Rể quý trời cho

CHƯƠNG 1269: NGƯỜI ĐÀN ÔNG MẶT NẠ



CHƯƠNG 1269: NGƯỜI ĐÀN ÔNG MẶT NẠ

“Đừng kêu cậu ta dậy!”

Điền Uyên kịp thời ngăn Triệu Ất đang chuẩn bị kêu Lâm Thanh Diện dậy, khẽ giọng nói: “Cậu ta bây giờ cần phải nghỉ ngơi”

Triệu Ất gật đầu, thu bước chân lại.

Nhìn mấy chục viên Khí Hồn đan trên bàn, Triệu Ất không khỏi cảm thán: “Thiên phú như vậy, ông và tôi trước khi chết được nhìn thấy, thật là vinh hạnh mà”

Điền Uyên nhìn Lâm Thanh Diện đang ngủ say, thầm gật đầu.

Kế từ sau khi Lâm Thanh Diện nói với mình về truyện liên quan đến Thương Nguyên Giới trước đây, Điền Uyên luôn lo lắng, nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy thực lực mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra, đã tràn đầy niềm tin về việc chống lại Thương Nguyên Giới rồi.

“Đi thôi, để cậu ta ngủ thêm chút đi, buối tối chúng ta lại đến thăm cậu ta”

Nói xong, hai người đi ra khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa lại.

Mội tiếu trấn cách Dược Thần Cốc không xa.

Ở biên giới của tiểu trấn, có một không gian xanh tư nhân rất lớn.

Ở trong đây, mùi thuốc tràn ngập khắp nơi, dược liệu quý giá được trồng khắp cả sân.

Ở giữa mảnh đất xanh mướt, có một kiến trúc lớn, kiến trúc mang đầy cảm giác nghệ thuật, đồng thời trang hoàng bên trong mang theo hơi thở của sự xa xỉ.

Bên trong garage, mười mãy chiếc xe sang mới nhất được sắp xếp ngăn nắp, ở cửa có đài phun nước âm nhạc, có thể so sánh với cả Vienna Golden Haill.

Không ai ngờ rằng, ở nơi hẻo lánh này, lại là trụ sở của công hội Luyện kim.

Do ở sát Dược Thần Cốc, vì vậy, công hội Luyện kim đã chọn địa chỉ ở đây, nếu không, thì với tài chính của bọn họ, hoàn toàn có thể mua một căn nhà sang ở bất kỳ đâu trên thế giới.

Hôm nay, người bên trong căn biệt thự này, thân sắc có chút căng thẳng, cùng tụ tập về phía đại sảnh biệt thự.

Lúc này, ở giữa đại sảnh, Tả Nhạc thương tích đầy mình đang chống một cành cây thô thiển miễn cưỡng đứng.

So với áo quân hoa lệ khi mới đến Dược Thần Cốc trước đây, anh ta bây giờ, người ngợm rách nát, như một tên mót ve chai vậy.

Mà ở bên trái đại sảnh, có một vị thiếu nữ đang ngồi, thiếu nữ này chính là Tiểu Nguyệt.

Ở đằng sau Tiểu Nguyệt, có một tên đàn ông đeo mặt nạ đang đứng, không nói cười gì, nhưng khí tức lại nguy hiểm cực kỳ.

Tất cả mọi người có mặt đều rõ, nếu như bên mình bất kính với cô gái Tiểu Nguyệt này, thì trong chớp mắt, tên đàn ông mặt nạ này sẽ lấy mạng của mình.

“Sư phụ, cuối cùng con cũng gặp được người rồi”

Tả Nhạc mang theo tiếng khóc, nói với một người già ở giữa.

Người già tên là Thường An, chính là đại trưởng lão của công hội Luyện kim, cũng chính là sư phụ của Tả Nhạc.

Nhìn thấy bộ dạng đồ đệ yêu quy của mình bị huỷ hoại đến như vậy, trong ánh mắt Thường An mang theo một ánh sáng dữ.

“Dược Thần Cốc chết tiệt, cũng quá không đặt công hội Luyện kim chúng ta vào trong mắt rồi”

Thường An vỗ bàn đứng dậy.

“Là Lâm Thanh Diện!” Tả Nhạc nói: “Tên đầu sỏ chính là thằng nhóc Lâm Thanh Diện đó, nếu như không phải hản thì bây giờ nói không chừng con đã tìm thấy vị trí của mấy báu vật đó rồi!”

