Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 1111: Thiên Cổ Đệ Nhất Lăng


Nhóm dịch: QuyVoThuong

Không chỉ Tô Đào, ánh mắt Vương Giai Giai cũng trừng lớn.

Hai người, đều nhìn chằm chằm vào Lý Dương, sau đó quay đầu lại nhìn đoản kiếm không chớp mắt, trên mặt mỗi người, đều có một cỗ thần sắc không không giám tin.

Thật sự làm người ta không thể tin tưởng, đây không ngờ là một thanh danh kiếm.

Môi Tô Đào đột nhiên run run, ngẩng đầu lên nhìn Lý Dương, gian nan hỏi:

- Ông chủ, thật sự là nó?

Nếu không phải người nói chuyện chính là Lý Dương, Tô Đào sẽ trực tiếp phản bác , ngay cả như vậy, lúc này trong lòng hắn vẫn rất khó tin tưởng lời nói của Lý Dương mới rồi.

Lý Dương nhẹ gật gật đầu, nụ cười trên mặt càng tăng lên .

Vương Giai Giai đột nhiên nhíu mày lại nói:

- Không đúng, anh đã nói, thanh kiếm này là cuối Tần đầu Hán, em có thể nhớ được, thần kiếm Thái A là bảo kiếm Âu Dã Tử cùng con rể hắn cùng nhau đúc, cũng không phải cuối Tần đầu Hán mới sinh ra?

Tô Đào cũng mạnh mẽ ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn Lý Dương.

Cái tên vừa rồi Lý Dương nói ra,chính là Thái A.

Thần kiếm Thái A, là một trong thập đại thần kiếm, đứng ở vị trí thứ tư, sau Kiếm Xích Tiêu, nhưng xếp hạng thập đại thần kiếm ở hiện tại đã không còn quan trọng, bất kỳ một món đồ nào, đều là thần khí đứng đầu.

- Em nói không sai, thanh kiếm này, nghiêm khắc mà nói, hiện tại không thể tiếp tục kêu là Thái A!

Lý Dương khẽ thở dài tiếp tục nói:

- Phương diện này liên quan đến một trang dã sử, tôi có thể nói cho mọi người nghe, nhưng tôi muốn mọi người giữ bí mật, nhất định phải giữ bí mật!

Lúc Lý Dương nói chuyện, mắt nhìn Tô Đào. Vương Giai Giai hắn tự nhiên sẽ không lo lắng, những lời này, chủ yếu là nói với Tô Đào.

- Ông chủ ngài yên tâm, những lời ngài nói, tôi thề, tuyệt đối sẽ không nói cho người thứ hai!

Tô Đào lập tức giơ tay lên, nghiêm trang nói, Tô Đào cũng được xem như là người theo Lý Dương thời gian rất lâu, đối với cấp dưới này, Lý Dương vẫn là có chút hiểu biết.

Tô Đào có năng lực, hơn nữa có tình nghĩa, điều quan trọng, thanh kiếm này bởi vì hắn mới rơi vào trong tay mình, Lý Dương cũng không muốn dấu hắn bí mật này.

Mắt Vương Giai Giai vụt sáng lên, luôn luôn nhìn Lý Dương.

Bất cứ người nào cũng đều hiếu kỳ, Vương Giai Giai cũng không ngoại lệ, Kiếm Thái A đây chính là một trong thập đại danh kiếm, nếu nói trong lòng Vương Giai Giai không vội, đây tuyệt đối là gạt người.

Trong lòng nổi sóng, lúc này hai người đều trơ mắt nhìn Lý Dương.

- Thanh kiếm này, phải nói là một phần ba Kiếm Thái A!

Kiếm này hiện tại gọi là Bôn Nguyệt.

Lý Dương thản nhiên nói, trên mặt Vương Giai Giai cùng Tô Đào, lại đều lộ ra một tia mù mịt.

- Bôn Nguyệt!

