Quang minh thánh thổ

Chương 672: Đường Chủ Vô Địch!


Nghe thấy âm thanh rít gào to lớn lấn áp cả một vùng đất khổng lồ, tất cả những người đang có mặt ở đây đều khựng lại trong giây lát, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía xa xa, nơi trung tâm bầy Venger, không hiểu tại sao trái tim nhiệt huyết nóng bỏng của bọn họ lại đập nhanh hơn một chút.

Một cảm giác sợ hãi làn tràn, cuốn tới từ nơi đó làm mọi người lạnh lẽo, không yên lòng.

Đó chính là các Venger biến dị cấp năm, những tồn tại được coi là thủ lỉnh của bầy đàn Venger này.

Bọn chúng đã di chuyển vì tìm thấy mục tiêu béo bở là các Đường Chủ.

Một Venger trông giống như con người cao khoảng chừng năm mét, đôi mắt u ám, mái tóc là những xúc tu bé nhỏ như thể những con rắn độc, mỗi một cái xúc tu đều tạo cho người khác cảm giác nguy hiểm cùng cực, Venger sở hữu năng lực tiến hóa liên quan đến sức mạnh linh hồn.

Một Venger có bốn chân, giống một loài nhân mã to lớn, đứng thẳng người cao chừng mười mét, toàn thân là những đường cơ bắp khỏe mạnh, mỗi một cú đấm, hay đạp đều khiến cho mặt đất vỡ tan tành, đó là Venger có dị năng biến đổi thân thể thành một loài quái vật “Nhân Mã”.

Một Venger có tám tay, cao to hơn mười mét, đôi mắt màu đỏ ngầu, khuôn mặt đã không còn giống như người, mà là thuộc về một loài ác quỷ đến từ địa ngục, nó sở hữu dị năng “Tăng Cường Sức Mạnh”, có thể đập chết luôn cả tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ.

Có Venger nhìn rất ghê tởm, toàn thân nó được bảo bọc bởi một lớp khí thể đang sôi sùng sục, nó sở hữu năng lực “Nhiệt Độ Cao”, dư sức giết chết tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ, có Venger với một cái lưỡi màu đen cực dài di chuyển bằng bốn chân như thể một loài bò sát nguy hiểm, có Venger thì tỏa ra một đám sương mù màu xanh lục, bất kỳ sinh vật nào đến gần đều bị sương mù độc chết.

Từ sức mạnh linh hồn quỷ dị khó đối phó, cho tới “Nhân Mã”, “Tăng Cường Sức Mạnh”, “Nhiệt Độ Cao”, “Biến Hình” thành loài bò sát, sau cùng là “Chất Độc”, năng lực tiến hóa nào cũng thuộc hàng mạnh mẽ, khó chơi.

Sáu Venger đứng đó phảng phất như thể những con quái vật bước ra từ truyền thuyết, các quái vật khủng bố luôn mang cho thế giới này một tràng tai ương ngập đầu.

Dù cho bọn Venger khát có điên cuồng, khát máu đến cách mấy cũng phải cụp đầu lâu trước sự tồn tại của sáu Venger cấp năm sơ kỳ.

“Sáu Venger kia cực kỳ khủng bố!!” Những người đang đứng quan sát chiến trường xa là rung động đánh giá sáu Venger, bọn họ nổi một tầng da gà, trái lim lạnh lẽo, toàn thân gần như vô lực vì bị ảnh hưởng bởi uy áp đáng sợ đang phát ra kia.

Uy áp kéo đến từ sáu Venger làm cho mọi sinh vật cảm thấy ngột ngạt, đè nén, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của bọn chúng.

“Những Venger đó…” Richard trầm giọng nói nhỏ.

“Bọn chúng rất mạnh… chúng ta không phải là đối thủ của chúng!!” Dieter cắn răng nói với vẻ mặt không cam lòng.

“Hãy bình tĩnh đi, chúng là đầu lĩnh của bầy Venger khổng lồ này, chúng ta nên nhường chúng lại cho những Đường Chủ của Giáo Đình, sau này, không thiếu cơ hội chạm trán với các loại Venger giống vậy.” Rinka bình tĩnh nói ra, vẻ mặt hờ hững đánh giá đám Venger rồi không quan tâm nữa, cô sỡ hữu một trái tim hoang dại của thợ săn, sao lại cảm thấy sợ hãi những con mồi bị cô săn bắn.

