Pokemon bắt đầu thực hiện mơ ước

Chương 310: Hiện Tại Ngươi Không Xứng!



“ Dừng lại ”

Chỉ đơn giản nhất hai từ, đơn giản nhất mệnh lệnh của Lâm Phàm đưa ra từ trước đến nay. Nhưng nó bao hàm ý nghĩa lại là đặc biệt nhất từ trước đến nay. Khi mà lần đầu tiên hắn muốn quyết định sinh hoặc tử của một con Pokemon trong đội hình.

Còn về việc là sinh hay là tử thì chỉ có thể xem Salamence bản thân và vấn đề này sẽ được quyết định dựa trên hành động của Salamence làm ra sau mệnh lệnh này của Lâm Phàm.

Đây là một phép thử, phép thử cơ bản nhất Lâm Phàm phải làm ra với con này Salamence dù muốn hay là không muốn. Dù sao tất cả của Salamence đều là hắn mang đến cho nó và mạng nó cũng là hắn không ngại hung hiểm mà nhặt về.

Nếu là nuôi dạng này vô ơn gia hỏa để rồi đến một ngày thực lực đầy đủ nó lại đem mình nuốt đi. Thì xin lỗi, dạng này nuôi ong tay áo Lâm Phàm là làm không được và hắn thà đem ong giết đi còn hơn là phải chịu ong đốt cảm giác... Vừa đau lòng mà vừa đau thân.

Tình cảm thì vẫn là có nhưng từ sau ánh mắt của Salamence nhìn hắn đầy sát khí kia thì thứ tình cảm này đã bị diệt rơi và lí chí Lâm Phàm giành chiến thắng, bởi Salamence cho hắn cảm giác như bị bạn thân phản bội…

Điều cuối cùng hắn có thể làm ra cho tình bạn gắn bó bấy lâu này đó là cho Salamence một cơ hội cuối cùng để nó có thể khống chế nguồn sức mạnh cuồng bạo kia và nghe Lâm Phàm mệnh lệnh. Để hắn biết nó vẫn còn coi mình là chủ nhân…

Dù sao thì cuồng nộ trạng thái và sức mạnh kinh khủng cũng không phải chỉ có nó một con Pokemon sở hữu trong đội hình.B.Gyarados cũng có, Emboar cũng có.





Hơn nữa sức mạnh mà nó sở hữu trong trạng thái này cũng không phải là quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến cái mức mà bản thân nó không thể nào khống chế được tồn tại.

Khi mà sức mạnh dạng này của B.Gyarados và Emboar bất kì một con nào sở hữu đều vượt xa nó quá nhiều và chúng bằng ý chí lực của mình đều khống chế được nguồn sức mạnh dù mạnh đến đâu nhưng vẫn là của bản thân này và sử dụng nó một cách hoàn mĩ nhất mà không phải dạng này Salamence.

Không làm được một điểm này chỉ có thể nói nó là quá kém cỏi, hay chính xác là ý chí của nó quá kém cỏi. Để rồi xảy ra tình trạng sức mạnh của mình đảo khách thành chủ mà khống chế ngược lại mình tâm chí.

Nhất sai lầm còn là khi nó là con đầu tiên Pokemon trong đám Pokemon của Lâm Phàm dám lộ ra sát ý với hắn. Lâm Phàm là nhất không chấp nhận được chuyện này khi mà Pokemon của hắn nuôi dạy đến địch ý còn chưa có xuất hiện nói gì đến dạng này sát ý.

Vì chúng đều khắc trong tâm khảm hình ảnh của hắn, người đã gần như đem lại cho chúng tất cả. Đó giống như tồn tại mà không ai được phép thương tổn, kể cả là chính bản thân chúng cũng không cho phép mình thương tổn đối phương dạng này…

Dưới ánh mắt bắt đầu trở nên vô tình của Lâm Phàm con kia Salamence vẫn là vọt đến. Nhưng đến gần Noivern 2 mét khoảng cách phạm vi ánh mắt nó bắt đầu lộ ra giãy dụa, 1 mét phạm vi nó vẫn là ánh mắt đầy sát khí cùng tàn bạo đó nhìn về phía Lâm Phàm.

Đến trước người Noivern một khắc này nó thu hồi ánh mắt và tập trung toàn bộ chú ý cùng sát khí vào người con này đã hấp hối Noivern. Không chút chần chờ, dưới sát khí kinh khủng ảnh hưởng nó vung lên cánh lớn…

Lâm Phàm từ đầu đến cuối vẫn là đứng ở đó trên mặt không hề có một chút biểu tình, có chỉ là ánh mắt dần dần trở nên quyết tuyệt và vô tình mà nhìn về phía con kia Salamence như nhìn một tử vật.

