Phi thiên

Chương 1567: Treo giá

Không nhắc việc này Miêu Nghị cũng suýt quên, hắn còn chuẩn bị đi tới chỗ Âu Dương tỷ muội ôn nhu hương một đêm.

Miêu Nghị cũng muốn xem Từ Đường Nhiên muốn làm gì, cũng đi dự tiệc.

Trong phủ thống lĩnh khu tây đèn đuốc sáng rực, tiến vào nội viện của Từ Đường Nhiên, Miêu Nghị có xúc động muốn quay về. Bởi vì Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái đã đến, gặp quỷ chính là Hoàng Phủ Quân Nhu cũng ở nơi đây, trên mặt còn tươi cười nhìn hắn.

- Ngưu huynh!

Thấy hắn muốn quay đầu chạy đi, Từ Đường Nhiên nhanh chóng kéo tay hắn lại.

Miêu Nghị truyền âm:

- Ngươi chưa nghe nói qua ta có ân oán với Hoàng Phủ Quân Nhu hay sao? Biết rõ ta không thoải mái với nàng, ngươi mời nàng đến làm chi?

Từ Đường Nhiên cười khổ truyền âm:

- Ta cũng không có mời nàng, là nàng không mời mà tới, chắc là do Thiên Hương lâu Tuyết Linh Lung nói, xem chừng do ta nói với Thiên Hương lâu có bốn thống lĩnh tụ tập mời nàng tới hát. Thiên Hương lâu lộ tiếng gió cho Hoàng Phủ Quân Nhu biết rõ. Người ta đến ta cũng không tiện đuổi đi, dù sao ta còn nhờ nàng khơi thông quan hệ với Hạ Hầu Long Thành, đắc tội nữ nhân này, Hạ Hầu Long Thành càng điên cuồng. Lão đệ, xem mặt mũi ta mà cho chút tình mọn.

Ngươi có mặt mũi cái rắm! Nội tâm Miêu Nghị xem thường, nếu đã đến không tiện quay về, Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái đều nhìn thấy hắn, chắp tay cười nói:

- Mộ Dung, Dương Thái, Hoàng Phủ chưởng quầy cũng tới?

Dương Thái cười chắp chắp tay. Mộ Dung Tinh Hoa không nói gì chỉ “Ân” một tiếng, nàng cũng không cho Miêu Nghị sắc mặt tốt gì.

Miêu Nghị cũng biết nữ nhân rất khinh thường loại người phá hạnh phúc của người khác. Hắn cũng hiểu.

Sau một phen khách sáo, rượu và thức ăn đều được mang ra, Từ Đường Nhiên mời mọi người vào vị trí, Hoàng Phủ Quân Nhu cố ý thả chậm bước chân đi song song với Miêu Nghị, truyền âm:

- Ngưu Hữu Đức, nhìn thấy ta bỏ chạy, ngươi có ý gì?

Miêu Nghị hừ lạnh, nói:

- Lần trước ngươi ném cái yếm trên giường của ta, ta còn chưa hỏi ngươi có ý gì!

Hoàng Phủ Quân Nhu sững sờ, dở khóc dở cười.

- Ngươi có bị bệnh hay không, lúc ấy vội vàng quên cầm mà thôi, thân thể của ta đều bị ngươi xem sạch sẽ, tiện nghi gì cũng bị ngươi chiếm, một cái yếm đáng để ngươi giận ta như vậy sao?

“...”

Miêu Nghị có chỗ khó nói, quan hệ với Vân Tri Thu không thể nói cho nàng biết, chỉ có thể qua loa tắc trách:

- Không phải cái yếm, ta nói lần trước là lần cuối cùng, ngươi cũng đáp ứng! Chúng ta nên bảo trì khoảng cách một chút, đối ngươi như vậy ta đều tốt.

- Giữ khoảng cách? Ta thấy ngươi sợ chậm trễ truy đuổi lão bản nương mới đúng nha?

Hoàng Phủ Quân Nhu mỉa mai, nói:

- Ngươi cũng đừng quá đề cao chính mình, ta cũng không muốn dây dưa với ngươi, chẳng lẽ bằng điều kiện của ta còn không tìm được nam nhân tốt hơn Ngưu Hữu Đức ngươi hay sao?

- Vậy là tốt rồi! Chúc ngươi sớm ngày tìm được lang quân như ý!

Miêu Nghị ném câu này sau đó bước đi thoát khỏi nàng, hưởng ứng Từ Đường Nhiên mời mọc nhiệt tình, nhanh chóng ngồi vào vịt rí.

- Bạc tình bạc nghĩa!

Hoàng Phủ Quân Nhu nói ra bốn chữ này.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Thiên Hương lâu bắt đầu ca múa, tựu mọi người phía dưới cũng không có tâm tư nghe ca múa làm gì, bọn họ vẫn nói chuyện, người ca múa cảm thấy nội tâm chua xót, chính mình cố gắng diễn luyện lại biến thành phụ gia cho người khác nói chuyện, nhưng mà không có biện pháp, người phân khác biệt, bọn họ ăn cơm nhờ nghề này.