“Có cần chúng tôi giúp đỡ không?” Lilith nhẹ nhàng hỏi, Linda, Tina cũng đưa mắt nhìn Thanh Vũ.

“Không cần!” Thanh Vũ mỉm cười lắc đầu.

“Hãy để các Đường Chủ thể hiện thực lực của họ!”

“Rất nhiều người đã quên đi Quang Minh Giáo Đình cường đại tới mức nào!”

Nếu đã muốn tạo những sự rung động mạnh vậy thì Thanh Vũ không ngần ngại để cho các Đường Chủ ra trận, bọn họ sẽ có thêm uy vọng nếu như thể hiện tài năng thực lực cho những người khác nhìn thấy.

Nếu không, sau này sẽ có các lời nói ra, nói vào nghi ngờ các Đường Chủ.

“Vũ Hy, cậu có muốn tham gia không?” Ngọc Trang cười hỏi Vũ Hy, một người mà Ngọc Trang đã quen biết từ lâu, tấm lòng của cậu ta rất lương thiện và không thay đổi một chút gì dù cho gia nhập Giáo Đình, hay trở thành một Đường Chủ tôn quý.

“Tất nhiên là tôi muốn chiến đấu bên cạnh mọi người rồi.” Vũ Hy thản nhiên gật đầu, vẻ mặt bắt đầu nghiêm nghị.

Nguyễn Thanh, Ngọc Trang, Vũ Hy, Mặc Hàn, Lý Quỳnh Chi, Nguyệt Linh, sáu người giữ chức danh cao nhất trong Giáo Đình ngoại trừ Thanh Vũ, bọn họ đang muốn đối chiến với sáu Venger cấp năm sơ kỳ.

“Đây là lần đầu tiên tôi chiến đấu trực tiếp.” Nguyễn Thanh ngưng trọng nói ra.

Kể từ khi có Huyễn Linh Chiến Trường, Nguyễn Thanh, Vũ Hy, Lý Quỳnh Chi hay toàn bộ các thành viên đều lợi dụng thế giới ảo đó để gia tăng kiến thức, khả năng chiến đấu để sinh tồn… không một người nào còn yếu đuối như trước đó nữa.

Đây là một sự thay đổi rất lớn trong toàn thể Quang Minh Giáo Đình.

Ngay cả một Luyện Đan Sư như Nguyễn Thanh cũng có một sức mạnh áp đảo vượt trội so với những thành viên khác bởi vì cô ấy đang dần nắm giữ được Luyện Đan Thánh Đỉnh.

“Lên thôi nào!” Lý Quỳnh Chi cầm lấy một cây roi dài là Thánh Vật quất vào mặt đất, vẻ mặt khá hào hứng.

“Bọn chúng tự tìm đến chúng ta rồi!” Nguyệt Linh nở một nụ cười nhẹ nhàng trong khi nhìn vào khoảng đất trống ở cách đây không xa, đó là vùng đất nằm giữa nơi này và chiến trường đang rực lửa.

Sáu người đều cảm nhận được sự tồn tại của sáu Venger kia biến mất ngay tại chỗ, lúc bọn chúng xuất hiện thì đã đứng thẳng người trên vùng đất trống rỗng đó rồi đưa mắt dòm ngó vào nơi này.

“Cẩn thận!” Thanh Vũ thận trọng nhắc nhở.

“Chúng tôi là những thành viên cấp cao của Giáo Đình, không thể cứ mãi ở nơi yên bình được.” Mặc Hàn khẽ nói.

“Giáo Hoàng, ngài hãy chiêm ngưỡng màn biểu diễn của chúng tôi!”

“Chắc chắn màn biểu diễn này sẽ rất đặc sắc!” Nguyệt Tình cười khẽ.

“Vậy à? Ta rất trông đợi vào màn biểu diễn sắp tới đấy!” Thanh Vũ cười nói.

Sáu người nhìn nhau rồi gật đầu, ngoại trừ Ngọc Trang, năm người khác đều nắm giữ Thánh Vật.

“Tôi chọn con có tám cánh tay!” Mặc Hàn khẽ nói một tiếng rồi bay lơ lửng đối diện với Venger tám cánh tay, dị năng là “Tăng Cường Sức Mạnh”.

