Quậy tung Hogwarts

Chương 82: Ha ha, cháu đã phát hiện ra quả trứng Phục Sinh của ông rồi!

Translator: Nguyetmai

Không thể không nói, tốc độ của Hagrid khi nói chuyện với cụ Dumbledore nhanh hơn nhiều so với dự liệu của Alina.

Không đợi hai học trò của Alina nắm vững hoàn toàn "bí kíp của gia tộc Kaslana" thì gã khổng lồ đã đi từ trong lâu đài ra, vẫy tay với cô bé tóc bạch kim từ phía xa rồi vội vã đi tới trước mặt Alina.

"Được rồi, có hai tin, không thể nói rõ là tốt hay xấu."

Vẻ mặt của Hagrid hơi hoang mang, tốc độ nói cực kỳ nhanh, giống như là nếu nói chậm một chút thì ông sẽ bất cẩn quên mất vậy.

"Giáo sư Dumbledore đã đồng ý với ý kiến muốn thay đổi hạng mục huấn luyện của học sinh năm nhất, nhưng mà cháu vẫn cần phải hoàn thành việc rèn luyện theo kế hoạch ban đầu, do ta tiến hành giám sát."

"Nhưng mà rõ ràng..." Nghe được lời nói của Hagrid, Hannah Abbott ngẩng đầu lên bất bình.

Cho dù chỉ là học trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cô cũng có thể cảm nhận được một cách trực quan sự khác biệt giữa hạng mục trước kia và "bí kíp" của Alina, không nghi ngờ gì cái sau rõ ràng là cách huấn luyện thích hợp và có hệ thống hơn.

"Được rồi, cháu biết rồi. Cái này coi như là tin tức tốt, sau đó thì sao?"

Alina bình tĩnh gật đầu, giơ tay lên kéo Hannah đang bất bình thay cô ở phía sau.

Đối với cách đối phó của cụ Dumbledore, cô không cảm thấy có gì bất ngờ.

Là người đề xướng toàn bộ hạng mục "Huấn luyện quân sự trường Hogwarts", nếu đã bị đẩy vào cái hố mà tự cô đào thì với chỉ số IQ của lão củ cải ác độc kia, chắc chắn sẽ không để cô leo lên dễ dàng như vậy đâu. Cho dù trong khoảng thời gian trước, cô đã hiểu được cụ Dumbledore nghĩ gì khi đẩy cô vào trong hố rồi.

Trên thực tế, so với việc tập thể dục theo dài không đau không nhột, Alina vốn thích tiến hành những hoạt động nâng cao thể lực có cường độ cao đơn giản mà thô bạo như chạy việt dã, nhảy ếch, chống đẩy.

Mà như vậy thì sau khi có cô làm đối tượng so sánh, những học sinh năm nhất mới học được cách trân trọng "thời đại đang vẫy gọi" tới một cách không hề dễ dàng.

Dù sao thì, một trong những bệnh chung của con người là cảm thấy "những thứ chưa biết luôn là thứ tốt hơn".

"Giáo sư Dumbledore đã nói, là trợ giảng, cháu có quyền lợi sửa chữa và điều chỉnh nội dung giáo trình. Nhưng mà quy tắc dùng cơm của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts trong tuần này sẽ không tiến hành thay đổi chỉ vì cháu đâu. Cháu có từng suy nghĩ rằng, toàn bộ học sinh mới năm nhất có thể sẽ phải ăn cơm thừa canh cặn trong cả một tuần liền bởi vì quyết định của cháu không?"

Chòm râu của Hagrid run rẩy, hai tay chống nạnh, ông hơi cúi người xuống nhìn cô bé tóc bạch kim trước mặt, nói bằng giọng buồn bực.

Lúc này, các phù thủy nhỏ đã hoàn thành xong nhiệm vụ huấn luyện chạy qua lại 50m cũng lục tục tập trung lại, dùng ánh mắt căng thẳng chốc chốc thì nhìn Hagrid, chốc chốc lại nhìn Alina, không biết cuối cùng sẽ là phương án giải quyết như thế nào.

"Đương nhiên cháu đã từng nghĩ đến. Trên thực tế, không thể nào xảy ra tình huống phải ăn cơm thừa canh cặn của các anh chị khóa trên."

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, cô bé tóc bạch kim ung dung nhún vai, khẽ nói với giọng điệu như lẽ đương nhiên: "Bởi vì, chúng ta căn bản sẽ không tới hội trưởng ăn cơm."

Về điểm này, Alina đã suy nghĩ tới từ sớm, bất luận có thay đổi giáo trình hay không, một khi có chuyện xảy ra, cô sẽ không dẫn dắt mọi người răm rắp tuân thủ theo quy tắc của cụ Dumbledore, tranh giành thứ tự vào dùng cơm hàng ngày với những anh chị khóa trên.

Hơn nữa, không nói tới một đám nhóc con năm nhất, phần lớn cơ thể đều chưa bắt đầu dậy thì, xét về xác suất thì gần như không thể nào thắng nổi đám thanh niên sức lực dồi dào năm sáu, bảy được.

Cho dù tốn sức suy nghĩ, may mắn đạt được ưu thế vào ăn lượt đầu, tất cả những đồ ăn có thể hưởng thụ được nhiều nhất cũng chỉ là gà tây quay, bít tết... có số lượng cung cấp giới hạn mà thôi.

