Phát sóng trực tiếp: Kim chủ, cầu đánh thưởng!

Chương 117

Edit: Linhlady

Cũng kỳ quái, rõ ràng thời điểm bọn họ không tới xem, đều là trời trong nắng ấm.

Vì sao khi họ tới, lại là cái loại thời tiết quỷ này đây?!

Nội tâm Hiên Viên Mặc không hề dao động, thậm chí còn có điểm muốn cười.

Chỉ thấy trong mưa to trắng xóa, trên khán đài hai người đấu đến chết đi sống lại, quả thực quá buồn cười có được hay không!

Cũng không biết những người này là nghĩ như thế nào? Còn không phải chỉ là chức võ lâm minh chủ thôi sao?

Ngày hôm sau lại thi đấu cũng không được sao? Thật đúng là muốn hôm nay so xong.

Hiên Viên Mặc tỏ vẻ phi thường không hiểu, đồng dạng, Mạc Vân Quả cũng là thập phần không hiểu.

Nhưng Mạc Vân Quả so với Hiên Viên Mặc trực tiếp hơn nhiều, nàng kéo kéo tay áo Hiên Viên Mặc, chỉ chỉ hai người đang ở trung tâm khán đài luận võ hỏi: "Vì sao?"

Hiên Viên Mặc ngáp một cái, nhìn lướt qua đám quần chúng đang kích động, cười châm chọc.

"Bởi vì dụ hoặc quyền lực."

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, không có đáp lời.

Luận võ tiến hành được hai canh giờ, cuối cùng người thắng cũng tìm ra người thắng cuộc, mà sau đó, Hiên Viên Mặc sẽ là người luận võ sau cùng.

Ngoài dự kiến của mọi người đó là, Hiên Viên Mặc trực tiếp bỏ quyền.





Đây chính là minh chủ võ lâm tiền nhiệm đầu tiên từ trước tới giờ bỏ quyền, mọi người khó hiểu nhìn Hiên Viên Mặc, lại phát hiện hắn đã ôm Mạc Vân Quả rời đi.

Lần này minh chủ võ lâm mới là người của Phong Vân tông, thanh niên tài tuấn, nhìn qua cũng là một nhân tài.

Mạc Vân Quả mắt thấy đại hội võ lâm cũng đã hạ màn, còn nhiệm vụ của nàng một chút cũng không có tiến triển.

Cái này làm cho nàng không hề vui vẻ.

Thời điểm biết Hiên Viên Mặc muốn đưa nàng trở về kinh thành, Mạc Vân Quả đi tìm Tần Bạch.

Ở trong mắt của Mạc Vân Quả, đây là nữ nhân duy nhất mà Hiên Viên Mặc tiếp xúc thân mật.

Tần Bạch đối với việc Mạc Vân Quả đến tìm mình vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là thời điểm bên người nàng còn không có Hiên Viên Mặc, biểu tình trên mặt kia còn không tính là thoải mái.

Tần Bạch nhiệt tình tiếp đón Mạc Vân Quả, cũng rất tò mò lý do nàng đến đây.

Mạc Vân Quả nhìn Tần Bạch, trực tiếp hỏi: "Ngươi có hứng thú với Hiên Viên Mặc sao?"

Tần Bạch: Ha? Hứng thú này là cái hứng thú nàng ta hiểu kia sao?

Tần Bạch vội vàng lắc đầu, tần xuất lắc đầu kia ngang với trống tỏi.

"Không có, không có, tuyệt đối không có!"

Tần Bạch cho rằng Mạc Vân Quả muốn thử nàng ta, tiểu cô nương này hẳn là thích Hiên Viên Mặc đi? Không lẽ tiểu cô nương này cho rằng mình có ý với Hiên Viên Mặc, sau đó tới thử mình?





Nếu là mình nói thích? Cô nương này sẽ không đem mình ném văng ra đi?

Nghĩ đến dáng vẻ Mạc Vân Quả một tay ném bay một hán tử, Tần Bạch nhịn không được giật giật khóe miệng, quả nhiên, cô nương sa vào tình yêu thật đáng sợ!

Quả nhiên, nữ nhân tự động bổ não cũng là thật đáng sợ......

Mạc Vân Quả nhìn đến bộ dáng Tần Bạch nói không, nhấp nhấp miệng, không thích?

"Vậy ngươi nghĩ thích hắn sao?"

Tần Bạch: Ha? Thích còn có nghĩ thích? Tha thứ nàng ta không hiểu ╭(╯^╰)╮

"Không có không có, tuyệt đối không có!"

Tần Bạch lại lắc đầu, nàng ta tuyệt đối sẽ không thích nam nhân kia!

Không thấy gia hỏa Hiên Viên Mặc kia sủng tiểu cô nương này không giới hạn sao! Nàng ta lại không ngu ngốc, làm sao có thể thích nam nhân đã có người trong lòng chứ?

Tần Bạch tỏ vẻ nàng ta là một nữ nhân kiêu ngạo, ╭(╯^╰)╮!

Mạc Vân Quả nhìn bộ dáng Tần Bạch, quanh thân hơi thở có vẻ càng thêm lạnh băng.

Thời điểm Hiên Viên Mặc tìm được Mạc Vân Quả, thấy Thân Thân của hắn xung quanh vây hơi thở lạnh lẽo nhìn Tần Bạch đối diện, tức khắc, hiểu lầm lớn!

- ------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 2.8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status