Quân lâm thiên hạ

Chương 16: Bồi nguyên định giai



Buổi tối về tới nhà đã qua giờ Tuất một khắc. Lúc này Nhạc Trương thị đã đợi bên bàn cơm hơn một giờ, thức ăn đã được hâm nóng qua hai lần. Lúc vào cửa trong lòng Nhạc Vũ còn có chút thấp thỏm, dù sao mỗi ngày hắn lấy cớ đi cùng Nhiễm Lực ra khỏi thành, nói là đi ra sau núi chơi đùa. Nhưng Nhạc Trương thị lại không hề răn dạy một câu nào, điều này ngược lại làm trong lòng Nhạc Vũ càng thêm bất an. Cho đến khi Nhạc Trương thị quay về phòng đi ngủ hắn mới thả lỏng được tâm tư lo lắng.

Ở nơi này không có thời đại đèn điện, mọi người đều đi ngủ rất sớm. Còn chưa tới tám giờ rưỡi, bên trong Nhạc gia thành ngoại trừ những nơi vui chơi, khắp nơi đã không còn một ngọn đèn dầu. Mà trong phòng Nhiễm Lực ở cạnh phòng Nhạc Vũ, lại càng sớm truyền ra tiếng ngáy.

Nhạc Vũ không ngủ được, đầu tiên hắn đem số thuốc mỡ trong thanh đồng đỉnh xoa nắn chia đều thành hai mươi viên thuốc nhỏ. Lại dùng nội tức vội vã đẩy ra phần nước còn tồn đọng, sau đó bỏ vào bên trong một bình sứ. Cuối cùng Nhạc Vũ mới nhớ lại khi trở về thành, Nhiễm Lực đã nói tới chuyện kia với hắn.

Hắn có một muội muội, nhỏ hơn hắn chừng một tuổi. Bởi vì được Bộ Vân Đường chọn lựa đi tiến hành tập huấn, cho đến nay còn chưa nhìn thấy mặt.

Nhắc tới tiểu muội này của Nhạc Vũ, nàng mạnh hơn ca ca của nàng thật không biết bao nhiêu. Hôm nay nội tức của nàng đã có tiêu chuẩn võ sĩ cấp ba, còn chưa được tính là thiên tài, nhưng đã xem như cực kỳ xuất chúng. Nhưng chỉ tiếc Nhạc thị tông tộc có quy củ, nữ tử trừ phi là thiên tài đặc biệt, nếu không sẽ không có quyền lợi thừa kế điền sản của cha mẹ. Thậm chí ở phương diện vũ kỹ cũng có quy củ truyền cho con dâu mà không truyền cho con gái.

Mà chuyện hiện tại làm Nhạc Vũ phiền não nhất chính là tiểu muội này từ nhỏ cùng hắn lớn lên, rốt cục đối với chuyện của hắn đã biết được bao nhiêu? Nếu như đã biết gốc biết rễ, như vậy nên làm sao ứng đối với câu chất vấn của Nhiễm Lực?

Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ lại cảm thấy vô cùng đau đầu. Nếu hắn sớm biết được mình còn một muội muội, hắn ngàn lần không thể lộ ra lá bài tẩy của mình với Nhiễm Lực.

Sắm vai một thiếu niên sau khi gặp gỡ biến cố, từ đó hăng hái cầu tiến, mặc dù vậy đã là khó khăn không nhỏ. Nhưng so với hiện nay còn tốt hơn là tiến lui đều không có khả năng.

Trở mình trên giường, thật vất vả hắn mới tạm thời bỏ chuyện này qua một bên. Nhạc Vũ lại nghĩ tới chuyện mình chế tạo ra Bồi Nguyên hoàn, nhưng thật không hiểu rõ, dược hiệu của thuốc này so với nguyên bản rốt cục như thế nào? Nếu không phải bên trong nhà linh khí tương đối mỏng manh, cộng thêm thực sự không phải địa phương tốt để dùng thuốc, hắn hận không thể lập tức thử xem dược tính của thuốc ngay bây giờ.

Hiện tại còn có cha con Tấn thị, đối với đất đai điền sản trong nhà hắn, bọn họ tuyệt không dễ dàng buông tha. Hiện tại bởi vì dư âm chuyện hắn bị thương hai tháng trước còn chưa yên ổn, bọn hắn mới chưa hạ thủ thêm lần nữa. Đợi thêm một thời gian ngắn, không biết bọn hắn lại dùng loại thủ đoạn nào? Mình nên làm sao ứng đối?

