Pokemon Kaitou Izumi

Chương 117: Chuyện của Eevee


Trận chiến giữa Kaitou và Aria diễn ra tương đối nhanh, và điều đó không gây cản trở bao nhiêu đối với các bài luyện tập của cậu dành cho các pokemon, riêng Talonflame và những pokemon gây ra chấn động lớn thì được Lous dịch chuyển rời tới dã ngoại huấn luyện.

Còn ở tại bên cạnh Kaitou lúc này chỉ có Bagon, Eevee, Riolu ba con pokemon tương đối nhỏ yếu qua mắt người thường.

Vừa vặn Eevee nhìn thấy màn chiến đấu giữa Kaitou và Aria, con cún nhỏ có chút buồn vì sao bản thân không được gọi ra.

Nó lại nhìn thấy Kaitou vui cười với Riolu khi giành chiến thắng, để lại bản thân một mình cô đơn, Bagon phát hiện thấy Eevee có gì đó không đúng, chỉ thấy Eevee luyện tập chậm chạp, tại khoảng tầm năm mười phút.

Để phát tiết chút khó chịu trong lòng, dưới sự ngạc nhiên của Kaitou và các pokemon lân cận, Eevee đột nhiên nhảy múa thật xinh đẹp.

“Oh..” Kei nhất thời im lặng không biết phải nói gì.

Từ trung tâm pokemon bước ra, nhìn thấy cảnh này Aria cũng ngạc nhiên không kém, giống như là một hơi thở lạnh giá đang truyền ra từ người con Eevee bé nhỏ.

Kỳ lạ, Eevee bình thường vốn đâu có thuộc tính, coi như có thể hiện cũng chỉ nên là hệ tiên hoặc hệ bóng tối, đây là chuyện gì?

Từng giọt nước từ trên cao nhỏ xuống, Kaitou lập tức nhận ra đây là chiêu thức gì

“Rain Dance”

Vũ điệu ngày mưa, nhưng có chút không giống, cái vũ điệu này không phải Eevee cố ý sử dụng, mà là từ khi nó bắt đầu khiêu vũ lại xuất hiện.

Khi Eevee nhẹ nhàng chạm xuống mặt đất thật sự rất điêu linh, có điều lại không chậm chạp, nó chỉ mang lại sự thần bí, rất nhanh nó lại di chuyển ngẫu nhiên rất khó đoán được.

[Eevee lĩnh ngộ được Rain Dance, đang thấm nhập vào vũ đạo 7%]

Là một nhà trình diễn chuyên nghiệp, Aria tất nhiên là nhận ra sự thiếu sót trong vũ đạo của Eevee, cô đang tính nói điều gì đó.

Kaitou lại trước tiên nói ra, thông qua Kính chiêu yêu, cậu thật dễ dàng phát hiện ra điểm non nớt trong vũ đạo.

“Eevee, cảm nhận đi, giống như ngươi đang dẫm từng đám mây nhẹ nhàng, không cần phải kiềm chế cảm xúc của mình, cứ run rẩy đi”

Có vẻ vì sợ rằng bản thân bị Kaitou bỏ rơi, Eevee nhất thời nhớ lại ba mẹ mình, nhớ lại vũ đạo mà hồi bé Eevee vẫn hay nhảy múa.

Ngày mà ba mẹ Glaceon đều qua đời, Eevee đã rất lâu không đụng vào nhảy múa, giờ phút này dựa vào thiên phú và nỗi đau trong quá khứ, con bé tái hiện lại hình ảnh ba mẹ mình ở tương lai.

Những người khác nhìn không ra, nhưng Kaitou nhìn thấy hình bóng của bọn họ thông qua từng bước chân của Eevee.

Thông qua giọt nước mưa và hơi lạnh của ngọn gió xung quanh, Eevee truyền tải cảm xúc của mình qua điệu múa.

Không hiểu sao ở đây Kei và Aria mơ hồ cảm thấy cơ thể run run, bên mắt không biết từ khi nào đã ngấn lệ quang.

Sau khi nghe thấy lời nói của Kaitou, Eevee nhảy múa càng xinh đẹp, cơn mưa ngày càng nặng hạt, cảm xúc dần trở nên run rẩy, bắt đầu có chút dấu hiệu chịu đựng không nổi, nhưng càng vậy điệu múa càng trở nên quyến rũ

Tuy vũ đạo này chỉ diễn ra được vài phút, cuối cùng không biết vì dùng Rain Dance quá mức hay sao, con Eevee nhất thời kiệt sức ngất xỉu.

“Eevee…”

Kaitou vội chạy lại ôm nó, nhưng Riolu lại sớm hơn một bước đỡ lấy Eevee vào lòng, tránh cho con pokemon bị tổn thương.

Thấy vậy cậu thở phào, rốt cuộc có vẻ cậu vẫn chưa tạo cho các pokemon cảm giác an toàn mà, Kaitou có chút tự trách, đột nhiên nổi lên trời mưa và tâm tình nặng nề này làm buổi huấn luyện nhất thời dừng lại.