“Tôi chọn con ngựa đầu người kia!!” Nguyệt Linh hào hứng nói ra.

“Tôi thì có thể đối phó con Venger hệ độc!” Nguyễn Thanh từ tốn nói.

“Tôi muốn con sở hữu năng lực điều khiển nhiệt độ tăng cao.” Vũ Hy nghiêm mặt nói.

“Một con bò sát à? Thú cưng không tệ đấy, nhưng tôi không cần một thú cưng như vậy trong bộ sưu tập!” Lý Quỳnh Chi vừa liếm môi vừa nói, mắt cô nhìn vào con Venger có năng lực biến đổi cơ thể.

“Vậy Venger đầu bạch tuộc thuộc về tôi.” Ngọc Trang dửng dưng lên tiếng, cô cho mọi người lựa chọn các Venger mà họ muốn đối đầu, sau đó chọn con Venger còn sót lại sau cùng vì Ngọc Trang tin tưởng vào năng lực của chính cô.

Ngọc Trang có thể đối phó và giành lấy thắng lợi với bất kỳ một Venger cấp năm sơ kỳ nào đang có mặt tại đây!

“RỪ!!” Sáu Venger cùng nhau mở miệng gầm gừ, ánh mắt nhìn vào sáu người đang đứng trước mặt bọn chúng đang chuyển thành ngưng trọng, cảnh giác cao độ, bọn chúng cảm thấy sáu người này đều tản ra ra một sự nguy hiểm tiềm ẩn, lớn lao uy hiếp đến mạng sống của bọn chúng.

“Bắt đầu thôi, khai trận!” Mặc Hàn quát to một tiếng trong khi kết ấn quyết liên hệ với Huyền Thiên Huyễn Kiếm Trận cấp năm trung phẩm, một đôi mắt thứ ba cực kỳ thâm ảo huyền bí mở ra giữa vầng trán của Mặc Hàn, đầu tóc bạc tung bay giữa bầu trời, tuyết rơi lả tả.

Keng! Keng! Keng!!

Ngay lập tức, vô số âm thanh bén nhọn vang lên từ bốn phương tám hướng, không thể nhận ra bọn chúng đến từ đầu, và rồi một trăm hai mươi tám thanh kiếm màu trắng đang tỏa sáng lao vùn vụt đến Venger có tám cánh tay khổng lồ.

“GRAAA!!!” Venger tám cánh tay mở to miệng gầm thét dài, âm thanh chấn động cả không khí, thổi bật một lớp đất tuyết dày, tám cánh tay chuyển động không theo bất cứ quy luật gì tạo nên một không gian bất khả xâm phạm, đánh bật hết tất cả kiếm tạo ra từ trận pháp của Mặc Hàn.

“Chuyển trận!!” Mặc Hàn lạnh lùng nói ra, đôi tay kết ấn, kiếm khí gào thét tung hoành vạch phá bầu trời cao đối chiến với Venger tám cánh tay.

Trận Pháp Thánh Nhãn không những cho phép Mặc Hàn nhìn thấu trận pháp của kẻ địch mà còn nhìn thấy luôn cả sở hở của trận pháp do chính ông bố trí ra, mỗi một lần tấn công rồi bị ngăn cản bởi Venger thì Mặc Hàn lại hiểu rõ trận pháp hơn nhiều rồi tiến thành thay đổi, cải biến sao cho trận pháp cường đại, hoàn hảo hơn nữa.

Mặc Hàn đối chiến với Venger cực kỳ thong dong, ông ta đứng giữa trời cao, luôn giữ một khoảng cách an toàn với Venger rồi dùng Huyền Thiên Huyễn Kiếm Trận tấn công nó, mỗi một lần tấn công đều để lại ít vết kiếm sắc bén trên người Venger làm nó kêu gào liên tục, đuổi theo Mặc Hàn, chưa đầy năm giây sau, vòng chiến đã chuyển dời đi nơi khác.

Trận chiến của mọi người với Venger cũng đã bắt đầu ngay sau khi Mặc Hàn mở đầu.

“GRAA!!” Các Venger rống giận một cách điên cuồng làm cho băng tuyết vỡ nát, không khí rung động mạnh, mặt đất sụp đổ xuống, cảnh tượng hết sức kinh người.

