Phi thiên

Chương 391-1: Hạn Bạt (Thượng)

Đắc tội người của Vạn Yêu Thiên, Đào Vĩnh Xuân nào dám chia tay đường ai nấy đi, ít nhất đi theo những người này còn có chút bảo đảm, lập tức không dám lên tiếng nữa, tiếp tục đi theo mọi người.

Thế nhưng càng vào sâu càng nóng, sa mạc phía trước dần dần biến mất, dần dần biến thành một mảnh đất chết hoang tịch, địa thế lồi lõm đen kịt cứng rắn một mảnh, quái thạch liên miên, không thấy chút đất cát nào nữa.

Đến lúc này, ngay cả long câu cũng bị nhiệt độ thiêu đốt không chịu nổi, mồ hôi trên người long câu nhỏ xuống vừa rơi xuống đất lập tức kêu xèo một tiếng, đã biến thành khói trắng, có thể tưởng tượng được nhiệt độ mặt đất cao tới mức nào.

Xung quanh là hoang nguyên một mảnh hoang vu, lại không thấy được thứ gì giống như núi lửa, khiến cho người ta không nghĩ ra vì sao lại nóng như vậy. Hiện tại không cần giải thích, bọn Miêu Nghị cũng biết tại sao nơi này gọi là Không Diễm sơn.

Miêu Nghị không nhịn được quay đầu lại hỏi:

- Rốt cục Yêu Vương Liệt Hoàn là yêu quái gì, vì sao ở chỗ như thế?

Đào Vĩnh Xuân đáp:

- Hạn Bạt!

Hạn Bạt? Bọn Miêu Nghị nghe vậy tất cả lấy làm kinh hãi.

Loại yêu quái này cũng không thường hay xuất hiện, chính là yêu nghiệt trời sinh, cũng có thể nói là thiên phú thần thông, không phải là các loại ngưu yêu hổ yêu thường gặp có thể so sánh. Hơn nữa còn là yêu quái chí dương trong số yêu nghiệt trời sinh, là khắc tinh của quỷ tu, quỷ tu thông thường gặp phải chỉ có thể tránh lui ba thước, trừ phi có thể có tu vi cực cao mới có thể áp chế.

Miêu Nghị nhớ năm xưa lúc đánh nhau với nữ quỷ áo đỏ ở Diệu Pháp Tự, lấy chút bụi than giả làm Hóa Âm Tán luyện chế từ yêu đan Hạn Bạt, đã dọa cho nữ quỷ kia phải vắt giò lên cổ bỏ chạy, từ đó có thể thấy được lực chấn nhiếp của Hạn Bạt với quỷ tu.

Mà tu vi vị Yêu Vương Liệt Hoàn này đạt tới Kim Liên nhất phẩm, kinh khủng tới mức nào, suy đoán quỷ tu tới tham dự Kham Loạn hội không ai dám tới gần khu vực này.

Không trách lại ở địa phương quỷ quái này! Miêu Nghị thở ra một hơi, lúc hít vào, hơi nóng chui vào trong phế phủ chợt dâng lên cảm giác vui thích kỳ lạ.

Miêu Nghị hoài nghi có phải mình có hơi biến thái hay không, lại bởi vì hành hạ mà cảm thấy hưng phấn, đây không phải là biến thái thì là gì?

Thế nhưng hắn chợt sửng sốt, có vẻ hắn đã từng biết cảm giác vui thích ấy, dường như đã thể nghiệm ở đâu đó…

Nhiệt độ xung quanh và cảm giác này đã giúp hắn nhớ lại, đó là lúc Yêu Nhược Tiên luyện chế pháp bảo giúp hắn năm xưa, sau khi thoát khỏi Tinh Tú Hải.

Lúc ấy hắn tu luyện bên cạnh phát hiện ra một chuyện lạ, tựa hồ hấp thu cái gì cổ quái từ lò lửa Yêu Nhược Tiên luyện chế pháp bảo vào trong pháp nguyên của mình, khiến cho hắn sợ hết hồn, lúc ấy bởi vì sợ tẩu hỏa nhập ma nên vội vàng ngưng hẳn hành động hấp thu ấy.

Bây giờ nhớ lại, lúc ấy tựa hồ mình có thể thi pháp khống chế nhiệt độ chung quanh, chuyện này là tuyệt đối không sai, hắn nhớ rõ ràng chuyện cổ quái như vậy.

Tu vi hắn là yếu nhất trong mọi người, năng lực chống đỡ nhiệt độ cao cũng là kém nhất, đồng thời còn phải thi pháp trợ giúp vật cỡi chống đỡ nhiệt độ, mắt thấy long câu của mình đổ mồ hôi như mưa. Tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ mất nước chết bất đắc kỳ tử, không phải kế hoạch lâu dài.

