Quậy tung Hogwarts

Chương 192: Cảm ơn cô đã phối hợp



Editor: Nguyetmai

Dưới sự uy hiếp rõ rệt của Alina, Elson Aruid nhận ra mình không còn sự lựa chọn nào khác, bước ra với khuôn mặt không tự nguyện một chút nào, ánh mắt nhìn về phía Alina chứa đầy sự sợ hãi và oán hận.

Alina nhíu mày, chuyện này cũng chẳng phải điềm lành gì cả.

Mặc dù từ khi thi triển thần chú, Alina đã biết sẽ có chuyện bọn họ có tâm trạng mâu thuẫn, nhưng nếu đã nhe răng nanh ra vậy thì tốt nhất nên nói cho rõ ràng hơn – dù sao trên thế giới này vẫn có rất nhiều những kẻ ngu xuẩn.

"Đúng rồi, có một số việc có thể cần nhấn mạnh thêm một lần nữa, làm phiền phiên dịch đi ạ."

Alina nhìn sang bác sĩ, gật đầu một cách lễ phép rồi quay sang nở nụ cười như ác ma với Elson Aruid, nói khẽ:

"Lấy nhầm thuốc, cô sẽ chết. Cố tình lề mề, cô sẽ chết. Làm ảnh hưởng đến việc trị liệu, cô sẽ chết. Nói tóm lại, đây là một giao dịch, nếu việc trị liệu diễn ra thuận lợi, sẽ không ai bị thương cả, nếu không…"

Cô bé dùng đũa phép chỉ vào đại sảnh hỗn độn, nhíu mày:





"Cháu nói đã đủ rõ ràng chưa?"

"Đây chỉ là một ca cấp cứu DKA đơn giản, cháu không cần quá lo lắng, bọn chú đều đã được dạy rất kĩ…"

Cảm nhận được sự lạnh lẽo trong giọng nói của cô bé, Joe Annes ấn tay xuống ở trên không trung, định làm dịu bầu không khí.

"Joe! Nó đang nói gì vậy!"

Đối mặt với que gỗ không bắt mắt đó, nhớ tới những vụ nổ xảy ra liên tục trong đại sảnh, Elson Aruid run lên bần bật, hô lên như mất kiểm soát tâm trạng.

"Trans-la-te (phiên… dịch)."

Alina giơ đũa phép lên chỉ thẳng về phía trước, gằn từng chữ một:

"P-lease!"

"Chú hiểu."

Joe Annes thở dài, phiên dịch lại những gì cô bé vừa nói, sau đó nhìn về phía cô y tá đã sợ đến đờ cả người ra, cố gắng nặn ra một nụ cười, bổ sung thêm một câu:

"Betty, thả lỏng, giống như ngày thường thôi, chỉ là một ca cấp cứu không quá phức tạp, em chỉ cần chuẩn bị dụng cụ và thuốc men, còn lại cứ để anh xử lý."

"Được, được… Joe, bây giờ em phải làm gì?"

Nhìn nụ cười quen thuộc của người bạn trai mà mình mới quen chưa lâu, Elson Aruid hơi bình tĩnh lại, cô gật đầu cứng ngắc, cố gắng khống chế ánh mắt của mình không nhìn về phía ma quỷ đằng kia nữa, hỏi với giọng run rẩy.

"Không cần quá phức tạp, xử lý theo những quá trình khẩn cấp trước kia là được."

Joe Annes nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, tay phải khám trên người Grindelwald, sắc mặt nghiêm túc, bắt đầu sai bảo thuần thục như thường ngày, còn việc có nguy hiểm và trái với quy định hay không thì chờ đến khi chữa bệnh xong rồi nghĩ tiếp.

"Người bệnh xuất hiện hiện tượng khó thở, Betty, chuẩn bị máy oxy, bổ sung với lưu lượng thấp."

"Mở hai đầu tĩnh mạch, đưa nước muối sinh lí vào để truyền dịch. Trước mắt nhanh chóng truyền dịch 2000 ml, insulin 0.1 đơn vị/kg/h, lấy thuốc giữ cân bằng áp lực thẩm thấu máu, năm tiếng bổ sung khoảng tám nghìn dịch thể, lúc đường máu hạ xuống đến tầm 11 đổi thành đường thêm insulin."

"Dùng máy điện tim để theo dõi nhiệt độ cơ thể, mạch đập, hô hấp, huyết áp, đường máu, đo ketone trong nước tiểu. Chuẩn bị máy hút đờm, dụng cụ mở miệng, kìm, ống tiểu…"

Thời gian chậm rãi trôi qua trong quá trình cấp cứu.

Có sự trị liệu chuyên nghiệp, cộng thêm việc trị liệu pháp thuật của Alina, cuối cùng thì bệnh của Gellert Grindelwald không tiếp tục chuyển biến xấu nữa. Cùng với sự bổ sung không ngừng của insulin và nước muối sinh lí, đôi lông mày nhíu chặt của ông lão dần thả lỏng ra, sắc mặt cũng không còn đáng sợ như lúc đầu.

Sau khi để lại phần thuốc còn lại, Elson Aruid lo lắng nhìn Joe Annes vẫn còn ở trong phòng bệnh, bờ môi cô giật giật, không nói gì mà mở cửa chạy nhanh ra ngoài.



"Tôi đã hiểu rõ tình hình cụ thể rồi, đừng lo, tôi sẽ xử lí."





Trong một căn phòng gần khu vực ra vào của đại sảnh khám chữa bệnh, người đàn ông mặc áo gió màu xám đậm khép laptop lại, cười hiền hòa với Elson Aruid ngồi trước mặt mình, mang lại cảm giác an tâm cho người ta.

