Quan sách

Chương 372: Buồn phiền của phương khắc ba!


Thời sự Đài truyền hình quận Đức Thủy, tin trọng điểm là Phó bí thư quận Trần Kinh đi điều tra nghiên cứu Cục giáo dục, và đưa tin bài phát biểu quan trọng.

Lúc thị sát Cục giáo dục quận Trần Kinh nhấn mạnh, hắn rất chú ý đến những vấn đề xuất hiện gần đây trong hệ thống giáo dục quận, hệ thống giáo dục là dạy dỗ và trồng người nên cần phải tránh xa những thứ hủ bại—tham ô—dơ bẩn.

Lần này Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận sẽ nghiêm khắc điều tra những hủ bại của hệ thống giáo dục, trọng tâm là nâng cao trình độ giáo dục của toàn quận, nâng cao hình tượng và địa vị của hệ thống giáo dục trong lòng người dân. Để đạt được mục đích này, các đồng chí trong chiến tuyến giáo dục đều phải chuẩn bị tốt cho trận chiến này.

Đồng thời, Trần Kinh cũng nhấn mạnh, đối với vấn đề vi phạm kỷ luật nghiêm trọng của Cục phó Cục giáo dục Vương Văn Bân và Trưởng ban đôn đốc Vương Cách Tuyển, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận thống nhất rằng, vi phạm kỷ luật của họ chi là hành vi cá nhân bọn họ, không liên quan đến các cá nhân và lãnh đạo khác của hệ thống giáo dục.

Trần Kinh bày tỏ, hắn tin đại đa số cán bộ lãnh đạo trong hệ thống giáo dục đều là những người liêm khiết, phần tử tham ô hủ bại chỉ chiếm số ít.

Cho nên, hắn hy vọng nhân viên trên dưới Phòng giáo dục không phải chịu ảnh hưởng của chuyện Vương Văn Bân và Vương Cách Tuyển, nhiệm vụ chủ yếu của mọi người vẫn là dồn hết tinh lực vào việc cải cách giáo dục và đào tạo dạy dỗ.

Trần Kinh còn bày tỏ suy nghĩ của bản thân về hành động tiếp theo của Ủy ban kỷ luật, hắn bày tỏ, hiện nay Ủy ban kỷ luật đã điều tra, cho rằng vấn đề chủ yếu của hệ thống giáo dục đã được điều tra nghiêm túc, những vấn đề còn lại, chỉ là một số vấn đề nhỏ gây ảnh hưởng không lớn.

Cho nên, thời gian sau này, cũng có thể có vài đồng chí bị Ủy ban kỷ luật yêu cầu hỗ trợ điều tra.

Với những chuyện này, Trần Kinh hy vọng, mọi người phải có nhận thức đúng đắn. Đương sự không nên có gánh nặng tâm lý lớn quá, những người khác cũng không nên có thành kiến đối với chuyện này.

Những điều tra này đều thuộc phạm vi điều tra thông thường của Ủy ban kỷ luật, không có tính mục đích và tính nhằm vào rõ rệt...

- Xoẹt!

Tắt tivi, Phó bí thư thành ủy Phương Khắc Ba từ từ nhắm mắt, một lúc sau, gã mới day day huyệt thái dương.

Chẳng biết vì sao, càng ngày gã càng lo lắng cho Đức Thủy, gã lo Đức Thủy sẽ không chịu nổi áp lực, cuối cùng sẽ phải từ bỏ những hạng mục phát triển ưu thế kiên cố trước đây, nếu như vậy, Đức Thủy sẽ mất đi điểm đặc biệt của mình, mất đi ưu thế của mình.

Một quận phát triển không đặc sắc, không ưu thế, có thể có bao nhiêu tiền đồ chứ?

Ngoài ra, những chuyện xảy ra gần đây ở Đức Thủy, cũng khiến Phương Khắc Ba thấy lo lắng không yên.

Chuyện chỉnh đốn hệ thống giáo dục Đức Thủy, trong quá trình đã điều tra ra vài cán bộ có vấn đề, vụ điều tra này đã có người nói đến chỗ gã.

Là Bí thư cũ của Đức Thủy, lúc này Phương Khắc Ba cũng có những dính líu, những quan hệ khó gỡ với Đức Thủy.

Tình hình này, Phương Khắc Ba chỉ đành gọi điện cho Lưu Tích Nhân, trong điện thoại Lưu Tích Nhân đã nói với gã, mấy chuyện của hệ thống giáo dục gần đây là do Trần Kinh làm, y chẳng thể nào chen chân vào! Cũng giống Phương Khắc Ba, cũng có rất nhiều người đến tìm y nói chuyện, y đều đưa lý do giống nhau—cự tuyệt!

Phương Khắc Ba nghe Lưu Tích Nhân nói vậy, trong lòng có chút không vui, hỏi:

- Lão Lưu, ông là Bí thư Quận ủy Đức Thủy, lúc nào ông cũng phải nắm cho được đại cục. Làm gì có chuyện hỏi gì cũng chẳng biết? Có đôi lúc, ông đừng nhàn rỗi quá, 1 chuyện đơn giản nhưng chỉ cần phương hướng cục diện hơi chệch đi 1 tí, bị mất khống chế rồi, muốn quay lại e chẳng dễ!

