Quỷ đế cuồng thê: Đại tiểu thư ăn chơi trác táng

Chương 247: Lấy hàng kém thay hàng tốt


Editor: Kim Phượng

Giờ phút này, bên trong đại sảnh của trà lâu, mặt tiểu lão đầu đầy phẫn nộ, một đầu tóc chải không chút cẩu thả cũng bị tức đến dựng ngược lên, nếu không phải vì bảo trì phong phạm, ông đã sớm tiến lên đánh tiểu nhị này một trận.

Lừa người lừa đến trên đầu ông, chẳng lẽ tiểu tử này không biết chính mình mới là tổ tông của giới lừa người sao?

“Ta không cần biết lão bản của các ngươi là ai, bảo hắn lăn ra đây cho ta, Mộ Quý phi gì đó lão phu căn bản là chưa từng nghe qua tên nhân vật này!”

Tiểu nhị nhìn kĩ lão nhân từ trên xuống dưới, gọi đám người trong đại sảnh: “Đây là lão nhân nhà ai? Mau nhận về cho ta, lại dám nói đại thiếu gia nhà chúng ta hãm hại lừa gạt, quả thực chính là chán sống! Còn không mau cút đi, đừng trách ta không kính già yêu trẻ!”

Đoàn người xung quanh thổn thức không thôi, ánh mắt nhìn về phía lão giả tràn ngập đồng tình.

Có phải lão nhân này ngốc hay không? Ngay cả người Mộ phủ Thừa tướng cũng dám đắc tội! Ai không biết hiện giờ ở Long Nguyên Quốc phủ Thừa tướng nổi bật nhất? Mặc dù Mộ Vô Song mất đi trong sạch, hoàng tộc vẫn tính toán lập nàng ta làm Thái tử phi.

Hậu ái như vậy cũng chỉ có một mình Mộ gia mới có thể hưởng thụ đến, cho dù là phủ tướng quân cũng thua cực kỳ xa.

Lúc lão giả sắp sửa bộc phát lửa giận, một bàn tay từ bên cạnh duỗi ra, đoạt chén trà trong tay ông, nhẹ nhàng ngửi một chút, nhướng mày nói: “Đây xác thật là lá trà thấp kém nhất.”

Lão giả sửng sốt một chút, quay đầu lại, đối diện một đôi mắt đen cười như không cười.

Lúc này, thiếu nữ lắc nhẹ chén trà trong tay, bên môi nở nụ cười tà mị và lười biếng.

Tuổi của thiếu nữ này không lớn, cũng liền trên dưới mười lăm tuổi, lại thoạt nhìn rất là trầm ổn, không có nuông chiều và nóng nảy của người trẻ tuổi.

“Ôi, ta tưởng là ai đâu, hoá ra là đại tiểu thư Vân gia, chậc chậc, lúc nào thì đại tiểu thư Vân gia cũng hiểu trà vậy? Người toàn bộ Long Nguyên Quốc này ai chẳng biết lá trà ở trà lâu của chúng ta là cực phẩm, ngươi nói lời này cũng không hỏi xem lương tâm của mình, ngươi có thể lấy ra được lá trà ngon như thế sao?”

Tiểu nhị hiển nhiên nhận ra giọng của Vân Lạc Phong, khóe miệng hàm chứa khinh thường nói.

Một thiên kim đại tiểu thư chỉ hiểu y thuật mà thôi, từ khi nào cũng lành nghề trà đạo? Loại đồ vật này hoàn toàn không phải thiên kim như nàng có thể tiếp xúc?

Hơn nữa ở Long Nguyên Quốc không có một lá trà của quán nào có thể so sánh với Mộ gia bọn họ!

Tuy nói bọn họ xác thật thấy lão giả này là người xứ khác nên lấy ra lá trà thấp kém nhất nhưng mặc dù là lá trà thứ đẳng cũng không phải Vân gia có thể lấy ra được!

Phải biết rằng trà ngon không phải có tiền là có thể mua được! Còn cần dựa vào các loại quan hệ!

Vân Lạc Phong cười nhạt nhìn tiểu nhị: “Nếu ta có thể lấy ra lá trà tốt hơn nhiều lá trà của Mộ gia các ngươi, vậy ngươi nhất định phải tuyên bố khắp Long Nguyên Quốc rằng trà lâu của các ngươi lấy hàng kém thay hàng tốt, lừa dối người xứ khác.”

Tiểu nhị sửng sốt một chút, dù cho trong lòng hắn cho rằng Vân Lạc Phong không thể nào lấy ra được lá trà tốt hơn, nhưng loại chuyện này không phải hắn có thể quyết định được.

Ngay lúc tiểu nhị khó xử, một giọng nói lạnh nhạt bỗng nhiên truyền đến, dừng ở trong đại sảnh yên tĩnh.

"Được, yêu cầu của ngươi ta đáp ứng rồi.”

Lầu hai, một nam tử lãnh ngạo chậm rãi đi xuống từ cầu thang, sắc mặt hắn một mảnh hờ hững, con ngươi lạnh lùng nhìn thẳng Vân Lạc Phong.

Lá trà của hắn là ngắt từ tuyết sơn xuống, toàn bộ Long Nguyên Quốc không có ai có thể sánh bằng! Chỉ bằng Vân gia lại có thể lấy ra lá trà tốt hơn hắn sao? Nữ nhân này xác định không phải đang nói chuyện cười chứ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 77 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status