Lý Quỳnh Chi hờ hững nhìn vào con Venger trông giống như loài bò sát với cái lưỡi màu đỏ dài hơn mười mét, cô bình tĩnh nói ra:

“Hỏa Sơn Thiên Ngưu, thức ăn của ngươi chính là nó!”

“NGAOOO!!” Hỏa Sơn Thiên Ngưu khổng lồ to hơn hai trăm mét bước ra từ triệu hồi thuật của Lý Quỳnh Chi, nó đưa mắt hung hăng nhìn vào Venger rồi mở miệng gầm gừ, một luồng uy áp tản mát ra xung quanh làm cho không khí khô nóng, sáu cái núi lửa có dòng chảy dung nham đang phun trào lập tức bùng nổ.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Sáu núi lửa như thể sáu pháo lửa cực kỳ khủng khiếp bắn ra những viên dung nham có đường kính hơn mười mét tấn công Venger.

“GRAAA!!” Venger bò sát nhìn thấy đòn tấn công rất uy lực, lại là hệ hỏa nên nó đành phải tránh đòn, sáu quả cầu dung nham bắn không trúng mục tiêu nên đâm sầm vào mặt đất làm tan chảy hết băng tuyết, một ngọn lửa phóng cao, bùng cháy dữ dội.

“Ngao!” Hỏa Sơn Thiên Ngưu khinh thường liếc nhìn Venger bò sát, còn Lý Quỳnh Chi thì đứng trên đầu của Hỏa Sơn Thiên Ngưu, dáng vẻ mảnh mai nhưng lại rất thong dong đối diện với trận chiến ác liệt giữa hai con quái vật khổng lồ.

Phải biết rằng, Lý Quỳnh Chi đang triệu hồi một Bạch Dực Sư Vương trấn thủ Vương Thành của Bảo Trụ Vương Triều, lại còn triệu hồi ra thêm một Hỏa Sơn Thiên Ngưu cực kỳ bá đạo với ngọn lửa dung nham nóng bỏng, có thể nhìn ra thực lực của Lý Quỳnh Chi đã sâu không thể lường được.

“Vũ khí, áo giáp dò ta rèn đúc ra là để bảo vệ Quang Minh Giáo Đình và diệt trừ sinh vật tàn ác, ngươi sẽ bị tiêu diệt bởi ta, Vũ Hy, Đường Chủ của Luyện Khí Đường.” Vũ Hy nghiêm giọng nói với Venger có thể gia tăng nhiệt độ xung quanh nó, dù cho Venger không hiểu tiếng người.

“GRAAA!!” Venger phát ra tiếng kêu dữ tợn, một tay nó vỗ mạnh ra phía trước tạo ra một luồng sóng nhiệt cao độ tấn công Vũ Hy, nơi sóng nhiệt đi qua, băng tuyết bị bốc hơi, mặt đất rạn nứt cháy khô.

“Luyện Khí Thánh Chùy, ngươi sẽ được chiêm ngưỡng uy lực của Thánh Vật này!” Vũ Hy chậm rãi lên tiếng trong khi cầm chặt Thánh Vật trên tay, một cây chùy tinh mỹ to lớn, trông rất oai hùng, đẹp đẽ, sắc sảo và trên cả tuyệt vời, một vật mà Luyện Khí Sư nào cũng mơ ước chạm vào.

“Ở trước Luyện Khí Thánh Chùy, nhiệt độ vô dụng!”

“Phá!” Vũ Hy vung mạnh Thánh Vật xuống từ trên cao rồi đập trúng vào luồng sóng nhiệt vô hình.

Răng rắc!!

Trong tầm mắt hoang dại, điên cuồng của Venger, luồng sóng nhiệt vốn dĩ vô hình bỗng nhiên lại có một vết rạn nứt, nó đứng yên ở dưới Thánh Vật và rồi nổ tung thành những mảnh vỡ ánh sáng, tan biến vào hư không.

“GRAA!!” Venger tức giận ngập trời, nó không tin tưởng năng lực nó tự ngạo lại bị phá hủy, nó liền tấn công một cách điên cuồng.