“Khoan khoan, anh hai, con Eevee đó nhảy múa thật quá xinh đẹp rồi” Kei trước tiên khôi phục chạy lại gần đối với Kaitou lớn tiếng khoa trương.

Có điều nhìn thấy cái trừng mắt của Riolu Kei lập tức im lặng làm bé ngoan, Kaitou mỉm cười xoa đầu Kei nói

“Ừm”

“Eevee có bị làm sao không?” Kei quan tâm hỏi

Đây cũng là điều mà các pokemon khác quan tâm, Kaitou thấy bọn họ quan tâm Eevee đến vậy liền cười nhẹ nói

“Không sao đâu, có vẻ Eevee đột nhiên nhớ lại những quá khứ trước kia” Kaitou ngồi xuống đối với Eevee trong lòng Riolu khẽ nói.

Cậu biết rằng đứa nhỏ này thật cô đơn, khác với những pokemon khác, nó là nữ tính pokemon duy nhất trong đội hình của cậu.

Lại còn tận mắt chứng kiến ba mẹ mình qua đời, một thân một mình cố gắng, chết tiệt, tại sao cậu lại nghĩ đối phương kiên cường chứ, làm gì có ai kiên cường chống chịu hết tất cả được bằng cơ thể nhỏ bé này.

“Chủ tử, để ta chữa trị cho Eevee đi” Riolu trước tiên xung phong nhận mệnh lệnh.

Không biết có phải vì đều là hình cẩu pokemon nên Riolu tương đối quan tâm Eevee hay không, có điều nó quan tâm Eevee còn hơn cả Kaitou rồi.

Aria cũng lại gần quan sát, mệt tại quá đông người không tiện cho Eevee nghỉ ngơi, Riolu trước ôm Eevee rời đi một nơi vắng vẻ.

Kaitou không sợ nó gặp nguy hiểm, dù sao Riolu không hề yếu, lại thêm gần đây cũng tương đối trị an, cậu để vậy cho mọi người bình phục.

“Con Eevee đấy trước đây hẳn là trải qua chuyện gì đi?” Aria nhỏ giọng hỏi.

Những pokemon khác không biết quá khứ của Eevee cũng tò mò muốn nghe, Kaitou gật đầu, sau đấy kể lại.

Dù sao sau này mọi người ở cùng với nhau, biết rõ hơn về Eevee sẽ giúp các pokemon dễ thấu hiểu cho nhau hơn.

Quả nhiên ở nửa tiếng sau nghe thấy Kaitou kể lại, Kei và Aria làm những người dễ xúc động liền bật khóc, có chút dọa người, Bagon thì tương đối bình tĩnh, nó chỉ là đứng thẳng người, sau này nó có thêm một người cần chú ý bảo vệ.

Tại chỗ cách đây hơi xa, nhưng thông qua Aura lực Riolu cũng nghe được câu chuyện của Eevee, đối với con pokemon nhỏ trong lòng đang dần tỉnh dậy nhìn một chút.

Riolu dừng tại một thân cây to lớn, Eevee có chút nghi hoặc vì sao nó lại ở đây, nó có hơi ngạc nhiên, sau khi nhớ lại lúc nãy, Eevee nhảy xuống khỏi lòng Riolu, cúi người thấp giọng nói

“Quả nhiên… sau khi mất đi ta mất ba mẹ, ta vẫn còn quá yếu đuối mà”

Cụp tai lại trông đáng thương hề hề, Eevee một lần nữa kiên cường đứng dậy, đối với Riolu ở phía sau gượng cười nói

“Yên tâm, ta ổn mà, chỉ là lúc nãy có chút mất khống chế thôi, quay lại nào, tiếp tục huấn luyện…” thôi..

Riolu bước lại gần ôm lấy con Eevee yếu đuối, xoa nhẹ đầu nó, rồi nói

“Ta không phải là chủ tử, ngươi không cần giữ bộ mặt kiên cường đó mãi, ngươi cũng không cần che dấu sự yếu đuối của mình”

Vốn còn muốn chối bỏ, Eevee đang giãy ra khỏi người Riolu, cuối cùng khống chế không nổi mà bật khóc lên.

Bên phía Kaitou, Aria suy nghĩ gì đó rồi đột nhiên vươn tay ra nói

“Nè, cậu có ở lại Coumarine thành phố này lâu không, ta chuẩn bị có một buổi trình diễn ở đây với Serena, chúng ta sẽ dành một sân khấu nhỏ cho Eevee, ta tin chắc rằng nó cũng muốn nói lên hết nỗi lòng của mình”

Có chút ngạc nhiên trước hành động của Aria, nhưng suy nghĩ cho cảm xúc của Eevee, Kaitou cũng không tự tiện chấp nhận, mà là nói đợi Eevee trở về cho ra xác định.

“Tốt” Aria mỉm cười tự mình rời đi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status