Quậy tung Hogwarts

Chương 239: Ai lấy độc dược của ta?



Editor: Nguyetmai

Tầm quan trọng của giao tiếp không chỉ là duy trì sinh tồn mà nó còn là cách để chúng ta hiểu về bản thân, và cách để thế giới hiểu về chúng ta. Trên thực tế, nó là phương pháp duy nhất.

Thế nhưng, không phải tất cả mọi người có được khả năng giao tiếp và sức tương tác mạnh mẽ.

Trên thực tế, hoặc nhiều hoặc ít, hầu hết tất cả mọi người đều gặp chướng ngại giao tiếp. Vì để tránh phiền phức và tránh bị tổn thương, thường thì bọn họ sẽ lựa chọn một, hai thái độ cố định: Ví dụ như chỉ biết cách giữ im lặng, hoặc vĩnh viễn chỉ ám chỉ, hoặc trốn tránh, hoặc ứng đối theo cách cảm xúc hóa, thậm chí thể hiện ra khuôn mặt lạnh lùng, khép kín bản thân đằng sau biểu cảm.

Bọn họ như người chơi piano chỉ biết đánh một giai điệu hoặc là đầu bếp chỉ biết làm mấy món ăn tủ, bị ép phải dùng những cách thức ít ỏi đến đáng thương đó để đáp lại, cũng như Giáo sư Severus Snape.

Nhưng nếu người như vậy chủ động mở miệng tiến hành giao lưu thì hiệu quả về mặt cảm quan cũng tăng lên rõ rệt nhất. Trên thực tế, nó tương tự với cái sự trái ngược đáng yêu mà người đời sau thường nói.

Sau cuộc đối thoại ngắn ngủi giữa Alina và Snape, bầu không khí lạnh lùng căng thẳng quanh quẩn trong lớp độc dược tản đi. Tuy rằng nhóm phù thủy nhỏ năm nhất vẫn hơi cẩn thận, nhưng cảm xúc mâu thuẫn và e dè trước đó hoàn toàn không còn nữa.

"Tốt lắm, nhớ lấy bạn học bên cạnh các trò, đây chính là các chia nhóm của môn Độc dược trong học kì này."

Điểm danh xong, Snape ngước mắt nhìn lớp học có trật tự rõ ràng và những khuôn mặt non nớt hơi ngẩng lên, ông ta nở nụ cười mà người khác khó phát hiện ra, tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều. Trong bao nhiêu năm qua, có lẽ đây là học sinh mới đáng yêu không coi ông ta là ác ma, mong rằng tình hình có thể tiếp tục duy trì.

"Các trò tới đây là để học công nghệ nghiêm ngặt và khoa học chế biến tinh vi của môn độc dược này."

Snape buông danh sách trong tay xuống, hai tay khoanh trước ngực, trong áo chùng đen, trông ông ta như một con dơi khổng lồ, ánh mắt chậm rãi liếc nhìn cả lớp học, nói khẽ:

"Đầu tiên, ta hi vọng các trò học cách khống chế cảm xúc và ý muốn quơ đũa phép một cách ngốc nghếch. Bước ra khỏi căn phòng này, các trò có thể thỏa thích thể hiện tính tình của các trò bất cứ lúc nào. Đương nhiên, cho dù là thế giới pháp thuật hiện tại thì vẫn có không ít kẻ ngu ngốc không muốn thừa nhận đây là pháp thuật. Vì thế ta cũng không trông mong các trò có thể thực sự lĩnh hội được sự kỳ diệu của những làn khói…"

Nói đến đây, sắc mặt Snape đột nhiên cứng đờ lại, ông ta ngắt lời dạo đầu một cách đột ngột, đôi mắt phức tạp nhìn về phía Alina Kaslana ngồi trước bục giảng của mình. Quỷ thần ơi, vừa rồi, suýt chút nữa thì ông ta đã vô thức lặp lại những câu mà cô bé này đã nói để tâng bốc ông ta.