Vương Giai Giai nhẹ nhàng đọc lên tên thanh kiếm này, tên này rất êm tai, mà nàng không hiểu được cái đó và Kiếm Thái A có quan hệ gì.

- Vừa rồi Vương Giai Giai nói không sai, Thái A là thần kiếm Âu Dã Tử và con rể cùng đúc ra, cuối thời kỳ Xuân Thu là trấn quốc chi bảo của Sở Vương, nhưng quốc gia cường đại nhất không phải Sở quốc mà là Tấn quốc, vì thanh kiếm này, Sở quốc cùng Tấn quốc xảy ra chiến tranh, cuối cùng Sở quốc đánh thắng Tấn quốc!

Lý Dương chậm rãi nói xong, Vương Giai Giai cùng Tô Đào đều gật đầu.

Lời đồn về Kiếm Thái A hai người đều nghe nói qua, chính là bởi vì như vậy, vừa rồi họ mới nghi ngờ lời Lý Dương nói, trước đó Lý Dương nói thanh kiếm này, là cuối Tần đầu Hán mới thành hình.

- Tấn quốc không thể như nguyện, nhưng sau Tấn quốc vẫn mãn nguyện như thường, Tần Thủy Hoàng - Doanh Chính thống nhất thiên hạ, toàn bộ bảo tàng chư quốc dày công cất dấu toàn bộ rơi vào tay hắn, bao gồm cả Thái A này.

- Đúng, Kiếm Thái A từng là bội kiếm của Tần Thủy Hoàng!

Tô Đào gật đầu, điểm ấy hắn cũng biết.

Vương Giai Giai thì đang nhớ lại Tùy Hầu Châu cùng Hòa Thị Bích, bảo bối lúc ấy quả thật rơi vào tay Tần Thủy Hoàng không ít, Kiếm Thái A có thể trở thành bội kiếm của Tần Thủy Hoàng, đủ để nhìn ra cực kỳ trân quý.

- Sau khi Tần Thủy Hoàng chết, Kiếm Thái A cùng nhiều bảo bối đều chôn cùng lăng mộ Thủy Hoàng, về sau Sở Hán tranh chấp, Sở bá vương Hạng Vũ đào lăng mộ Thủy Hoàng, rất nhiều bảo bối đều được đào ra.

- Tương truyền, Hạng Vũ dùng ba mươi vạn người, kéo ba ngày cũng không đem hết bảo bối trong lăng mộ đi, việc này, ở trong Đạo Nguyên Vị Thủy cũng có ghi lại.

- Ba mươi vạn người, còn kéo ba ngày, nhiều như vậy?

Vương Giai Giai há to miệng, ba mươi vạn người, đừng nói kéo ba ngày, chính là một người lấy một món, thì phải ba mươi vạn món, bảo bối có thể chôn cùng Thủy Hoàng, khẳng định không kém, lúc đó có nhiều bảo bối như vậy sao?.

Lý Dương cười cười lại nói:

- Thủy Kinh Chú trích dẫn không ít lời đồn, lời nói bên trong không thể tin tưởng hoàn toàn, nhưng Sở bá vương đốt cung A Phòng, đào lăng mộ Thủy Hoàng, hơn hai nghìn năm qua luôn được truyền bá, chính sử, dã sử cũng đã có ghi lại!

- Hẳn là như vậy, đồ vật không nhiều như thế, nhưng Hạng Vũ thật sự có thể tìm tới lăng mộ Thủy Hoàng!

Tô Đào nói một câu, lịch sử Trung Quốc đã lâu, chính sử ghi lại nội dung cũng có chút không đáng tin hoàn toàn, lại càng không cần phải nói dã sử.

Điều Tô Đào nói cũng không phải là không thể, khi đó, Hạng Vũ mới là người có thế lực lớn nhất Trung Quốc, đến Hán cao tổ Lưu Bang, từng bị Hạng Vũ đuổi theo không có chỗ trốn, thậm chí bất chấp nguy hiểm tham gia Hồng Môn Yến.

