Sát thần

Chương 218: Quỷ Lão làm dữ


- Phan Triết, có dám đánh một trận với ta?

Dương Mộ ngồi ngay ngắn trên người Giao long hai đầu, từ xa nhìn đến Phan Triết trên Ngân Giác Thần Chu, hét to lên.

Chuôi cự kiếm màu bạc đột nhiên bay rít ra, xoay quanh đỉnh đầu Dương Mộ, phát ra kiếm quang màu bạc dài mười mét, kiếm mang kia chỉ thẳng đến Phan Triết, khí thế kinh người.

Trên Ngân Giác Thần Chu, Phan Triết cầm quạt lông trong tay, cười nhạt, bình tĩnh nói:

- Dương Mộ, lần này chúng ta đến đây, phải giết toàn bộ nhóm thế hệ Dương gia các ngươi, ta cũng không lãng phí nhiều thời gian công sức với ngươi.

- Không dám sao?

Dương Mạc cười ha ha

- Phan Triết à Phan Triết, ta biết ngay ngươi nhát gan mà.

Phan Triết cũng không bị kích động, cười cười lắc đầu, nói với Võ Giả bên cạnh:

- Chúng ta không cần lãng phí thời gian, cũng nên diệt bỏ đám dư nghiệt Dương gia này.

- Lời Thánh tử nói rất đúng.

Võ Giả cảnh giới Niết Bàn tên Vệ Thanh của Bồng Lai Thánh Địa gật gật đầu, giọng nói lạnh lùng:

- Dương gia bất diệt, Thương Khung hải vực chúng ta cũng không yên ổn. Những năm gần đây, Dương gia không ít lần đến Thương Khung hải vực chúng ta gây chuyện, Dương gia có hôm nay, hoàn toàn là bởi vì do sự cuồng vọng tự đại của bọn họ tạo thành.

- Giết.

Phan Triết phất tay.

"Rầm rầm ầm!"

Tiếng gầm rú thật lớn, đột nhiên từ bên trong Ngân Giác Thần Chu kia truyền ra, mũi nhọn thần chu hình tam giác đột nhiên bắn ra chùm kim quang hình xoắn ốc, mạnh mẽ hướng tới phóng đi tới đỉnh đầu Thạch Nham và Dương Mộ.

- Loa Toàn Thánh Quang!

Dương Mộ quát mạnh một tiếng, kinh sợ kêu lên:

- Tản ra!

Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến, vội vàng truyền nhanh ý niệm cho Quỷ Lão, thúc giục nó lập tức tránh đi.

Quỷ Lão hét lên một tiếng điên cuồng, một luồng hung sát chi khí kinh người từ trên người nó ầm ầm bùng nổ ra, minh khí màu xanh và ma khí màu đen bỗng chốc từ bên trong thân thể nó tuôn ra tạo thành một luồng sóng khí mạnh mẽ, đánh mạnh thẳng tới kia Loa Toàn Thánh Quang kia.

- Thạch Nham!

Đám người Dương Mộ đã thúc giục yêu thú tránh đi, nhìn thấy tình trạng đột ngột ở chỗ Thạch Nham, bỗng la hoảng lên:

- Loa Toàn Thánh Quang do lực lượng ba trăm khối nguyên tinh ngưng tụ tạo thành, vô kiên bất tồi, không thể chống chọi đâu! Ách...

Tiếng kinh hô của Dương Mộ, nửa chừng dừng lại.

"Xuy xuy xuy!"

Luồng sóng khí trong thân thể Quỷ Lão tuôn ra, minh khí và ma khí bắt đầu ngưng kết lại một cách quỷ dị, nháy mắt tạo thành một tầng kết giới kỳ dị, Loa Toàn Thánh Quang từ trong Ngân Giác Thần Chu bắn ra đánh trúng lên kết giới, thế nhưng lại bị chặn cứng lại, làm sao cũng không thể phá một tầng kết giới này.