Không thể phủ nhận rằng dù là đã loại bỏ nhân tố chủ quan, nhưng những lời nói miêu tả độc dược học lúc trước của cô phù thủy tóc bạch kim này rất ăn khớp với định nghĩa về độc dược học trong thâm tâm Severus Snape. Những câu nói đó không hề biến mất mà lại càng khắc sâu trong đầu Snape.

"Giáo sư Snape?"

Alina nghiêng đầu một cách vô tội, lọn tóc trên đầu nhảy lên tinh nghịch. Đương nhiên cô biết vì sao Giáo sư Snape lại đột nhiên dừng lại, dù sao thì lời kịch dạo đầu của Giáo sư Snape đáng thương đã bị cô giành mất rồi. Đối với một trạch nam không giỏi ăn nói, dù là thay đổi lâm thời hay phát huy tự do thì đều quá khó khăn.

"Khụ khụ…"

Snape hắng giọng một cái để che giấu sự lúng túng của mình, đôi mắt nhanh chóng rời khỏi mặt Alina. Có lẽ lúc đối mặt với Gryffindor và Slytherin vào cuối tuần này, ông ta có thể thử thêm đoạn văn này vào lời dạo đầu.

Nhìn những phù thủy nhỏ với khuôn mặt ngập tràn sự tò mò trong lớp học, Snape nói rất tẻ nhạt:

"… Tóm lại, độc dược học ngập tràn sức hấp dẫn làm người ta say mê. Đây chính là môn học trung thành và công bằng nhất mà các trò được học trong cả trường, đồng thời cũng là một môn học giàu sức tưởng tượng nhất. Chăm chỉ, tưởng tượng, kiên nhẫn, cẩn thận, chỉ cần các trò đầu tư những thứ này vào môn học, chắc chắn nó sẽ phản hồi lại cho các trò bằng kết quả tuyệt diệu và trung thực."

Ồ…

Nghe thấy lời dạo đầu của Giáo sư Snape, Alina – người ngồi trên long ỷ sắt VIP trong lớp học độc dược chống má nghịch bút lông chim, nhướng mày và mỉm cười.

Thì ra là thế, lời dạo đầu mà Giáo sư Snape chuẩn bị cho học sinh Ravenclaw và Hufflepuff khác với lời dạo đầu cho Gryffindor và Slytherin. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, cái gì mà "đề cao danh tiếng, tạo nên vinh quang, thậm chí ngăn cản tử vong", với chồn nhỏ và ưng nhỏ không tranh quyền đoạt thế thì không có chút sức hấp dẫn nào.

Tuy rằng lời dạo đầu không được hoàn mỹ cho lắm nhưng Snape vẫn hài lòng khi nhìn thấy sự hứng thú và lòng ham học hỏi mãnh liệt khiến người ta vui vẻ trong mắt các phù thủy nhỏ.

"Bây giờ lấy nồi nấu, cân tiểu li, giấy bút của các trò ra… Chúng ta bắt đầu tiết học hôm nay."

Snape quơ đũa phép, một bộ dụng cụ độc dược giống với tiêu chuẩn của tất cả mọi người xuất hiện trên bục giảng.

Sau đó là khoảng thời gian giảng dạy độc dược bài bản.

Tiết đầu tiên có thể làm gì? Chính là những thứ cơ bản nhất, cách để dựng nồi, cách châm lửa, những động tác cơ bản nhất của việc chế thuốc thử, phải đề cập đến hầu hết các thao tác nhưng lại không thể quá cao siêu, Snape chưa từng và cũng sẽ không mong chờ gì quá nhiều vào tiết đầu tiên.

Thế nhưng, hiển nhiên chất lượng của nhóm học sinh năm nhất này nằm ngoài dự liệu của Snape.

Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, từ dựng nồi đến châm lửa làm nóng, từ tư thế cắt thái cơ bản đến việc làm sạch dụng cụ… gần như tất cả các phù thủy nhỏ đều hoàn thành thao tác trong một lần duy nhất, không hề thao tác sai lầm lần nào, như thể ai cũng đã tiến hành luyện tập một khóa độc dược cơ bản trước khi đi học.

