Siêu cấp binh vương

Chương 159: Tiểu Nhân


Lúc đến bệnh viện Lâm Nhu Nhu đang ở phòng cấp cứu cùng bác sĩ giải phẫu giải phẩu cho bệnh nhân. Diệp Khiêm tự nhiên không thể đi quấy rầy, vì vậy liền đi phòng bệnh của Vương Hổ.

Ước chừng hơn năm giờ, Lâm Nhu Nhu cuối cùng từ phòng cấp cứu đi ra, thần sắc có chút mỏi mệt, xem ra làm giải phẫu chẳng những đối với bác sĩ là một lần khảo nghiệm, đối với y tá cũng là một loại khảo nghiệm. Vừa vặn Diệp Khiêm cũng từ trong phòng bệnh của Vương Hổ đi ra, trong hành lang trông thấy Lâm Nhu Nhu bô dáng mỏi mệt, không khỏi đau lòng, đi đến đi ân cần hỏi han: "Khổ cực em rồi, không có sao chứ?"

Lâm Nhu Nhu nhẹ gật đầu, nói: "Một bệnh nhân tắc nghẽn cơ tim, bất quá khá tốt, cuối cùng đã cứu được." Sau đó mỉm cười, nói: "Anh sao tới sớm như vậy?"

"Anh đây không phải nóng vội sao, ha ha." Diệp Khiêm nịnh nọt cười nói.

Lâm Nhu Nhu trợn tròn mắt, nói: "Em còn không có tan ca, anh có thể chờ em một lúc chứ?"

"Ừ!" Diệp Khiêm nhẹ gật đầu.

Lâm Nhu Nhu vui vẻ nở nụ cười, lôi kéo Diệp Khiêm đi đến phòng y tá nghỉ ngơi. Trông thấy Lâm Nhu Nhu cùng Diệp Khiêm bước vào, y tá bên trong đều nở nụ cười, cười trêu nói: "Nhu Nhu, đây là bạn trai ngươi à? Đep trai nha, như thế nào cũng không giới thiệu cho chúng ta một chút?"

Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: "Ta gọi là Diệp Khiêm, các vị tỷ muội về sau còn mong được chiếu cố nhiều hơn, ở trước mặt Nhu Nhu nói nhiều lời hữu ích giúp ta."

"Vậy thì phai xem biểu hiện của ngươi nha. Đem hoa khôi của bệnh viện chúng ta lấy đi, thế nào cũng phải có một chút ý tứ a?" Đám kia y tá nói.

"Không có vấn đề, không có vấn đề, hôm nào mời mọi người ăn cơm, ha ha." Diệp Khiêm vừa cười vừa nói.

"Quyết định vậy nha." Đám kia y tá cười nói.

Đang khi nói chuyện, một gã bác sĩ từ bên ngoài đi vào, sau khi trông thấy Diệp Khiêm, có chút sửng sốt. Bất quá lúc này Lâm Nhu Nhu cùng Diệp Khiêm đã sớm buông tay nhau ra, cho nên hắn cũng không biết Diệp Khiêm là bạn trai của Lâm Nhu Nhu. Đám kia y tá trông thấy hắn tiến đến, cả đám đều lườm lườm miệng, lộ ra biểu lộ khác thường. Diệp Khiêm sau khi nhìn thấy, không khỏi có chút sửng sốt, bất quá cũng không nói gì thêm.

Tên bác sĩ kia trực tiếp đi đến trước mặt Lâm Nhu Nhu, dùng một loại rất ánh mắt mong chờ nhìn nàng, nói: "Nhu Nhu, nghe nói phụ cận mới mở một nhà hàng Pháp, bên trong bán đồ ăn mang hương vị nước Pháp rất không tồi, đêm nay cùng đi ăn bữa cơm với ta được không?".

Diệp Khiêm nhíu lông mày, hóa ra là một gã muốn theo đuỗi Lâm Nhu Nhu, bất quá Diệp Khiêm cũng không nói lời nào, chỉ là lẳng lặng ngồi ở một bên.

Lâm Nhu Nhu nói: "Thực xin lỗi, ta đêm nay phải cùng với bạn trai ta về nhà." Vừa nói vừa kéo cánh tay Diệp Khiêm.

Tên bác sĩ kia có chút sửng sốt, quay đầu nhìn Diệp Khiêm, trong ánh mắt rõ ràng có ý tứ cừu hận. Diệp Khiêm chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Xin chào, ta gọi là Diệp Khiêm." Vừa nói vừa đứng lên, nho nhã lễ độ vươn tay ra.

Tên bác sĩ kia rất không tình nguyện cùng Diệp Khiêm bắt tay, dù sao Diệp Khiêm có biểu hiện phong độ, hắn cũng không thể quá phận, nếu không Nhu Nhu nhất định sẽ càng xem thường hắn."Thì ra Nhu Nhu đã có bạn trai, ta còn tưởng lời nàng nói trước kia là nói giỡn. Ta gọi là Thẩm Nguyên, là chủ nhiệm bệnh viện này, kiêm trưởng khoa tim mạch. Diệp tiên sinh đang làm ở nơi nào?" Thẩm Nguyên hỏi.

