Quậy tung Hogwarts

Chương 111: Năm nhất do tôi bảo kê

Translator: Nguyetmai

"Cướp ư? Đừng dùng từ khó nghe như vậy chứ?"

Drake nhướng mày, cất tiếng cười nhạo, uốn nắn lại với vẻ mặt kiêu căng: "Ở nhà Slytherin, biết phục tùng những phù thủy khóa trên cao quý và mạnh hơn mình là chuyện rất đỗi bình thường."

Trong toàn bộ ngôi trường pháp thuật Hogwarts này, nhà Slytherin có lẽ là nơi phân biệt địa vị rõ ràng nhất.

Để thể hiện sự cao quý và đẳng cấp có từ xa xưa, ngoài nội quy của trường và nội quy của nhà ra thì bọn họ chế định ra đủ loại "quy tắc ngầm" để củng cố đặc quyền của mình trong nhà và trong trường.

Những phù thủy năm nhất huyết thống thuần chủng vô cùng tự cao tự đại kia sẽ nhanh chóng hiểu rõ sự quý báu của quyền lực và đẳng cấp dưới sự chèn ép từ các học sinh khóa trên. Sau đó lại thực hành những thứ chúng đã cảm nhận và học được lên đàn em khóa dưới và bạn cùng khóa của ba nhà còn lại.

"Thật ghê tởm... Cũng may mình không bị chia vào nhà Slytherin." Susan Bones nhíu mày, không nhịn được phải lẩm bẩm một câu như vậy, cô bé ngẩng đầu lên liếc nhìn Sabini đang trốn sau lưng hai đàn anh khóa trên nhà Slytherin, ánh mắt có chút phức tạp.

"Xin lỗi, nhưng bọn tôi không phải Slytherin, nếu muốn đồ ăn thì tự tới cướp đi!"

Nghe lời Drake nói, trên gương mặt của Hannah cũng lộ ra vẻ chán ghét rõ rệt, cô bé lắc đầu, từ chối bằng giọng không hề khách khí.

"Có lẽ phải cho chúng mày nếm chút khổ cực trước thì cuộc nói chuyện này mới được thuận lợi."

Bohr xắn tay áo lên với vẻ không kiên nhẫn, để lộ ra cánh tay rắn chắc, tiến lại gần đám học sinh mới không biết tốt xấu nhà Hufflepuff. Nó cảm thấy lũ học sinh mới nhà Hufflepuff năm nay hình như có chút quái gở.

Đột nhiên, trên hành lang đá cẩm thạch bên trái thông với phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin truyền tới một loạt tiếng bước chân chạy hỗn loạn.

Mọi người tò mò quay đầu lại, thấy bóng dáng ba người Malfoy, Goyle và Crabbe xuất hiện ở lối vào hành lang, đứa nào đứa nấy đều bị đánh bầm dập, giống như vừa mới bị ai đó tẩn cho một trận vậy.

"Khoan đã, khoan đã, chỉ là hiểu lầm thôi."

Trông thấy hai bên đang giằng co, Malfoy khua cánh tay đi tới giữa đám người với vẻ lo lắng, nhanh chóng ngăn Drake và đám Hannah ra.

"Draco?" Hannah nhíu mày, nhìn nam sinh tóc vàng nhạt chắn trước mặt mình.

Không đáp lại cô bé Hannah đứng sau lưng mình, trên mặt Draco Malfoy cố nặn ra một nụ cười lấy lòng, cậu ta nhìn Drake và Bohr ở cách đó không xa, sắc mặt của hai đứa nó trông rất khó coi.

"Lúc trước không phải các anh đã đồng ý sau này nếu còn có cá nướng thì bọn em sẽ mang hết về phòng sinh hoạt chung rồi sao, tại sao còn tìm tới chị... à, đám Alina nữa chứ?"

"Chú ý giọng điệu của mày, học sinh mới! Mày đang thẩm vấn tao sao?" Drake nheo mắt lại không vui, nó xua tay giống như đang đuổi ruồi: "Học sinh năm nhất đứng sang một bên, từ lúc nào tới phiên mày dạy bọn tao phải làm việc thế nào hả?"