- Hiện tại mà nói, thật sự có thể!

Lý Dương lại quay đầu nhìn thoáng qua kiếm cổ trên bàn, trong mắt mất tự nhiên hiện lên tia tinh quang.

- Dã sử ghi lại, trước khi Hạng Vũ binh bại, lại lần nữa phong tỏa lăng mộ Thủy Hoàng, đồng thời đem theo cuộn da dê có chứa bản đồ cơ quan lăng mộ, mời đại sư đúc kiếm Âu Dã Công nổi tiếng lúc đó thành công chia Kiếm Thái A ra làm ba, bản đồ cũng bị chia làm ba phần, giấu ở bên trong ba chuôi kiếm này!

Vương Giai Giai, Tô Đào hoàn toàn sững sờ ở nơi này.

Lúc này bọn hắn hiểu Lý Dương vì cái gì nói thanh kiếm Thái A ở cuối Tần đầu Hán mới bắt đầu thành hình.

Nhưng làm cho bọn hắn giật mình, vẫn là cái dã sử bí văn này, lăng mộ Thủy Hoàng, đây chính là lăng mộ Thủy Hoàng, đến nay giới khảo cổ đều không có tìm được nơi đại bảo tàng cất giấu.

Thanh kiếm này, vậy mà cùng lăng mộ Thủy Hoàng có quan hệ, khó trách Lý Dương ngay từ đầu lại thận trọng như vậy, còn muốn bọn hắn phải giữ bí mật.

Thật sự liên quan lăng mộ Thủy Hoàng, đây chính là đại tin tức khiếp sợ thế giới, nếu không giữ được bí mật, không chỉ Lý Dương sẽ gặp nhiều phiền toái, bản thân cũng không được tốt.

- Ba phần kiếm này, sau khi đặt cho chúng có tên Trục Nguyệt, Bôn Nguyệt cùng Truy Tinh, thanh kiếm này, tôi suy đoán chính là Kiếm Bôn Nguyệt!

Lý Dương cuối cùng lại nói một câu.

Hắn nói suy đoán, kỳ thật trong lòng hắn hiểu được, đây là một phần ba Kiếm Thái A chính là Bôn Nguyệt, bên trong ẩn giấu không chỉ chữ triện Kiếm Bôn Nguyệt khắc trên thân kiếm, trong thân kiếm, còn gấp một mảnh da dê có phong cách cổ xưa.

Đây xem ra là bản đồ lăng mộ Thủy Hoàng.

Thật sự là bản đồ, Lý Dương dùng năng lực đặc thù đã thấy được bản đồ này, đáng tiếc chỉ có một phần ba, cũng không thể chỉ ra vị trí lăng mộ Thủy Hoàng chân chính.

- Ông chủ, cảm ơn ngài tín nhiệm, ngài yên tâm, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận kẻ nào, sẽ vĩnh viễn nát vụn ở trong bụng của ta!

Tô Đào đột nhiên giơ tay lên, nghiêm trang nói.

Hắn cảm tạ Lý Dương tin tưởng, nhưng hắn cũng hiểu được tầm quan trọng của chuyện này, nói ra, Lý Dương sẽ có phiền toái, nhưng người gặp phiền toái nhiều nhất chính là hắn.

Dù sao đây chỉ là tin đồn, không sợ tin đồn là sự thật, đây cũng chỉ là một thanh kiếm, một phần bản đồ.

Lý Dương có thân thế lớn, điều ấy hắn đã sớm hiểu một ít, hắn chỉ là dân chúng bình thường, thật đem tin tức này truyền ra, người vĩnh viễn không có ngày bình yên chính là hắn, mà không phải Lý Dương.

Người khác sẽ không tin tưởng lời của hắn, sẽ hoài nghi hắn thấy qua phần bản đồ này, gặp được một ít người có nhận xét, đó mới thật sự là phiền phức của hắn.

- Tôi tin tưởng ông!