Loa Toàn Thánh Quang giống như luồng xoắn ốc, trong lúc tiến mạnh lên tạo ra luồng xoắn ốc đang xoay chuyển, mỗi một lần xoay chuyển lực công kích lại mạnh mẽ thêm một phần.

Ở Vô Tận hải, Loa Toàn Thánh Quang do Ngân Giác Thần Chu của Bồng Lai Thánh Địa bắn ra, có thể dễ dàng đánh chết một gã Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, vô kiên bất tồi, uy lực cực kỳ kinh người.

Nhưng mà, lần bắn ra này lại bị kết giới do Quỷ Lão ngưng kết ra ngăn cản lại.

"Minh khí!"

"Ma khí!"

Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa, Cổ gia, Thiên Trì Thánh Địa đứng trên Ngân Giác Thần Chu, đều có vẻ mặt chấn động, không kềm được kinh hô lên.

Sắc mặt Phan Triết cực kỳ trầm trọng, không dám tin nhìn Quỷ Lão, môi khẽ giật giật, mới quát:

- Đây là yêu thú gì? Vì sao chẳng những có thể điều khiển minh khí ngay cả ma khí Ma Vực cũng có thể được? Rốt cuộc Dương gia các ngươi đã làm cái gì? Các ngươi dám lai giống yêu thú hai Giới!

Cổ Linh Lung, Trác Nghiên Tình một đám cường giả thế hệ mới vinh danh lên Chiến bảng, cũng có vẻ mặt kinh hãi, toàn bộ đều nhìn Quỷ Lão.

Dương Mộ, Dương Tuyết, Lý Phượng Nhi cũng kinh hãi, khiếp sợ vì sự cường hãn lạ kỳ của Quỷ Lão.

"Vù vù vù!"

Bên trong kết giới do Quỷ Lão dùng minh khí và ma khí ngưng kết tạo thành, đột nhiên truyền ra tiếng rít kỳ dị, bỗng nhiên từ liền bên trong kết giới kia, bắn ra từng luồng hung sát chi khí, sát khí như mũi tên, bắn thẳng tới Võ Giả trên Ngân Giác Thần Chu.

Sát khí dày đặc giống như làn mưa tên trút xuống, làm cho đám người Phan Triết, Trác Nghiên Tình chật vật vô cùng, đều ứng phó đến luống cuống tay chân.

Thạch Nham ngồi ở trên Quỷ Lão ánh mắt lạnh lùng, trên khóe môi kéo lên nụ cười lạnh lẽo.

Quỷ Lão là chủng lai của Thiên quỷ Minh Giới và Lão long Ma Vực, là yêu thú dị chủng cực kỳ hung bạo trong thiên địa. Tuy rằng lúc này Quỷ Lão chỉ là yêu thú cấp sáu, nhưng bởi vì nó có thiên phú dị bẩm, một khi thi triển ra hung sát chi khí, lực lượng tạo thành còn muốn đáng sợ hơn những yêu thú cấp sáu đỉnh cấp nhiều.

Hung sát chi khí iên tục dày đặc, rậm rạp giống như cơn mưa phùn bắn lên trên Ngân Giác Thần Chu, Quỷ Lão không đợi Thạch Nham ra lệnh, đột nhiên rít gào một tiếng, lại đánh mạnh hơn nữa đến Ngân Giác Thần Chu.

Loa Toàn Thánh Quang từ trong Ngân Giác Thần Chu bắn ra, vốn không ngăn được công kích của Quỷ Lão, nhưng lại bị công kích của Quỷ Lão đánh cho phân thành hai, bỗng hóa thành những điểm sáng màu vàng, tiêu tán trong hư không.

- Giết lên!

Dương Mộ vừa thấy Quỷ Lão phát động công kích, cười ha ha

- Tiểu Nham tử, chúng ta đến đây, cái tên nhà đệ thật sự là may mắn nha, ha ha!