"Nhưng mà, chuyện... chuyện này khác với những gì anh đã thỏa thuận với bọn em lúc trước. Các anh đã đồng ý là chỉ cần bọn em giao nộp ra thì chuyện này coi như xong, sao anh có thể..."

Nụ cười trên mặt Draco Malfoy cứng đờ, cậu ta nhìn chằm chằm Drake với vẻ không thể tin được. Cậu ta vốn cho là bản thân đã âm thầm thu dọn sạch sẽ tất cả những hậu quả về sau rồi, giải quyết tất cả vấn đề thành thạo giống như cha cậu ta vậy.

"Tránh ra, Malfoy! Đừng có cản đường, tao cảnh cáo mày lại một lần nữa, đừng lo chuyện bao đồng!"

Trên gương mặt của Drake to con hiện lên vẻ xấu hổ và bực mình, nó chợt vươn tay ra túm lấy cổ áo của Draco, sau đó thô bạo đẩy sang một bên khiến Draco lảo đảo lùi lại mấy bước.

"Sao các người có thể làm như vậy chứ! Draco là đàn em khóa dưới cùng nhà với các người cơ mà, chẳng lẽ các người không cảm thấy hổ thẹn một chút nào sao!"

Ernie Macmillan đứng bên cạnh Hannah tiến lên phía trước đỡ lấy Draco để tránh cho cậu ta ngã thẳng xuống mặt đất, sau đó chỉ vào mũi Drake lớn tiếng chất vấn, có vẻ như đang tức giận lắm.

Ernie và Draco được phân vào cùng một "nhóm nấu bữa tối", trải qua việc shuấn luyện giày vò cả một ngày, hai người cũng có thể miễn cưỡng được coi là bạn bè, dù cho thỉnh thoảng Draco có hơi ngạo mạn.

Ernie vừa nói vừa liếc nhìn phía sau lưng mình với vẻ thất vọng. Ernie không biết tại sao hôm nay Alina lại im lặng như vậy, giống như đã biến thành một người khác, uổng công trước kia Ernie còn cho rằng cô là một phù thủy rất dũng cảm. Thì ra vào thời khắc quan trọng cô vẫn chỉ giống như phần lớn những cô bé khác.

"Đây là việc riêng của nhà bọn tao, lũ năm nhất đáng ghét, lo cho thân mình trước đi! Giá trị duy nhất của đám phù thủy nhà gia tinh chúng mày không phải chính là giúp đỡ và cung cấp đồ ăn cho bọn tao sao? Đừng lãng phí sự kiên nhẫn của tao nữa!"

Sở hữu chiều cao gần một mét bảy, Drake liếc nhìn Ernie Macmillan đang chỉ vào mình với vẻ mặt cổ quái, nó nhe răng cười, nắm lấy cánh tay của Ernie rồi kéo mạnh về phía trước. Ernie gầy yếu, thấp bé không có chút lực phản kháng nào, nó lảo đảo ngã dập mông xuống đất.

"Ernie!"

"Anh thực là đáng quá!"

Trông thấy Ernie ngã lăn xuống đất, các học sinh năm nhất nhà Hufflepuff đứng đằng sau cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, đám Hannah và Justin đều tức giận xông lên.

"Hừ, xem ra không nếm chút khổ thì bọn mày sẽ không ngoan ngoãn rồi."

Drake hừ lạnh một tiếng, nó giơ chân lên tức giận đá về phía Hannah ở ngay trước mặt, đám nhóc tì nước Anh mười ba, mười bốn tuổi vẫn chưa hiểu được cái gì là thương hoa tiếc ngọc.

Thấy chân của tên kia ngày càng gần, Hannah lúc trước vốn nóng máu mới xông lên, lúc này mới sợ hãi mà nhắm mắt lại, cắn răng cúi đầu chờ đợi bị đá trúng.

Ầm!

Hannah có cảm giác bản thân đụng vào một cơ thể nhỏ nhắn, mềm mại.

Cô bé mở mắt ra, thấy cô bé phù thủy tóc bạch kim không biết đã đứng chắn trước mặt tất cả mọi người từ lúc nào. Alina đan chéo hai tay vào nhau, đón lấy cú đá của Drake một cách chắc chắn.

"A... Alina? Cậu không sao chứ?" Hannah sửng sốt, nhìn Alina ngã nhào trên mặt đất bởi vì trọng tâm không vững rồi hỏi với vẻ lo lắng.

