Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 172: Thành ý của An Thị


Nhóm dịch: QuyVoThuong


Trịnh Khải Đạt và Tần Dũng cuống quít đứng lên, kinh hãi nhìn An Cổ Thành.

Giám đốc công ty An Thị chi nhánh Bắc Kinh, trên danh nghĩa tương đương với Phó Tổng tập đoàn An Thị, người như vậy mà phải cúi mình trước Lý Dương, bỗng chốc tất cả mọi người có mặt đều trong sảnh đứng thất thần như bị đứng làm bia cho người ta bắn.

- An … Tổng, xin đừng như vậy, quá khách khí rồi!

Lý Dương là người phản ứng lại nhanh nhất, lúc này hắn mới nhớ tới khi mình đi khỏi An Thị, quay trở lại sẽ được đối xử như Tổng giám đốc, nhưng hắn không ngờ Tổng giám đốc lại được đối đãi như thế này.

- Nên như vậy mà, ngài là Cố Vấn đầu tiên được đối xử như Tổng giám đốc, trước khi ngài tới nên dặn dò trước một tiếng, để cho chúng tôi chủ động nghênh đón ngài mới phải.

An Cổ Thành lắc đầu, làm thành viên gia tộc An Thị, không phải con cháu thì cũng là quan hệ rất phức tạp, đặc biệt là An Cổ Thành tiếp quản việc điều hành chi nhánh An Thị ở Bắc Kinh, lại càng hiểu tầm quan trọng của một chuyên gia về nguyên liệu đối với công ty.

Trước khi An Cổ Thành đến còn hơi nghi ngờ, nhân viên phục vụ chỉ nói có một người trẻ tuổi tên là Lý Dương muốn gặp hắn, nhưng sau khi gặp Lý Dương tất cả những nghi ngờ liền biến mất, công ty sớm đã gửi cho các chi nhánh tài liệu về Lý Dương, An Cổ Thành đã từng thấy ảnh của Lý Dương.

- Điều này, không ngờ là thật, lúc đầu tôi còn tưởng là đùa.

Lý Dương hơi ngạc nhiên, Trương Ưng đã từng hành lễ với mình thế này, bây giờ ngay cả Giám đốc chi nhánh công ty ở Bắc Kinh cũng đối xử với mình như vậy, thời khắc này Lý Dương đúng là đã cảm nhận được sự coi trọng của An Thị đối với mình.

- Ngài là người quan trọng thế nào mà lại đùa được? Ngài là Cố Vấn của công ty An Thị chúng ta, chỉ cần là nơi có An Thị, đều sẽ tôn trọng ngài.

An Cổ Thành cười cười, lúc này mới quay đầu lại nhìn cô Nghiêm.

Chuyện vừa xảy ra nhân viên phục vụ đã nói lại với hắn, bất kể ai đúng ai sai, An Cổ Thành nhất định phải bảo vệ Cố Vấn của công ty mình, chưa nói đến việc Lý Dương còn mang lại lợi ích rất lớn cho công ty.

- Xin lỗi chị Nghiêm, hôm nay chị đã xúc phạm Cố Vấn của công ty chúng tôi, đồng nghĩa với việc xúc phạm cả tập đoàn An Thị chúng tôi, bây giờ tôi đại biểu tập đoàn An Thị hủy bỏ tư cách khách hàng của chị, từ nay về sau An Thị không hoan nghênh sự có mặt của chị.

Lời nói của An Cổ Thành rất lạnh nhạt, nhưng lại rất uy nghiêm. Sắc mặt cô Nghiêm lập tức trở nên vừa xanh vừa trắng. Với người bình thường cô dám thoải mái bắt nạt, nhưng với thứ khổng lồ như An Thị, cô không dám nói lại một tiếng.

Đừng nói cô chỉ là một người mẫu, ngay cả vào giới Giải Trí, An Thị muốn giết cô cũng chỉ là chuyện một câu nói.

