Quậy tung Hogwarts

Chương 175: Giấc mơ của Grindelwald



Editor: Nguyetmai

Trong lâu đài Nurmengard.

Lò sưởi chập chờn ánh lửa vọng ra tiếng nổ tanh tách, kéo Alina ra khỏi trạng thái ngơ ngác.

"Không được, mình phải bình tĩnh, bình tĩnh… Nhất định mình phải làm gì đó!"

Thấy hơi thở của lão Grindelwald trước mặt dần yếu đi, Alina vỗ mặt mình, cố gắng để cảm xúc bình tĩnh lại. Trong cái nơi hoang vu không có một bóng người này, cô chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.

Cô đã cởi hết áo trên người Grindelwald ra rồi, để lộ ra dáng người gầy nhom, trên vai trái là vết đấm bầm đen bị lõm xuống rất nghiêm trọng, vị trí từ bả vai đến cánh tay đều có hiện tượng bị gãy và lệch vị trí, thảo nào lão phù thủy chỉ kêu một tiếng rồi đau đến ngất đi luôn.

Thực ra sau khi Chúa tể Hắc ám bị cô bất cẩn dùng nắm đấm nhỏ của mình đánh bay ra ngoài, Alina đã loáng thoáng đoán ra nguyên nhân.

Gellert Grindelwald nói không sai, quả thực là một âm đọc chỉ tương ứng với một hiện tượng pháp thuật, chỉ có điều vì là chữ Runes thứ hai nên "ur" vốn là một sự tồn tại có hai tầng hàm nghĩa: Không thể thuần phục và sức mạnh tự do khó khống chế, đồng thời có thể nuôi dưỡng thế giới tinh thần và rèn luyện sức khỏe.

Hình thức mà pháp thuật hiện ra được quyết định rất lớn bởi ý chí của pháp thuật.

Giống như nguyên lí thất bại của Bùa mở khóa, Alina đã từng hiểu về nền giáo dục của y học hiện đại, vì thế trước đó luôn muốn phân tích ra chi tiết chữa trị ẩn chứa trong "ur". Mặc dù xét về mặt lí luận, nếu Alina nắm giữ được một lượng kiến thức y học nhất định thì có thể sẽ xuất hiện việc cường hóa như Bùa nổ. Thế nhưng, với tình hình trước mắt, để thành công thi triển ra pháp thuật chữa trị thì nhất định Alina phải suy nghĩ vấn đề như một người theo chủ nghĩa duy tâm.

"Cách nghĩ theo chủ nghĩa duy tâm đảo ngược luật nguyên nhân – kết quả à?"

Grindelwald không rõ sống chết thế nào, Alina liếc nhìn lão, nhắm mắt lại và hít sâu vào hơi, dọn sạch suy nghĩ của mình.

Lần này, cô không suy nghĩ về phân bố của xương cốt trong cơ thể, không nghĩ đến việc mạch máu lành lại thế nào, không nghĩ về cấu tạo của cơ bắp và lớp biểu bì… Chỉ đơn giản tưởng tượng tới kết quả là Grindelwald khỏe mạnh trở lại.

"Ur〈wyrd〉."

Alina khẽ đọc, ngay sau đó, cô bé ngạc nhiên mở mắt ra.

Một vầng sáng êm dịu màu trắng xuất hiện trong lòng bàn tay cô, mặc dù nhỏ hơn khá nhiều so với vầng sáng mà Grindelwald thi triển ra, nhưng xét về mặt hình thức và âm đọc thì hẳn là xác suất thành công khá cao.

"Ừm, bây giờ phải làm gì… Ập cái này lên à?"

Cô phù thủy nhỏ tóc bạch kim cúi đầu nhìn vầng sáng nhỏ đáng thương chỉ lớn bằng móng tay, rồi lại nhìn dáng vẻ thê thảm của Grindelwald:

"Tóm lại, tình hình cũng chẳng thể gay go hơn được nữa, cứ thử xem sao."

Ư ưm.

Sau khi Alina đụng vào vai trái của Grindelwald, ông lão đang hôn mê ấy bất giác run lên một cái, vọng ra một tiếng kêu yếu ớt, hơi thở mạnh hơn một chút.

Mặc dù Grindelwald vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng rùng mình và phát ra âm thanh đã là tin tức tốt nhất rồi.

Khi vầng sáng pháp thuật nhỏ bé ấy tuôn vào cơ thể, rốt cuộc hơi thở của Grindelwald cũng ổn định trở lại, gương mặt xanh xám cũng dần hồng hào trở lại từng chút một.

Có hiệu quả!

Đôi mắt của Alina sáng rực lên, cô không khỏi thở phào một hơi trong lòng.

