Siêu cấp gen thần

Chương 189: Quỷ Diễm Điệp cấp thần huyết



Editor: Nguyetmai

Điều này khiến Hàn Sâm giật nảy mình, vội vàng tránh sang một bên, lưỡi ám khí hình con bướm sắc bén kia cắt thẳng vào trong tảng đả, tiếp đó là một tiếng nổ mạnh và ánh lửa xanh bùng lên.

"Thứ này đúng là lợi hại!" Hàn Sâm nhìn mà há hốc mồm, chỉ là ám khí Quỷ Diễm Điệp cấp nguyên thủy thôi mà đã đáng sợ như vậy rồi, nếu như có ám khí Quỷ Diễm Điệp biến dị thì có khi lại tạo được uy hiếp không nhỏ đối với sinh vật cấp thần huyết ấy chứ.

Chỉ là hình dáng của ám khí Quỷ Diễm Điệp này hơi quái dị, không giống ám khí bình thường. Muốn dùng nó thì phải phối hợp với thủ pháp phóng ám khí đặc biệt, điều này còn phải luyện tập nhiều.

Nhưng bấy nhiêu thôi đã làm Hàn Sâm rất động lòng rồi. Trong hang động này có không biết bao nhiêu con Quỷ Diễm Điệp, chỉ cần hắn cứ giết tiếp là có thể dễ dàng lấy được không ít ám khí Quỷ Diễm Điệp.

Còn mức độ nguy hiểm thì hắn hoàn toàn không hề sợ gì cả, ở đây có sông ngầm, chỉ cần hắn nấp dưới nước bắn tên, nếu có nguy hiểm thì lại lặn xuống đáy sông, chắc hẳn những con Quỷ Diễm Điệp này sẽ không làm gì được hắn.

Hơn nữa hắn còn có một con vật cưỡi Hắc Thoa Ngư biến dị, nếu có lặn xuống đáy sông thì cũng không cần phải tự bơi, chỉ cần cưỡi nó là có thể bơi đi xa, đám Quỷ Diễm Điệp kia có đuổi cũng không được gì.

"Được rồi, cứ giết ngược lên đầu nguồn thôi, giải quyết hết đám Quỷ Diễm Điệp này, sau đó đi ra ngoài từ chỗ mà con Hắc Vũ Thú Vương kia xông vào, nếu có thể gặp lại đàn Hắc Vũ Thú kia thì đúng lúc có thể đại khai sát giới, có lẽ sẽ kiếm được mấy đôi cánh nữa về bán ấy chứ." Hàn Sâm vừa nghĩ vừa đi ngược lên trên thượng du.

Con Hắc Vũ Thú Vương kia đúng là đã đưa Hàn Sâm đến một phúc địa, dọc đường không biết Hàn Sâm đã giết bao nhiêu Quỷ Diễm Điệp, còn đàn bướm thì không cách nào bắt được hắn.

Tuy rằng không thể ăn thịt chúng, nhưng Hàn Sâm lại thu hoạch được rất nhiều thú hồn Quỷ Diễm Điệp.

Chỉ riêng thú hồn Quỷ Diễm Điệp cấp nguyên thủy có hai mươi ba cái, thú hồn Quỷ Diễm Điệp biến dị thì có bảy cái.

Trong hang thật sự có rất nhiều Quỷ Diễm Điệp, Hàn Sâm đi đi ngừng ngừng trong động suốt bảy tám ngày vẫn chưa đến được chỗ mà hắn đã rơi xuống đây, giết Quỷ Diễm Điệp đến rã cả tay.

Lúc đầu Hàn Sâm toàn dùng tên để bắn, nhưng sau đó hắn nhận ra dùng tên thì quá chậm, bèn mặc bộ giáp thần huyết xông thẳng vào đàn bướm, cầm đao múa loạn, không biết bao nhiêu con Quỷ Diễm Điệp bị hắn chém chết và đâm sầm vào người hắn mà chết.

Đến khi Hàn Sâm không chịu nổi nữa thì lại nhảy vào con sông ngầm, cưỡi Hắc Thoa Ngư lặn dưới đáy sông, nghỉ ngơi một lúc rồi lại ngoi lên giết tiếp.

Hàn Sâm một đường giết qua, cảm thấy sung sướng không thể diễn tả bằng lời, hắn chưa bao giờ đạt được nhiều thú hồn như vậy.

Thấy trước mặt có một đàn Quỷ Diễm Điệp bay tới, Hàn Sâm lại nhấc Đao Trảm Mã xông vào.

"Á!" Trong đám lửa màu lam bùng cháy lại có một đốm lửa màu lam hơi ngả sang tím bốc lên, bén lửa trên người Hàn Sâm khiến hắn gào lên thảm thiết rồi nhảy vào trong dòng sông thật nhanh.

"Giết Quỷ Diễm Điệp cấp thần huyết, nhận được thú hồn Quỷ Diễm Điệp cấp thần huyết, không thể ăn thịt."

Đến khi Hàn Sâm bò lên khỏi lòng sông, bộ giáp thần huyết của hắn đã bị thiêu hủy khá nhiều, lộ ra từng mảng thịt cháy đen, cả bộ giáp đã đã bị cháy thủng rất nhiều, chẳng còn chút uy phong gì của áo giáp thần huyết nữa.

Hàn Sâm chật vật ngồi dậy, thu lại bộ giáp Hắc Giáp Trùng thần huyết. Nhưng may là bộ giáp thần huyết này chưa bị hủy hoàn toàn, có thể từ từ khôi phục lại, nhưng mà sẽ cần thời gian tương đối dài.