Một tiếng kinh thiên rồng ngâm hay chính xác hơn là gào thét thống khổ giãy giụa. Lam quang lóe lên rồi vụt tắt, Salamence ở trạng thái Mega hình dạng tự động giải trừ. Nó lập tức không giữ vững được thân thể mà gục xuống dưới mặt đất mà gầm rú.

Trên chiếc cánh như lưỡi rìu của nó kia giọt giọt máu tươi nhỏ xuống, có là của chính nó có là của nó kẻ thù máu tươi. Nhìn thống khổ sau vô lực nằm im ở đó Salamence dù là không quá hài lòng về nó biểu hiện nhưng Lâm Phàm cũng đem nó thu hồi bóng Poke.

“ Xem ra đoạn thời gian sau này ta là phải để tâm ngươi nhiều hơn, với chỉ có thân phận của một con chuẩn thần ngươi thì hiện tại với ta mà nói thì ngươi đã không khác gì một con Pokemon bình thường được đào tạo tốt một chút.

Khi mà tố chất thân thể ngươi kém hơn nhiều Tyranitar, sức mạnh kém xa B.Gyarados, độ trung thành không thể nào sánh bằng Drageon, đến ý lực cũng là kém cỏi như vậy khi đớp xong bao nhiêu bảo vật của ta mà vẫn thua xa Emboar…Còn rất nhiều

Ngươi nói dạng này ngươi không có một chút ưu điểm gì đáng giá nhắc tới thì ta sẽ quan trọng việc có hay không có ngươi tồn tại ở trong đội hình của ta sao? Cho nên sau này thật tốt mà biểu hiện, cho ta thấy ngươi xứng đáng là Pokemon của ta đi…

Còn hiện tại ngươi không xứng.”

Cầm trong tay bóng Poke của Salamence Lâm Phàm vô tình nói cho nó biết rõ thân phận cùng địa vị hiện tại ở trong lòng mình. Đây là sự nhân nhượng cuối cùng của Lâm Phàm dành cho con này Salamence khi mà cuối cùng nó là vẫn lựa chọn “dừng lại”.

Sau đó hắn lập tức khóa chặt lại bóng Poke của Salamence đoạn tuyệt nó với ngoại giới liên hệ và chắc chắn rằng nó sẽ không quấy rầy Lâm Phàm trong đoạn thời gian này. Đó cũng là để nó tự suy nghĩ kĩ lại lời hắn nói.

Cất đi Salamence bóng Poke sau Lâm Phàm xua đi Salamence vấn đề khỏi đầu mình. Sau đó Lâm Phàm rời đi sự chú ý của hắn qua con này đang hấp hối Noivern.

Vốn đã vết thương chồng chất nó lại càng trở nên suy yếu hơn khi nơi ngực là bị cánh của Salamence vạch phá tạo ra vết thương sâu đến tận xương. Đó cũng là lí do Lâm Phàm không hài lòng về con này Salamence biểu hiện.

Khi mà nó không có lập tức dừng lại sau mệnh lệnh hắn đưa ra mặc dù nó chắc chắn đã nghe thấy và còn quay qua trừng lại hắn. Nếu không phải là Noivern vẫn còn một hơi thở biểu thị nó còn sống thì nơi đây rất có thể đã nhiều thêm hai bộ xác rồng.

“ Một con rồng loại ngu sao không thu… Không vì gì khác đây là sở thích vấn đề.” Tự nhủ sau Lâm Phàm bắt đầu điều động siêu năng lực để thay đôi tay đã bận bịu của mình làm lấy công việc cần làm…

Đồng thời làm việc còn có từ trong bóng chui ra Ninjask và Shedinja, nhưng chúng là làm công việc quen thuộc của riêng mình. Được chia thành hai nửa đều đặn con kia Noivern rất nhanh lại phải chịu đến cảnh ngộ tương tự của Salamence mẹ...

Trên dây lưng nhiều thêm một quả Luxury Ball sau Lâm Phàm thả ra Flygon để đưa hắn và mĩ nhân đang ngủ trong ngực hắn này rời đi nơi này. Trở lại đỉnh núi, dựng lều hạ trại Lâm Phàm trôi qua một đêm yên bình mà ôm mĩ nhân ngủ.

…………………………….





Sáng sớm ngày thứ hai Lâm Phàm tỉnh dậy trong tiếng thút thít nỉ non cùng với cảm giác khó chịu khi nơi ngực mình là có chút ướt. Mở mắt ra Lâm Phàm thấy được hình ảnh mà chắc chắn chưa ai thấy qua, đó là tòa băng sơn Lorelei đang “chảy nước”.

