Phi thiên

Chương 2734: Chủ tớ như thế đấy! (2)

Cứng rắn cãi lại? Miêu Nghị buồn cười, cũng coi như xong, mạnh miệng vẫn mạnh miệng, thực ra không phải là chịu thua, bất kể có tâm phục khẩu phục hay không, chỉ cần thừa nhận là được, cho dù là bị ép bất đắc dĩ. Dù sao hắn vẫn có một nghi ngờ muốn lý giải, hỏi:

- Lúc trước ngươi tiến vào đại doanh trung quân ta, ta giải khai cấm chế của ngươi, rõ ràng là ngươi đã đi rồi, sau đó vì cái gì lại đột nhiên quay về nhận chủ? Trong này tất nhiên có nguyên nhân gì, là ai ép ngươi quay trở về?

- Bớt giả bộ hồ đồ đi, nếu không...

Bạch Phượng hoàng cười lạnh một tiếng, nói chưa dứt lời bỗng ngẩn ra, dần dần nheo mắt nhìn chằm chằm Miêu Nghị, trong ánh mắt ẩn hiện thần sắc như có điều suy nghĩ, hiểu rõ rồi, có một số chuyện người này không biết! Ý niệm này, làm sao nàng sẽ nói thật, không dễ dàng biến mất ý nghĩ giữ vững hạn độ tự do nhất định, chợt chuyển đề tài:

- Không phải là đã nói rất rõ ràng rồi sao, năm

đó là do ta nhất thời cảm kích nhận ngươi là chủ!

Hiện tại nàng thảm nhiên, dứt khoát thừa nhận bản thân mình nhận chủ rồi, dù sao phải trái không tránh khỏi, bởi vì nàng biết người kia lợi hại, người kia tuyệt đối là rết trăm chân không sợ ngã chết, cho dù là dư uy nàng cũng không thể chống lại, nàng đã kiến thức qua rồi, nếu tránh không khỏi căn do, vậy thì tận lực tránh bị nắm mũi dẫn đi.

Mẹ ngươi! Miêu Nghị ngứa răng, tên ngốc cũng có thể nghe được “Thần chuyển chiết” trong lời nói của Bạch Phượng hoàng.

Hắn nhịn khẩu khí này, đổi đề tài hỏi:

- Bạch chủ năm đó đã cố ý xem như an bài ngươi, không chỉ là an bài sau khi ngươi nhận chủ bưng trà rót nước? Mong răng ngươi còn có lời giải thích khác, nói đi, hắn còn dặn dò ngươi chuyện gì?

- Không có?

Bạch Phượng hoàng đột nhiên có vẻ ngây ngô, con mắt vụt sáng vụt nhấp nháy.

– Ta không nhớ rõ hắn có an bài gì, ngươi nhắc nhở một chút được không?

Mẹ ta bán phật bài ở Thailand mấy năm!

Lão tử biết còn hỏi ngươi sao? Miêu Nghị trầm giọng nói:

- Chẳng lẽ ngươi thật muốn làm nha hoàn của ta, cả đời châm trà rót nước cho ta?

Bạch Phượng hoàng dịch chuyển thân hình, giơ cao cùi chỏ lên, đơn chưởng nâng căm, cười híp mắt nói:

- Nếu nhận chủ rồi, thì bất cứ cái gì ta cũng nhận, nếu quả thật ngươi nguyện ý muốn ta bên cạnh ngươi bưng trà rót nước, không sợ người khác dòm ngó, ta không màng tới. Nhưng ngươi cần phải biết, một khi Thanh chủ bên đó biết ta và ngươi cấu kết với nhau, e rằng muốn không suy nghĩ cũng khó, ngươi ngàn vạn phải suy nghĩ cho kỹ, ta không có ý kiến đấy.

Thần tình Miêu Nghị chựng lại, lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, trong lòng đang mắng mẹ rồi, chính xác đúng như hắn vừa nói, hắn khẳng định là Bạch chủ có lời giải thích gì khác với yêu nữ này, từ chuyện có thể nhìn thấu tâm tư kín đáo của Bạch chủ, bố trí các loại chuyện hoàn hoàn kết nối liền lạc với nhau, tuyệt đối không lọt ra kẽ hở, bố trí người có thân phận nhạy cảm hơn nữa lại không đáng tin cậy như thế cấp cho người tầm bảo thêm phiền phức, khẳng định có dụng ý khác!