“Luyện Khí Thánh Vật mà lại sợ nhiệt độ cao ư?” Vũ Hy cười khẽ một tiếng, cậu ta vung vẫy cây chùy to lớn rồi đập nát hết luồng sóng nhiệt, chúng không thể gây hại gì cho Vũ Hy.

“Tới lượt ta tấn công!” Vũ Hy nhàn nhạt lên tiếng.

“Ra đi, những pháp bảo cấp năm do ta luyện chế, hãy cùng ta tiêu diệt cái xấu, trừ hại cho thế giới này!!” Vũ Hy phất tay, lấy ra hơn mười pháp bảo cấp năm với đủ loại hình dạng như kiếm dài, gao găm, kiếm ngắn, cuồng đao, thương, cái tháp, ngọc châu…

Mỗi một thứ đều là pháp bảo cấp năm hạ phẩm, trung phẩm trở nên, bọn chúng có một chút linh tính đủ để bảo vệ chủ nhân của chúng vào lúc nguy hiểm, bọn chúng nghe theo hiệu lệnh của Luyện Khí Thánh Vật vì chính thứ quyền năng đó đã tạo ra bọn chúng.

Và tất nhiên, chúng luôn sẵn sàng bộc phát ra hết sức mạnh tấn công kẻ địch của Vũ Hy.

Mười pháp bảo cấp năm cùng đánh ra một kích toàn lực là cảnh tượng như thế nào?

Ầm! Ầm! Ầm!!

Ánh sáng chói lóa, Venger bị chôn vùi trong một đống năng lượng hủy diệt, kiếm khí cắt chém, đao ảnh phá vỡ một vùng đất, bảo tháp trấn áp mọi vật, ngọc châu phát ra tia sáng ăn mòn thân thể…

Bên cạnh đây không xa, Nguyễn Thanh đang đối mặt với Venger độc, nó tản ra một lớp sương mù mỏng manh bao phủ cả một khu vực khá lớn quanh nó làm cho nơi đó trở thành một vùng đất chết chóc.

“Chất độc à?” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng lên tiếng.

“Không biết những Thánh Thú này có thích chất độc không?” Nói tới đây, cô nở một nụ cười nhẹ nhõm rồi vỗ nhẹ vào Luyện Đan Thánh Đỉnh trên tay.

Vù!!

Luyện Đan Thánh Đỉnh kiêu lãnh, thần bí liền phát sáng rực rỡ, các hình chạm khắc càng hiện rõ ràng trong mắt của mọi người hơn nữa, đó là các loại dược thảo đang sinh sống một cách mãnh liệt, sinh cơ dạt dào tạo nên một thế giới linh dược tuyệt đẹp, ở trong thế giới linh dược kia có mười hai tồn tại vẫn còn đang ngủ say.

Đó chính là Thánh Thú của Luyện Đan Thánh Đỉnh, được ngưng tụ từ vô số năng lượng thông qua quá trình luyện đan nên gọi chúng là Thánh Linh Đan Thú.

Chúng chính là những tồn tại cực kỳ cường đại, khủng bố đang ngủ say trong Luyện Đan Thánh Đỉnh, sau khi được giải phong ấn thêm một lần nữa thì Nguyễn Thanh có thể gọi ra một Thánh Linh Đan Thú trợ giúp cô luyện đan, chiến đấu, thu thập linh dược khó lấy được.

“Ra đây nào, Thánh Linh Đan Thú, ngươi nên hoạt động một chút.” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng lên tiếng.

Ngay sau lời kêu gọi từ Nguyễn Thanh, một con quái vật đang nhắm chặt đôi mắt trên các hình chạm khắc của Luyện Đan Thánh Đỉnh bỗng nhiên mở mắt ra, nó tỉnh lại!!

Trong một cái nháy mắt, tất cả dược thảo đều mất đi sắc thái, toàn bộ không gian đều biến thành tĩnh lặng để cung nghênh tồn tại đó.

Vèo!!

Một vệt sáng bay ra từ Luyện Đan Thánh Đỉnh rồi biến thành một sinh vật to khoảng mười mét, đó là một con chuột với bộ lông màu trắng ngần, ánh mắt ngây thơ vô số tội, nó đưa mắt long lanh nhìn vào Venger độc.

“Chi chít?” Thánh Linh Đan Thử nghi ngờ kêu lên.

