Quỷ đế cuồng thê: Đại tiểu thư ăn chơi trác táng

Chương 2133: Vân Lạc Phong trở về (4)



Edit: Sahara

"Nha đầu kia lại có bản lĩnh này? Không được! Nó cần phải chết! Nếu đợi nó vượt qua Tuyệt Thiên, nhất định sẽ mang tới uy hiếp cho chúng ta."

Lão giả áo xám nhíu mày, hơi thở đầy sát khí: "Dư Thiên, nha đầu kia bây giờ ở đâu?"

"Thất Châu Đại Lục!" Dư Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta đoán nó không dám rời khỏi Thất Châu Đại Lục, nếu không ta đã có thể lập tức giết nó."

"Thất Châu Đại Lục?"

Lão giả mặc thanh y, còn được gọi là Vệ Tường ngẩn người, sau đó rơi vào trầm tư.

Bọn họ là Thống Ngự Giả của Linh Thần Đại Lục, nên không thể rời khỏi đại lục này, nhưng nếu cứ đợi ở đây, sợ là nha đầu kia sẽ nhanh chóng trưởng thành lên mất.





"Các vị, lần này ta gọi mọi người tới là vì ta đã nghĩ được một cách." Dư Thiên mỉm cười, đáy mắt lộ ra tia sáng âm trầm: "Nha đầu kia cực kỳ trọng tình trọng nghĩa, nó đuổi tới Linh Thần Đại Lục cũng là vì Tần gia ở Linh Thần Đại Lục đã bắt đi mẫu thân đồ đệ nó. Nếu bây giờ chúng ta xuống tay với tộc Tổ Long, thì không sợ nha đầu kia không xuất hiện."

Tộc Tổ Long?

Mấy lão giả sửng sốt, sau đó cùng im lặng.

"Ta biết nếu tuyên chiến với tộc Tổ Long thì khá mạo hiểm, bởi vì thực lực tộc Tổ Long đúng là rất mạnh. Nhưng nếu năm xưa chúng ta đã đuổi được chúng ra khỏi lãnh thổ của nhân loại, thì đã đủ chứng minh, chúng ta mạnh hơn lũ rồng kia." Dư Thiên tiếp tục cười, nói: "Huống chi, bốn người chúng ta cùng liên thủ, con rồng già tộc Tổ Long kia tuyệt đối không phải là đối thủ của chúng ta."

Vệ Tường lại nhíu mày lần nữa: "Năm xưa chúng ta chỉ đuổi tộc Tổ Long đi chứ không đuổi cùng giết tận chúng, ấy là vì năm người chúng ta đều là tâm trận của Linh Thần Đại Lục, thiếu một người cũng không được. Nếu bây giờ chúng ta giết lão, Linh Thần Đại Lục sẽ sụp đổ mất."

"Sụp đổ thì sụp đổ!" Dư Thiên cong cong khóe môi: "Chúng ta đã tới cảnh giới này, không thể đột phá hơn được nữa, Chân Thân gì đó cũng chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết. Linh Thần Đại Lục sụp đổ thì chỉ là không gian này không còn tách biệt nữa, mà sẽ hợp nhất với Thất Châu Đại Lục, đối với chúng ta mà nói, chẳng tạo nên tổn thất gì cả...."

Mọi người nghe thế thì không ai nói gì thêm.





Đúng như lời Dư Thiên nói, bọn họ không có khả năng đột phá thêm thành tựu gì lớn hơn, nếu đã như vậy còn cố chấp với Linh Thần Đại Lục này làm gì?

Đương nhiên, Dư Thiên không một mình rời khỏi Linh Thần Đại Lục là còn một nguyên nhân khác, bởi vì ông ta chỉ biết bản thân là một trong năm tâm trận, lại không biết cách giải trừ cấm chế tâm trận, cho nên dù muốn thì ông ta cũng không thể rời khỏi Linh Thần Đại Lục này được.

"Được! Cứ làm như vậy đi!" Phượng Vĩnh Thanh lập tức hạ quyết định: "Chúng ta quyết không thể để nha đầu kia tiếp tục trưởng thành, nếu không sẽ nguy hại đến chúng ta. Chỉ khi nó chết, chúng ta mới có thể yên tâm. Nhưng mà..... Chúng ta dùng tộc Tổ Long để uy hiếp, nha đầu kia thật sự sẽ xuất hiện à?"

Dư Thiên cười lạnh: "Ta cũng chỉ đánh cược vận may thôi! Nó chịu xuất hiện thì tốt, nếu nó không xuất hiện, chúng ta cứ việc giết con rồng già kia, khi đó, cấm chế trên người chúng ta cũng được giải, chúng ta đến Thất Châu Đại Lục tìm nó cũng như nhau thôi."

Dư Thiên nói như vậy, đám lão giả khác cũng không có ý kiến gì thêm.

Những khó khăn mà Tuyệt Thiên mang lại cho bọn họ, bọn họ đã nếm đủ rồi. Bọn họ không muốn nếm thêm lần nữa.

"Nếu đã như vậy, chúng ta lập tức xuất phát đến tộc Tổ Long..." Khổng Phong Lăng im lặng nửa ngày mới lên tiếng, lão dõi mắt nhìn lên bầu trời xanh thẳm phía xa: "Chuyện này không thể trách chúng ta, muốn trách, chỉ có thể trách nha đầu kia quen biết Tuyệt Thiên, còn trưởng thành nhanh như vậy..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 77 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status