- Tôi… Tôi thấy đây là sự hiểu lầm!

Cô Nghiêm có vẻ bối rối, quay đầu lại cầu cứu Thẩm Hạo:

- Anh Hạo, anh nói đi, nói cho họ biết đây là một hiểu lầm ?

- Vâng, là hiểu lầm, An Tổng, đó là một hiểu lầm.

Thẩm Hạo bất đắc dĩ đứng dậy, vừa nhìn Lý Dương một cách thù hận, vừa rồi hắn vốn định xem trò cười, không ngờ trong nháy mắt bọn họ liền biến thành trò cười. Lý Dương là nhân viên của An Thị thì Thẩm Hạo biết, nhưng hắn không biết từ lúc nào Lý Dương đã trở thành Cố Vấn của An Thị.

An Cổ Thành không thèm để ý tới Thẩm Hạo, mà tiếp tục mỉm cười với Lý Dương:

- Lý Cố Vấn, ngài xem chuyện này nên xử lý như thế nào ?

- Cứ xử lý theo cách của An Tổng đi, tôi tìm ngài còn có chút việc, có thể nói riêng được không ?

Lý Dương thản nhiên nhìn Thẩm Hạo và cô Nghiêm kia, mới vừa rồi cô Nghiêm này ép người quá đáng, Lý Dương vẫn chưa quên, Lý Dương không phải người hay thù địch, nhưng với người xúc phạm mình cũng không dễ dàng tha thứ như vậy.

- Được, Lý Cố Vấn, xin qua đây!

An Cổ Thành khẽ gật đầu, nhường đường đi cho Lý Dương, ở chi nhánh An Thị tại Bắc Kinh, ngoài mấy người ít ỏi của tổng công ty, cũng chỉ có Lý Dương được hưởng thụ loại đãi ngộ này.

Lý Dương đã đi qua, An Cổ Thành mới nhìn sang cái cô Nghiêm kia, dặn dò người bên cạnh vài câu, sau đó cũng vội vàng đi theo.

Kết quả cuối cùng rốt cuộc như thế nào Lý Dương cũng không rõ, nhưng cô Nghiêm này từ đó trở đi không dám đến bất kỳ cửa hàng nào của An Thị nữa, sự nghiệp người mẫu của cô căn bản cũng kết thúc hẳn, cuối cùng phải sống nhờ một số tấm ảnh đặc biệt.

Tòa nhà An Thị ở Bắc Kinh có tầng ba là khu văn phòng, An Cổ Thành dẫn Lý Dương đến phòng tiếp khách ở tầng ba, nơi này là nơi tiếp đãi khách quan trọng.

An Cổ Thành dặn dò thư ký của mình đi pha trà , rồi ngồi cạnh Lý Dương, từ khi tổng công ty An Thị tuyên bố Lý Dương làm Cố Vấn tới nay, đây là lần đầu tiên Lý Dương đến chi nhánh An Thị hưởng sự đãi ngộ này.

- Lý Cố Vấn, mời!

An Cổ Thành cười giơ tay mời Lý Dương, trà thư ký của An Cổ Thành pha là loại Long Tỉnh Tây Hồ thượng hạng, hái vào dịp trước tết Thanh Minh, nếu không phải tư cách đặc biệt của Lý Dương, An Cổ Thành cũng sẽ không lấy loại trà như vậy để khoản đãi.

Trà là loại trà ngon, chỉ tiếc Lý Dương không đánh giá được, uống một hớp xong Lý Dương lấy từ tay Trịnh Khải Đạt khối Băng Chủng Ninh Mông Hoàng Phỉ Thúy, đặt lên trên bàn trà trước mặt.

Nhìn thấy khối Phỉ Thúy này, An Cổ Thành, một người luôn rất chững chạc mà mặt cũng biến sắc, không nhịn được nhích tới gần Lý Dương, hai tay còn vuốt ve khối Phỉ Thúy này.