Lý Dương mỉm cười, lúc trước nói ra cái bí văn này, hắn có cân nhắc qua, Tô Đào là người thông minh, cũng sẽ không đi nói lung tung.

Bốn chữ đơn giản, lại khiến cho trên mặt Tô Đào lộ ra vẻ cảm động, thanh kiếm này lưu lại là đúng rồi, Lý Dương mới là người thích hợp bảo quản.

Không nói trước thanh kiếm này có lai lịch gì, nếu quả thật có phần bản đồ kia, hắn cũng không phải người có khả năng có được nó, mang cho một phần ba bản đồ như vậy, với hắn mà nói, là họa mà không phải phúc.

- Lý ca, đồ đã chuẩn bị xong rồi!

Lưu Cương vừa từ bên ngoài đi vào, hắn đã đem đồ Lý Dương cần chuẩn bị đã chuẩn bị xong.

Đáng tiếc thời gian hắn đi ra ngoài hơi lâu, không nghe kể chuyện xưa.

Nhưng cũng không sao, chuyện như vậy Lý Dương có thề nói cho Tô Đào, chắc chắn sẽ không dấu hắn, có một phần bản đồ này, trong lòng Lý Dương cũng sinh ra ý tưởng tìm được đầy đủ bản đồ.

Thậm chí tập họp ba phần kiếm, khôi phục lại thần kiếm Thái A.

Vị Âu Dã Công kia tách kiếm Thái A, chính là con cháu đời sau Âu Dã Tử, thời gian trước cố chấp phân Kiếm Thái A, liền bảo lưu lại biện pháp khôi phục Thái A, đoán chừng hắn cũng không đành lòng cứ như vậy làm bị hư thần kiếm chính tồ tiên mình đúc ra.

Phương pháp khôi phục, được khắc vào trong thân kiếm, nhưng cần tập hợp đầy đủ ba chuôi kiếm Nhật Nguyệt Tinh, mới có thể làm được.

- Tốt!

Lý Dương tiếp nhận gói to trong tay Lưu Cương, đem đồ vật bên trong từng cái từng cái lấy ra.

Thanh kiếm này, lúc trước bị người tăng thêm một lớp vỏ đồng, hiện giờ lớp vỏ đồng đã rỉ sét biến thành màu đen, bọn họ muốn tiêu trừ thật dễ dàng.

Cái đó và bộ ẩn pháp không giống nhau, bộ ẩn pháp có thể làm cho người nhìn không ra diện mạo đồ vật bị che dấu, nguyên bản bị che dấu hoàn mĩ, dung hợp lại với nhau, không có phương pháp đặc biệt, căn bản không thể phân ra.

Mấy phút đồng hồ sau, lớp vỏ đồng màu đen bên ngoài đã bị Lý Dương lấy xuống.

Phần dưới lộ ra ngắn hơn, thân kiếm càng mềm, thân kiếm không phải là màu đồng đen không bắt mắt, mà mang theo một màu bạc mê người, thần kiếm chính là thần kiếm, hơn hai nghìn năm, vẫn duy trì bộ dạng nguyên bản.

Lúc này, Tô Đào cùng Vương Giai Giai bọn hắn cuối cùng cũng hiểu, thanh kiếm này vì cái gì ngắn như vậy, thanh kiếm này vốn chỉ là một phần ba, làm sao có thể dài hơn.

- Bôn Nguyệt, thât sự là Bôn Nguyệt!

Tô Đào đột nhiên chỉ vào chữ khắc trên thân kiếm kêu một tiếng, chữ khắc này không phải trên thân kiếm khắc ra, mà là được khảm lên trên, nhưng được khảm khá chặt chẽ, không nhìn kỹ, căn bản nhìn không ra.

Lý Dương phỏng đoán, đây là vì Âu Dã Công chuẩn bị ngày sau khôi phục Kiếm Thái A, nếu thân kiếm hư hao nghiêm trọng, Kiếm Thái A cho dù được phục hồi, cũng sẽ không phải là thần kiếm lúc ban đầu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status