Quậy tung Hogwarts

Chương 66: Mời bạn Alina ở lại

Translator: Nguyetmai

Giống như tu sĩ mập đã nói, bữa ăn không kéo dài bao lâu thì kết thúc.

Không đợi Alina biểu diễn kiến thức "đũa phép học thần bí" từ phương Đông với nhiều học sinh nhà Hufflepuff hơn, đoán chừng sau khi phần lớn mọi người đều đã lấp đầy dạ dày một cách thoải mái và ngon miệng, toàn bộ số đồ ăn còn thừa đều sẽ biến mất khỏi đĩa.

Những chiếc đĩa lại trở nên sáng bóng như ban đầu.

"Ồ, lãng phí thức ăn quả nhiên là một trong những tội danh tồi tệ nhất trên thế giới này."

Alina lắc đầu một cách vô cùng đau đớn, không cần hỏi cô cũng có thể đoán được, với điệu bộ "cao quý", "tao nhã" nhất quán của giới pháp thuật, cơm thừa canh cặn của bữa tối căn bản không tồn tại chuyện hâm nóng lại, đợi bữa sau lại ăn tiếp.

Nhưng mà cô bé Hannah có gương mặt hồng hào hiển nhiên là không thể lĩnh hội được tâm trạng của Alina.

Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Nhìn thức ăn trong đĩa từ từ biến mất, cô gái nhỏ lặng lẽ thở dài một hơi, cổ họng chuyển động, cố gắng nuốt thức ăn trong miệng xuống. Hannah chưa từng nghĩ rằng bị người ta cưỡng ép bón đồ ăn lại là một chuyện đáng sợ như vậy.

"Vậy thì kế tiếp chắc là thời gian ăn điểm tâm tráng miệng rồi." Alina vỗ tay vui vẻ, nghiêng đầu sang bên cạnh.

"Hả?!"

Khi chút thức ăn chính cuối cùng còn thừa lại trong đĩa biến mất, những chiếc đĩa vàng trống rỗng lại được lấp đầy các món tráng miệng trong nháy mắt.

Trên bàn ăn có vô vàn loại kem với đủ mùi vị, bánh táo, bánh nhân mứt quả, bánh bông lan socola, donut mứt quả, pudding hoa quả ngâm rượu, bánh gato dâu tây, thạch hoa quả sữa tươi, pudding xoài...

"... Không, đừng mà... miệng sắp không khép lại được rồi... ưm..."

Ngay lập tức, đôi mắt của tiểu thư Hannah trợn lên thật to, cô bé lắc đầu với vẻ mặt sợ hãi, hai tay che miệng lại, nhỏ giọng năn nỉ cô bé phù thủy tóc bạch kim ngồi bên cạnh một cách vô cùng đáng thương.

"..."

"Những lời xúi quẩy này, người không biết còn tưởng mình làm gì cậu nữa đó."

Alina vươn tay ra véo khuôn mặt hồng hào của Hannah rồi chép miệng nói: "Được rồi, được rồi, lần này tha cho cậu trước vậy."

Alina quan sát cẩn thận những món điểm tâm đáng yêu thịnh soạn bày trên đĩa, cho dù là một người kén chọn như cô cũng không thể không thừa nhận, so với những món ăn chính hết sức tệ hại, làm qua quýt cho xong thì trình độ của người Anh trên phương diện các đồ ngọt dùng khi uống trà và các món tráng miệng tương đối tốt, không hề kém cạnh so với bất cứ nơi nào trên thế giới.

Cũng khó trách nhiều người châu Âu lại đặc biệt thích trà chiều như vậy. Không nói đến vấn đề tập quán văn hóa, Alina thấy nguyên nhân căn bản chính là: Điểm tâm khi uống trà và các món tráng miệng quả thực ngon hơn nhiều so với món chính.

Vừa rồi chỉ mải đút đồ ăn cho Hannah nên bản thân Alina cũng chưa ăn no lắm, bây giờ vừa đúng lúc để thưởng thức bữa tiệc điểm tâm xa hoa có thể là bữa cuối cùng trong năm học này ở Hogwarts.