"Khó mà tin được…"

Kéo theo tà áo choàng đen dài, Snape đi lại kiểm tra cả lớp học một lần, đôi mắt chứa đầy sự khen ngợi, bờ môi ông ta hơi nhúc nhích phát ra lời cảm khái. Từ trước đến giờ, lớp độc dược luôn không thiếu những phù thủy nhỏ xuất sắc, nhưng chuyện cả lớp đều có thao tác tốt thế này quả thực khó tin, không khác gì việc một con quái vật khổng lồ bắt đầu cầm bút lông chim làm thơ.

Về phần Alina Kaslana mà ông ta chú ý trọng điểm thì cô không hoàn thành mọi việc đầu tiên, nhưng cũng không hẳn là thao tác của cô bé không có vấn đề gì.

Nói chính xác ra, thao tác của Alina mới thật sự nằm ngoài sự mong đợi của Snape, thậm chí có một số thao tác khiến ông ta băn khoăn. Thế nhưng, căn cứ vào một dự cảm kỳ lạ nào đó, Snape không trực tiếp tiến hành chất vấn và bác bỏ như bình thường.

Từ một số chi tiết nhỏ, Snape có thể cảm nhận được rất rõ, nếu nói các phù thủy khác có một số nền tảng ban sơ, vậy thì rất nhiều hành động của Alina đã nghiêm cẩn gần đến mức bằng một thầy độc dược nghệ thuật.

Ví dụ như, cô là phù thủy nhỏ duy nhất nghĩ đến việc dồn hết tóc vào sau áo, đồng thời cũng là phù thủy nhỏ duy nhất điều chỉnh độ cao của nồi khi làm nóng, để đảm bảo phần được làm nóng và tầm nhìn ở góc độ thoải mái nhất…

"Alina, trò có thể nói cho ta biết, vì sao trò lại tiến hành nhiều thao tác lặp lại như vậy không?"

Snape híp mắt lại, nếu ông ta nhớ không lầm thì đây là lần thứ tư Alina làm sạch đống cốc đo lường của cô, đây là điều mà ông ta không thể hiểu được.

"Bởi vì em cho rằng chưa đủ sạch, Giáo sư Snape."

Alina giơ tay lên nhìn kĩ chiếc cốc đo lường, trả lời rất nghiêm túc:

"Thực ra thì sử dụng Bùa vệ sinh là thích hợp nhất. Thế nhưng thầy đã nói là không được sử dụng bùa chú, vì thế em đang cố gắng rửa sạch nó hơn."

"Chưa đủ sạch, trò muốn rửa chúng thành trong suốt luôn sao?"

Snape nhướng lông mày, trong cái nhìn của ông ta, những cái cốc đáng thương đó đã sạch lắm rồi, dù là người có bệnh sạch sẽ cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Đương nhiên, là một giáo sư môn Độc dược, ông ta cho rằng mình cần phải nhắc nhở một vài sai sót.

Cuối cùng cũng đến.

"Không, Giáo sư Snape. Trên thực tế, tiêu chuẩn của em không phải là sự sạch sẽ mà mắt thường có thể thấy được."

Alina thở phào một cái, không uổng công cô cố tình rửa gần mười phút, ngón tay sắp trắng bệch luôn rồi, cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của Giáo sư Snape. Cô mỉm cười, nói vô cùng tự tin:

"Em cho rằng chỉ có nước được phân bố đều trên thành cốc, vừa không xuất hiện việc đọng nước lại vừa không chảy xuống mới được coi là sạch sẽ."

Không có gì để nghi ngờ cả, kiến thức cơ bản của thí nghiệm hóa học là bí quyết vượt ải thích hợp nhất để ứng đối với Giáo sư Snape môn Độc dược. Vì muốn nhanh chóng nhận được thiện cảm của vị bậc thầy độc dược trong truyền thuyết này, Alina đã chuẩn bị bí quyết tiến công suốt một tháng.

"Vì sao trò lại cho rằng như thế? Theo trí nhớ của ta, hẳn là điều này chưa từng xuất hiện trong bất cứ sách vở độc dược nào."

Snape nhíu mày, là một bậc thầy độc dược, đương nhiên ông ta thừa biết trạng thái mà Alina miêu tả.

