Siêu cấp hệ thống đô thị

Chương 25: Anh sẽ không bao giờ xa em!


"Đúng rồi, trước đó ngươi có nói là còn một cái phần thưởng lớn nữa a." Điền Lâm từ trong kích động tỉnh táo lại, nghĩ đến lúc trước hệ thống có nói sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền tầng một phần quà, vội hỏi: "Nó đâu?"

Quà siêu to của hệ thống chắc chắn sẽ có thứ tốt a...

"Nó đây." Hệ thống từ sau khi thăng đến cấp 2, từ cách nói đến cả giọng nói đều nhân tính hóa lên một chút, Điền Lâm thực sự hoài nghi, có phải hay không sau khi nó thăng cấp đến mức nhất định, còn có thể huyễn hóa ra con người?!

Thanh âm hệ thống sau khi dứt, trước mặt Điền Lâm lập tức xuất hiện một cái tử sắc hộp quà to đến mức có thể chứa cả 3 chiếc xe Ferrari.

"Ký chủ có muốn mở hay không?" Hộp quà sau khi xuất hiện, thanh âm hệ thống lần nữa vang lên.

"Mở!" Điền Lâm vui mừng đáp lại, hộp quà to như vậy, sẽ xuất hiện cái gì đây?

"Mở thành công, chúc mừng ký chủ nhận được..." Cùng với thanh âm của hệ thống, hộp quà trước mặt Điền Lâm liền mở ra, hiện lên từng cái vật phẩm.

"Một hệ dị năng mới - Tàng Hình."

"Kỹ năng Lôi hệ mới - Lôi Sát."

"Thẻ nâng cấp toàn bộ dị năng đến viên mãn cấp 4."

"Nâng lên chỉ số Năng Lực Tình Dục đến max cấp, thành công thăng đến chỉ số viên mãn +100."

"Nhận được +2 Tri Thức Vị Thần."

"Nhận được +1 triệu điểm khiếp sợ."

Điền Lâm sau khi nghe xong lập tức vui mừng a, cái này quá mức khủng bố đi, chỉ số tiểu đệ đệ thăng đến max cấp a, như vậy to lớn cỡ nào?

Vừa nghĩ đến đây Điền Lâm liền vạch quần ra xem a, ngọa tào, kích thước này so với dương v*t ngựa đực còn muốn to hơn a!

Oa ha ha ha! Tiểu Linh, lần sau ta lại cùng nàng hảo hảo một phen!

Điền Lâm không ngừng cười to, lại nghĩ đến có được Tàng Hình dị năng, càng vui mừng hét a, Phòng Thay Đồ Nữ Sinh, chờ ta!

"Hệ thống, mau sử dụng Thẻ nâng cấp toàn bộ dị năng đến viên mãn cấp 4, đồng thời mở ra bảng thông tin cho ta!" Điền Lâm nhanh chóng thu liễm lại kích động, mau nói.

"Thành công dùng thẻ, sau đây là bảng điểm." Nương theo thanh âm hệ thống, một cái bảng màu xanh da trời liền xuất hiện trước mặt Điền Lâm.

Danh tính: Điền Lâm

Tuổi: 16

Chức nghiệp: Học sinh THPT

Chỉ số: Sức mạnh: 45. Tốc độ: 54. Phản ứng: 62. Khỏe mạnh: 46. Năng lực tình dục: 100. Nhan sắc: 65. Chú thích: Người bình thường tất cả tối đa là 100.

Tri Thức Vị Thần: 6/100.

Điểm khiếp sợ: 1.060.210 điểm

Dị năng giả: Cấp 4.

Dị năng:
  • Lôi Hệ cấp 4 [tiến độ: 99.99%] {Sách Kỹ Năng: Lôi Thuấn, Lôi Oanh, Lôi Sát}
  • Hỏa Hệ cấp 4 [tiến độ: 99.99%] {Sách Kỹ Năng: Hỏa Thiên}
  • Tàng Hình cấp 4 [tiến độ: 99.99%]
Tuyệt kỹ dị năng kết hợp.
  • Lôi Hỏa Ảnh!
  • Bát Quái Thiên!
Sau khi nhìn xem bảng hệ thống, hai mắt Điền Lâm như muốn nổ tung a! Cái này quá bá đạo rồi!

Điền Lâm đem tay đưa ra phía trước vẫy một cái, hơn 10 đạo Lôi hồ to như cánh tay lực sĩ rơi xuống, bổ ra một vùng trời.

Điền Lâm: "..."

Lợi hại!

Lại nhìn một chút bảng điểm, hắn có chút buồn bực bởi vì quên mất mình còn một chiêu Lôi Oanh a, đem Lôi Oanh đánh ra một cảnh đại thủ Lôi điện, con Lôi Dục Báo kia không chết cũng bị thương đi, hắn cũng không cần thê thảm như vậy, bất quá nhờ thế mà hắn hoàn toàn được nhiệm vụ, nhận được một đống chỗ tốt, càng quan trọng hơn là, chiếm được trái tim của Trần Tiểu Linh.

Xem như lời to đi!

"A..." Trần Tiểu Linh nhẹ kêu một tiếng, giật mình tỉnh dậy, lại cảm thấy phía dưới nhói đau, không khỏi theo bản năng đưa tay sờ xuống.

Trần Tiểu Linh: "..."

Bây giờ nàng mới nhớ là nàng cùng Điền Lâm vừa trải qua một chuyện ly kỳ a!

