Quậy tung Hogwarts

Chương 194: Cuộc chiến đấu giữa các phù thủy



Editor: Nguyetmai

"Được rồi, tiểu thư Alina Kaslana, ta sẽ nhanh chóng liên lạc với Bộ Pháp thuật của nước Anh để tiến hành xác minh thông tin về cháu. Trong khoảng thời gian đó, có thể cháu và ông Otto cần phải ở lại Salzburg."

Nhìn huy hiệu học viện trên áo của ông lão kia, mối lo cuối cùng trong lòng George Max cũng biến mất. Không chỉ giới pháp thuật ở Anh mà cả thế giới pháp thuật đều biết rằng rất ít các phù thủy đến từ Hogwarts sẽ đi theo con đường hắc ám – dù sao thì bọn họ cũng là "Hufflepuff" hiền hòa mà.

Nếu nghĩ kĩ lại, mục đích của đứa bé này cũng chỉ là vì cứu người, đồng thời từ đầu đến cuối không hề làm Muggle bị thương. Đây là tình huống khá hiếm gặp trong các vụ xung đột giữa phù thủy và Muggle.

Thế có nghĩa là chỉ là một vụ hiểu lầm thôi sao?

George Max không còn nghi ngờ nào khác nữa, sắc mặt ông ta dần bình tĩnh lại, cất đũa phép đi, vừa cười vừa nói:

"Tuy rằng dù ở bất cứ một đất nước nào, thi triển pháp thuật trước mặt nhiều Muggle như thế đều là hành vi tồi tệ có ảnh hưởng lớn. Nhưng trong điều lệ cũng có một khoản: Khi phù thủy hoặc người nhà của phù thủy gặp nguy hiểm về tính mạng, phù thủy được phép sử dụng pháp thuật một cách thích hợp."

Đối với Hội liên hiệp Phù thủy Quốc tế, chuyện quan trọng nhất là giữ bí mật.

Sau khi xảy ra sự cố pháp thuật như thế này, kết quả xác nhận chủ yếu nằm ở báo cáo xử lí vấn đề giao lên khi tới hiện trường, vì thế chỉ cần George Max hơi lưu ý một chút trên báo cáo là chuyện này sẽ không còn đáng chú ý là bao.

Là một nhân viên có kinh nghiệm xử lí sự cố pháp thuật phong phú, George Max thuộc nằm lòng quy định liên quan đến pháp thuật.

"Yên tâm đi, ngoại trừ người bác sĩ bên ngoài, ta đã xử lí kí ức những Muggle chứng kiến mọi chuyện rồi. Đối với bọn họ thì đây chỉ là một sự cố đổ tường kỳ lạ mà thôi. Đợi sau khi ta "nói chuyện" với người bác sĩ đó, ngoại trừ ta và cháu, sẽ không còn ai biết chuyện gì đã xảy ra nữa."

Dứt lời, George Max nháy mắt với Alina, chuẩn bị mở cửa rời khỏi đây.

"Nhưng là một thành viên của gia đình phù thủy mà lại chạy tới bệnh viện Muggle để cầu cứu, đúng là mất mặt."

Lúc đi ngang qua cuối giường, George Max tò mò vươn tay cầm bệnh án treo cuối giường lên, muốn biết rốt cuộc vị "Otto Apocalypse" này mắc phải căn bệnh kỳ lạ gì.

Dù sao xét theo bình thường, ít nhiều gì những gia đình pháp thuật đều chuẩn bị một ít ma dược khẩn cấp, hoặc ít nhất cũng dùng bột Floo để bay tới bệnh viện pháp thuật gần nhất để chữa trị. Quả thực là kiểu tới bệnh viện của Muggle để chữa trị thế này đúng là hiếm gặp.

"Đợi đã, đừng nhìn cái đó!"

Sắc mặt của Alina bỗng biến đổi.

"Hử?"

George Max khó hiểu nhíu mày lại, cúi đầu nhìn lướt qua.

Bác sĩ chữa bệnh: Joe Annes.

Tên người bệnh: Gellert Grindelwald.

Tuổi: 108.

Chẩn đoán: Bệnh tiểu đường nhiễm toan kentone.