Đồng thời Hàn Sâm cũng mừng thầm, nếu không có áo giáp thần huyết ngăn cản giùm thì hắn đã hóa thành một đống tro từ lâu rồi. Con Quỷ Diễm Điệp cấp thần huyết kia đúng là đáng sợ.

Từ khi Hàn Sâm có được bộ giáp Hắc Giáp Trùng thần huyết tới nay, hắn vẫn chưa bao giờ bị thương nặng tới như vậy. Rất nhiều chỗ trên cơ thể bị bỏng nghiêm trọng, nếu như không có con sông ngầm nằm ngay bên cạnh, cộng thêm phản ứng kịp thời của hắn, chỉ cần bị đốt thêm một hai giây nữa thì có lẽ bộ giáp thần huyết này cũng sẽ hóa thành tro mất thôi.

Trong lòng Hàn Sâm vẫn cảm thấy khiếp sợ, bộ giáp mà bị đốt thành tro thì chắc chắn bản thân hắn cũng chẳng thể nào còn nguyên vẹn được.

Hết cách, Hàn Sâm chỉ có thể vận thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, mong có thể làm dịu những vết bỏng trên cơ thể. Bây giờ trên người hắn chẳng còn gì hết, nhất định phải ngồi chờ cho lại sức, sau đó nhanh chóng rời khỏi cái hang này mới được.

Vận chuyển Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, Hàn Sâm cảm thấy toàn thân mát lạnh, những vết bỏng nặng trên người dần dà không còn đau đớn như trước nữa.

Vốn dĩ Hàn Sâm còn sợ những vết thương này sẽ nhiễm trùng, đây là điểm đáng lo nhất khi bị bỏng, nhưng sau khi vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt mấy lần thì những vết bỏng này bắt đầu có xu thế kết vảy.

Hàn Sâm lại tiếp tục vận thuật Băng Cơ Ngọc Cốt thêm mười mấy tiếng đồng hồ nữa, những vết bỏng kia thật sự đóng vảy và kéo da non, khiến cho Hàn Sâm mừng rỡ vô cùng.

"Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt này quả nhiên đúng là một thuật gen siêu hạch thần kỳ, cũng không biết rốt cuộc tên Tuyết Long Nhạn kia có lai lịch thế nào mà lại sở hữu thuật gen siêu hạch thần kỳ như vậy nữa."

Hàn Sâm trước giờ vẫn luôn để ý xem trong Liên minh có đại gia tộc nào họ Tuyết hay không.

Nhưng trong những đại gia tộc nổi tiếng và các cường giả cấp bán thần thì không có ai họ Tuyết cả, khiến Hàn Sâm cảm thấy khá bất ngờ.

Hắn không cần phải lo lắng về những vết bỏng trên người nữa, tuy rằng nhìn bề ngoài thì có vẻ nghiêm trọng, nhưng thực ra đã không còn nguy hiểm gì nữa, chỉ cần về tĩnh dưỡng một thời gian, chờ đến khi lớp vảy bên ngoài bong ra thì vết bỏng xem như lành hẳn.

Hàn Sâm cũng không dám làm bừa tiếp, hơn nữa số thú hồn Quỷ Diễm Điệp mà hắn kiếm được cũng đủ nhiều rồi, chưa kể còn nhận được một ám khí Quỷ Diễm Điệp cấp thần huyết. Đây chính là món vũ khí cấp thần huyết đầu tiên của hắn, tiếc rằng đây lại là loại chỉ dùng được một lần. Dù là lúc giết sinh vật cấp thần huyết, nếu không rơi vào đường cùng thì Hàn Sâm cũng không nỡ dùng đến nó.

Hàn Sâm cũng không quan tâm đến những con Quỷ Diễm Điệp này nữa, cứ cưỡi Hắc Thoa Ngư biến dị lặn sâu dưới đáy sông rồi bơi ngược dòng, thi thoảng lại ngoi lên để lấy hơi, không dám kinh động đám Quỷ Diễm Điệp kia nữa.

Quỷ Diễm Điệp ở đây nhiều như sao trên trời, nếu như muốn giết hết thì cũng không biết phải giết đến ngày tháng năm nào, suy nghĩ lúc trước của hắn đúng là quá ngây thơ.

Cũng may mà cuối cùng Hàn Sâm đã tìm được nơi mà hắn và con Hắc Vũ Thú Vương thần huyết kia rơi xuống. Nhân lúc đám Quỷ Diễm Điệp không kịp phản ứng, hắn trực tiếp triệu hoán cánh Tử Vũ Lân Long và biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng xông ra ngoài.

Sau khi chui ra khỏi cồn cát, Hàn Sâm đã chuẩn bị tinh thần để chiến đấu với bầy Hắc Vũ Thú, nhưng lại phát hiện xung quanh chẳng có bóng dáng con nào, khiến hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ hắn không thể dùng bộ giáp thần huyết nữa, bộ giáp thần huyết khác thì lại đang ở chỗ Vương Manh Manh, nếu như gặp phải đàn Hắc Vũ Thú thì đúng là hơi phiền phức.

Hắn hữu kinh vô hiểm rời khỏi sa mạc Bạch Ma, dọc đường giết một vài con dị sinh vật làm thức ăn, cuối cùng gặp phải đám người Vương Manh Manh, vì lo cho hắn nên cô đã về dẫn theo người tới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status