Quan môn

Chương 94: Hai người cùng phạm tội


-A cái gì a, nhanh đến phòng bếp tìm hai quả dưa chuột tới!

Diệp Khai quát.

Lúc này Bùi Quân đã sớm mặt đỏ như lửa, bên trong ánh mắt tràn ngập tình dục, thân thể cơ hồ triền sát lên trên người Diệp Khai cọ tới cọ lui, hiển nhiên phi thường khó chịu, Diệp Khai thật sự hoài nghi hai anh em Trần Học Văn cùng Trần Học Võ rốt cục đã bỏ thuốc gì cho nàng, bỏ liều nặng bao nhiêu?

Nhưng Diệp Khai cũng biết hai anh em cũng không dám thực sự giết chết Bùi Quân Thu, nếu làm như vậy cho dù Trần gia quyền thế ngập trời cũng không ngăn được các đạo nhân mã vây công, nhất là gia đình Bùi Quân Thu cũng là danh môn đại tộc, không phải dễ dàng bị người chèn ép như vậy.

Lâm Tư Vũ bị tiếng rống của Diệp Khai tỉnh tỉnh mê mê từ trong phòng chạy ra ngoài, nắm được một người phục vụ liền hỏi nàng phòng bếp ở nơi nào, có quả dưa chuột hay không?

-Hẳn là có đi…?

Người phục vụ cũng không dám xác định, nhưng nếu như khách nhân đã có nhu cầu tự nhiên phải giúp đỡ tìm kiếm một chút.

Trong lòng người phục vụ cũng đang thấy bồn chồn, một thiếu nữ xinh đẹp đột nhiên vội vàng chạy tới tìm quả dưa chuột, rốt cục là chuyện gì xảy ra đây? Chẳng lẽ là…nàng lại nhìn nhìn Lâm Tư Vũ, lắc lắc đầu, cảm thấy bằng vào dáng người cùng vẻ đẹp của Lâm Tư Vũ thật sự không cần dùng tới quả dưa chuột, nếu như nàng thật sự có loại nhu cầu kia còn không phải muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao.

Hai người chạy tới phòng bếp phía sau, từ trong tủ lạnh tìm tìm kiếm kiếm tìm ra hai quả dưa chuột, Lâm Tư Vũ cầm lấy vội vàng chạy ngược trở về.

Bên này Diệp Khai cũng đang vô cùng tốn sức, thân hình Bùi Quân Thu giống như một con lươn trơn trượt xoay tới xoay lui vặn vẹo trên người hắn, hắn phải phí không ít sức lực giữ chặt lấy nàng, không cho nàng thoát khỏi sự khống chế của mình.

-Diệp Khai tiên sinh, quả dưa chuột đến đây!

Lâm Tư Vũ vội vàng chạy trở về thở phì phò nói.

Diệp Khai quay đầu vừa nhìn, đã thấy Lâm Tư Vũ cầm hai quả dưa chuột còn bốc ra hơi lạnh, hiển nhiên là vừa mới từ trong tủ lạnh lấy ra, nhưng quả dưa chuột còn quá tươi mới, bên trên còn bao lấy chút hoa vàng, còn có thật nhiều gai nhỏ, thoạt nhìn rất cứng rắn.

Quả dưa chuột như vậy nếu đem đi ăn sống khẳng định vô cùng thanh giòn, vào miệng sảng khoái, nhưng nếu muốn đem dùng làm chuyện kia, Diệp Khai cảm thấy được bên trong có nhiều gai góc như vậy, chưa chắc Bùi Quân Thu có thể chịu được.

-Cô đi tìm vài cái mũ lại đây…

Diệp Khai phân phó nói.

-Mũ?

Lâm Tư Vũ lại sửng sốt.

-Bao cao su!

Diệp Khai vừa thấy bộ dạng của Lâm Tư Vũ, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì, lại hỏi:

-Bên trong túi xách của cô không có chuẩn bị sao?