“Lại là Lâm Thanh Diện!”

Hai tay Thường An siết chặt lại thành quyền: “Người khác đều sợ cậu ta, kiêng dè thực lực của Lâm Thanh Diện, nhưng ta không sợ cậu ta, công hội Luyện kim chúng ta, cũng không phải hạng dễ bị ức hiếp như vậy!”

“Đúng đó, sư phụ, người nhất định phải báo thù cho con, con phải nhìn thấy Lâm Thanh Diện bị ngũ mã phanh thây trước mắt con, con mới thoải mái được” Tả Nhạc uỷ khuất mà nói.

“Được rồi, mấy ngày nữa là đến tỉ thí luyện đan rồi, đến lúc đó, ta nhất định phải khiến Dược Thần Cốc đẹp mặt! Con nghỉ ngơi trước đi, mau tìm một bác sĩ ngoại khoa khám thử, coi cái chân này của con có thể nối lại không”

Thầy luyện đan chỉ cung cấp nội lực, đối ngoại thương như gãy chân, bọn họ vẫn cần người chuyên môn làm.

“Ừm”

Nghĩ đến cái chân bị đánh gãy của mình, Tả Nhạc mang theo nước mắt nhục nhã.

Nói xong, Tả Nhạc được hai đệ tử dìu lấy, rời khỏi đại sảnh.

“Cô Tiểu Nguyệt, đi đường vất vả rồi”

Thường An đứng dậy, chắp tay nói với Tiểu Nguyệt: “Chỉ là, không ngờ Lâm Thanh Diện đột nhiên xuất hiện, làm loạn kế hoạch mà chúng ta mưu tính vẹn toàn”

“Đại trưởng lão, mấy cái này đều là chuyện nhỏ, tên Lâm Thanh Diện đó, tôi nhất định sẽ giải quyết”

Tiểu Nguyệt cười lạnh.

“Chỉ là, theo như cô nói, thực lực của tên Lâm Thanh Diện này rất đáng sợ, đã đạt đến nửa bước thần cảnh rồi! Cái này…”

Lời tiếp đó của Thường An chưa nói xong, nhưng ý tứ đã không thể nào rõ ràng hơn.

Thực lực cao như vậy, đương thời không có mấy ai là đối thủ của anh hết.

“Nửa bước thần cảnh thì đã sao!”

Tiểu Nguyệt đứng dậy, ánh mắt uy hiết ạ trưởng lão, chắc không phải ông đang hoài nghi thực lực của tôi chứ”

“Không có không có, tôi chỉ là lo lắng cô Tiểu Nguyệt lại bị thương lần nữa mà thôi” Thường An nói, trong lòng vẫn rất lo lắng.

Tiểu Nguyệt cười lạnh một tiếng, nháy mắt ra hiệu với người đàn ông mặt nạ ở bên cạnh.

Người đàn ông mặt nạ hiểu ý, lộn vòng ra ngoài.

Anh ta không hề nhúc nhích, linh khí đi dạo bên cạnh, mắt thường có thể nhìn thấy.

Sau đó, một linh khí màu đen trực tiếp xông ra ngoài cửa.

Bên ngoài cửa, có một cây Ngân sâm trăm năm, cần phải rất nhiều người mới có thể ôm hết.

Sau đó, cái cây to này liền bị linh khí màu đen gói gọn lại, như bị thứ gì đó đẩy mạnh vậy, trực tiếp bị di dời ra mấy chục mét!

“Đây là, thần cảnh?”

Thường An kinh ngạc mà nói.

“Không sai, thuộc hạ này của tôi đã đạt đến thần cảnh” Tiểu Nguyệt kiêu ngạo mà nói: “Người đạt đến thần cảnh, có năng lực dời sông lấp biển, hồi nấy chỉ là một chiêu nhỏ vặt vãnh của anh ta thôi, nếu không, thì chỉ e đại trưởng lão phải cân nhắc mua thêm một căn biệt thự rồi đó”

“Ha ha, cô Tiểu Nguyệt nói đùa rồi Thường An lúng túng mà cười nói: “Nếu đã có kẻ mạnh như vậy theo cô, thì tôi đương nhiên cũng yên tâm rồi”

Tiểu Nguyệt gật gật đầu: “Có điều, tôi vẫn có chuyện cần ông làm”

“Chuyện gì? Tôi có thể làm được thì nhất định sẽ hoàn thành” Thường An nói.