Suy nghĩ tới lui nhiều lần, cho đến khi bên ngoài vọng vào tiếng mõ canh ba, rốt cục Nhạc Vũ mới mơ màng ngủ thiếp đi. Đợi đến sáng hôm sau, Nhạc Vũ cùng Nhiễm Lực ở bên sân huấn luyện ngây người thấp thỏm được một canh giờ, sau đó cùng nhau vội vã đi ra khỏi thành chạy thẳng tới phía sau núi, làm lão võ sư tức giận tới thiếu chút nữa quát to ngay trước mặt mọi người.

Chạy tới chỗ được gọi là "Linh địa", Nhạc Vũ nhờ Nhiễm Lực hộ pháp, ăn vào viên "Bồi Nguyên hoàn" tự chế, chỉ cảm thấy viên thuốc vừa trôi xuống bụng không lâu, liền cảm giác được có một lượng nhiệt khí từ trong đan điền tràn lên. Nhạc Vũ vốn định cố gắng phân tích quá trình Bồi Nguyên hoàn phát sinh hiệu dụng, nhưng làm cho hắn cảm thấy thất vọng chính là mỗi lần thuốc này bị tiêu hóa hấp thu, dược tính rót vào trong cơ thể, lại bắt đầu lấy "Bí Tinh" làm chủ, hỗn hợp chuyển hóa thành một loại hình dáng vật chất mà ngay cả hệ thống phụ trợ của hắn cũng không cách nào phân tích rõ ra được tính chất của nó, sau đó tiến vào trong hệ thống Túc Dương Minh Vị Kinh. Ngay sau đó lại cùng nguyên khí của bản thân hỗn tạp ở chung một chỗ, sau mấy lần tuần hoàn qua mười hai kinh mạch đã hoàn toàn hấp thu chuyển hóa.

Càng về sau "nguyên khí" trong cơ thể hắn đã dần dần tăng lên trạng thái cực thịnh, Nhạc Vũ bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là tạm thời ngưng lại việc phân tích nguyên lý chuyển hóa này. Ngược lại hắn toàn lực bắt đầu vận công, đem nguyên khí chuyển thành Hỗn Nguyên chân khí. Nhưng chỉ tiếc cường độ của kinh mạch hắn có hạn, vận chuyển được mười lăm chu thiên, lại phải dừng lại việc vận công, đem nguyên khí dư thừa dùng vào việc bổ dưỡng cùng khuếch trương kinh mạch. Đợi đến hai canh giờ sau, dược hiệu hoàn toàn biến mất, chân khí đại hỗn hợp trong cơ thể hắn trước mắt lại vận hành theo mấy đường chuyển vào kinh mạch cần thiết, chẳng những bền bỉ không ít, còn khuếch trương nhanh hơn lúc trước.

Điều này làm Nhạc Vũ vô cùng vui mừng, kinh mạch khuếch trương có ý nghĩa trong cơ thể hắn sẽ có chân khí tràn ra nhiều hơn trong cùng một thời gian, mà càng bền bỉ sẽ càng gia tăng số vòng hắn vận chuyển chân khí. Hắn nghĩ thầm không trách được có chút ít võ sư bên trong thành lại xem Bồi Nguyên hoàn như trân bảo. Nếu mỗi một viên đều có hiệu dụng như vậy, đừng nói là năm mươi lượng một viên, dù là hai trăm lượng hắn cũng nguyện ý đi trao đổi.

Bất quá Nhạc Vũ cũng có nghe nói, lần đầu tiên dùng Bồi Nguyên hoàn mới là lần dược hiệu phát huy tốt nhất. Từ đó về sau mỗi lần dùng, tác dụng sẽ ngày càng yếu bớt. Nếu biên độ giảm xuống quá lớn, như vậy phải bắt đầu tìm thêm cách khác để tu luyện.

Trong đầu vừa nghĩ tới điều này, Nhạc Vũ lại lấy ra bình sứ nhỏ trong ngực, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Nhiễm Lực bỏ thêm viên Bồi Nguyên hoàn thứ hai vào miệng, cắn nát nuốt vào trong bụng.