Điền Lâm thấy Trần Tiểu Linh tỉnh lại, định nói một câu, không ngờ Trần Tiểu Linh lại mạnh mẽ nhảy lên, ôm lấy cổ hắn, khóc nói: "Điền Lâm, anh phải có trách nhiệm với em a, thân thể em cũng đã trao cho anh rồi!"

Trần Tiểu Linh hai mắt ướt đẫm, cô sau chuyện kia đã biết mình vô cùng yêu Điền Lâm rồi, cô rất sợ sau chuyện này, hắn sẽ bỏ cô đi, mặc dù cô biết chuyện này không thể nào, nhưng sâu trong nội tâm lại vô cùng lo lắng, vì từ giờ phút này, cô không cách nào rời xa Điền Lâm được cả.

Điền Lâm đương nhiên hiểu ý tứ của Trần Tiểu Linh, hắn ôm chặt lại, ôn nhu nói: "Không cần lo, anh sẽ mãi mãi bên cạnh em, chỉ cần chúng ta vừa đủ tuổi kết hôn, hắn sẽ lập tức tổ chức hôn lễ cưới em liền."

"Ưm." Trần Tiểu Linh nhẹ gật đầu, lúc này mới bình tĩnh buông Điền Lâm ra, lúc cô nhìn lại thân thể mình, không ngờ lại phát hiện cô đang mặc đồ.

Trần Tiểu Linh khó hiểu nhìn Điền Lâm, phải biết lúc ấy y phục của cô và Điền Lâm đều đã bị xé rách nát rồi a, bây giờ thế nào trên người cô lẫn cả hắn đều có quần áo nguyên vẹn mà mặc vậy?

Thấy ánh mắt Trần Tiểu Linh, Điền Lâm lập tức hiểu a, ánh mắt hắn đảo một vòng, nhớ tới cái hang con Lôi Dục Báo kia, đành tìm ra một câu nói dối: "Ta chính là từ trong hang của Lôi Dục Báo tìm ra tới, không ngờ tìm được, ha ha."

Điền Lâm gãi gãi đầu, khuôn mặt có chút đỏ, đối với người hắn thích hắn không cách nào nói dối tốt, cũng giống như hắn kiếp trước đối với Mai Anh không có nửa điểm lừa gạt, nhưng nàng đối với hắn lại là một bụng ý xấu.

Chỉ trách nàng lúc đó quá hấp tấp, nếu như nàng đợi hắn nói hết câu, cũng sẽ không ra thảm cảnh kia, tìm củi 3 năm đốt trong 1 giờ, nàng chính là loại này, Điền Lâm lắc đầu thở dài, không nghĩ tới nữa.

Cũng may Trần Tiểu Linh là một người không trải qua sự đời, liền tin tưởng lời Điền Lâm nói, gật đầu.

Sau đó hai người cùng nhau nói chuyện một chút, lại nắm tay nhau đi về nhà, theo Điền Lâm nghĩ, bây giờ đã qua một đêm có lẽ tất cả đều về rồi.

Điền Lâm vì có Lôi Thuấn nên tốc độ phi thường nhanh, chỉ một canh giờ sau (tương đương 2 tiếng), hắn đã đưa Trần Tiểu Linh về tới trường học, trên đường về, hắn đã cùng Trần Tiểu Linh nói qua tất cả về dị năng mà hắn biết. Trần Tiểu Linh nghe xong cũng vô cùng cảm khái, thế giới này thật thần kỳ.

...

Nguyễn Thị Hồng Ánh mang theo một mặt bất an dẫn một đám học trò quay về trường học, sau khi đến trước cổng trường Bắc Thịnh rồi, Nguyễn Thị Hồng Ánh cắn chặt môi, ánh mắt lộ vẻ do dự.

Mãi hơn 10 phút sau, cô mới hạ quyết tâm bước vào, dù gì cũng đã mất tích rồi, không bằng vào sớm một chút, kêu người đi tìm còn có một tia hi vọng.

Thế nhưng, sự kiện sau đó liền khiến cho Nguyễn Thị Hồng Ánh ngây người, cô chỉ thấy hiệu trưởng từ trong trường chạy ra, trách hỏi: "Cô đã đi đâu vậy a? Trần Tiểu Linh cùng Điền Lâm hơn 3 tiếng trước đã về rồi, cô bây giờ mới dẫn theo những đứa khác về?"

Hai mắt Nguyễn Thị Hồng Ánh dại ra, về rồi?! Đang đùa à?!

"Ah, hiệu trưởng chúng tôi vì có bận việc, Điền Lâm em ấy nói muốn về trước nên đã cùng Trần Tiểu Linh bắt xe về." Nguyễn Thị Hồng Ánh không biết làm gì hơn đành nói láo một trận.

Bọn người Cao Thái Hào cũng đều mộng bức a, bọn họ tìm hai người này suốt nửa ngày, rốt cuộc về rồi, bây giờ nghe cô giáo nói vậy, nên chỉ có thể mạnh mẽ gật đầu.

Sau đó tất cả mọi người nhanh chóng tản đi, đợi đến thứ 2 tuần sau mới lại đi học, dù gì cũng là cái trường cho con ông cháu cha, nên bọn chúng muốn học hay không cũng khó quản, bây giờ tất cả đều mệt rã rời, nên quay về nghỉ ngơi là tốt nhất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status