Đám người đang bàn về việc khảo hạch, cũng không có cấm kỵ Hoàng Phủ Quân Nhu.

Hoàng Phủ Quân Nhu thế mới biết mục đích của đám người này, cũng hiểu là chuyện do Hạ Hầu Long Thành làm ra, nàng và Mộ Dung Tinh Hoa ngồi cùng một chỗ, cũng trao đổi nhiều nhất, dù sao cũng là nữ nhân.

Từ Đường Nhiên muốn liên minh, Miêu Nghị cũng hiểu mục đích mời khách của Từ Đường Nhiên, thì ra hắn sợ chết, cố gắng thuyết phục mọi người đến khi đó nên đoàn kết với nhau. Nói cho cùng nên ôm thành đám khi khảo hạch, nếu hắn đi một mình sẽ sợ hãi.

Dương Thái nói:

- Từ Đường Nhiên, còn không biết khảo hạch là một mình hay kết đội với nhau, nói chuyện có quá sớm hay không.

Đây là giội chậu nước lạnh, Từ Đường Nhiên ngây ngốc, đúng thế! Vạn nhất là khảo hạch từng người thì sao? Tinh thần hắn ỉu xìu.

Trên đài, lúc Tuyết Linh Lung cất tiếng hát, Hoàng Phủ Quân Nhu bắt đầu vỗ tay, mọi người cũng cổ động, lực chú ý cũng dời lên đài.

Không thể không thừa nhận, nghe Tuyết Linh Lung ca múa thật hưởng thụ, ngay cả Từ Đường Nhiên cũng tạm thời ném chán nản ra sau đầu.

Trong lúc thay người tạm nghỉ, Từ mụ mụ dẫn Tuyết Linh Lung tới mời rượu mọi người. Trong tình huống bình thường Tuyết Linh Lung sẽ không ra mời rượu, nhưng người ngồi nơi đây không ai tầm thường, Thiên Hương lâu làm ăn tại đây, khó tránh khỏi cần nhờ bốn thống lĩnh chiếu cố.

Dương Thái nâng chén cười nói:

- Chúng ta chiếu cố không được cái gì, chính thức chiếu cố chính là Hoàng Phủ chưởng quầy.

Việc này mọi người đều hiểu, chính thức chiếu cố thật ra là Hoàng Phủ Quân Nhu, không có Hoàng Phủ Quân Nhu, Tuyết Linh Lung đã sớm bị người ta thu làm thiếp, làm gì còn mặt mày rạng rỡ đi ra hát hò.

Sau khi nói tới đây, Từ mụ mụ lại dẫn Tuyết Linh Lung lui ra, chuẩn bị diễn xuất lần nữa.

Dương Thái cũng hỏi Hoàng Phủ Quân Nhu:

- Hoàng Phủ chưởng quầy, ngươi cũng không thể bảo vệ Tuyết Linh Lung cả đời nha, tu hành tuế nguyệt dài đằng đẵng, chính nàng ta cũng không thể hát rong cả đời, nàng có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, cuối cùng có một ngày sẽ gặp phải người Hoàng Phủ chưởng quầy không thể ngăn cản.

Từ Đường Nhiên lắc đầu:

- Nữ nhân xinh đẹp cũng mang tới tai họa cho mình.

Mộ Dung Tinh Hoa xem thường, nói:

- Còn không phải do đám nam nhân không hảo tâm các ngươi.

Hoàng Phủ Quân Nhu cười nói:

- Bằng hữu một hồi, có thể giúp một ngày thì giúp một ngày, nếu gặp người ta không ngăn được, điều kiện của người đó chắc hẳn không kém, ít nhất đời này nàng không cần lo tài nguyên tu hành.

Dương Thái cười nói:

- Đây là treo giá nha! Người có thể phá tan ngăn cản của Hoàng Phủ chưởng quầy chắc có chắn thân phận tôn quý, Tuyết Linh Lung xuất thân phong trần không có cơ hội trở thành chính thất nha quyền quý.

Miêu Nghị nói đùa:

- Dương huynh chưa lập gia đình, nếu nguyện thu Tuyết Linh Lung làm chính thất, nói không chừng Hoàng Phủ chưởng quầy sẽ hoàn thành ước vọng cho ngươi đấy.

Dương Thái mỉm cười:

- Ta không có suy nghĩ không an phận này, đến cấp bậc của ta và ngươi không thiếu nữ nhân, phần lớn mỹ nhân đều nguyện ý yêu thương nhung nhớ chúng ta, không nhất định phải cưới trở về, như vậy cũng có thể tiết kiệm tài nguyên tu hành.

Vừa nghe lời này, Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên không có cảm thấy gì nhưng lại đắc tội nữ nhân nơi đây, hắn lập tức bổ sung một câu:

- Đây không phải suy nghĩ của riêng ta, đại đa số người tu hành đều như vậy, Ngưu huynh không thèm quan tâm phụ nữ có chồng, chắc hẳn không quan tâm Tuyết Linh Lung xuất thân phong trần, có thể mời Hoàng Phủ chưởng quầy thành toàn một phen.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status