Tình hình dùng thuốc…

Gellert Grindelwald? Chẳng lẽ không phải là Otto Apocalypse sao?

Nhưng nói ra thì, hình như đã nghe thấy cái tên này ở đâu rồi thì phải.

Đợi đã!

Gellert Grindelwald?

Cái tên này… không đúng!

Đôi mắt của Max đột nhiên ngưng đọng lại, ông ta ngẩng đầu, rút đũa phép ra chỉ vào Alina đang đứng cạnh giường bệnh của Grindelwald.

Quả nhiên, cùng lúc đó, nữ phù thủy tóc bạch kim đáng yêu đó cũng đã rút đũa phép ra chĩa thẳng vào ông ta, đầu đũa phép hiện lên đốm sáng màu đỏ.

"Tước vũ khí!"

Không đợi thần chú của Alina phát ra, George Max đã đọc thần chú trước.

Bùa giải giới đánh trúng vào Alina, lực đánh vào do thần chú mang lại khiến cơ thể của cô bé lảo đảo lùi về sau mấy bước, ngồi phịch xuống mặt đất. Đũa phép của phù thủy nhỏ bay lên trên cao, lạch cạch, nó rơi vào góc khuất của phòng bệnh.

"Hẳn là ta phải nghĩ tới trước rồi mới đúng, một phù thủy tầm tuổi ngươi sao có thể sử dụng thần chú cấp cao như Bùa nổ một cách thuần thục thế được? Cho dù ngươi có là học sinh của Hogwarts thì cũng quá thiên tài mất."

George Max cẩn thận dùng chân đá văng cây đũa phép đã lăn xuống mắt đất của Alina ra, đũa phép trong tay chỉ vào cơ thể nhỏ bé đang ngồi trên mặt đất, khuôn mặt ông ta chỉ còn lại sự căng thẳng và hưng phấn.

Bởi vì bị thần chú đánh vào, sợi dây chuyền mà cô bé giấu trong ngực run lên, cứ phập phồng như Bảo bối tử thần tam giác, lóe lên trong căn phòng bệnh có ánh đèn sáng ngời.

Khóe mắt của George Max – người tốt nghiệp ở trường học pháp thuật Duemstrang hơi co rụt lại, ông ta thừa hiểu kí hiệu này có nghĩa là gì – kí hiệu của Chúa tể Hắc ám đã dẫn tới cuộc chiến tranh của cả thế giới pháp thuật vào năm mươi năm trước.

Nói thế thì, ông lão đang nằm trên giường bệnh kia… Đôi mắt của George Max không khỏi nhìn về phía trước, sau khi chắc chắn rằng lão phù thủy già vẫn còn đang hôn mê, ông ta thở phào một hơi.

"Suýt chút nữa thì để ngươi lừa được rồi. Tội danh trợ giúp phù thủy hắc ám có tiếng xấu khắp nơi vượt ngục nghiêm trọng hơn bất cứ một vụ việc lạm dụng pháp thuật nào. Để ta xem nào, có lẽ ta có thể suy xét đến việc xin một huy chương của Hiệp sĩ Merlin, còn Azkaban thì rất có thể sẽ chào đón một phù thủy nhỏ tuổi nhất từ trước tới giờ."

Vài chục năm nay, vô số thánh đồ muốn xông vào lâu đài Nurmengard, cứu Grindelwald bị giam trong đó ra để tiếp tục sự nghiệp còn dang dở.

Thế nhưng, sào huyệt của Chúa tể Hắc ám đó như bốc hơi khỏi thế giới, không ai có thể tìm ra tòa lâu đài đó nữa, chỉ biết rằng nó đã bị Dumbledore ẩn giấu ở một nơi nào đó của Áo.

Rất hiển nhiên, sau hơn bốn mươi năm, cuối cùng đám thánh đồ đó cũng thành công, chỉ có điều đã bị George Max vĩ đại phát hiện và ngăn chặn ngay từ khi kế hoạch mới bắt đầu.

Là người thứ ba bắt được Grindelwald, tên của ông ta sẽ được đặt song song với Albus Dumbledore và Newt Scamander.