- Đây, đây là Băng Chủng Ninh Mông Hoàng?

Khoảng một phút sau, An Cổ Thành mới giật mình kêu lên, cho dù châu báu An Thị lớn như vậy cũng rất hiếm khi thấy được Băng Chủng Ninh Mông Hoàng Phỉ Thúy .

- Đúng vậy, An Tổng, ngài nhìn xem, khối Phỉ Thúy này tôi vừa giải ra hôm nay, bây giờ tôi muốn nghe ý kiến của An Thị?

Lý Dương cười nhẹ, khẽ gật đầu, tiếp tục uống chén trà Long Tỉnh trên tay. Loại trà này khi vừa bắt đầu uống thì không khác trà bình thường nhiều lắm, nhưng càng uống càng thơm, ngay cả một người chưa từng thích uống trà như Lý Dương cũng phải thích .

- Lý Cố vấn, ngài là định bán khối Phỉ Thúy này cho An Thị chúng ta?

An Cổ Thành ngồi thẳng người, cuối cùng lúc này đã cảm nhận được tại sao tổng công ty coi trọng Lý Dương đến như vậy, cái cậu Lý Dương này quả là không đơn giản, dễ dàng giải ra Phỉ Thúy cao cấp thế này, loại Phỉ Thúy cao cấp này cả An Thị cũng chỉ thấy qua hai lần, cộng cả hai lần đó cũng không được khối to bằng khối trước mắt này.

Bây giờ Lý Dương lại đặt khối Phỉ Thúy này trước mặt hắn, lúc này An Cổ Thành cảm nhận được tất cả mọi việc làm trước đây đều đáng giá, và cũng càng phục quyết định của tổng công ty.

- Vâng, nhưng cũng không đúng.

Lý Dương lắc đầu nhè nhẹ, lại nói tiếp:

- Có hai người bạn của tôi cũng muốn mua khối Phỉ Thúy này, nhưng tôi đã hứa với Phó Tổng An Văn Quân, chỉ cần tôi giải ra Băng Chủng Phỉ Thúy cũng sẽ để An Thị biết trước và có quyền ra giá.

Lý Dương mỉm cười rồi lắc đầu, lại uống thêm một ngụm trà, một lát, chén trà Long Tỉnh này đã bị hắn uống cạn sạch.

- Tôi hiểu.

An Cổ Thành quay đầu liếc nhìn đứng bên cạnh là Tần Dũng và Triệu Dân, hai người kia hắn đều đã gặp, là người đồng hành ở Tân Cương, bây giờ Lý Dương nói vậy, hắn không hiểu chỉ có thể là kẻ ngu.

Cúi đầu suy tư một hồi, An Cổ Thành ngẩng đầu lên, rất nghiêm túc nhìn lý dương:

- Khối Băng Chủng Ninh Mông Hoàng này, chúng tôi muốn mau với giá ba mươi triệu.

Lý Dương đang uống trà đột nhiên ngừng lại, kinh ngạc nhìn An Cổ Thành, ngay cả Tần Dũng và Triệu Dân cũng nhìn An Cổ Thành chằm chằm. Lúc trước bọn họ định đọ với An Thị, nhưng giới hạn cuối cùng của bọn họ cũng chỉ là hai sáu triệu, trong phút chốc An Cổ Thành đã đưa ra giá khởi điểm cao hơn giới hạn của bọn họ đến bốn triệu.

Tình theo giá tiền này mà nói, An Thị sẽ không kiếm được bao nhiêu, Băng Chủng Ninh Mông Hoàng là loại hiếm, nhưng dù sao không phải là Thủy Tinh Chủng, cũng không phải là Chí Tôn Hoàng. Có sự chênh lệch nhất định so với hai loại cao cấp đó. Ba mươi triệu là cái giá quá cao.

- An Tổng, ngài xác định An Thị sẽ mua với giá ba mươi triệu chứ?