"Không so được Thẩm tiên sinh, còn trẻ như vậy đã là chủ nhiệm của bệnh viện, tiền đồ bất khả hạn lượng ah." Diệp Khiêm ha ha vừa cười vừa nói, "Bất quá, Thẩm tiên sinh cho dù phong hoa tuyệt đại cũng vô dụng a, Nhu Nhu đã là bạn gái của ta, cho nên về sau mời ngươi tự trọng một ít." Diệp Khiêm nói cũng không phải chỉ điểm giang sơn, hăng hái, bất quá trong lời nói mang theo một cổ lăng lệ ác liệt.

Thẩm Nguyên lông mày nhíu lại, trên mặt rõ ràng bộc lộ ra một tia oán giận, khinh thường nói: "Chỉ cần các ngươi còn chưa kết hôn, thì ta vẫn có thể theo đuỗi Nhu Nhu, ngươi cũng không có quyền can thiệp a? Hơn nữa, ta nhìn cách ăn mặc của ngươi, không phải là từ chỗ công trường nào tới chứ? Ngươi dựa vào cái gì đem lại hạnh phúc cho Nhu Nhu?"

Diệp Khiêm khinh thường nở nụ cười, nói: "Nói ngươi béo ngươi còn thở gấp lên."

Lâm Nhu Nhu chứng kiến Diệp Khiêm biểu lộ, biết rõ hắn thật sự nổi giận rồi, cuống quít lôi kéo cánh tay Diệp Khiêm, nói: "Diệp Khiêm, anh đừng giận." Nàng thế nhưng mà tinh tường biết rõ thân phận của Diệp Khiêm, vạn nhất Diệp Khiêm nếu thật sự động thủ, chỉ sợ Thẩm Nguyên còn chưa đủ để Diệp Khiêm chơi đùa, nếu xảy ra chuyện gì thì sẽ không tốt.

Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Không có việc gì, em yên tâm đi, loại người này còn không đáng anh ra tay."

Lâm Nhu Nhu nhẹ gật đầu, nhìn thoáng qua Thẩm Nguyên, nói: "Bác sĩ Thẩm, ta đã nói với ngươi rồi, ta có bạn trai rồi, hi vọng ngươi về sau đừng có quấn quít lấy ta."

Thẩm guyên cắn răng, tức giận nhìn Diệp Khiêm, "Hừ" một tiếng, quay người đi ra ngoài.

Đợi hắn vừa đi, đám y tá kia liền ồn ào, ngươi một lời ta một câu nói: "Bác sĩ Thẩm không phải người tốt, ỷ vào mình là chủ nhiệm bệnh viện, bình thường luôn vênh váo tự đắc. Diệp Khiêm, chúng ta ủng hộ ngươi, loại người này đâu xứng với Nhu Nhu của chúng ta."

Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Cảm ơn các vị tỷ muội."

Lâm Nhu Nhu nhìn đồng hồ, nói: "Tan tầm rồi, đi thôi."

Diệp Khiêm gật gật đầu, nắm tay Lâm Nhu Nhu, cùng đám y tá kia chào tạm biệt, đi ra ngoài. Ở ngoài hành lang, thấy y tá trưởng đi tới, sau khi trông thấy Lâm Nhu Nhu cùng Diệp Khiêm, có chút sửng sốt, nóia: "Nhu Nhu, vừa rồi Thẩm chủ nhiệm thông báo, ngươi đêm nay phải lưu lại trực đêm."

Lâm Nhu Nhu hơi sững sờ, nói: "Y tá trưởng, ta tuần trước trực đêm rồi mà, chúng ta không phải một tuần đổi một lần sao?"

"Ta đây cũng không biết, là Thẩm chủ nhiệm thông báo. Nhu Nhu, ngươi không phải muốn tham gia hoạt động của hội Chữ Thập Đỏ lần này sao, chuyện này cần phải được bệnh viện đề cử, nếu như biểu hiện của ngươi không tốt, chỉ sợ sẽ không có cơ hội này." Y tá trưởng nói.

"Thế nhưng mà..." Lâm Nhu Nhu giọng điệu cứng rắn muốn nói ra, Diệp Khiêm đã cắt đứt nàng. Diệp Khiêm minh bạch, nhất định là Thẩm Nguyên ở trong đó giở trò, thật đúng là tiểu nhân, trả thù đến thật nhanh ah. Lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Văn phòng Thẩm chủ nhiệm của các ngươi ở nơi nào? Ta đi nói chuyện với hắn."

Lâm Nhu Nhu sững sờ, sợ vội vàng kéo Diệp Khiêm, nói: "Diệp Khiêm, đừng mà."

Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Không có việc gì, anh tới gặp hắn nói cho rõ lý lẽ, yên tâm đi." Sau đó ánh mắt chuyển hướng y tá trưởng, nói: "Ngươi hẳn là y tá trưởng a? Ta là bạn trai của Nhu Nhu, bệnh viện cũng có quy củ của bệnh viện, Thẩm Nguyên tuy là chủ nhiệm của bệnh viện nhưng cũng không thể tùy tiện phá hư quy củ, không phải sao? Phòng làm việc của hắn ở nơi nào? Ta đi gặp hắn nói rõ lý lẽ."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status