Trên thực tế, đây chính là trạng thái xuất hiện trong tất cả những vật chứa bằng thủy tinh sau khi sử dụng Bùa vệ sinh. Chỉ có điều, từ trước tới giờ thế giới pháp thuật chưa ai tổng kết và suy luận ra điểm này. Với kết quả mà một bùa chú đã hoàn thành được, có vẻ như cũng không cần thiết trình bày thêm làm gì.

Hay lắm, xem ra cô đã thành công khơi gợi sự tò mò của Giáo sư Snape.

Mà con người, chỉ khi tò mò thì mới xuất hiện sơ hở, người mà Giáo sư Snape đối mặt không phải là một Alina bình thường mà là giáo viên cấp ba đa mưu túc trí.

Alina đã sử dụng sức mạnh của giáo viên hóa học rồi, tiếp theo là sức mạnh từ giáo viên vật lí.

"Rất đơn giản. Bởi vì căn cứ theo sức dãn nở bề mặt của chất lỏng và tính chất của thủy tinh, thủy tinh sẽ bị nhuốm nước. Nếu có nước chảy xuống, điều đó chứng minh rằng mặt ngoài thủy tinh có sự tồn tại vật chất làm nước không nhuốm vào được, gián tiếp chứng minh rằng thủy tinh chưa sạch."

Alina đứng lên, giải thích một cách đương nhiên, như thể đang nói đến một chuyện rất đơn giản.

"Nhuốm?"

Lông mày của Snape nhíu chặt hơn, ông ta nhanh chóng bắt được từ ngữ kỳ lạ mà Alina vừa nói rồi vô thức hỏi ra một câu. Ông ta cảm thấy như thể một cánh cửa của thế giới mới đang từ từ mở ra.

"Vâng, nhuốm, một định nghĩa đến từ thế giới phi pháp thuật."

Alina nhún vai, cô tiện tay rút đũa phép ra, chỉ vào một cái cốc thủ tinh, nhìn Snape rồi hỏi dò:

"Giáo sư, nếu có thể…"

"Đương nhiên…"

Snape gật đầu nhẹ.

Bởi vì động tác lưu loát của các học sinh năm nhất còn lại mà cả tiết học còn dư khá nhiều thời gian.

Alina hắng giọng một cái, đũa phép chỉ nhẹ vào cốc thủy tinh, đọc ra thần chú thứ ba mà khó khăn lắm cô mới học được.

"Làm sạch tất cả."

Một tia sáng hiện lên trên cốc thủy tinh, tất cả những vết bẩn và giọt nước trên thân cốc lập tức biến mất không thấy đâu nữa.

"Cái gọi là nhuốm, nghĩa là khi cho một giọt nước lên một tấm thủy tinh sạch sẽ, nó sẽ hình thành một lớp màng mỏng trên tấm thủy tinh, cho một tấm thủy tinh sạch sẽ vào trong nước và lấy ra thì mặt ngoài của thủy tinh sẽ dính một lớp nước. Hiện tượng này chính là nhuốm, là vì mật độ phân tử của lớp màng chất lỏng dày đặc hơn so với trong chất lỏng, trở thành sức dãn nở, có xu thế khuếch trương, và xảy ra hiện tượng nhuốm. Ví dụ thế này…"

Alina vừa giảng giải vừa dùng cốc thủy tinh trong tay để làm mẫu.

"Thế nhưng, nếu là thủy ngân, bởi vì mật độ phân tử trong chất lỏng dày đặc hơn so với lớp ngoài của chất lỏng nên sẽ không có hiện tượng nhuốm."

Vốn dĩ các phù thủy nhỏ còn hứng thú nghe bọn họ nói chuyện, nhưng theo những gì mà Alina nói, đôi mắt của các phù thủy nhỏ dần hiện lên nét mê man, dù là các phù thủy nhỏ nhà Ravenclaw cũng không ngoại lệ. Trên thực tế, bởi vì vòng ưng bằng đồng năm nay đột nhiên phát điên nên trước mắt, số lần các phù thủy nhỏ ngủ trên sàn nhà ngoài cửa còn nhiều hơn số lần ngủ trong phòng.