"Chao ôi, quả nhiên vẫn còn quá dài. Xem ra phải mau chóng nắm được 'Bùa phóng to' và 'Bùa thu nhỏ' mới được."

Sau ba lần kẹp vỡ món pudding hoa quả, cô bé tóc bạch kim đặt đôi "đũa" trong tay xuống với vẻ bất đắc dĩ, đành chấp nhận dùng thìa gom vụn pudding trong đĩa lại rồi đổ hết vào trong miệng.

So với những chiếc đũa bình thường dài 25.3cm, đôi đũa phép được chế tác tinh xảo từ gỗ óc chó này có độ dài 30.4cm, không được coi là quá dài, trực tiếp dùng làm đũa ăn cũng không quá khó chịu. Thậm chí nếu dùng để ăn lẩu hoặc là xiên thịt dê thì độ dài này lại vừa vặn thích hợp. Có điều, đó là dựa theo tiêu chuẩn của người trưởng thành.

Đối với cô nhóc tóc bạch kim tham ăn mới chỉ mười tuổi, kích thước như thế này vẫn quá khó sử dụng, nhất là khi cần gắp những món tráng miệng trơn mềm, dễ vỡ như pudding hay bánh gato, khuyết điểm này bộc lộ vô cùng rõ ràng.

Dễ thấy nhất là khoảng cách từ khay thức ăn chung tới đĩa thức ăn riêng của Alina có vụn thức ăn rơi vãi cả một hàng ngay ngắn. Cho dù Alina đã cố gắng gom "thi thể" bị tàn phá của chúng vào trong đĩa thì cũng không tránh được việc để lại vết tích trên khăn trải bàn.

"Muốn cười thì cười đi, mình không hẹp hòi vậy đâu."

Xoa ngón tay đã hơi tê, Alina liếc cô bạn Hannah Abbott ở bên cạnh muốn cười lại không dám cười nên khuôn mặt nhỏ đã đỏ bừng vì kìm nén. Alina vừa nói bằng giọng bực tức vừa lấy từ trong ngực ra một chiếc túi nhỏ bằng tơ lụa, đặt lại đôi đũa phép đã được lau chùi sạch sẽ vào trong.

Trước khi nắm được hoàn toàn "Bùa vệ sinh", tạm thời Alina không định dùng đũa phép để ăn cơm nữa, dù sao thì vẫn cần phải giữ thể diện cho gia tộc Kaslana. Cô không muốn sau này khi học lớp Biến hình lại rút chiếc đũa gỗ toàn mùi thịt nướng ra để làm phép trước mặt Giáo sư McGonagall đâu.

Sau khi chứng kiến tận mắt màn làm mẫu sử dụng "đũa" thất bại của Alina đi kèm với tiếng cười sảng khoái của Hannah, sự ngăn cách giữa Alina và các học sinh mới cũng nhanh chóng biến mất. Đối với các học sinh nữ, đồ ngọt luôn luôn là một trong những thứ dễ tìm được đề tài chung để nói chuyện, đồng thời đạt được tiếng nói chung nhất.

Đối với cô bé có kinh nghiệm tích lũy phong phú như Alina, muốn dẫn ra vài chủ đề thú vị trước mặt đám nhóc con chưa trải sự đời quả thực là một chuyện vô cùng đơn giản, thời gian nhanh chóng trôi qua trong những tiếng thán phục thỉnh thoảng vang lên của đám phù thủy nhỏ.

Chẳng bao lâu sau, những món tráng miệng ngon tuyệt đã bị đám học sinh càn quét sạch sẽ, đợi tới khi miếng vụn pudding cuối cùng còn lại trong đĩa biến mất tăm, cả bàn ăn lại trở nên sạch sẽ và bóng loáng. Lúc này, cụ Dumbledore lại đứng dậy lần nữa, tiếng nói chuyện ong ong trong phòng khách ngừng lại ngay tức khắc, trong hội trường khôi phục lại sự yên tĩnh một lần nữa.

"Được rồi!"

