nó như đọng lại phảng phất như là đã hoá đá. Một tiếng vỡ giòn vang lên, ma diện lấy lỗ thủng màu vàng làm trung tâm mà tấc tấc vỡ vụn ra rồi biến thành vô số ngũ sắc tàn phiến phiêu phù trong không trung bất động.

Trong hai mắt Đề Hồn quang mang kỳ lạ chợt loé lên rồi hừ lớn một tiếng, một mảnh hoàng huỳnh quang mang từ trong mũi phun ra. Hắc khí cùng mảnh vụn của ma diện dễ dàng bị cuốn về sau đso bị Đề Hồn thú một ngụm nuốt toàn bộ vào trong bụng, đồng thời Huyết liên khẽ kêu lên một tiếng trầm thấp thì cũng biến mất mà cái cốt mâu kia cũng chợt loé lên rồi một lần nữa xuất hiện ở trên lưng Đề Hồn, chỉ thấy có Kim Triện Văn trên mặt ngoài đã biến mất mà hắc mang lúc này cũng ảm đạm dị thường, cơ hồ mờ nhạt như không thấy.

"Phù phù" một tiếng, Đề Hồn sau khi thôn phệ ma diện thì hai mắt huyết quang cũng thu lại sau đó lộ ra vẻ mờ mịt, con ngươi trợn trừng rồi ngã quỵ trên mặt đất mà bất tỉnh nhân sự. Trên thân thể thật lớn của nó trong sát na có một tầng hắc quang lưu chuyển rồi khôi phục lại như lúc ban đầu mà trở thành một con tiểu hầu màu đen. Hơn nữa mối liên hệ tâm thần giữa Hàn Lập và nó cũng khôi phục như thường.

Hàn Lập ngẩn ra nhưng lập tức dùng thần niệm hướng về tiểu hầu đảo qua một vòng, kết quả lại làm cho hắn cả kinh. Lúc này thể lực và thần niệm của Đề Hồn đều khô kiệt hết, phảng phất như vừa cùng cường địch đại chiến ba ngày ba đêm vậy. Hàn Lập sắc mặt âm trầm bất định, trong đầu phảng phất như rối loạn. Vô luận là biến hoá quỷ dị của Đề Hồn thú hay là quái vật tự xưng là hoá thân của Thiên ngoại Ma quân đều làm cho hắn cảm thấy nghi hoặc.

Quái vật nọ tựa hồ nhận thức được Đề Hồn mà xưng hô là "Hình thú" càng làm cho Hàn Lập như rơi vào đám sương mù dày đặc. Bất quá hắn cũng biết bây giờ cũng không phải là lúc tìm kiếm đáp án bởi vì đúng lúc này, bốn phía nổi lên một trận đất rung núi chuyển, hư không màu đen bắt đầu tấc tấc vỡ vụn ra, vô số bạch quang chợt loé lên rồi lọt vào không gian này.

Ánh mắt Hàn Lập đảo qua mọi nơi nhưng không phát hiện ra cái gì gọi là Chân lân bản nguyên ở đâu thì nhướng mày mà phất ống tay áo đem Đề Hồn thú thu lại, đồng thời thân hình nhoáng lên biến mất. Sau một khắc, không gian trên cao hơn trăm trượng xuất hiện ba động rồi Hàn Lập trong một đoàn thanh quang thoáng hiện ra.

Tại nơi này cũng có một cái quái điện bằng đá trắng sứt mẻ không đầy đủ cũng đang sập xuống rất nhanh. Hàn Lập đảo mắt nhìn qua mọi nơi rất nhanh đồng thời hai mắt khẽ nhíu lại. Chỉ thấy phía dưới, Tiêm Tiêm nguyên bản vô pháp nhúc nhích thì lúc này lại vô sự, trước người có vài khẩu phi đao màu trắng huyền phù và đang giật mình nhìn về phía hắn.

Cách đó không xa, nam tử họ Khuê nguyên bản rơi trên mặt đất đồng dạng hai tay chắp sau lưng đứng thẳng. Trên đầu có một cái hư ảnh Ngân sắc giao long như ẩn như hiện. Hai người hình như đang giằng co nhau.

"Hàn huynh, lẽ nào ngươi đã đánh chết Huyệt linh kia!"

Tinh Tộc nữ tử hít sâu một hơi, chậm rãi hỏi mà nam tử họ Khuê kia cũng dùng ánh mắt âm trầm nhìn về phía Hàn Lập, bộ dáng có chút kinh nghi bất định.

"Thế nào, tại hạ đánh chết thứ này cũng làm cho nhị vị đạo hữu cảm thấy khó tin như vậy sao?"

Hàn Lập bất động thanh sắc nhàn nhạt trả lời.

"Đương nhiên không phải vậy, chỉ là Hàn huynh thần thông cũng không khỏi quá lớn đi, nhanh như vậy mà đã đánh chết vật ấy. Thực sự là ngoài ý liệu của tiểu muội."

Tiêm Tiêm nét mặt kinh ngạc cười nói. Hàn Lập mỉm cười, đối với câu hỏi này không có lời giải thích cái gì nhưng nam tử họ Khuê lại lạnh lùng mở miệng nói:

"Nếu đạo hữu đã đánh chết Huyệt linh thì cái Chân lân bản nguyên ở đâu? Có phải đã rơi vào tay của các hạ hay không?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1175 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status