Đương nhiên, đối với những người đã lựa chọn từ bỏ ngay từ đầu, bọn họ lại có thêm thứ để bàn tán.

"Alina lại nói những lời khó hiểu nhưng lại rất có lí rồi. Lợi hại thật đấy, không ngờ đến giáo sư cũng không biết."

Hannah ngồi giữa phòng học, cô nhức đầu xoa trán, nói với Susan ngồi bên cạnh.

Tuy rằng ngay từ câu đầu tiên của Alina, cô đã không biết hai người đang nói cái gì, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc cô nhìn sang Alina bằng ánh mắt hâm mộ và khâm phục.

"Đương nhiên, đây là chị đại mà! Thế nhưng, so với những chuyện đó, vừa rồi mình chú ý tới chuyện chị đại thi triển pháp thuật hơn. Không biết rốt cuộc Alina còn biết bao nhiều bùa chú nữa. Có Alina ở đây thì chắc chắn chúng ta sẽ được cộng khá nhiều điểm trong môn Độc dược."

Susan Bones gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt nhìn vào đũa phép trong tay Alina, giọng điệu rõ ràng là một fan hâm mộ.

Phân tử? Sức dãn nở? Mật độ?

Đứa bé này đang nói tiếng Anh thật sao? Vì sao càng giải thích thì những thứ khó hiểu càng nhiều thế này?

"Tốt lắm, tốt lắm, ta hiểu rồi. Đúng là một tiêu chuẩn rất có hiệu quả."

Snape day day huyệt thái dương hơi đau nhức của mình, ông ta gật đầu một cách bình tĩnh, giơ tay ngăn cản Alina tiếp tục hứng phấn giảng giải:

"Về những vấn đề này, sau khi tan học, trò hãy đến văn phòng của ta để tiếp tục thảo luận. Đương nhiên, đó không phải là cấm túc. Để ta nghĩ xem, được rồi, cộng một điểm cho Hufflepuff."

Nhìn thấy biểu cảm trên mặt Alina, khóe miệng Snape giật giật, bổ sung thêm một câu mà không mấy tình nguyện.

Là một giáo sư môn Độc dược, Snape không thể lật lọng, đã nói là sẽ cộng điểm với chuyện vượt sức mong đợi thì đương nhiên sẽ không nuốt lời.

"Woa, Alina lợi hại thật!"

"Chị đại tuyệt quá!"

"Mình biết ngay mà, đây là ánh trăng Kaslana!"

Sau khi Snape dứt lời, những tiếng xì xào bàn tán lập tức vang lên từng đợt một. Là học sinh hiếm thấy được Giáo sư Snape cộng điểm, hiển nhiên hành động của Alina làm dấy lên sự tự tin của tất cả các phù thủy nhỏ.

Gần như tất cả mọi người đều tỏ ra hứng phấn và tự hào, bao gồm cả các phù thủy nhỏ Ravenclaw, bọn họ nóng lòng muốn chia sẻ tin vui lớn này với học sinh của các khóa khác.

Đám nhóc này, đúng là phải áp chế nhuệ khí một chút.

Lông mày của Snape nhíu lại, nhìn lũ nhóc đang vui mừng hớn hở, ông ta hừ lạnh:

"Các trò cảm thấy công tác chuẩn bị của mình đã ổn thỏa hết chưa? Nghe thấy chưa, vừa không có hiện tượng đọng nước, vừa không có nước chảy xuống thì mới xem như sạch sẽ. Hiểu chưa? Vì sao các trò không ghi lấy những điều này?"

"Từ giờ trở đi, đây là một trong những tiêu chuẩn kiểm tra của môn Độc dược. Trừ khi các trò đều thuần thục Bùa vệ sinh, nếu không, sau này ta không muốn thấy có người cầm cốc đo lường đến hỏi ta những vấn đề như đã rửa sạch chưa nữa!"

Cùng với những tiếng kêu rên liên tiếp, tiếng tìm bút lông chim và giấy da dê vang lên.

