Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 287: Hoa Dự Thu Tàng


Nhóm dịch: QuyVoThuong


Căn cứ vào tin tức thăm dò ngày hôm qua của Lưu Cương, người có hứng thú với nguyên Thanh Hoa này tuyệt đối không ít hơn mười người, trong đó còn có một ông chủ tài đại khí thô nữa, khi món Nguyên Thanh Hoa này được bán đấu giá thì cạnh tranh nhất định sẽ vô cùng kịch liệt.

Sau khi đi tới bên cạnh món Nguyên Thanh Hoa này thì có ôột cô gái mặc sườn xám đi tới chào mọi người rồi vươn tay chỉ vào vật phẩm, cô nói:

-Tôi là người thuyết minh-Tiểu Lệ, hiện tại tôi sẽ giới thiệu một chút cho mọi người biết món Nguyên Thanh Hoa quý hiếm này

Âm thanh của Tiểu Lệ rất ngọt ngào, hơn nữa còn là giọng phổ thông tiêu chuẩn, có mỹ nữ đứng giải thích lại có thể ngắm món Nguyên Thanh Hoa xinh đẹp này quả thật là thoải mái.

Sau khi Tiểu Lệ dùng tiếng phổ thông giải thích một lần lại tiếp tục dùng tiếng Anh nói lại một lần nữa, những người không hiểu tiếng Hán ngay lập tức gật gầu, bọn họ đối với sự phục vụ của Tô Phú rất là vừa lòng.

Sau khi giới thiệu chính mình xong Tiểu Lệ tiếp tục giới thiệu về Nguyên Thanh Hoa:

-Đây là Cẩm Hương Đình tốt nhất hiện nay, chiếc bình cao 27,3 cm, chiều rộng 33 cm, miệng bình hẹp, thân bình rộng, vòng trên thân bình có chút chếch xuống tới gần phần bụng. Hoa văn trên bình miêu tả chuyện tình"Mạnh Nguyệt Mai hận Cẩm Hương Đình", mọi thứ từ cây cối, bàn ghế đều được diễn tả rất sinh động, biểu hiện ra tài nghệ siêu cường của họa sĩ thời đó, đây là một thứ vô cùng quý báu.

-Chiếc bình này năm 1989 Tô Phú chúng tôi đã đấu giá một lần, lúc đó nó có giá 308 vạn đô la HongKong, năm 2005 lại bán đấu giá thêm một lần nữa, lần này nó có giá 4200 vạn, mười sáu năm thời gian, giá trị của nó đã tăng hơn mười lần...

Người thuyết minh Tiểu Lệ giới thiệu cho mọi người một lần, mọi người xung quanh không ngừng gật đầu, cô nàng này đang kể lại lai lịch của món Cẩm Hương Đình này giúp cho mọi người có một quan sát trực quan hơn.

Lúc nghe giới thiệu, Lý Dương liền sử dụng năng lực đặc thù đem cái bình bao phủ bên tronh hình ảnh lập thể, lồng phòng hộ thủy tinh bên ngoài nay lập tức biến thành không khí không còn thấy nữa.

Chiếc bình có chín tầng màu vàng, miệng bình có một vết trầy dài hai, ba cm, đây chính là dấu vết đã sửa chữa qua, quả thật là nó đã ảnh hưởng không ít tới giá trị của cái bình.

Không có dấu vết này thì lần đấu giá trước nó đã có giá cao hơn nhiều rồi, hoa văn họa tiết cùa Cẩm Hương Đình so với Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn còn tốt hơn một bậc.

-Nguyên Thanh Hoa ngay tại chỗ này, chính là chỗ có nhiều người vây xem nhất ấy, Cẩm Hương Đình chính là một trân phẩm hiếm thấy, ai có thể mua được chính là phúc của người đó, lần này chúng ta đến đây cũng chính là vì nó

Cách Lý Dương không xa có một giọng nói quen thuộc vang lên, giọng nói này vang lên còn kèm theo ý lấy lòng nồng nặc.

Lý Dương khẽ cau mày, giọng nói này Lý Dương đã nhận ra là của ai, tuy chỉ mới gặp nhau vài lần nhưng tên này luôn nhắm vào hắn, giọng nói này không phải ai khác mà chính là của Thậm Hạo, người mà Lý Dương gặp ở sinh nhật của Lưu Tuyết Tùng

Nhẹ nhàng lắc đầu, Lý Dương xoay người lại định rời đi, gặp mặt người này, Lý Dương không còn tâm trạng nào nữa.

-Lý Dương?