Suy nghĩ một hồi, Lý Dương mới hỏi một câu, cái giá tiền này cũng ngoài sự dự liệu của Lý Dương. Lý Dương tính theo giá thị trường trị giá khối Phỉ Thúy này cũng khoảng hơn hai mươi triệu một chút, hai năm triệu cũng đã là giá cao rồi. Không ngờ An Cổ Thành lại ra cái giá ba mươi triệu, phải biết An Cổ Thành chẳng qua cũng chỉ là giám đốc chi nhánh Bắc Kinh.

- Lý Cố vấn, điểm này ngài có thể yên tâm, cái giá tiền này tôi có thể quyết định.

An Cổ Thành liền gật đầu, ba mươi triệu là giá rất cao, cao hơn cả giá trị thực của khối Phỉ Thúy này, nhưng từ ảnh hưởng mà nói thì rất xứng đáng, An Cổ Thành dù sao cũng là thành viên gia tộc An Thị, biết rất nhiều người khác không biết.

Hiện nay An Thị vẫn luôn rất thiếu thốn Phỉ Thúy cao cấp, mà nhà họ Thiệu ở Quảng Đông lại dựa vào hai mỏ nguyên liệu Ngọc ở Mianma và cậu ba Thiệu Ngọc Cường nhà họ, không ngừng gây thêm áp lực cho An Thị. Lúc này chỉ cần Phỉ Thúy cao cấp, cho dù lỗ An Thị cũng chấp nhận mua vào để duy trì thị trường .

Băng Chủng Ninh Mông Hoàng tuy không phải là Thủy Tinh Chủng, nhưng tác dụng không thua gì Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, như vậy có phải thêm chút tiền nữa cũng đáng, huống hồ lại là Lý Dương mang tới .

Cũng chỉ có thành viên trong gia tộc An Thị mới biết, bọn họ coi trọng Lý Dương đến thế nào. Đặc biệt là bây giờ, đại lễ Bình Châu sắp khai mạc, trong cả nước người có thể đối đầu Tam công tử nhà họ Thiệu, Thiệu Ngọc Cường, cũng chỉ có Lý Dương. Lúc này, bằng mọi giá phải lôi được Lý Dương lên chiếc xe chiến đấu của An Thị.

Lại thêm việc Lý Dương nõi rõ bạn của hắn muốn khối Phỉ Thúy này, lúc này nếu không đưa ra giá cao. Bị Lý Dương cho là An không có thành ý thì An Cổ Thành trở thành tội nhân rồi. Cho nên lúc này An Cổ Thành thà ra giá cao, chứ không muốn Lý Dương có bất cứ ấn tượng xấu nào.

- Lý tiên sinh, xem ra An Thị rất có thành ý, khối Phỉ Thúy này chúng tôi đành từ bỏ.

Tần Dũng cười khổ, bất kể mục đích của An Cổ Thành như thế nào, cái giá tiền này bọn họ đã tranh không nổi nữa. Tần Dũng vốn không nghĩ An Thị sẽ coi trọng Lý Dương đến như vậy.

- Đúng vậy, Lý tiên sinh, An Tổng đúng là rất có thành ý.

Triệu Dân cũng nói, trên mặt An Cổ Thành lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng thầm nghĩ cách nào để sau này hợp tác cùng Tần Dũng và Triệu Dân. Người khác thì không nói, thấy quan hệ của bọn họ và Lý Dương thì cũng đáng suy nghĩ.

- Được rồi, An Tổng, khối Băng Chủng Ninh Mông Hoàng này thuộc về An Thị.

Thấy Tần Dũng và Triệu Dân đã bỏ cuộc, Lý Dương không do dự thêm, huống hồ cái giá tiền này Lý Dương vô cùng hài lòng. Cho dù rất nhiều người biết khối Phỉ Thúy này, nhưng có thể đưa ra giá cao như vậy, e là chỉ có An Thị.

stevenqb1890

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status