Thế nhưng, dù là các phù thủy nhỏ hay Severus Snape thì đều không biết rằng, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Để các thao tác của môn Độc dược đi vào nề nếp và lừa được số điểm lớn nhất, Alina đã chuẩn bị "quy chế quản lí an toàn phòng thí nghiệm hóa học" và "cách thức quản lí và kiểm tra lẫn nhau" rất hoàn chỉnh. Nếu Giáo sư Snape đồng ý rằng mỗi một sự thay đổi, hoặc có thể nói là tiến hành cộng điểm từ số lần đề nghị có hiệu quả, đương nhiên cô sẽ lựa chọn đưa ra từng ý kiến một.

Nếu nộp lên một văn bản hoàn chỉnh vào cùng một lần, nhỡ đâu Giáo sư Snape keo kiệt chỉ cộng năm điểm thì chẳng phải là lỗ to à? Đương nhiên cô phải kiếm từng điểm từng điểm một, dù sao cộng điểm trừ điểm đều không có số lẻ, thấp nhất là một điểm.

Sau khi liếc nhìn cả phòng học một lần nữa, Snape khẽ gật đầu thỏa mãn.

Nếu chỉ xét về thao tác với nồi nấu và cách vận dụng nguồn lửa của những đứa trẻ này thì tỉ lệ xảy ra sự cố ngoài ý muốn giảm xuống không chỉ mười lần.

"Tốt lắm, bây giờ hãy mở trang đầu tiên của Đề cương phép lạ và độc dược ra, chúng ta bắt đầu học một loại thuốc cơ bản nhất: Thuốc chữa mụn nhọt. Chú ý, tiến hành theo trình tự thí nghiệm của ta, kể cả có khác trên sách một chút thì vẫn lấy tiêu chuẩn là lời nói của ta. Dù sao thì tác giả của cuốn sách, ngài Arsenius Jigger cũng không phải là người chấm điểm cho các trò."

Snape quơ đũa phép, một tấm da dê hiện ra trước bục giảng, treo trên vách tường ngay phía trước. Cùng với giọng nói của Snape, những hàng chữ và hình ảnh tự động xuất hiện trên giấy da bóng loáng.

"Thuốc chữa mụn nhọt là loại thuốc cơ bản nhất. Chỉ cần là người học qua về độc dược thì nhắm mắt cũng có thể chế biến ra được. Tất cả nguyên liệu độc dược trong đó đều không có bất cứ nguy hiểm gì, quá trình thao tác cũng chỉ là nghiền và nấu chín, không có quá trình phức tạp nào khác. Bởi vậy, chỉ cần các trò nghe giảng nghiêm túc là có thể thuận lợi hoàn thành việc chế biến."

Snape chậm rãi bước đến ngăn tủ lớn ở bên phải phòng học, trên cái tủ đánh dấu tên của đủ mọi loại độc dược. Bởi vì không ít nguyên liệu độc dược có hạn sử dụng nên hầu hết đều cần Snape tiến hành điều chỉnh trước theo nội dung giảng dạy hàng ngày.

"Sau này, nguyên liệu độc dược mà chúng ta cần sử dụng trong mỗi tiết học đều có thể tìm được trong tủ độc dược này."

Vừa nói, Snape vừa thuần thục mở ngăn tủ độc dược ra. Ông ta hơi nghiêng người sang, định để tất cả các học sinh đều nhìn thấy rõ động tác của mình. Bởi vì tiết đầu tiên là năm nhất nên ông ta đã lấy đại đa số độc dược cao cấp đi rồi.

"Hiện tại, ta sẽ giảng giải về bốn loại nguyên liệu độc dược cần sử dụng trong tiết học này của các trò: Tầm ma khô, răng độc của rắn hổ mang, sên có vòi, nhím gai…"

Nhìn tủ độc dược trống rỗng, biểu cảm trên mặt Snape hoàn toàn cứng đờ, giọng nói khựng lại trong cổ họng, phát ra tiếng rắc rắc cực kì lạ lùng, đôi mắt ông ta dần lồi ra ngoài, trông vô cùng đáng sợ và dữ tợn.

"Ai? Lần này, là ai lấy độc dược của ta!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status