Phi thiên

Chương 1934: Sáu chiếc quan tài màu đỏ

Sau khi điều tra chung quanh không có dị thường, Miêu Nghị đi đến giữa sáu quan tài, đi lòng vòng nhìn một chút, nói ra hắn cũng ngứa tay, muốn mở sáu quan tài xem bên trong có phải là sáu tướng chủ hay không..

Lòng hiếu kỳ của con người là trời sinh, huống chi sớm muộn gì cũng phải gặp sáu tướng chủ, Miêu Nghị hắn chuẩn bị ra tay bắt giữ sáu người, vì vậy do lòng hiếu kỳ điều nên đi tới một quan tài hồng tinh, lăng không cầm bảo kiếm hồng tinh phòng bị, hắn vươn tay thi pháp vuốt ve khe hở điều tra.

Phát hiện bên trong có một người đang nằm nhưng không thể điều tra pháp lực và dung mạo như thế nào, bàn tay đặt lên quan tài rục rịch, lại lo lắng một khi mở nắp quan tài thì người bên trong sẽ chạy ra, khi đó hắn không chịu nổi.

Hắn nghĩ tới sáu đại tướng quân đều có tu vi Hiển Thánh, như vậy tu vi sáu vị tướng chủ không cần phải nói, đồ vật do hồng tinh chế tạo thành không thể trói cao thủ Hiển Thánh, khẳng định người bên trong đã bị chế trụ, nếu không cũng không có khả năng bị người ta vây khốn lâu năm như vậy.

Sau khi có phán đoán như thế, Miêu Nghị đưa đẩy nắm quan tài, đẩy cũng không đẩy nổi, nhấc lên cũng không được, hắn đi vòng chung quanh quan sát, phát hiện chung quanh có những cây đinh xếp thành vòng tròn, hắn vươn tay nhổ ra.

Răng rắc...

Trong quan tài xuất hiện tiếng động.

Lúc này Miêu Nghị giơ tay mở nắp quan tài, vẫn không thể mở ra, hắn lại chạm vào cây đinh gần quan tài chung quanh, trong quan tài đều có âm thanh “Răng rắc” vang lên.

Sau khi âm thanh vang lên bốn lần, Miêu Nghị lại đặt tay lên nắp quan tài và dùng sức đã đẩy nắp quan tài bay lên.

Miêu Nghị cầm bảo kiếm phòng bị quan sát trong quan tài, vừa nhìn liền ngơ ngẩn, chẳng lẽ nữ nhân này là một trong sáu tướng chủ?

Chỉ thấy bên trong có một phu nhân mặc váy dài màu vàng, da thịt trắng như tuyết, dung mạo như tranh vẽ, mi tâm có điểm đỏ thể hiện tu vi Hiển Thánh, nàng nhắm mắt nằm yên trong quan tài, tư sắc khuynh quốc khuynh thành, hoa nhường nguyệt thẹn.

Có một điểm rất tàn nhẫn, trái tim phu nhân lại có đồ vật như cây sáo do hồng tinh chế tạo thành, phía trên còn có lỗ, từ vết máu nâu đen trên quần áo của nàng, hiển nhiên cây sáo này đã cắm vào tim nàng từ rất lâu rồi.

Làm cho Miêu Nghị cảnh giác là, trừ đồ vật như cây sáo này ra, trên người phu nhân không còn cấm chế nào khác.

Miêu Nghị có thể phát giác phu nhân trong quan tài có tiếng tim đập, nàng vẫn chưa chết.

Hắn rút kiếm vỗ nhẹ lên mặt phu nhân hai cái, trải qua thăm dò không có kết quả, xác nhận sẽ không tỉnh lại, kiếm phong chuyển qua tay áo phu nhân, đẩy ống tay áo nàng nhìn xem, không có nhìn thấy đồ vật như vòng tay trữ vật.

Mũi kiếm lại nhanh chóng đẩy ống tay áo khác của nàng lên, cũng không có vòng tya trữ vật, trên ngón tay thon dài không mang nhẫn trữ vật.

Tình huống như thế nào? Miêu Nghị cũng không tin, đường đường là một trong sáu đại tướng chủ, theo lý mà nói phải là tài chủ, tại sao lại không có chút tài vật nào?

Hắn thu hồi bảo kiếm, tay kia tiến vào trong quan tài, hắn thi pháp sờ loạn trên người phu nhân một hồi.

Hắn không tới mức nổi sắc tâm với nữ nhân như người chết nằm trong quan tài, thuần túy là sưu tầm tài vật, không biết thân phận đối phương khá tốt, đã biết rõ há có thể buông tha, tài vật của tướng chủ không nhỏ, nếu có thể chiếm sẽ phát đại tài.

Làm hắn thất vọng là, dù tìm khắp toàn thân phu nhân cũng không thấy bất cứ tài vật gì.

Hắn một lòng cầu tài, lại không chú ý mi mắt của phu nhân đang run run vài cái.

