Sát vương

Chương 445: Còn sống


Lại nửa canh giờ trôi qua cục thịt càng ngày càng trở nên không ổn định màu sắc cũng trở nên đỏ, đúng lúc đó cục thịt trở nên bạo liệt, nổ lên thành khói bụi một nam nhân thân thể trần truồng đột nhiên đứng lên từ đó.

Là ai?

Hẳn là...

Là hắn.

Trong tay của Đường Tiêu cầm lấy một vật bằng khoảng đầu người hồng sắc tinh thể hình lục giác đột nhiên hắn tung người nhảy một cái đã rơi xuống bên cạnh Vi Liên, cùng lúc đó một đạo linh phù và năm đạo vân triện đột nhiên thu vào trong thân thể của hắn.

Đúng linh phù cộng thêm năm đạo vân triện.

Đường Tiêu nheo mắt lại nhìn về phía Vi Liên, sau khi ở trong cự long giãy dụa hắn không biết phải đi theo con đường nào long huyết tràn ngập khiến cho hắn không biết bị trôi tới nơi nào, cơ duyên xảo hợp hắn di chuyển tới chỗ của long tinh, trong khoảnh khắc đó bắt đầu thoát thai hoán cốt.

Long tinh bắt đầu dung hợp với thân thể của Đường Tiêu, Đường Tiêu sau khi thoát thai hoán cốt nếu như dùng dao rạch da thì sẽ phát hiện ra xương của mình không còn màu trắng nữa mà đã chuyển sang màu tinh hồng.

Long tinh trân quý không phải bất kỳ võ giả nào ở thời điểm thoát thai hoán cốt cũng gặp được huống chi là viễn cổ cự long vừa mới chết đi, sinh mệnh lực còn chưa hoàn toàn tiêu tán đã sát nhập vào người của Đường Tiêu, trong chốc lát tất cả mọi thứ của viễn cổ cự long bao gồm long nhục long huyết long gân long chùy... đều sát nhập vào người của hắn.

Tuy nhiên tất cả mọi chuyện cũng không phải là ngẫu nhiên.

Viễn cổ cự long lúc ấy vẫn chưa chết thần hồn cũng không thể rời khỏi thân thể hoàn toàn có năng lực ngăn cản tất cả mọi chuyện phát sinh nhưng nó lại không ngăn cản mà là cảm thấy Đường Tiêu sắp thoát thai hoán cốt chủ động trợ giúp Đường Tiêu làm tất cả.

Trái tim của cự long vỡ tan, tính mạng không thể vãn hồi thần hồn của nó cần một thân thể cường đại để phụ thuộc mà lúc này Đường Tiêu đang thoát thai hoán cốt ở tình trạng khẩn cấp.

Dưới sự trợ giúp của viễn cổ cự long Đường Tiêu mới có thể triệt để từ bỏ thân thể nhỏ yếu thoát thai hoán cốt hoàn toàn, đem viễn cổ cự long hoàn toàn hấp thu tế luyện, một lần nữa hóa thành nhân hình cường đại.

Hồn của cự long chưa rời khỏi thân thể một mực giúp Đường Tiêu làm tất cả nhưng sau khi kết thúc tất cả long hồn đột nhiên cuồng dã cướp đoạt thân thể này.

Thần hồn Đường Tiêu dù sao cũng cường đại nhưng dù sao vừa thoát thai hoán cốt xong hắn rõ ràng không cách nào địch lại viễn cổ cự long mấy lần nữa là bị đuổi đi thậm chí là bị ăn tươi nuốt sống.

Sau khi thoát thai hoán cốt thân thể của hắn mang theo thú tính cuồng dã hiển nhiên là càng thân cận thần hồn của cự long khả năng bài xích thần hồn của Đường Tiêu ngày càng lớn.

Vào thời khắc mấu chốt Áo Bỉ lão ma ở bên trong hồ lô dừa đột nhiên phát lực, tự mình điều khiển hồ lô dừa đem thần hồn của cự long hút vào trong đó cũng phong ấn bản năng yêu thú, mới khiến cho Đường Tiêu một lần nữa khống chế được long thể.

Áo Bỉ lão ma làm như vậy xong lại tiếp tục chìm vào trong giấc ngủ bơi vì lúc trước hắn không có cơ hội nói chuyện với Đường Tiêu cho nên Đường Tiêu cũng không biết rằng Áo Bỉ lão ma vừa tỉnh lại.