"Tôi xác nhận lại một lần nữa, trong bệnh viện Salk, những người tận mắt nhìn thấy tất cả mọi chuyện là cô, bảo vệ Hans, y tá Gray và bác sĩ Joe Annes trong phòng bệnh đúng không?"

"Đúng thế."

Elson Aruid khẽ gật đầu, hai tay bưng chén nước nóng hổi, cô uống một ngụm nhỏ, đôi mắt vẫn còn sự hoảng sợ rất rõ rệt.

"Thưa ông Max, rốt cuộc con bé đó là ai? Tôi chưa bao giờ thấy sức mạnh ma quỷ như thế, đúng là quá đáng sợ! Ngài biết không, nó chỉ tiện tay chỉ một cái, cả một bức tường đã nổ tung."

Sau khi Elson Aruid rời khỏi phòng bệnh không lâu, cô gặp vị quan viên chính phủ tên là George Max này ở trước cổng.

Lúc ấy ông ta đang tìm hiểu thông tin với Hans và Gray – hai người cũng chưa hết bàng hoàng. Thấy cô chạy tới, ông ta đã bảo cô vào phòng để ổn định lại cảm xúc, lát nữa sẽ hỏi thăm kĩ càng hơn với riêng cô.

Rất hiển nhiên, nếu Elson Aruid đoán không sai, hẳn là bọn họ đã bất cẩn dính vào một vụ việc nghiêm trọng liên quan đến sự an toàn của đất nước. Ít nhất, trước đó cô chưa bao giờ thấy quan viên chính phủ tới hiện trường sớm hơn cả cảnh sát thế này.

"Xin lỗi, chuyện liên quan đến cơ mật quốc gia, không thể trả lời được."

George Max lắc đầu, ông ta đứng lên, cầm chiếc mũ phớt đen trên mặt bàn đội lên đầu một lần nữa, chỉ vào cái thẻ đeo trước ngực – George Max, nhân viên cấp một, Đội xử lý những vụ việc ngẫu nhiên, Cục An toàn lãnh thổ quốc gia, Cộng hòa Áo. Ông ta nhìn Elson Aruid với ánh mắt sâu xa:

"Có đôi khi biết nhiều quá sẽ không phải một chuyện tốt."

"Hơ, đương nhiên, tôi hiểu đôi khi các ông sẽ phải che giấu một số việc để tránh gây khủng hoảng."

Elson Aruid gật đầu như đã hiểu ra.

Lần đầu tiên nhìn thấy cơ quan bí mật của đất nước mà trước giờ chỉ nghe nói tới, đối với nữ y tá trẻ tuổi này, vô số bí mật trong các câu chuyện trên tạp chí đang không ngừng ập tới, khiến trái tim cô như bị mười mấy con mèo cào vào.

"Có một chuyện cuối cùng cần làm phiền cô…"

Không để ý tới vẻ mặt muốn nói rồi lại thôi của cô y tá trước mặt, Max khựng lại một chút rồi nói với vẻ áy náy:

"Có thể dẫn tôi tới phòng bệnh của cô… cô bé và ông lão kia không? Tôi nghĩ vẫn nên giải quyết chuyện này sớm thì sẽ tốt hơn."

Lúc nói câu này, George Max bất cẩn cắn vào đầu lưỡi, nghe hơi kỳ lạ.

"Đương nhiên có thể."

Elson Aruid gật đầu không chút do dự, nói như vừa trút được gánh nặng:

"Cảm ơn Thượng Đế, ông không biết tôi đã vui thế nào khi nhìn thấy ông đâu… Sau khi chuyện này kết thúc, nhất định tôi sẽ không phàn nàn việc hiệu suất của Chính phủ giảm sút nữa."



Theo sự chỉ dẫn của Elson Aruid, George Max thuận lợi tìm được căn phòng bệnh vẫn còn sáng đèn kia.





Cửa phòng bệnh không hề đóng lại hoàn toàn, xuyên qua khe hở của cánh cửa khép hờ, có thể nhìn thấy cảnh tượng trong phòng. Lúc này, có vẻ như cô bé tóc bạch kim đang trò chuyện với bác sĩ mặc áo blouse trắng, trên giường bệnh còn có một người, nhưng vì góc khuất nên Max không nhìn thấy rõ khuôn mặt người kia.

"Chính là ở đây, nhất định ngài phải cẩn thận đấy, cái thứ kỳ lạ trong tay con quỷ đó…"

Elson Aruid quay đầu lại mà vẫn chưa hết sợ hãi, rồi đôi mắt đột nhiên mở to ra. Chẳng biết từ khi nào, trong tay "quan viên chính phủ" đó cũng xuất hiện một que gỗ trông rất quen mắt, lúc này đang chỉ vào vị trí trái tim sau lưng cô.

"Ông!"

"Đừng lo, chỉ là một phù thủy nhỏ chưa tốt nghiệp khỏi trường học mà thôi, tôi đã từng xử lí những tình huống phức tạp hơn nhiều lần rồi."

George Max gật đầu một cách lễ phép, không đợi nữ y tá mở miệng hét lên, đũa phép nhanh chóng chĩa về phía trước.

"Obliviate! (Quên hết đi)"

Một tia sáng màu trắng hiện lên, đôi mắt của Elson Aruid lập tức mất đi sự tập trung, khuôn mặt hiện lên nét mơ màng.

"Nói tóm lại, cảm ơn cô đã chỉ đường và giải thích những nghi vấn."

Bàn tay trái của người đàn ông đẩy mũ phớt lên trên, ông mỉm cười tỏ lòng biết ơn, sau đó đi qua nữ y tá đang thẩn thơ, đẩy cửa phòng bệnh khép hờ ra và bước vào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status