"Không sao, chút sức này yếu hơn nhiều so với của lão củ cải độc ác."

Alina chậm rãi đứng dậy, bình tĩnh phủi bụi trên người, cũng chẳng thèm nhìn Drake mà còn nâng cánh tay trái của mình lên nhìn trước, thật là kì lạ, cả người cô toát lên vẻ bình tĩnh mà đáng sợ, nhưng lại khiến người khác cảm thấy yên tâm.

Drake nhíu mày, vẻ mặt của con bé tóc bạch kim trước mặt này bình tĩnh đến mức khiến nó cảm thấy hơi bất an. Nó nhìn quanh một lượt số phù thủy nhỏ đang đứng trong hành lang, tính thêm cả ba người Draco thì đã có tám người rồi.

Hai tên nhãi năm ba nhà Slytherin liếc nhìn nhau, không ai bảo ai cùng rút đũa phép từ trong áo chùng ra nắm trong tay, lúc này lượng khí thở trong tim mới hơi đủ: "Theo tao được biết, mày chính là thủ lĩnh của lũ nhóc năm nhất phải không? Tao nghĩ mày nên biết phải làm thế nào rồi chứ?"

Trông thấy hai người Drake rút đũa phép ra, đám phù thủy nhỏ còn chưa bắt đầu học pháp thuật vô thức lui về sau một bước.

"Thôi, bỏ đi, Alina. Bọn họ thật sự sẽ đánh người đấy, hơn nữa học sinh khóa trên còn biết rất nhiều pháp thuật lợi hại. Cùng lắm thì về sau chúng ta sẽ đi mách với các giáo sư là được rồi." Hannah kéo nhẹ ống tay áo của Alina, nhỏ giọng khuyên can.

Pháp thuật... sao?

Alina ngẩng đầu lên, nhìn hai người Drake và Bohr cao to lực lưỡng với vẻ mặt không cảm xúc, giọng điệu bình tĩnh tựa như ao tù nước đọng.

"Lấy hết thịt đi đúng là không đúng, cho nên xin lỗi cũng không phải vấn đề gì quá lớn."

"Nhưng các người không nên được đằng chân lân đằng đầu, muốn cướp đồ ăn của bọn tôi."

"Mà quan trọng nhất chính là..."

Ánh mắt của Alina đảo quanh trên người đám Draco, Goyle, Crabbe, Ernie, hai tay cô chậm rãi cởi cúc áo chùng phù thủy, trong đôi con ngươi màu xanh dường như có ngọn lửa đang bùng cháy.

"Các người không nên ức hiếp bạn bè của tôi!"

Lời còn chưa dứt, Alina đã cởi áo chùng ném mạnh về phía trước, dùng chiếc áo chùng đen rộng che khuất tầm mắt của Drake, chân phải đạp mạnh rồi nhảy vọt tới.

"Impedimenta (Lời nguyền chậm chạp)!"

Vẻ mặt Drake cả kinh, nó quơ đũa phép phát ra một chùm sáng màu đỏ đánh lên trên chiếc áo chùng phù thủy đang bay lên, làm vang lên một tiếng trầm đục và xuất hiện mùi cháy khét.

Chiếc áo chùng phù thủy bị chùm sáng màu đỏ đánh trúng lộ ra Alina đã co nửa thân dưới lại và vọt tới ngay phía trước Drake.

"Impedi..." Thấy Alina ở trước mặt đang giơ hai đấm lên, trên mặt Drake hiện lên vẻ hốt hoảng, nó liên tục ép đũa phép xuống.

Không đợi Drake kịp phản ứng lại thì Alina đã đột ngột đáp xuống, chân trái nghiêng qua một bên rồi dừng lại, đầu gối hơi gập chống mạnh xuống nền đá cẩm thạch.

Một luồng lực xoay tròn từ chân tới thắt lưng, rồi tới tay, thân người, rót toàn bộ sức lực vào trong nắm đấm tay phải đang nắm chặt, một cú đấm móc hoàn mỹ từ dưới lên trên, giáng mạnh vào giữa hai chân của Drake.

Bịch! Bốp!

"Năm nhất là do Alina Kaslana tôi bảo kê, nghe chưa!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status