“GRAAAA!!” Con Venger độc gầm thét, âm thanh kèm theo mùi hôi hám phả vào mặt Thánh Linh Đan Thử.

Ngay sau đó, Thánh Linh Đan Thử híp mặt lại, vẻ mặt ngây thở hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt lạnh lùng cực độ nhìn thẳng vào Venger độc, ánh mắt đầy rẫy sự nguy hiểm.

“Chít!!” Thánh Linh Đan Thử kêu lên một tiếng rồi biến mất khỏi tầm mắt của người khác, lúc nó xuất hiện thì đã ở trên bầu trời, hai móng vuốt đằng trước chộp tới, không có tấn công theo kiểu cách trang nhã hay đẹp đẽ gì, giống như là một con chuột khổng lồ đang nhảy xổng lên rồi nhào tới con mồi.

“GRAA!!” Venger độc nào lại sợ hãi một con quái vật như chuột? Nó liền điều khiển khả năng đặc biệt, một lớp sương mù ẩn chứa chất độc khủng khiếp bùng phát lên cao lên tấn công Thánh Linh Đan Thử.

“Chi chít!!” Một tiếng kêu hốt hoảng vang lên trong tâm linh của Nguyễn Thanh, đó là tiếng kêu nhờ sự giúp đỡ của cô ấy từ Thánh Linh Đan Thử.

“Giải Độc Đan cấp năm trung phẩm!!” Nguyễn Thanh liền bóp nát một viên đan dược, tinh hoa của đan dược liền biến mất, chúng đã bị Thánh Linh Đan Thử hấp thụ.

Như thể được tiếp thêm rất nhiều sự dũng cảm, Thánh Linh Đan Thử gia tăng tốc độ đâm xuyên vào sương mù độc, một vòng bảo vệ năng lượng bùng phát lên xung quanh cơ thể nó hóa giải hết độc tố, Thánh Linh Đan Thử nhào tới, đưa hai móng vuốt đập mạnh vào phần đầu của Venger độc.

Ầm!!

Venger độc bị đánh bay ngược ra đằng sau, máu tươi phun trào, vẻ mặt dữ tợn.

“Chi chít!!” Thánh Linh Đan Thử phấn khích kêu lên một tiếng rồi lại tiếp tục đưa yêu cầu trợ giúp từ Nguyễn Thanh.

“Hỏa Linh Đan, Tốc Hành Đan, Phong Linh Đan!!” Nguyễn Thanh liền bóp nát ba viên đan dược cấp năm, tinh hoa bị Thánh Linh Đan Thử hấp thụ rồi chuyển hóa thành sức mạnh thực chất.

Một chuột khổng lổ cùng với Nguyễn Thanh đại chiến Venger độc!

Bên ngoài xa, Nguyệt Linh đang chiến đấu với Venger “Nhân Mã”, cô bình tĩnh đứng yên tĩnh ở một chỗ, không di chuyển, còn kẻ địch của cô thì đang khốn khổ không thể tả được.

Venger thân ngựa đầu người quỷ đang bị nhốt trong một lao tù bằng phù chú, mấy chục lá phù bao phủ ở xung quanh rồi bùng phát ra năng lượng tấn công nó, nhất là có một cái lao tù làm bằng Ngũ Hành Phù Chú, chúng kết nối rồi tạo thành một khu vực kiên cố, rất khó để bị phá hủy.

Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ vây quanh, nhốt chặt Venger “Nhân Mã” mặc cho nó cố gắng tấn công mạnh mẽ đến cách mấy thì cũng vô ích.

“Ngươi không thú vị gì cả!” Sau một hồi, Nguyệt Linh ngáp nhẹ một cái vừa nói.

Ánh mắt của cô lóe lên sự nguy hiểm, Nguyệt Linh thản nhiên nói trong khi cầm lấy Luyện Phú Thánh Bút vẽ vài đường nét trên không khí.

“Tước Đoạt Đất Trời, Thiên Địa Là Phù!!”

“Tạm biệt!” Nguyệt Linh hững hờ nói ra.

Ầm!!!

Một cột năng lượng khủng khiếp giáng xuống từ trời cao, nhấn chìm Venger “Nhân Mã”, biến nó thành một đống tro bụi chỉ trong nháy mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status