Miêu đại quan nhân chưa từ bỏ ý định, hắn nhanh chóng đi tới quan tài bên cạnh, âm thanh “Răng rắc” vang lên, quan tài mở ra, trong quan tài xuất hiện âm khí mờ mịt.

Miêu Nghị vung tay xua tan âm khí, thăm dò xem xét, hắn thấy bên trong là lão giả áo đen, mi tâm có một đám mây màu đen nhắm mắt ngủ say, lông mi lơ lỏng, chòm râu lưa thưa vài cọng, cho người ta cảm giác tặc mi thử nhãn, trái tim còn cắm đồ vật như cây sáo.

Vừa nhìn đã biết người này là quỷ tu, Miêu Nghị mặc kệ nhiều như vậy, hắn nhanh chóng dò xét khắp người đối phương, cũng không tìm được cái gì.

Ầm! Lại có một quan tài rơi xuống đất, lão giả trong quan tài mày rậm, dung mạo rất khí phách, tuy đây không phải điểm Miêu Nghị quan tâm, nhanh chóng tìm khắp người đối phương một lần.

Miêu Nghị không thu hoạch được gì, lại xốc quan tài thứ tư xem xét, bên trong là lão hòa thượng mặc cà sa, dung mạo an tường, trên trái tim cũng cắm đồ vật như cây sáo.

Lại không có kết quả, Miêu Nghị lại dò xét quan tài thứ năm, bên trong là thiếu nữ mặc quần áo hồng phấn bạo lộ, khuôn mặt xinh đẹp, lúc ngủ còn mang theo khí tức thanh xuân.

Miêu đại quan nhân cũng dò xét một hồi, hắn không tìm được gì.

Hắn không tha quan tài thứ sáu, quan tài nhếch lên, thăm dò xem xét, bên trong là nam tử áo trắng.

Miêu Nghị không thu được gì, hắn nhìn chằm chằm vào quan tài, đò vật sáu người này đi đâu?

Đương đương đương...

Hắn dùng bảo kiếm gõ lên quan tài vài cái, trong suy tư Miêu Nghị lắc đầu cười khổ, không cần phải nói, những người này bị chế trụ, không khó đoán ra những người này bị Bạch chủ thu sạch đồ đạc.

- Ai!

Miêu Nghị thở dài.

Trên Thiên Hành tinh tìm được Đại Ma Vô Song Quyết chữa địa không có bảo vật gì, Lưỡng Cực Tinh tìm được Vô Lượng Đại Pháp chữ địa có Âm Dương chi hỏa trợ giúp mình tăng tu vi lên không nhỏ, Tiên Hành tinh tìm được Cửu Trọng Thiên chữ địa phát đại tài.

Người chết vì tiền, chim chết vì ăn, hắn không tiếc mạo chạy xa như vậy là vì cái gì? Cũng chính là vì tìm bảo tàng để nuôi đám nữ nhân trong nhà, tám mươi lăm con Đường Lang và than đen có chi tiêu thật lớn, trên vai hắn mang theo trọng trách rất lớn, hôm nay hắn phải thất vọng quay về.

Vừa nghĩ tới đống Tinh Hoa Tiên Thảo, suy nghĩ ngược lại đủ cho hắn chi tiêu nhiều năm, tâm tình tốt hơn nhiều, lắc đầu, thu bảo kiếm, ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt quan sát động quật nhỏ này.

Hắn nhanh chóng dò xét chung quanh, hắn nhìn thấy trên bức tường là bức họa nữ tử Phi Thiên.

Ánh mắt Miêu Nghị nhìn ngón tay nữ tử Phi Thiên chỉ xuống đất, phía dưới là hộp kim loại màu đỏ, năm ngón tay mở ra, hắn thi pháp thu vào.

Làm hắn kinh ngạc là, hộp kim loại rất kiên cố.

Hắn dùng lực đạo bóp hộp kim loại, lúc hắn hấp thu hộp kim loại, bức họa nữ tử Phi Thiên hơi lóe sáng.

Trong nháy mắt lực lượng mờ mịt chấn động, Miêu Nghị ngạc nhiên nhìn quanh.

Thật tình không biết sáu quan tài kia hơi run run, đồ vật cắm trên trái tim sáu người bay lên.

Miêu Nghị đang chú ý vào hộp kim loại, người khác khả năng không biết, hắn càng không biết.

Càng không nhìn thấy biến hóa bên ngoài, sương mù màu đỏ bao phủ quanh tinh cầu mờ nhạt đi nhiều.

Trong tinh không, sáu đại tướng quân phấn chấn nhìn bên dưới biến hóa.

Mạnh Như nói:

- Xem ra Miêu Nghị đã tìm được sáu tướng chủ.

Lãnh Trác Quần gật đầu nói:

- Nếu Bạch chủ nói không sai, chắc hẳn sáu vị tướng chủ sẽ thoát thân.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status