-…

Sắc mặt Lâm Tư Vũ đỏ lên, ra vẻ hẳn là không có.

Diệp Khai thấy thế nghĩ tới lời cam đoan của Diệp Kiến Hoan với mình, Lâm Tư Vũ tuyệt đối không phải là loại tiểu minh tinh tùy tiện lên giường với người khác, người ta vô cùng bảo thủ, phỏng chừng thực sự không có kinh nghiệm gì trong chuyện này, vì thế đành lắc đầu nói:

-Bỏ đi, cô đến đảo trong túi áo khoác của tôi một chút, hẳn là còn vài cái.

Mấy ngày nay Diệp Khai gần gũi với Chung Ly Dư nên vẫn thường có chuẩn bị trong túi.

-Không có a…

Lâm Tư Vũ lật ra một lần, hai tay trống trơn đáp.

-Không có khả năng không có…

Diệp Khai sửng sốt, chợt nhớ tới một vấn đề, cô nàng này chẳng lẽ ngay cả bộ dáng của "mũ" là gì cũng không biết đi, thật đúng là quá cực phẩm, hắn đành nói:

-Là loại đóng gói bằng nhôm bạc, có hình vuông nhỏ mềm mềm.

-A…có…

Lâm Tư Vũ rốt cục tìm được đồ vật kia, hoan hô một tiếng nói.

Diệp Khai phỏng chừng Lâm Tư Vũ cũng không biết dùng thứ đồ chơi này, các cô gái ở đầu thập 90 thật đúng là vô cùng ngây thơ ah, liền nói với Lâm Tư Vũ:

-Cô giúp tôi ôm lấy nàng một chút, tôi tới xử lý cho.

Lâm Tư Vũ có chút do dự nói:

-Anh hạ thuốc cho nàng? Đó là phạm pháp!

-…

Diệp Khai không khỏi nhìn Lâm Tư Vũ liếc mắt, thấy vẻ mặt cô gái nhỏ đầy lo lắng nhìn mình, nghĩ tới trong lòng nàng đang vô cùng mâu thuẫn, vừa sợ hãi áp lực của Diệp đại thiếu vừa lo lắng mình biến thành đồng lõa của hung thủ phạm tội, trong lòng vô cùng rối rắm:

-Không phải tôi bỏ thuốc, nếu như tôi bỏ thuốc thì dễ rồi, còn cần phải khó khăn như vậy sao, còn cần nhờ cô đi tìm quả dưa chuột?

-Anh muốn dùng quả dưa chuột, là muốn…

Hiện tại Lâm Tư Vũ mới hiểu được, vì sao Diệp Khai cần lấy quả dưa chuột, sắc mặt nhất thời trướng lên đỏ bừng.

-Đúng vậy!

Diệp Khai cho nàng câu trả lời khẳng định, sau đó mở ra một bao cao su lấy quả dưa chuột đút đi vào, quả dưa chuột lại không nhỏ, trướng lên tràn đầy.

-Ti…

Diệp Khai hít vào một hơi, thầm nhủ không biết Bùi Quân Thu có thừa nhận được hay không đây?

Bất quá khi tưởng tượng, hiện giờ nàng bị người hạ thuốc, khẳng định trạng thái phải mãnh liệt hơn ngày thường rất nhiều, không có thủ đoạn lợi hại một chút phỏng chừng cũng không cách nào giúp nàng phát tiết ra ngoài.

Diệp Khai đưa quả dưa chuột bọc bao cao su cho Lâm Tư Vũ, sau đó cùng nàng thay đổi vị trí một chút, từ phía sau ôm lấy Bùi Quân Thu, hai chân luồn vào giữa hai chân Bùi Quân Thu tách ra hai bên, ôm chặt cứng hai chân của nàng, lộ ra vị trí mấu chốt.

-Lột quần lót của nàng xuống…

Diệp Khai nhìn Lâm Tư Vũ nói.

-A?

Lâm Tư Vũ ngẩn ngơ, nhìn quần lót mỏng đã ướt thành một mảnh, cầm quả dưa chuột trong tay có chút không biết phải làm sao.