Cụ Dumbledore liếc nhìn cô bé tóc bạch kim đang giấu bánh nhân mứt quả vào trong áo chùng phù thủy, lắc đầu bất đắc dĩ, cụ quay đầu nhìn về hướng khác, cười nói:

"Bây giờ mọi người đều đã ăn uống no say rồi, ta muốn nói thêm vài câu nữa. Ngoại trừ 'Điều lệ điều chỉnh trong thời gian đặc biệt của trường Hogwarts' sẽ lần lượt được công bố trong một tuần tới đây, khi học kỳ này bắt đầu, ta còn vài việc đáng chú ý..."

Alina bĩu môi tỏ vẻ nhàm chán, nhìn Giáo sư Quirrell đang thì thầm trao đổi với Giáo sư Snape bằng ánh mắt đồng tình, nói một cách chính xác là cô đang nhìn chiếc khăn vành to tổ chảng đang quấn trên đầu của Giáo sư Quirrell mới đúng.

Được rồi, có vẻ cụ Dumbledore vẫn chưa từ bỏ "kế hoạch bồi dưỡng ngôi sao cứu thế" trong kế hoạch cũ của cụ.

Chúa tể Hắc ám - Tom - tạm thời có mũi đáng thương, còn chưa ý thức được rằng bắt đầu từ bây giờ, hắn đã bị cụ Dumbledore sắp đặt một cách rõ ràng. Từ một Chúa tể Hắc ám đời thứ hai khiến người ta nghe tên thôi đã sợ mất mật, suy bại đến mức trở thành một Boss lặp lại, được đổi mới tương tự như kỳ thi cuối kỳ vậy.

Chỉ cần thông qua thử thách của hắn là có thể có ngẫu nhiên một loạt phần thưởng như sau: điểm tích lũy cho nhà mình (lượng lớn luôn), tiền vàng galleon (chút ít), vật phẩm pháp thuật sứt mẻ chưa giám định (một vài), nguyên liệu nấu ăn pháp thuật hiếm có (rất nhiều), huy chương hạng nhất (mấy cái), bạn gái dự bị (cái này gạch bỏ)...

Chính vào lúc Alina bắt đầu suy nghĩ có cần tìm cơ hội tới nhà ngài Newt Scamander làm một thực tập sinh đáng yêu để tìm hiểu tập tính của các loài sinh vật pháp thuật nguy hiểm trong kỳ nghỉ hè này hay không, thì bài hát của trường do cụ Dumbledore chỉ huy bằng đũa phép cuối cùng đã tới đoạn kết thúc.

"Ôi, âm nhạc…" Cụ Dumbledore dụi mắt nói: "So với tất cả những gì chúng ta làm ở đây nó có sức hấp dẫn hơn nhiều! Bây giờ đã tới giờ đi ngủ, mọi người hãy đi theo huynh trưởng các nhà trở về kí túc! Các học sinh mới không cần phải lo lắng, đợi tới khi các trò tỉnh lại vào sáng hôm sau, khăn quàng nhà và huy hiệu trường sẽ được đặt trước mặt các trò. Như mọi khi, còn có lịch học của các trò (trong hội trường vang lên một tràng tiếng gào thét), làm ơn hãy bảo quản cẩn thận!"

"Học sinh mới nhà Hufflepuff, đi bên này."

Ngay sau khi cụ Dumbledore tuyên bố bữa tiệc kết thúc, trong hội trường lại bắt đầu ồn ào trở lại, lúc này Cedric Diggory mới học năm tư, còn chưa trở thành huynh trưởng, người phụ trách dẫn học sinh mới là một học sinh nữ có dáng người cao, ngồi cạnh chiếc bàn dài của nhà Hufflepuff.

Đúng vào lúc Alina đứng dậy chuẩn bị cùng Hannah đi xuyên qua đám người, bước theo đội ngũ thì bên tai đột nhiên truyền tới một giọng nói già nua ôn hòa mà quen thuộc:

"Trò Alina Kaslana, khoan đã, cháu hãy cùng ta tới văn phòng Hiệu trưởng một chuyến trước đã."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status