Lưu Tích Nhân nói:

- Bí thư, ý của ông tôi hiểu! Nhưng, là Bí thư Quận ủy, không phải tôi cũng phải để cho cấp dưới thể hiện sở trường sao? Hiện nay đúng là chiến tuyến giáo dục của chúng ta tồn tại rất nhiều vấn đề, chuyện này không dễ xử lý, nguyên nhân căn bản cũng vì mọi người ngại mất tình cảm lẫn nhau.

Đức Cao chúng ta luôn là thành phố có truyền thống mạnh về giáo dục, Đức Thủy chúng tôi lại là mạnh của mạnh, chính vì vậy nên mọi người mới coi trọng giáo dục, tạo ra những hủ bại.

Từ cấp tiểu học, giáo viên đã nhận tiền biếu xén của phụ huynh học sinh, những học sinh biếu xén không đủ, giáo viên cũng coi thường, chuyện này rất phổ biến, đến các cán bộ phía trên thì càng trầm trọng nữa, cục diện như vậy cần phải thay đổi!

Phương Khắc Ba và Lưu Tích Nhân nói chuyện, hai người tranh chấp nhau từng câu 1, không có được tiếng nói chung.

Phương Khắc Ba bắt đầu từ đó chú ý đến cục diện Đức Thủy, gã không chú ý thì thôi, chú ý đến rồi gã càng thêm kinh ngạc.

Theo gã biết Trần Kinh đến Đức Thủy không có bất cứ nền móng nào, nhưng vừa ra tay đã tài giỏi như vậy, trực tiếp nhắm thẳng vào hệ thống giáo dục, quả pháo đầu tiên bắn rất đẹp.

Bắt được 2 cán bộ quan trọng của Cục giáo dục, điều này đối với toàn bộ hệ thống giáo dục Đức Thủy là 1 chấn động lớn.

Nếu chỉ như vậy thì thôi đi. Trần Kinh còn hiểu cách xử lý sự việc, tra xét Vương Văn Bân xong, hắn lập tức thu tay, không tiếp tục thừa thắng xông lên.

Như vậy, có thể duy trì được lực uy hiếp, đồng thời không khiến toàn bộ hệ thống giáo dục Đức Thủy bị tê liệt.

Điều quan trọng hơn là, để xoay chuyển hình ảnh của mình trong lòng lãnh đạo, để lập công chuộc tội, dưới áp lực nặng, các cán bộ trong hệ thống giáo dục dám không bán mạng cải cách giáo dục sao?

Bài phát biểu của Trần Kinh khi thị sát Phòng giáo dục, từng câu từng chỉ đều bày tỏ rất rõ ý định của hắn.

Trần Kinh nói trước mắt chuyện điều tra căn bản đã kết thúc, đây là để làm mọi người an tâm, chỉ cần từ nay trở đi mọi người nghiêm khắc yêu cầu bản thân, thay đổi triệt để, làm lại chính mình, nghiêm túc làm theo quy củ, nghe lời dặn dò của hắn, vụ điều tra kia có thể căn bản kết thúc, chuyện này cuối cùng có thể dừng lại tại đây.

Chủ yếu là 2 chữ căn bản, Trần Kinh còn nói, sau này có thể Ủy ban kỷ luật sẽ tiếp tục tìm vài người nói chuyện, đây là uy hiếp!

Loại uy hiếp này đủ để khiến mấy tên nhát gan không dám không nghe lời, sau đó hắn nói, mong những người phải nhận điều tra không có áp lực tâm lý quá lớn gì gì đó, toàn là mấy lời nói nhảm.

Là cán bộ, có ai bị Ủy ban kỷ luật gọi lên nói chuyện mà lại không có áp lực tâm lý? Chuyện này không thể nào!

Còn nữa, Trần Kinh nói những người khác không nên dùng ánh mắt khác biệt nhìn những người này, câu này càng hàm súc hơn nữa, hắn muốn nói, sau này Ủy ban kỷ luật tìm ai nói chuyện, có thể sẽ không tiến hành bí mật mà sẽ công khai, nói như vậy càng đáng sợ hơn.

Những suy nghĩ trong đầu khiến Phương Khắc Ba thở dài, từ năm ngoái đến năm nay, vì sự phát triển của Đức Cao gã đã rất cố gắng.

Gã cố gắng chạy khắp các tỉnh thành, chạy khắp Bắc Kinh, cố gắng tranh thủ vốn cho Đức Cao, nhưng cho đến hôm nay, vị trí của gã ở Đức Cao vẫn chưa thể lên được.

Không thể không nói, uy tín của Ngũ Đại Minh ngày càng tăng, bất kỳ ai cũng chỉ có thể là nền của lão. Thủ đoạn làm việc, suy nghĩ và khí độ của Ngũ Đại Minh đều thuyết phục được hầu hết mọi người, cũng chính vì điểm này mà Phương Khắc Ba căn bản không cách nào chống lại được.