Nhìn Alina đã mất đi đũa phép, đũa phép của ông ta đung đưa giữa Alina và giường bệnh của Grindelwald, giọng nói hơi run rẩy vì hưng phấn:

"Đương nhiên, xuất phát từ vấn đề an toàn, có lẽ ta sẽ tặng ông ta thêm một Bùa choáng. Đương nhiên, chắc chắn việc chữa trị không thể tiếp tục được nữa, ta không định cứu một phù thủy hắc ám…"

"Nằm mơ! Đừng đụng vào ông ấy!"

Không đợi ông ta nói hết câu, trong tay Alina lại xuất hiện một chiếc đũa phép giống hệt chiếc vừa rồi, chỉ thẳng vào nhân viên của Bộ Pháp thuật đang đứng cuối giường.

"Explosion!"

Cùng với tiếng hô phẫn nộ của cô bé, một tia sáng đỏ rực bắn ra từ tay Alina, bay thẳng về phía George Max.

"Bùa khiên!"

Đũa phép của George Max nhanh chóng rung lên, một vầng sáng trong suốt hiện lên chắn trước người ông ta.

Đoàng!

Thần chú của Alina đánh vào cơ thể của Max, vọng ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Tuy rằng kịp thời thi triển thần chú để đối kháng, nhưng sự xung kích do dòng khí mang lại vẫn khiến thân thể của nam phù thủy không khỏi ngửa ra sau.

"Tước vũ khí!"

Không đợi Alina thi triển pháp thuật một lần nữa, lại một thần chú đánh trúng vào cơ thể nhỏ bé của cô bé, đánh bay đũa phép của cô.

"Tuy rằng không biết vì sao ngươi có hai đũa phép, nhưng xin lỗi, phù thủy trưởng thành sẽ không bao giờ bị đánh bại bởi chút pháp thuật ngây thơ ấy."

George Max nuốt nước miếng một cái mà chưa hết bàng hoàng, cố nói với vẻ nhẹ nhõm, nhưng đáy mắt lại hiện lên nét nghiêm trọng.

Nếu không vì lí do công việc, thường xuyên gặp phải những vụ việc trả thù, bị phù thủy tập kích, hoặc thay thành một phù thủy khác thì có lẽ vừa rồi đã bị đánh bại rồi.

"Rua!"

Mất đi đũa phép, Alina giẫm mạnh chân phải lên mặt đất, hung hăng đánh về phía George Max.

"Giãy giụa vô ích… Xem ra ngươi không hiểu một lý lẽ cơ bản nhất: Cuộc chiến giữa các phù thủy kết thúc kể từ khi một bên mất đi đũa phép."

George Max không nhịn được bật cười và lắc đầu, đũa phép chỉ về phía trước, một tia sáng màu đỏ bắn ra với tốc độ rất nhanh.

"Stupefy! (Bùa choáng)"

Đúng lúc này, sợi dây chuyền đeo trước ngực cô bé đột nhiên lóe sáng, một tấm chắn giống hệt với thần chú lúc trước mà George Max đã thi triển xuất hiện trước người Alina, ngăn chặn công kích thần chú giúp cô.

Đạo cụ pháp thuật? George Max nhướng mày lên, lắc đầu một cách khinh thường.

"Ngươi thật sự cho rằng đánh đấm tay chân kiểu Muggle này thật sự có thể làm ta bị thương…"

Bàn tay trắng nõn, nhỏ nhắn của Alina đặt lên bụng của nam phù thủy, ngay sau đó, một nguồn lực mạnh mẽ khó mà ngăn cản được ập vào người Max từ tay của cô bé.

Cơ thể của George Max như mất đi sức nặng, bay lên như một tờ giấy nhẹ bẫng, đâm sầm vào cánh cửa khép kín, vọng lại tiếng vang rất lớn.

"Rốt cuộc ngươi…"

Không biết vì sao, lúc giãy giụa ngẩng đầu lên, trong đầu George Max bỗng hiện lên khuôn mặt của nữ y tá cách đó không lâu – "Ma quỷ, con bé đó là ma quỷ!"

Alina kéo căng khuôn mặt, bật chân lên mà không nói gì cả, bổ sung thêm một cú đấm thẳng thừng.

"Rua!"

Đây là âm thanh cuối cùng mà Max nghe thấy trước khi chìm vào bóng đêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status