-Cô thật sự không hiểu hay là giả bộ không hiểu đây? Vệ sinh sinh lý có học qua đi?

Diệp Khai có chút không kiên nhẫn nói.

Sắc mặt Lâm Tư Vũ đỏ lên, hiển nhiên bị câu nói của Diệp Khai đánh trúng ý nghĩ trong lòng, trên thực tế trung học trong quốc nội vẫn có giáo dục về phương diện này, nhất là đối với các cô gái phải hiểu biết càng nhiều hơn một ít, nhưng Lâm Tư Vũ lại chưa từng nghĩ tới chính mình có một ngày giúp đỡ một người đàn ông dùng quả dưa chuột đối phó một người phụ nữ.

Bị Diệp Khai uy bức lợi dụ, rốt cục nàng quyết định đem quả dưa chuột đã đeo mũ đưa vào trong thân thể đã sớm ướt đẫm lan tràn của Bùi Quân Thu, Diệp Khai cảm thấy thân hình Bùi Quân Thu chợt cứng ngắc, hai đùi lẫn đầu ngón chân đều thẳng cứng gắt gao, thiếu chút nữa hắn đã không khống chế nổi.

Theo bàn tay Lâm Tư Vũ cử động không ngừng, thân hình Bùi Quân Thu rốt cục mềm xuống, Diệp Khai cũng không quên xoa nắn trên bộ ngực của nàng giúp nàng mau chóng tiến vào trạng thái, không bao lâu trong miệng Bùi Quân Thu liền phát ra thanh âm rên rỉ khiến người tiêu hồn.

Ước chừng làm tới hơn một giờ hai người đẫm đầy mồ hôi, trong cổ họng Bùi Quân Thu rốt cục phát ra tiếng rên cao vút, thân hình hoàn toàn mềm xuống, vẻ đỏ bừng trên mặt cũng bắt đầu dần dần tan đi.

-Ai, rốt cục đã thành công…

Diệp Khai buông Bùi Quân Thu, lau mồ hôi nói.

-Hình như bị chảy máu…

Sắc mặt Lâm Tư Vũ trắng bệch nói với Diệp Khai.

Nhìn thấy Lâm Tư Vũ rút ra quả dưa chuột, cùng bên trên còn lưu lại vết máu nhàn nhạt, trên mặt Diệp Khai cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể nào đi? Bùi Quân Thu đã sớm là vợ người ta, chẳng lẽ nàng rỗi rảnh đản đau chính mình không có chuyện gì lại tự đi tu bổ trinh tiết hay sao chứ? Không cần phải làm vậy thôi!

-Hai người thật bại hoại, các người cưỡng gian tôi…

Nữ nhân nào đó vừa phát tiết xong bỗng nhiên có chút vô lực lên án nói.

Diệp Khai vừa nhìn, Bùi Quân Thu đã tỉnh táo lại, nhưng thần sắc trên mặt có chút giận dữ, lại có xấu hổ, còn có một loại cảm xúc không nói được nên lời, răng cắn chặt môi dưới cơ hồ sắp cắn ra máu.

-Tôi không có, là nó!

Lâm Tư Vũ cùng Diệp Khai đồng thanh nói, hơn nữa Lâm Tư Vũ còn giơ cao quả dưa chuột còn đeo mũ tới trước.

Bùi Quân Thu nhìn quả dưa chuột vừa mang nàng tới đỉnh hưởng thụ, xấu hổ tới mức lập tức nhắm hai mắt lại, không chịu buông tha nói:

-Tôi mặc kệ, dù sao là hai người khi dễ tôi, nó là thủ phạm chính, hai người là đồng lõa phạm tội!

-Nói vậy hình như có chút oan uổng nha…

Diệp Khai cười khổ nói.