Càng khiến Phương Khắc Ba buồn phiền hơn là, Chủ tịch thành phố Ti Phi Hoa đã bị thổi đi nửa năm rồi, Phương Khắc Ba ở đây đã nửa năm, bán mạng biểu hiện, hy vọng có thể ngồi lên vị trí của Ti Phi Hoa kia.

Nhưng gió đã thổi qua mà mãi chỗ ấy mãi vẫn chưa trống, Ti Phi Hoa vẫn chưa bị điều động, bên Ủy ban nhân dân thành phố Ti Phi Hoa vẫn nắm chắc.

Theo tin đồn, trong số lãnh đạo tỉnh ủy, có người muốn điều Ti Phi Hoa đi. Nhưng khi Tỉnh ủy trưng cầu ý kiến Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh rất nghi ngại.

Lão phản ánh với tỉnh ủy, nói hiện tại Đức Cao đang trong thời điểm phát triển mấu chốt, vào lúc này, điều động Chủ tịch thành phố Ti đi sẽ khiến cả bộ máy Đức Cao suy yếu. Căn cứ theo những gì Ngũ Đại Minh nói, ở Đức Cao, ngoại trừ Ti Phi Hoa, bất kỳ Chủ tịch thành phố nào thay đổi, cả bộ máy đều không thể có được sức chiến đấu như hiện nay.

Thái độ của Ngũ Đại Minh khiến Tỉnh ủy không thể không suy xét lại chuyện điều chỉnh bộ máy Đức Cao, dù sao Ngũ Đại Minh cũng có Bí thư Cát là chỗ dựa vững chắc, là Bí thư tỉnh ủy, nhân sự nắm quyền lớn ở các thành phố, lão tương đối nắm chắc trong tay, đây có lẽ cũng là 1 trong những lý do mãi chưa điều động Ti Phi Hoa.

Ti Phi Hoa chưa đi, Phương Khắc Ba cũng bị kẹt giữa Ngũ Đại Minh và Ti Phi Hoa.

Nửa năm nay Phương Khắc Ba cố gắng thể hiện như vậy, nếu như lên làm Chủ tịch thành phố, uy vọng và địa vị của gã vượt xa so với hiện nay.

Ngũ Đại Minh rất hiểu rõ tình thế Đức Cao, có lẽ trong lòng lão không mong muốn Phương Khắc Ba lên chức!

Phương Khắc Ba cũng buồn bực vì chuyện này, hiện phạm vi thế lực của gã ở Đức Thủy, Trần Kinh lại cứng rắn tạo sóng gió, trong lòng gã làm sao có thể không sốt ruột chứ?

Tốn cả 1 tuần trời, Trần Kinh liên tục thị sát những trường tiểu học, trugn học có sức ảnh hưởng tương đối ở Đức Thủy, tham gia đủ các hoạt động của các trường tiểu học, trung học.

Các trường trung học nổi tiếng ở Đức Thủy, trường trung học Đệ Nhất Đức Thủy, Trần Kinh bước vào phòng học, tặng cho các học sinh lớp 10 1 bài cổ vũ.

Còn ở các trường tiểu học và trung học phổ thông khác, Trần Kinh cũng tham gia tập thể dục với các em học sinh tiểu học, tham gia giờ học nhạc, lịch sử, chính trị với các học sinh trung học, nói không khác khí, lần khảo sát và điều tra này, Trần Kinh đã thực sự đi sâu vào hệ thống giáo dục, hắn thực sự tìm hiểu toàn bộ tình hình giáo dục giảng dạy của các trường trung, tiểu học trong toàn quận,

Lần này Cục trưởng Cục giáo dục Liễu Thanh cùng Trần Kinh đi thị sát, vùng với các cán bộ lãnh đạo chủ yếu của Cục giáo dục, đối với lần thị sát lần này của Trần Kinh, Cục giáo dục rất coi trọng, thậm chí Liễu Thanh còn mở 1 cuộc họp đặc biệt để bố trí đợt thị sát này.

Anh ta yêu cầu các trường trung tiểu học trong toàn quận lúc nào cũng phải trong tư thế sẵn sàng, nghiêm chỉnh tiếp đón tiếp đoàn lãnh đạo thị sát, trong cuộc họp anh ta nhấn mạnh tính quan trọng của lần thị sát này, lần thị sát này có thể liên quan đến việc miễn nhiệm và bổ nhiệm các cương vị lãnh đạo quan trọng của các trường trung tiểu học.

Liễu Thanh quăng vấn đề nhân sự ra, đây cũng là con bài mà anh ta đánh ra, lãnh đạo các trường tiểu trung học sợ gì nhất? Cũng giống anh ta thôi, chẳng phải sợ nhất mất mũ cánh chuồn sao, Liễu Thanh lật con bài này lên, vấn đề này lập tức được mọi người coi trọng.

Còn đề xuất cải cách giáo dục Đức Thủy của Trần Kinh tất cả sẽ được bắt đầu từ lần thị sát này.

Câu nói này của hắn cũng trở thành câu nói nổi tiếng lưu truyền khắp các trường tiểu trung học quận Đức Thủy: “Tiến bộ từ thời khắc bắt đầu!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status