Quậy tung Hogwarts

Chương 102: Cuộc đối thoại của nhà Lovegood

Translator: Nguyetmai

"Bộ Pháp thuật thừa nhận giấy chứng nhận quyền sở hữu lâu đài Hogwarts đã bị một kẻ không biết tên đem thế chấp."

"Trong một tuyên bố vắn tắt vào buổi trưa ngày hôm nay, Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Cornelius Fudge đã xác nhận tin tức giấy chứng nhận quyền sở hữu học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts tạm thời bị thế chấp ở ngân hàng phù thủy Gringotts."

"Tôi vô cùng lấy làm tiếc khi phải xác nhận rằng giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản vốn thuộc về gia tộc Slytherin, cũng chính là mảnh đất của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts, gần đây đã bị thế chấp cho ngân hàng Gringott bởi một kẻ chưa rõ danh tính, để đổi lấy một số tiền khổng lồ của một quốc gia Muggle." -Cornelius Fudge nói.

"Chúng tôi có bằng chứng xác thực để tin rằng toàn bộ âm mưu nhằm vào giới pháp thuật này xuất phát từ hành vi trả thù của một hoặc nhiều bè lũ còn sót lại của Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai."

"Nhưng xin các vị chớ kinh hoảng. Trước sự nỗ lực thương lượng của Bộ Pháp thuật, ngân hàng phù thủy Gringotts đã đồng ý hết sức ủng hộ và phối hợp với Bộ Pháp thuật trong công tác cứu Hogwarts. Nói cách khác, chỉ cần điều động gom góp đủ số lượng galleon rồi đổi xong tiền là Bộ Pháp thuật có thể trực tiếp mua lại được Hogwarts từ trong tay ngân hàng Gringotts về..."

"Câu trả lời trực tiếp của ngài Bộ trưởng đã cho chúng ta thấy được sự trưởng thành và năng lực hành động của Bộ Pháp thuật, đồng thời chúng tôi cũng chưa nhận được bình luận của cụ Albus Dumbledore về chuyện này. Cụ là Hiệu trưởng của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts, ủy viên của Liên đoàn phù thủy Quốc tế và phù thủy cấp cao Wizengamot, nhưng trong hai mươi tư tiếng đồng hồ vừa qua, cụ không có bất cứ báo động hay hành động nào với mọi người giống như trước kia. Chúng tôi không thể không bắt đầu nghi ngờ có phải chúng ta đã đặt kỳ vọng quá cao vào cụ ấy hay không..."

...

"Cha, e rằng cha lại phải sửa lại bản thảo rồi, cụ Dumbledore chẳng hề đưa ra bất cứ sự phản hồi nào với bên ngoài."

Cô bé đang đọc báo dừng lại một chút, ngẩng đầu lên nhìn lão phù thủy đang cúi đầu sáng tác bên cạnh bàn ăn.

Cô bé có mái tóc màu vàng kim dài tới thắt lưng, rối bời và bẩn thỉu, màu lông mày cực kỳ nhạt, trên cổ đeo một sợi dây chuyền xâu từ những nút chai bia bơ.

Người đàn ông được cô bé gọi là cha là một lão phù thủy trông có vẻ tức cười, mái tóc rối màu trắng giống như kẹo bông gòn bù xù trên đầu vai, tua rua gắn trên mũ rủ thẳng xuống trước mũi, trên người mặc một chiếc áo chùng màu lòng đỏ trứng, trông thật là chướng mắt. Trên cổ ông ta đeo một sợi dây chuyền vàng, trên mặt dây chuyền lóe lên một kí hiệu cổ quái, rất giống một con mắt hình tam giác.

"Không, như vậy vừa hay đã chứng minh suy luận của cha, Luna bé nhỏ yêu dấu của cha ạ."

Dường như sự uy nghiêm bị khiêu khích, lão ta không hề do dự mà nói một cách nghiêm túc: "Hogwarts là một tòa lâu đài pháp thuật có sinh mạng, là Hiệu trưởng được ngôi trường công nhận, nội dung mà cụ Albus Dumbledore biết được chắc chắn nhiều hơn đám ngu xuẩn của Bộ Pháp thuật kia nhiều. Con xem đi, một đạo lí đơn giản tới vậy, kẻ có thể bán nhà đi chỉ có thể là người thực sự sống trong căn nhà đó, chứ không phải chủ sở hữu trên trang giấy."

Nơi này là căn nhà của gia tộc Lovegood.

Kể từ sau khi nữ chủ nhân của căn nhà - Pandora Lovegood bất ngờ qua đời vào năm ngoái vì phạm phải sai lầm lớn khi thử nghiệm một câu thần chú, thì chỉ còn lại hai người là Tổng biên tập tạp chí "Kẻ Lý Sự" Xenophilius Lovegood và cô con gái duy nhất của ông ta Luna Lovegood sống nương tựa lẫn nhau.

Lúc này, ông Lovegood đang chuẩn bị bài viết cho tạp chí "Kẻ Lý Sự" kì mới, còn con gái của ông Luna thì đang đọc cho ông ta nghe trang đầu của "Số đặc biệt - Nhật báo Tiên tri", nhằm cung cấp thêm linh cảm cho cha, mặc dù phần lớn thời gian ông Lovegood giống như đang làm bài tập thực hành ngữ văn về câu và từ trái nghĩa hơn.