Trên thực tế tuy rằng Bùi Quân Thu bị hạ thuốc nhưng thần trí trên cơ bản vẫn thanh tỉnh, chuyện đã xảy ra nàng đều biết được, nhưng chỉ là thân thể không theo sự khống chế của nàng mà thôi, cũng có một đoạn khoảnh khắc thậm chí thần trí của nàng hoàn toàn trống rỗng mơ hồ.

Nhưng ít nhất khi Diệp Khai sỗ sàng trên ngực nàng, Bùi Quân Thu vẫn cảm nhận được, nhưng nhắc tới nàng cũng thấy thật sự kỳ quái, vốn nàng hẳn phải vô cùng tức giận, nhưng nàng lại không cách nào nổi giận với Diệp Khai, nàng cũng hiểu được chuyện xảy ra lần này không thể đổ trách nhiệm lên đầu hắn, cho dù là Diệp Khai tự mình giúp nàng giải quyết vấn đề thì Bùi Quân Thu cũng không thể trách được hắn, huống chi Diệp Khai cố tình dùng một quả dưa chuột tới ứng phó tình huống, lại còn tìm một cô gái nhỏ tới hành động, chuyện này bảo Bùi Quân Thu làm sao chịu nổi?

-Hai người đi thôi…

Bùi Quân Thu cắn môi nói.

-Bùi tiểu thư, oan có đầu nợ có chủ, chuyện hôm nay cô bé này chỉ nghe theo lời yêu cầu của tôi mới hỗ trợ, cho dù cô có tức giận cứ tìm tôi là được.

Diệp Khai nói.

Bùi Quân Thu gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Lâm Tư Vũ thở phào một hơi nhẹ nhõm, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nếu thật sự Bùi Quân Thu muốn tố cáo nàng tội danh đồng lõa cưỡng gian thật đúng là dọa người về tới nhà, nàng không khỏi mang theo ánh mắt cảm kích nhìn qua Diệp Khai.

Sau khi Diệp Khai cùng Lâm Tư Vũ rời khỏi, Bùi Quân Thu sửa sang lại quần áo, nhúc nhích thân thể, chợt cảm thấy bên dưới có cảm giác nóng rát vô cùng, mặc dù nói quả dưa chuột cũng không phải lớn lắm, nhưng gai nhỏ li ti bên trên thật đúng là có chút rất hố người!

Điều này làm một cô gái chưa từng trải việc đời như nàng phải chịu nhiều đau khổ không ít, tuy rằng lúc ấy quả thật cũng cảm giác phi thường sảng khoái, giống như đi lên tới thiên đường, nhưng bây giờ lại có tác dụng chậm khiến cho nàng ăn không tiêu, phỏng chừng suốt mấy ngày sau muốn đi lại cũng không được phương tiện.

Cũng may trong câu lạc bộ Đế Hào thứ tốt không ít, Bùi Quân Thu nghiến răng nghiến lợi nói thầm, liền gọi điện thoại kêu phụ tá của mình tới phòng, cầm theo thuốc trị liệu giảm đau tới, thoa vào một lúc mới xem như thư thái hơn một chút, tâm tình cũng dần dần bình tĩnh lại.

Thử đi lại trong phòng vài bước vẫn còn có chút đau đớn, nhưng không đến nỗi không chịu đựng được.

-Hai tên cháu trai kia, thật sự là có gan chó quá lớn!

Bùi Quân Thu vừa bình tĩnh trở lại, lập tức nghĩ tới hai tên hỗn đản Trần Học Văn cùng Trần Học Võ, cơn tức không khỏi bừng lên.

Sự tình hôm nay nếu không phải Tuyết Thiến đột nhiên bị rắn cắn để Diệp Khai chạy tới tìm mình lấy thuốc giải độc, vừa lúc đánh vỡ ác sự của hai tên cháu trai kia, phỏng chừng nàng đã lâm vào trong tai họa này, có trời mới biết nàng sẽ bị cưỡng hiếp xâm phạm ra sao?

-Tuyệt không thể cho bọn hắn được sống dễ chịu!

Bùi Quân Thu nghiến răng nghiến lợi nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status