Kể từ lần đầu gặp Tiểu Nguyệt, ông ta đã nhìn ra Tiểu Nguyệt tuyệt đối không phải người bình thường.

Mà hôm nay, một cường giả thần cảnh cam tâm tình nguyện theo sau cô ta, càng chứng minh phán đoán của Thường An.

công hội Luyện kim có thể phát triển đến bây giờ, chuyện quan trọng nhất mà Thường An làm, chính là hợp tác với các đại gia tộc trên thế giới.

Hôm nay, có cơ hội tốt như vậy, ông ta đương nhiên sẽ không bỏ qua.

“Chuyện tôi cân ông làm rất đơn giản, mấy ngày này tôi sẽ ở đây dưỡng thương. Đợi đến hôm tỉ thí luyện đan, tỏi sẽ cùng các người lên núi, nhưng, tôi cần ông làm một chuyện, chính là giúp tôi câm chân Lâm Thanh Diện!” Tiểu Nguyệt nói “Câm chân Lâm Thanh Diện?”

Thường An khẽ nhíu mày: “Cô có điều không biết, trước đây chúng tôi tí thí luyện đan, đều là trưởng bối tỉ thí với trưởng bối, mà tôi, đương nhiên là tỉ thí với Điền Uyên, còn về Lâm Thanh Diện, cậu ta quá trẻ, cho dù thẳng cậu ta, thì chỉ e cũng là thăng không anh hùng”

“Ha ha, đại trướng lão, ông cảm thấy Dược Thân Cốc bây giờ, còn ai có thủ pháp luyện đan có thể cao hơn Lâm Thanh Diện sao?”

Tiểu Nguyệt cười lạnh nói: “Một viên đan dược cấp hoàn mỹ mang theo dược khí, công hội Luyện kim của ông có bao nhiều người có thể hoàn thành?”

“Cái gì, đan dược cấp hoàn mỹ mang theo dược khí?”

Thường An kinh ngạc, sau đó thâm gật đầu “Nói như vậy, thực lực của tên nhóc này thật sự rất mạnh, nhưng không sao, tôi vẫn có tự tin có thể thắng được cậu ta, chỉ là, không biết, cô bảo tôi cầm chân Lâm Thanh Diện, là vì chuyện gì”

Tiểu Nguyệt trâm giọng nói: “Đây là chuyện của tôi, không liên quan đến ông, ông chỉ cân làm theo là được, đương nhiên, đợi sau khi thành công, tôi sẽ cho.

ông lợi ích rất lớn”

“Lợi ích gì” Thường An vội vàng hỏi Tiếu Nguyệt nhìn Thường An với vẻ quỷ dị một cái, sau đó nói: “Nghe nói ông nhòm ngó Dược Thần Cốc rất lâu rồi, hay là, tặng nó cho ông đi”

“Cái này…cái này là thật sao? Vậy tôi cảm tạ cô Tiểu Nguyệt!”

Thường An không kìm chế được sự hưng phấn.

Kể từ mấy mươi năm trước mình đã nghĩ đến việc này rồi, nhưng Điền Uyên và Triệu Ất thực lực vốn đã rất mạnh, mà đại gia tộc trong thiên hạ ngoại trừ có tiền ra thì người tu hành cảnh giới cao lại không nhiều.

Bây giờ, có cao thủ thần cảnh như người đàn ông mặt nạ này giúp đỡ, Thường An tin, cho dù có là Lâm Thanh Diện, cũng sẽ không phải đối thủ của ông ta!

Đến lúc đó, Dược Thần Cốc sẽ thuộc về mình, được liệu giá trên trời ở trong đó còn không phải là muốn có bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao, đến lúc đó, từng viên đan dược cấp hoàn mỹ được bán ra ngoài, không phải sẽ càng có nhiều tiên hơn ư!

“Nếu ông đã đồng ý rồi thì làm theo lời tôi nói, thời gian không còn sớm nữa, sắp xếp chỗ ở đi, tôi phải nghỉ ngơi”

Nói xong, Tiểu Nguyệt quay người rời đi, căn bản chả đặt đại trưởng lão vào trong mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 686 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status