Đám người Dương Kỳ, Dương Tuyết, Lý Phượng Nhi, cũng đồng thời điều khiển Giao long hai đầu và Thanh huyết ma bức, bay vút qua những điểm sáng màu vàng bên trong Loa Toàn Thánh Quang, nhanh chóng bay về hướng Ngân Giác Thần Chu kia.

"Ầm!"

Thân hình dài mười mét của Quỷ Lão, dẫn đầu rơi xuống trên Ngân Giác Thần Chu, thần thuyền hình như không chịu nổi sức nặng Quỷ Lão đã chấn động mạnh bắt đầu lắc lư.

- Không xong!

Sắc mặt Phan Triết đại biến, vội vàng phân phó:

- Vệ Thanh, ổn định thần chu!

Võ Giả cảnh giới Niết Bàn này của Bồng Lai Thánh Địa, không nói lời nào, bỗng nhiên nhảy vào khoang thuyền, thân ảnh hắn vừa mất thất, từ bên trong thần chu lập tức truyền ra một luồng dao động linh khí cuồn cuộn, Ngân Giác Thần Chu vốn lắc lư sắp ngã, lập tức vững vàng lại như Thái Sơn.

- Thạch Nham, ta muốn ngươi chết!

Vẻ mặt Cổ Kiếm Ca hung ác tàn nhẫn, thét dài một tiếng, Trảm Long kiếm sau lưng đột nhiên bay ra, kéo ra ánh lửa thật dài, đánh mạnh đến chỗ Thạch Nham.

Khuôn mặt Thạch Nham trầm tĩnh, thấy Trảm Long kiếm kia bay vụt đến, thuận tay ném ra một viên Thanh nguyệt thạch.

Thanh nguyệt thạch biến thành một luồng ánh sáng xanh băng hàn, bắn cực kỳ chuẩn xác lên trên Trảm Long kiếm. Thanh nguyệt thạch vỡ vụn, băng hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm bên trong đột nhiên nổ tung trào ra, nháy mắt đã dập tắt ánh lửa của Trảm Long kiếm, băng hàn khí cỉa Huyền Băng Hàn Diễm hóa thành nhiều chùm băng quang, bay vụt ra xung quanh.

Cổ Kiếm Ca sợ hãi biến sắc, hắn đứng gần Trảm Long kiếm nhất, bị ba mươi đường băng quang bao phủ, cảm thấy thân thể lạnh buốt thấu xương, ngay cả Tinh Nguyên trong cơ thể đã biến chậm lại.

- Tử Ấn!

Trong lòng Thạch Nham quát khẽ, tay đánh lên không, bảy thủ ấn đột nhiên bắn ra, tử vong lực đầy tuyệt vọng nháy mắt đến bên cạnh Cổ Kiếm Ca.

Cổ Kiếm Ca kinh hãi, đều là cảnh giới Bách Kiếp nhị trùng thiên, nhưng Thạch Nham thi triển ra Tử Ấn, lại khiến hắn sinh ra một cảm giác bất đắc dĩ khó có thể địch nổi. Nhìn thấy Tử Ấn mạnh mẽ bay đến, hắn không dám dùng lực địch lại, vội vàng né tránh đến bên cạnh Cổ Linh Lung.

- Thật vô dụng.

Cổ Linh Lung khẽ hô một tiếng, hai thanh Thần Kiếm trong cơ thể đột nhiên cùng bay ra, hai thanh thần kiếm này tiến lên một chỗ, mềm mại như bông, có khí tức cực kỳ âm nhu, giống như hai con cá chạch, vô cùng linh hoạt quấn đến Tử Ấn.

"Bang bang!"

Tử Ấn đánh lên phía trên hai thanh Thần Kiếm âm nhu, bị một lực lượng kỳ dị của Thần Kiếm cản lại, hóa giải sạch sẽ.