Lúc này không do dự nữa, nhanh chóng quyết đoán bỏ qua phương thức thi pháp chống đỡ nhiệt độ, nhanh chóng vận chuyển công pháp Tinh Hỏa Quyết ở trong người. Tâm pháp phối hợp với pháp lực thi triển, hiện tượng thần kỳ tái hiện lần nữa, tình hình giống hệt như lúc trước ở bên cạnh lò luyện bảo của Yêu Nhược Tiên.

Nhiệt độ xung quanh vốn là vật vô hình, nhưng lại bắt đầu theo pháp lực của Miêu Nghị quấy nhiễu mà dao động, bị đẩy ra như một luồng mây mù vô hình.

Trong lòng Miêu Nghị mừng rỡ, quả nhiên hắn có thể khống chế nhiệt độ xung quanh.

Lúc trước bởi vì hắn không biết mà sợ tẩu hỏa nhập ma, đã thử một lần bèn không dám nữa. Hôm nay bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, đâu còn có thể quản nhiều như vậy, nhanh chóng lảm quen với việc khống chế nhiệt độ xung quanh, rất nhanh đã tìm lại được phương thức điều khiển ban đầu.

Lúc này nhiệt độ xung quanh bị bức ép ra, nhưng tu vi hắn có hạn, không cách nào khống chế nhiệt độ trong phạm vi rộng. Chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ vật cỡi của mình, cũng không có biện pháp bận tâm những người khác.

Bất quá nhìn tình huống của những người khác, rõ ràng tu vi đều cao hơn mình, tạm thời còn có thể miễn cưỡng thi pháp chống đỡ nhiệt độ xâm nhập, trong mấy con long câu chỉ có long câu của hắn là đổ mồ hôi nhiều nhất.

Long câu của Miêu Nghị vốn đã có vẻ nóng nảy không yên, dần dần ổn định tâm trạng lại, Miêu Nghị có liên lạc với long câu có thể trực tiếp cảm nhận được. Mà trên người long câu cũng ngưng chảy mồ hôi, điều này làm cho Miêu Nghị thở phào nhẹ nhõm.

Mặt đất mênh mông đen kịt, dường như bị biển lửa thiêu đốt cháy sạch ngưng kết thành một khối liền lạc cứng rắn, bất kể là dãy núi chập chùng hay mõm đá nhô lên đều liền thành một thể. Mặt đất cứng rắn khiến cho tiếng vó long câu trở nên rầm rập trong trẻo hơn bao giờ hết giữa nhiệt độ cao.

-----------

Tây Tú Tinh cung.

Hắc Vân đứng trước tinh bàn liếc nhìn thân hình Cơ Mỹ Mi xinh đẹp đầy đặn quyến rũ, cười khành khạch nói:

- Cơ Mỹ Mi, lá gan con trai nàng cũng không phải nhỏ, lại dám xông vào cấm địa Liệt Hoàn, không sợ chọc giận Liệt Hoàn hay sao?

Cơ Mỹ Mi không khỏi thoáng qua trong mắt vẻ lo âu, chín đại Yêu Vương dưới tay Phục Thanh, người nào cũng là yêu đạo cự phách, ai ai cũng có tu vi cảnh giới Kim Liên, có thể trấn giữ một phương vì Phục Thanh dĩ nhiên là người được Phục Thanh vô cùng tin tưởng. Nếu con nàng thật sự chọc giận Liệt Hoàn, một khi Phục Thanh ra mặt giúp Liệt Hoàn, chỉ sợ phụ thân Cơ Hoan cũng phải cho y một câu trả lời công bằng.

Mặc dù đám lão yêu quái Tinh Tú Hải có thể nể mặt Lục Thánh vài phần, nhưng lực chấn nhiếp của tứ phương Tú Chủ thêm vào ba mươi sáu vị Yêu Vương, đây toàn là cao thủ tu vi cảnh giới Kim Liên. một khi những người này liên thủ với nhau, giới tu hành có ai dám không nể mặt?! Trừ phi Lục Thánh liên thủ áp chế, nếu không cũng không ai chọc nổi đám lão yêu quái này!

Vì sao đứa nhỏ Tử Lương này lại không hiểu chuyện như vậy, Không Diễm sơn đã ghi chú rõ ràng là cấm địa, vì sao còn đi vào trong, mẹ con chúng ta muốn được tứ phương Tú Chủ ủng hộ còn không kịp, vì sao con còn chủ động chạy đi khiêu khích??? Cơ Mỹ Mi thở dài một tiếng, nhìn trên tinh bàn cũng không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, không biết rốt cục con mình đang truy đuổi người nào, lại không tiếc xông vào vùng cung điện của Liệt Hoàn mạo hiểm.

- Sợ cái gì, đệ tử Thất Giới đại sư có thể đi được, tại sao con ta không thể đi?

Cơ Mỹ Mi hừ lạnh một tiếng, nội tâm của nàng lo âu nhưng nhìn bề ngoài vẫn lộ ra dáng vẻ xem thường. Không thể vứt bỏ thân phận và mặt mũi, nếu không sau này làm sao hai mẹ con đứng vững chân?!

---------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status