Nhìn thấy dạng này Lorelei sau Lâm Phàm lập tức tỉnh cả ngủ. Cũng không biết làm sao cô nàng này lại khóc đến thương tâm như vậy Lâm Phàm đành nhè nhẹ mà ôm cô nàng này vào lòng vỗ về an ủi, đồng thời hỏi.

“ Làm sao rồi? Sao lại khóc đâu? Ngươi là không biết buổi sáng đã khóc như vậy là sẽ rất xấu sao?”

Thấy Lâm Phàm tỉnh dậy sau Lorelei khóc đến càng thêm thương tâm. Sau một hồi an ủi của Lâm Phàm thì cô nàng này mới mếu máo mà trả lời hắn.

“ Ngươi có phải hay không... cảm thấy ta...thật vô dụng?... Khi mà hôm qua nguy hiểm...như vậy… ta lại ngất đi...để ngươi một mình đối mặt tất cả...mà không thể giúp gì cho ngươi...Ta còn là trở thành...gánh nặng của ngươi...Có đúng hay không?”

Không phải nhận đến tinh thần hay linh hồn thương tổn mà chỉ là bị rung động do sóng siêu âm truyền vào đại não kích choáng khiến cho Lorelei sau một đêm nghỉ ngơi là đã khôi phục bình thường trạng thái và tỉnh lại.

Chỉ là tỉnh lại sau cô nàng này trong lòng tràn ngập tự trách. Tự trách vì mình là như vậy vô năng mà không thể ở bên giúp đỡ Lâm Phàm lúc khó khăn, hơn nữa còn khiến hắn phải trông nom bất tỉnh mình cả một đêm. Cho nên mới có như vậy một màn xảy ra.

Nhìn cô nàng đáng yêu này trên mặt đều là áy náy cùng tự trách và đang như trẻ con làm sai sự tình gì đó sau bắt đầu hối lỗi lấy Lâm Phàm không khỏi cảm thấy buồn cười.

Thấy Lâm Phàm không nói gì mà chỉ im lặng sau lời thú tội ngọt ngào của mình, Lorelei với ánh mắt ngập nước ngước lên nhìn hắn. Chỉ là không nhìn còn đỡ, vừa ngẩng lên nhìn xong miệng nhỏ của nàng lập tức bị Lâm Phàm chiếm lấy.

Hắn là thật không chịu được dạng này đã gợi cảm lại đáng yêu cùng kết hợp với kiều diễm, ướt át Lorelei. Hơn nữa ánh mắt ngập nước của Lorelei còn như đang nói “tại sao ngươi không hưởng dụng ta” thì làm sao Lâm Phàm có thể buông tha nàng được.

Dưới sự nhẹ nhàng cùng ân cần của Lâm Phàm thì Lorelei rất nhanh bị lạc lối. Trong đầu không còn suy nghĩ được gì nữa, tất cả được nàng nhường cho bản năng hành động. Ôm lấy cổ của Lâm Phàm Lorelei vòng chân qua nằm hoàn toàn lên người của hắn.

Chiếc miệng nhỏ thì từ thể thủ chuyển qua thế công mà chủ động quấn lấy Lâm Phàm đồng thời tham lam mà ngậm mút lấy chiếc lưỡi lớn của hắn. Lâm Phàm cũng là giữ lấy đầu của cô gái nhỏ đã động tình này.

Nhưng thay vì ấn xuống cho hai người thêm thân cận thì hắn lại đột ngột dịch nhẹ Lorelei đầu và đem miệng lưỡi của hai người tách ra nhau. Để rồi Lorelei như nai con lạc mẹ ngơ ngác mà mở to đôi mắt nhìn lấy hắn.

“ Ngươi biết không nam nhân có đôi khi không cần người phụ nữ quá mạnh mẽ mà cần người phụ nữ có chút yếu đuối, để rồi họ có được cảm giác thành tựu khi che chở cho nữ nhân của mình được an toàn.

Ngươi hôm qua biểu hiện ta là không có trách ngươi bởi ta là loại này nam nhân và hôm qua ngươi làm cho ta có chút thích đâu…Cho nên phụ nữ mà, đôi khi phải lộ ra yếu đuối một chút thì mới hấp dẫn được nam nhân.”

Câu sau Lâm Phàm không có nói xong thì miệng hắn lại bị Lorelei dùng miệng nhỏ chủ động bít lại. Đồng thời cô nàng này hôm nay là phá lệ nhiệt tình mà không cần hắn kích thích thì phần dưới đã tự tìm đúng vị trí mà ma sát lấy.