Nhưng tính cách của nữ yêu này, xem như hắn đã nhìn ra rồi, sự tình không thật sự rồi, ngươi tình huống không khống chế được, đừng mơ tưởng hỏi từ miệng nàng được điều gì! Mấu chốt là, tu vi của nữ yêu không thấp, ngươi không thích hợp dùng sức mạnh đối với nàng.

Thấy hắn bị chặn họng, Bạch Phượng hoàng mở cờ trong bụng, nũng nịu lên tiêng:

- Chủ nhân, tiếp theo sau này ngài an trí ta thế nào?

- Châm trà!

Miêu Nghị chỉ vào chén trà, lão tử không dám xem ngươi là nha hoàn sai khiến sao...

Tam Nguyệt lâu!

Sau khi dịch dung, Từ Đường Nhiên ngẩng đầu nhìn vào bảng hiệu thanh lâu trước mắt lần nữa, dựa theo Dương Triệu Thanh phân phó, lưu lại điểm quy luật, cách ba ngày qua một lần, đây đã là lần thứ tư rồi, vẫn chưa phát hiện điều gì khác thường như Dương Triệu nam nói.

- Đại gia, ngài đã tới rồi.

Một mùi hương phấn đập vào mặt, vài nữ nhân hoa chi chiêu triền đã đến chiêu mộ.

Từ Đường Nhiên cũng không khách khí, phụng mệnh đến phong lưu khoái hoạt, dĩ nhiên bản thân mình không thể ủy khuất, hai tay phải trái chụp lấy cái mông, tay ôm tay sờ, tiến vào bên trong.

Thấy khách quen, lão tú bà Từ Nương gương mặt đầy son phấn từ bên trong bước nhanh đến trêu đùa cùng Từ Đường Nhiên một phen xong, nói:

- Trong lầu đã có mấy hoa sắc mới đến, muốn thay đổi khẩu vị không?

- Không cần đâu, hay là Kiều Ngọc đi.

Từ Đường Nhiên vung tay lên, thẳng thừng đi lên lầu, có vẻ hơi khẩn thiết.

Không phải giả vờ, đích xác có phần khẩn thiết, nữ nhân tên Kiều Ngọc có vẻ rất khác biệt, hắn còn chưa thưởng thức hết, mà người làm nghề này đều có phương thức câu dẫn gây hứng thú cho khách, hứa hẹn cùng Từ Đường Nhiên, nếu như lần sau Từ Đường Nhiên còn tới tìm nàng, nàng cho Từ Đường Nhiên nếm qua một chút mùi vị mới. Từ Đường Nhiên còn nhớ, dĩ nhiên tạm thời không muốn đổi người.

Tú bà đuổi theo phía sau, liên tục nói xin lỗi:

- Đại gia, thật xin lỗi, không đúng dịp, hôm nay Kiều Ngọc bận tiếp khách rồi. Nhưng mấy hóa sắc mới tới tuyệt đối không kém so với Kiều Ngọc. nhất định đại gia sẽ hài lòng.

Má nó, lão tử tốn tiền còn dám thả bồ câu lão tử, tin lão tử chép cái Tam Nguyệt lâu của ngươi hay không? Từ Đường Nhiên bốc lửa trong lòng, bước chân chợt ngừng, mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía tú bà.

Tú bà cứng đơ người, sau đó liên tục bồi lễ nói xin lỗi, nói một loạt những lời lẽ thật dễ nghe.

- Hừ! Nếu Kiều Ngọc không hầu hạ ta, ngươi cứ chờ đó!

Từ Đường Nhiên hừ lạnh một tiếng, quay đầu tiếp tục lên lầu.

Nếu không vì nhiệm vụ mà đến đây, hôm nay hắn tuyệt đối không nói chuyện tử tế như vậy, chớ nhìn hắn cúi đầu khom lưng trước mặt Miêu Nghị, thực tế lòng dạ vô cùng độc ác, chuyện hiểm độc nào cũng có thể làm được, tuyệt đối không phải hiền lành, tuy nói là Quỷ Thị, nếu hắn muốn phá đổ cái Tam Nguyệt lâu này, có rất nhiều cách!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status