Lông mi dài nhỏ của Cổ Linh Lung, bỗng nhiên dựng thẳng lên, nàng có được 'Thần Kiếm Chi Tâm' Võ Hồn, từ Kiếm Linh của hai thanh Thần Kiếm đã cảm nhân được khí tức suy nhược, hai thanh Thần Kiếm này hóa giải Tử Ấn, bị tử khí tuyệt vọng xâm nhập, hình như Kiếm Linh bị ô uế, vẻ sáng bóng phía trênThần Kiếm đã ảm đạm đi một phần.

- Tiểu tử thúi, ngươi đã thi triển ra võ kỹ tà ác gì?

Khuôn mặt xinh đẹp của Cổ Linh Lung căng thẳng, giận dữ nói:

- Thế mà lại khiến cho Kiếm Linh bị thương tổn, ta sẽ không tha cho ngươi!

Lời nàng vừa nói ra, một thanh Thần Kiếm phong thuộc tính đột nhiên phá không bay ra, xuất hiện ở dưới mi mắt Thạch Nham cực nhanh.

Chuôi này Thần Kiếm, hình như còn có thể ẩn thân, Thạch Nham không có nhìn thấy nó xuất hiện bằng cách nào. Sau khi nghe tiếng rít thì đã phát hiện Thần Kiếm phóng tới trước mặt hắn.

"Phù!"

Quỷ Lão phun ra một ngụm trọc khí, phun lên trên Thần Kiếm, Thần Kiếm giống như bị cuồng phong thổi nghiêng ngả, lệch khỏi phương hướng ban đầu, xẹt qua chỗ bên trái cách Thạch Nham ba mét, vọt tới hướng thánh nữ Trác Nghiên Tình của Thiên Trì Thánh Địa.

Trác Nghiên Tình đang giao thủ với Dương Tuyết, Dương Hà, hoảng sợ vội vàng né tránh, tránh thoát bị Thần Kiếm ngộ thương, giọng lạnh lùng nói:

- Cổ Linh Lung, ngươi làm cái quỷ gì thế?

- Nhầm thôi.

Cổ Linh Lung thè lưỡi, vội vàng thu hồi Thần Kiếm, nhìn chằm chằm Thạch Nham càng tức giận hơn

- Cái tên hỗn đản này, ỷ vào yêu thú lợi hại, không được coi là bản sự. Có gan không cần yêu thú, đánh một trận với ta, một kiếm là ta có thể chém chết ngươi!

Thạch Nham vẫn không động đậy, ngồi ngay ngắn ở trên người Quỷ Lão, ánh mắt phát ra tia sáng, thu tất cả tình hình trên Ngân Giác Thần Chu vào trong mắt.

Đội ngũ Võ Giả của Dương gia, đều đã đi xuống khỏi yêu thú, cùng Võ Giả của Bồng Lai Thánh Địa, Thiên Trì Thánh Địa, Cổ gia đứng một chỗ, yêu thú đám người Dương Mộ nhìn chằm chằm hai gã Võ Giả cảnh giới Niết Bàn trên thần thuyền, bức bách bọn họ không thể nhúng tay.

Dương Mộ và Dương Tuyết, Dương Hà, Lý Phượng Nhi, đều thi triển ra võ kỹ đắc ý, buông tay chiến đấu không khoan nhượng với đám người Phan Triết, Trác Nghiên Tình.

Trên Ngân Giác Thần Chu ngoại trừ Phan Triết, Trác Nghiên Tình, Cổ Kiếm Ca, Cổ Linh Lung, còn có hơn ba mươi Võ Giả, những Võ Giả đó tu vi cao thấp khác nhau, có cảnh giới Địa Vị tam trùng thiên đích, cũng có cảnh giới Bách Kiếp, đang chiến đấu ác liệt với Võ Giả Dương gia ở một chỗ.

Thạch Nham không có quan tâm Cổ Linh Lung, nhìn thấy rõ tình thế trên thần thuyền, bắt đầu lặng lẽ ngưng kết ra Từ Cức Vực Trường, lén lút phóng ra Vực Trường.

Từ Cức Vực Trường vô ảnh vô hình, trừ phi là Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, nếu không sẽ không phát hiện ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status