"Được rồi, nếu đã như vậy thì tại sao mọi người không thử gửi cú mèo tới trường Hogwarts hỏi thẳng Giáo sư Dumbledore đi?"

Luna bĩu môi và tiếp tục hỏi, cô bé tiện tay lật ngược tờ báo, dường như cô bé rất thích những cuộc nói chuyện như vậy.

"Ồ, Luna, cha nhớ câu hỏi này lúc trước con cũng đã từng hỏi rồi mà, đúng không?" Ông Lovegood nói với vẻ không vui: "Không thể làm thế được! Một phóng viên đạt chuẩn cần phải nhớ được hết tất cả những câu mà mình đã từng hỏi từ đầu tới cuối."

"Nhưng mà cha cũng từng nói rằng một phóng viên đạt chuẩn đôi khi cũng phải hỏi đi hỏi lại một vấn đề nhiều lần mới có thể tìm ra được sự thật." Cô bé trả lời một cách trôi chảy, ánh mắt có chút ngốc nghếch đáng yêu, nhìn tờ báo trước mặt mà không biểu lộ cảm xúc gì.

"Phù, được rồi. Cha thà nhắc lại một lần nữa, chứ không muốn sau này con bị những kẻ tầm thường hèn hạ, không có chí tiến thủ dùng những nội dung sách vở sai lầm để lừa bịp."

Ông Lovegood suy nghĩ một lát, sau đó đặt cây bút trong tay xuống, đứng dậy vẫy tay ra phía ngoài cửa sổ.

Một con cú nhỏ với cái đầu dẹt, hơi giống chim ưng bay từ trên cành cây táo dại già khú đầy quả đỏ mọng vào trong phòng.

"Thứ nhất, phần lớn thời gian học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts nằm trong trạng thái được pháp thuật bảo vệ, địa chỉ của nó được thi triển Bùa chống định vị vô cùng mạnh. Ngoại trừ khoảng thời gian nhận thư từ được chỉ định đặc biệt ra, phần lớn cú mèo không thuộc về học viện Ma thuật và pháp thuật Hogwarts đều không thể nào tìm được vị trí của ngôi trường này, chỉ có thể bay liệng xung quanh trên cao nguyên Scotland thôi."

Ông Lovegood cưng chiều xoa mái tóc dài màu vàng kim được di truyền từ mẹ của Luna rồi tiếp tục giải thích.

"Thứ hai, năng lực truyền gửi thư tín của cú mèo có nguồn gốc từ pháp thuật danh tính trong khế ước cổ xưa, phù thủy có thực lực mạnh có thể làm phép với tên họ của mình, khiến cho cú mèo không thể lần tìm ra được hắn. Tin cha đi, là phù thủy mạnh nhất trên thế gian này, pháp thuật bảo vệ mà Dumbledore đã thi triển trên tên của mình gần như là không ai có thể phá vỡ được, trừ phi được cụ ấy đồng ý, nếu không thì chẳng có con cú mèo nào có thể tìm được cụ ấy."

Ông ta vừa nói vừa tiện tay viết chữ Albus Dumbledore vào một tờ giấy da rồi đưa cho con cú nhỏ, vừa quay đầu nhún vai với con gái: "Hãy nhìn đi, nếu như không thể nhận ra được danh tính thì con cú sẽ không có bất cứ phản ứng nào. Đối với chúng, đây chẳng qua chỉ là một mảnh giấy nhỏ viết những chữ cái khó hiểu của loài người... Hử?"

Còn chưa nói hết lời, người đàn ông bỗng nhiên cảm nhận được bên tay phải mình truyền tới một lực kéo.

Ông Lovegood quay đầu thì thấy con cú "đầu chim ưng" nhà bọn họ ngậm lấy mảnh giấy trong tay ông ta với vẻ hưng phấn, sau đó vỗ cánh phành phạch, cố gắng bay lên.

"Cho nên... cha à, có phải con có thể hiểu rằng cụ Dumbledore bằng lòng nhận thư của cha không?"

Luna chớp mắt, vươn tay giúp cha ôm con cú nhỏ vào trong lòng rồi tò mò hỏi.

"Không... không sai! Trời đất, cụ Dumbledore chắc chắn đã đọc tờ Kẻ Lý Sự của cha rồi, cha biết ngay cụ sẽ thấy hứng thú mà! Giấy da, chỗ nào còn giấy trắng, cha phải mau chóng viết thư cho cụ ấy, có lẽ cụ ấy biết tung tích của Crumple Horned Snorkack!"

Hai mắt ông Lovegood trợn trừng, ông gật đầu với vẻ khó tin, ngay lập tức hưng phấn nhảy dựng lên rồi lục tung bàn làm việc.

Thấy cha lại bắt đầu bận rộn làm việc, Luna lắc đầu, tiếp tục dời sự chú ý vào chỗ chưa đọc xong lúc trước rồi khẽ đọc: "... Nhưng cụ Dumbledore đã gửi thư bày tỏ, cụ rất vui lòng giải đáp những nghi ngờ về phương diện này cho một bộ phận phù thủy."

Luna đứng dậy, mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Bầu trời đang tối dần, hơn chục con cú ngậm thư bay qua nóc nhà của họ, bay về phía cao nguyên Scotland.

Mà ở phía xa hơn, ngày càng có nhiều cú mèo tập trung lại thành bầy bay về phía xa.

Ngày mai Hogwarts nhất định sẽ rất náo nhiệt đây. Đáng tiếc sang năm cô mới có thể tới đó học.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status