Tất cả lần thoát thai hoán cốt này đều kinh tâm động phách nguy hiểm vạn phần nếu như không phải Đường Tiêu lúc mới vào đã bắt đầu thoát thai hoán cốt nếu như không phải viễn cổ cự long ở trạng thái gần chết thì nó cũng không buông tha cho thân thể phối hợp với Đường Tiêu thoát thai hoán cốt đem thân hình cực lớn của mình cống hiến cho Đường Tiêu nếu như không phải Áo Bỉ lão ma ở mấu chốt của cuộc chiến đột phá đột nhiên ra tay thu lấy thần hồn của viễn cổ cự long thì Đường Tiêu đã không còn được tốt như hiện tại.

Cả người viễn cổ cự long tất cả tinh hoa của hắn kể cả bộ phận long tinh không thừa một thứ gì đều sát nhập vào người của Đường Tiêu.

Vi Liên liếc nhìn Đường Tiêu khuôn mặt của Đường Tiêu sau khi thoát thai hoán cốt thì hơi biến hóa nhưng vẫn có phần tương tự với hắn ở lúc trước.

Nhanh chóng sau đó Vi Liên liền nhìn về phía cái phía dưới của Đường Tiêu đang dựng đứng tuy nhiên nàng không biểu hiện ra vẻ e lệ mà lại hiện ra một chút vui vẻ.

Long huyết long tinh năng lượng khiến cho Đường Tiêu khô nóng khó nhịn bản năng hắn hơi xúc động, hắn nhìn Vi Liên hồi lâu muốn thỏa mãn cảm giác nhưng cuối cùng vẫn kìm chế được.

Sau đó Đường Tiêu bình tĩnh vẫy tay một cái một long lân sáng bóng bao trùm toàn bộ thân hình của hắn.

Những long lân này đều có khắc phù văn thượng cổ phía trên lóe ra cấm chế hào quang lộ ra vẻ không thể phá vỡ.

Tuy nhiên thiêu hỏa côn và hai trái nho cũng không bị long lân che khuất.

Long lân giáp.

Vi Liên đi tới thò tay vuốt ve từng mảng long lân cảu Đường Tiêu trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng.

Đường Tiêu thò tay nắm lấy tay của Vi Liên đôi mắt nhìn nàng trừng trừng ẩn hiện ham muốn.

- Chỗ này của ngươi sẽ là nhược điểm để người khác công kích.

Vi Liên vô tình chạm vào thiêu hỏa côn và hai trái nho của Đường Tiêu, nói với hắn một cái.

- Thật không, ngươi muốn công kích nó thế nào?

Đường Tiêu đột nhiên chĩa thiêu hỏa côn vào bụng của Vi Liên.

- Ngươi muốn gây hấn với ta sao?

Vi Liên đột nhiên đẩy Đường Tiêu một cái đem người của hắn ngã xuống mặt đất, sau đó bắt đầu vuốt ve người hắn bốn phía.

Đường Tiêu thu hồi long lân giáp lộ ra thân thể cường kiện.

Đường Tiêu nhắm mắt lại hưởng thụ sự vuốt ve này, Vi Liên thấy Đường Tiêu nhắm mắt lại cũng không khách khí, hơi lui người xuống cúi đầu mút lấy vật cứng rắn đó của Đường Tiêu, Đường Tiêu vừa rồi mới thoát thai hoán cốt chỗ đó chưa tiếp xúc với bất kỳ vật gì là một thân thẻe thuần dương khiến cho lòng nàng kịch liệt nhảy lên.

Với tu vi hiện tại của Đường Tiêu Vi Liên minh bạch nếu như có thể song tu với hắn thì thực lực của mình sẽ tăng tiến rất nhiều.

Vi Liên đem thân thể mềm mại áp xuống người của Đường Tiêu, chủ động tiến tới nàng hiện tại đã hai mươi ba mà Đường Tiêu hiện tại chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, khiên cho trong lòng nàng có cảm giác trâu già gặm cỏ non.

Tuy nhiên sau khi nghĩ đến song tu quý giá kia nàng cũng không thể kìm được.

Đường Tiêu mở mắt nhìn Vi Liên đang tham lam mút lấy môi của mình bỗng nhiên hắn phát hiện ra mình cùng với Vi Liên ở lâu như vậy nhưng hắn chưa bao giờ phát sinh những ý nghĩ này với Vi Liên, lúc này thân thể của hai người như tương thông với nhau.

Vi Liên nhìn thấy Đường Tiêu mở to đôi mắt trong mắt lộ ra vẻ quái dị hơn nữa đối với chuyện nàng hôn môi cũng không phản đối tựa hồ ý thức được điều gì đó nàng đột nhiên vuốt tóc sau đó nở ra nụ cười.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status