Lâm Phàm cơ thể phản ứng thì vẫn là giống với bao nam nhân trên thế giới khác như thế đó là vào mỗi sáng sớm đều sẽ tự động biến lớn. Cho nên cũng là cảm nhận được toàn bộ mĩ vị cùng xúc cảm của Lorelei mang đến ngay sáng sớm này.

Thậm chí hôm nay cô nàng này còn chủ động tới mức gạt đi sự sợ hãi mà chủ động cầm súng ra trận, dí thẳng súng vào bia ngắm để cho Lâm Phàm chỉ việc bóp cò là cả hai có thể gắn kết yêu thương.

Nhưng đến một bước này thì Lâm Phàm lại là nhẹ bỏ ra Lorelei tay nhỏ đồng thời thu súng và chỉ để nó thân mật tiếp xúc với bia đỡ mà thôi đồng thời ôm lại Lorelei thủ thỉ “ Đợi về tổ ấm của chúng ta đi, ở đây làm như vậy ta cảm thấy thật ủy khuất cho ngươi…”

Được Lâm Phàm như vậy ngọt ngào quan tâm từng chút một, Lorelei là hạnh phúc tràn lan trong lòng. Để rồi nàng là càng thêm chủ động để giúp những viên đạn đã lên lòng kia được bắn ra mặc dù không trúng mục tiêu…

Sau sự tình làm cho hắn không mấy vui vẻ ngày hôm qua thì Lorelei lại giúp hắn xả hết đi những muộn phiền này và kéo mùa xuân trở lại với hắn. Để rồi với nụ cười rạng rỡ nở trên môi Lâm Phàm cùng Lorelei cưỡi lên Drageon thẳng hướng thung lũng Forina…

Thung lũng Forina được người ta biết đến và giới thiệu rất chi tiết, đặc biệt là sau khi Jirachi con này Pokemon kẻ thực hiện điều ước xuất hiện lần nữa trước mắt con người sau bao nhiêu năm tháng ngủ say trong chiếc kén của mình.

Lần đó cũng có sự tham gia của nhóm Satoshi chỉ có điều khác với nguyên tác là thiếu đi May trong nhóm vì bị Lâm Phàm mang đi mà thôi. Nhưng những điều này Lâm Phàm là không quan tâm vì hắn mục đích vốn chẳng phải đến tìm Jirachi gì gì đó.





So với một con ngủ say trong một chiếc kén sau mấy ngàn năm mới tỉnh lại Jirachi thì hắn càng có hứng thú hơn đó là những quả trứng Pokemon tồn tại ở nơi đây và chỉ cần sau một thời gian chúng sẽ hóa thành những con Pokemon.

À không! Lâm Phàm là không chờ được đến lúc chúng hóa thành Pokemon con non một khắc này, mà hắn chỉ chờ đến đó là chúng sẽ hóa thành hắn tiền một khắc này…

Không mất quá nhiều thời gian cho đoạn đường trên không ngắn ngủi này. Với tốc độ bay của Drageon thì ngay đầu giờ chiều Lâm Phàm và Lorelei là đã thấy được phía xa xa thung lũng Forina bóng dáng.

Đầu tiên đập vào mắt Lâm Phàm đó là những cột đá to lớn màu trắng xóa đâm thẳng lên không trung như những chiếc kình thiên trụ, với trên đỉnh mỗi cột đá đều đó một lớp cây xanh phủ lên trên.

“ Từ đây ngươi hãy nhìn xem những chiếc kình thiên trụ ở đó lớn hay kình thiên trụ của ta lớn?” Tâm tình trở lại vui vẻ trạng thái Lâm Phàm nhìn thấy cảnh tượng này lập tức buông lời bông đùa với đang ôm chặt hắn eo Lorelei.

Để rồi nhận lại đó là hờn dỗi thanh âm của nàng đồng thời là một cái nhéo yêu vào hông vị trí. “ Thối Lâm Phàm... Có như ngươi dạng này so sánh sao?”

Nhìn vừa rồi còn lớn mật mà nghịch ngợm thứ đó Lorelei giờ đây lại là xấu hổ đến đỏ mặt tía tai Lâm Phàm không khỏi cười lên ha hả vui vẻ vì trêu chọc cô nàng này.

Drageon mang theo cười khoái trá Lâm Phàm và xấu hổ đỏ mặt Lorelei phóng thẳng tới thung lũng Forina vị trí để kiếm thêm thu hoạch và làm phong phú nhóm hàng hóa đầu tiên của hắn...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status