Kinh khủng hơn là, căn cứ theo cách nói bóng gió của Alina, nếu như là lượt cuối cùng vào hội trường, vậy thì ngoại trừ một chút thịt muối mặn và cải bắp luộc ra, những thứ còn để dành lại cho bọn họ có thể chỉ còn ba món ăn còn lại của buổi tiệc khai giảng trường Hogwarts là khoai tây nghiền, khoai tây chiên, khoai tây nướng mà thôi.

"Không tới hội trường, vậy chúng ta đi đâu ăn đây?" Hagrid nhíu mày hỏi.

Trải qua mấy lần dạy dỗ lúc trước, lần này những phù thủy nhỏ tập trung xung quanh Alina chẳng một ai chủ động mở miệng chất vấn, mà chúng chỉ mang ánh mắt mong đợi và hiếu kì, yên lặng đợi cô bé nói tiếp.

Alina không trả lời ngay lập tức, trái lại còn dùng ánh mắt đầy ý tứ sâu xa quan sát một lượt gã khổng lồ cao to vạm vỡ trước mặt, mãi cho tới khi Hagrid cảm thấy sau lưng có cảm giác nổi da gà thì cô mới dời ánh mắt đi.

"Thôi bỏ đi, bây giờ vẫn chưa phải lúc, chờ thêm một chút nữa, sau khi mình thân thiết với bác Hagrid hơn mới triển khai kế hoạch này vậy."

Ánh mắt cô bé lóe lên, cố gắng kiềm chế sự kích động sắp buột ra khỏi miệng trong lòng mình, cô nhíu mày, nhỏ giọng lẩm bẩm vài câu.

"Ừm, bảy khóa học sinh toàn trường, sẽ dựa theo mức độ hoàn thành chương trình huấn luyện để phân thứ tự vào hội trường ăn cơm... hội trường... chia thứ tự vào..."

"Cháu đã hiểu ý của cụ Dumbledore rồi!"

Đột nhiên hai mắt Alina sáng lên, cô nhìn những phù thủy nhỏ bên cạnh, mỉm cười, làm lộ ra hai chiếc răng khểnh đáng yêu, cô khẽ lắc ngón tay, nói nghiêm túc.

"Các cậu có biết không, hội trường không làm ra thức ăn, ở đó chỉ là một phòng ăn có trần nhà được làm phép cho trông đẹp mắt mà thôi."

Vừa nói, cô bé tóc bạch kim vừa dùng tay che trước trán, ngẩng đầu lên nhìn thời gian trên gác chuông của trường học ở phía xa, vẫn còn cách "thời gian ăn cơm" lượt đầu mà cụ Dumbledore đã nói nửa tiếng nữa.

Là một phù thủy có tư duy khoa học chặt chẽ, Alina có lòng ham hiểu biết tương đối mãnh liệt, tinh thần tìm tòi logic kín kẽ, cùng với... năng lực hành động hiệu quả vô cùng cao và quan niệm thời gian cực kỳ nghiêm chỉnh.

Trong mắt Alina lóe lên tia sáng, cô xoay người lại nhìn những phù thủy nhỏ bên cạnh mình, vỗ tay khoái trá.

"Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa. Chúng ta tới cửa phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff lấy cơm trưa thôi!"

"Huf... Hufflepuff?" Hannah nghiêng đầu nghi ngờ.

"Không sai. Mình nghĩ chắc cậu biết đi đường nào phải không? Nói một cách chính xác, là tìm được bức tranh vẽ những chiếc tô bạc đựng đầy hoa quả ở bên cạnh, đằng sau bức tranh đó chính là nhà bếp của học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts!"

Cô bé tóc bạch kim nghiêm túc gật đầu, không nói gì mà vươn tay níu lấy cô bé Hannah đang ngơ ngác không hiểu gì, đẩy cô bé đi về phía tòa lâu đài.

"Phải tranh thủ thời gian, nếu như mình đoán không nhầm, bây giờ trong đó chắc có không ít món chính ngon tuyệt."

Từ đầu tới cuối, cụ Dumbledore chỉ giới hạn thời gian ăn cơm của các khóa vào hội trường tầng một mà thôi, chứ không có bất cứ quy tắc nào nói rằng các phù thủy không được chủ động vào nhà bếp lấy đồ ăn.

Theo Alina thấy, ý nghĩa trong đó quả thực là vô cùng rõ ràng. Giống như là khi cụ Dumbledore đo kích thước cơ thể để chế tạo "thí nghiệm Hòn đá phù thủy" trong nguyên tác vậy, cụ Dumbledore luôn có hứng thú với việc bố trí các thử thách nho nhỏ.

Mà cái này chắc chắn chính là "quả trứng Phục Sinh" mà cụ đã cố ý chuẩn bị cho các học sinh thông minh lanh lợi, có thể dũng cảm phá vỡ lối suy nghĩ thông thường trong khóa "huấn luyện quân sự".

Dù sao thì... cho dù cô có đoán sai thì cũng có vẻ chẳng có gì xấu, ai bảo lão củ cải già độc ác kia cứ nhắm vào cô chứ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status