Nhạc Vũ biết những võ sư khác vào thời gian mỗi tháng nhiều nhất chỉ dùng được năm lần loại dược vật này. Dù sao trong Bồi Nguyên hoàn không phải đều là dược vật hữu ích cho thân thể. Vẫn còn có chút ít cặn của Bồi Nguyên hoàn sau khi chuyển hóa thành nguyên khí lại phân giải đi ra ngoài, ngưng lại bên trong cơ thể, nếu tích lũy quá nhiều, không những sẽ gây trở ngại việc hấp thu dược lực của Bồi Nguyên hoàn, đối với thân thể cũng sẽ tổn hại thật lớn. Cho nên người bình thường sẽ chờ thêm năm sáu ngày cho đến khi thân thể tự nhiên bài trừ những vật chất có hại kia ra ngoài, lúc đó mới bắt đầu dùng một viên Bồi Nguyên hoàn khác.

Nhưng chuyện này chỉ có người thường mới làm như thế, người cao lớn có thiên phú dị bẩm như Nhiễm Lực, khả năng chịu đựng mạnh mẽ, ba ngày dùng một lần hẳn không có vấn đề gì. Những võ sư cao cấp kia, tố chất thân thể cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Về phần bản thân Nhạc Vũ, vấn đề dược vật lưu lại trong cơ thể lại càng không thể tồn tại. Hệ thống ký sinh phụ trợ trong người hắn, vốn có chức năng tự động loại bỏ vật chất có hại trong thân thể. Cộng thêm năng lực phân tích, chút ít dược vật còn lưu lại của Bồi Nguyên hoàn, Nhạc Vũ cũng biết rõ ràng, trong thời gian ngắn có thể bài xuất ra ngoài, trên căn bản không cần phải đi lo lắng. Một chút vật chất vô dụng mà có hại, trước khi dạ dày kịp hấp thu đã bị hoàn toàn loại bỏ.

Kết quả sau lần uống thuốc này, quả nhiên có chút giảm xuống so với lần trước, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể tiếp nhận. Lúc này sự mệt nhọc trong kinh mạch của hắn đã thoáng khôi phục lại. Cộng thêm lúc trước dùng nguyên khí bổ dưỡng, cường độ cũng có điều gia tăng. Nhạc Vũ lại lần nữa vận chuyển chân khí, đợi đến lần thứ mười ba mới kết thúc, đoàn nội tức bên trong đan điền đã từ chỗ màu trắng nhạt biến thành màu trắng bạc.

Chân mày Nhạc Vũ nhất thời nhảy lên, biết tu vi nội tức của mình hẳn đã được lên cấp.

Thật ra ở thế giới này, trước cấp bậc võ sư, những người tập võ cũng không hề có phương pháp giám định cấp bậc nội tức. Bọn họ ngoại trừ dựa vào cảm giác của bản thân, chỉ có thể dựa vào Định Giai Thạch trong tông tộc để xác định cấp bậc. Mà sau khi thành võ sư, sẽ học được nên làm sao phóng chân khí ra ngoài khi không nhờ vào vật thể nào đó, lúc đó mới có thể thông qua màu sắc sâu cạn của chân khí mà giám định cấp bậc. Bất quá việc định giai đầy quyền uy kia, phải lấy kết quả của Định Giai Thạch làm chủ.

Mà vào lúc này Nhạc Vũ đang dùng năng lực phân tích của hệ thống phụ trợ thông qua màu sắc để phán đoán. Đại Hỗn Nguyên chân khí của hắn, lẽ ra nên có màu sắc hỗn tạp, nhưng khi mới bắt đầu tu luyện nội tức, thuộc tính của chân khí bản thân còn chưa được rõ ràng, căn bản cũng lấy màu trong suốt và màu trắng làm chủ. Vài ngày trước Nhạc Vũ vì muốn hiểu rõ những tính chất khác nhau của các loại thuộc tính, toàn bộ người hầu bên trong phủ, bao gồm Nhiễm Lực cùng Nhạc Trương thị, toàn bộ đều bị hắn phân tích qua một lần. Việc hiểu biết của hắn về phương diện này, có thể nói so sánh với người trong thế giới này càng mạnh hơn không ít.

Nội tức đánh sâu vào võ sĩ cấp ba, Nhạc Vũ cũng không vội vã vận hành công quyết cấp thứ tư, mà vẫn men theo lộ tuyến cũ vận hành. Cho đến khi đoàn chân khí hoàn toàn ổn định lại, lúc này mới ngừng vận chuyển chu thiên, ngược lại bắt đầu đánh sâu vào nhâm mạch, là những kinh mạch vẫn còn trúc trắc trên lộ tuyến thường vận chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status