Chỉ cần chắc chắn cô có thể thi triển ra pháp thuật trị liệu là được rồi, còn vấn đề chưa đủ lượng trị liệu thì có thể bù lại bằng cách gia tăng tần suất.



Bóng đêm. Bóng đêm vô tận.

Grindelwald cảm thấy mình đã trải qua một cơn ác mộng dài dằng dặc.

Trong mơ, Albus Dumbledore đột nhiên xuất hiện, nói một số chuyện rất kỳ lạ, sau đó nhét một phù thủy nhỏ tóc bạch kim trông rất đáng yêu vào lâu đài Nurmengard, rồi biến mất không thấy đâu nữa.

Sau đó, mọi chuyện trở nên tồi tệ.

Những cú đấm, cú đá tới tấp không chút khách khí, làm hỏng cửa phòng, phá vỡ căn phòng, đốt chăn và nắm đấm mang theo hơi thở của sự chết chóc.

Không, đây không phải là một cô bé, mà là một con quỷ nhỏ do Albus đày đến đây để tra tấn lão.

May mà tất cả chỉ là mơ… Grindelwald mơ màng nghĩ như thế, trước mắt như hiện lên một vầng sáng.

Hiện tại chính là lúc để tỉnh lại từ cơn ác mộng ấy.

Mí mắt của lão phù thủy già hơi giật giật, đập vào mắt là một khuôn mặt tinh xảo nhỏ hơi mệt mỏi.

"Phù, ông Gellert, rốt cuộc ông cũng tỉnh rồi, hoan nghênh trở về."

Khuôn mặt căng thẳng của Alina thả lỏng ra, ngay cả nét mệt mỏi rõ ràng cũng không thể che đi vẻ vui mừng trên mặt cô bé.

Suốt một tiếng liền, cuối cùng cô cũng kéo ông lão yếu ớt này trở về từ cõi chết.

"…"

Gellert trầm mặc nhìn cô bé trước mặt, bờ môi hơi mấp máy.

Vô số ký ức ập vào đầu lão như một cơn thủy triều – ác mộng vẫn chưa kết thúc, bởi vì nó chính là hiện thực.

Giây phút ấy, lần đầu tiên trong hơn bốn mươi năm qua, Grindelwald muốn vượt ngục.

"Ý, ông Gellert, sắc mặt ông tệ quá, đừng lo, tất cả có cháu ở đây rồi."

Alina giơ tay lên, tiện tay lau mồ hôi trên trán đi, đọc một câu thần chú một cách thuần thục, một vầng sáng nhỏ màu trắng nhỏ hiện lên từ lòng bàn tay của cô bé.

Sau khi thi triển pháp thuật với cường độ cao gần một tiếng liền, mặc dù vầng sáng trị liệu vẫn còn rất nhỏ, nhưng nếu chỉ xét về pháp thuật này thì nó không còn độ khó gì với Alina nữa.

Vấn đề duy nhất là quá mệt mỏi. Đợi đến khi Grindelwald khôi phục lại, nhất định cô phải về phòng ngủ một giấc.

Alina vừa nghĩ vừa giơ tay về phía bả vai Grindelwald, cười nói:

"Vết thương trên người ông vẫn chưa khỏi, bây giờ không thể…"

Nhìn bàn tay rịn mồ hôi đang áp sát về phía mình, cảnh tượng trước khi ngất lên lại ập tới.

Không hề do dự một chút nào, cơ thể của Grindelwald bỗng rụt về phía sau, lão nhíu mày quát lớn:

"Đừng đụng vào ta!"

Tạch.

Cùng với phản ứng kịch liệt của Grindelwald và tiếng vang gãy xương rõ rệt, một cơn đau ập tới nửa trái cơ thể Grindelwald, như thể trúng bốn, năm Lời nguyền tra tấn.

"A!"

Cổ họng của Grindelwald cử động một chút, sau đó vẻ mặt lão không kịp thay đổi gì cả, chỉ chớp mắt đã ngất đi một lần nữa.

"… Không thể vận động mạnh, nếu không sẽ dễ gãy xương một lần nữa."

Đúng lúc này, Alina nói xong.

Nhìn Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất lại nằm xuống một lần nữa, Alina thở dài một cách bất đắc dĩ.

Được rồi, tính cả lần bị thương thứ hai do chính Grindelwald gây ra nữa thì thời gian nghỉ ngơi trong dự tính của cô lại phải chậm lại rồi.

Chẳng trách sau khi kết thúc việc chữa trị, có một số bệnh viện trong kiếp trước thường sử dụng dây buộc với một số bệnh nhân bị ngất đột ngột, hóa ra là vì nguyên nhân này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status