Một giọng nói càng quen thuộc hơn vang lên, Lý Dương hơi ngừng lại rồi từ từ xoay người lại,ba người quen thuộc hiện ra trong mắt hắn, ngoại trừ Thẩm Hạo ra thì hai người còn lại chính là Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh.

-Giai Giai

Lý Dương đột nhiên hiện ra bóng người ngày hôm qua, người đó quả thật là Vương Giai Giai. Ngày hôm qua Lý Dương gặp cô, đáng tiếc là không đuổi theo, sau đó Lý Dương tưởng rằng là mình nhìn nhầm. Hiện tại xem ra ngầy hôm qua hắn không có nhìn nhầm, người kia quả thật chính là Vương Giai Giai, cô thật sự đã tới Hongkong.

-Sao anh lại ở đây? Đến đây lúc nào?

Vương Giai Giai có vẻ rất hưng phấn, cô bước nhanh tới bên cạnh Lý Dương, Cố Nhã Tĩnh cũng đi theo phía sau, Thẩm Hạo trừng mắt thật to nhìn Lý Dương, lại nhìn Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh, hắn không ngờ Lý Dương và hai cô nàng lại quen nhau.

-Anh tới bàn việc tư, hôm qua mới đến, sao em lại ở đây? Anh nhớ mấy ngày trước còn nghe nói em định làm cái hoạt động gì nữa mà

Lý Dương có vẻ rất là cao hứng, hắn vốn định chờ khi mua dược món Nguyên Thanh Hà này xong sẽ quay trở về Trịnh Châu, thuận tiện nói cho Vương Giai Giai về chuyến hành trình đi Bình Châu lần này và cho cô xem khối Huyết Mỹ Nhân, không ngờ chưa gì thì đã gặp cô ở đây.

-Là như thế này a, bọn em và đài truyền hình Hoa Dự Thu Tàng tổ chức hoạt động 'Thăm dò Nguyên Thanh Hoa' , lần này Tô Phú lại có một món muốn đấu giá nên người của đài truyền hình mới đến đây

Vương Giai Giai cười khẽ, cô đánh giá Lý Dương từ trên xuống dưới một lần, cô không ngờ là có thể gặp được Lý Dương ở đây, Lý Dương bây gờ gầy hơn lúc trước không ít, trong khoảng thời gian này Lý Dương cũng đã đi không ít nơi.

-Nga, đúng rồi, Lý Dương, em giớ thiệu với anh một chút, đây là của đồng sự Thẩm Hạo của em, Nhã Tĩnh thì anh đã gặp qua rồi

Vương Giai Giai đột nhiên quay đầu lại vẫy tay về phía Thẩm Hạo, vừa rồi khi nhìn thấy Lý Dương nên cô rất cao hứng mà quên luôn cả Thẩm Hạo, Vương Giai Giai đã gọi nên Thẩm Hạo chỉ có thể cười cười đi tới.

-Thẩm Hạo, đây là một người bạn của tôi, Lý Dương

Lúc giới thiệu Lý Dương cô có chút chần chờ, hiện tại quan hệ giữa hai người vẫn chỉ bình thường nên cô cũng không nói nhiều.

-Giai Giai, không cần giới thiệu, chúng tôi đã quen từ trước, chào Thẩm công tử, không ngờ lại có thể gặp anh ở đây

Lý Dương cười to một tiếng rồi chủ động vương tay ra, Thẩm Hạo bắt tay một cách máy móc với Lý Dương, tuy vẫn nở nụ cười nhưng trong lòng thì không hề cười. Chuyện Thẩm Hạo là phóng viên Lý Dương đã biết từ sớm, Vương Giai Giai đến Trịnh Châu làm việc ở đài truyền hình hắn cũng biết, nhưng không ngờ là hai người lại làm cùng một chỗ.

Nghĩ đến thái độ làm người của Thẩm Hạo, Lý Dương cảm hấy lo lắng trong lóng.

Lý Dương không biết là Thẩm Hạo bây giờ còn lo lắng hơn cả hắn, Thẩm Hạo mỗi lần gặp Lý Dương đề gặp chuyện không tốt, việc này đã để lại bóng ma trong lòng hắn, bây giờ thấy được thái độ của Lý Dương và Vương Giai Giai, hắn càng cảm thấy lo sợ hơn.

-Hai người biết nhau?

Cố Nhã Tĩnh nghi ngờ liếc mắt nhìn Lý Dương một cái rồi quay sang nhìnThẩm Hạo, cô cảm thấy hai người có cái gì đó là lạ.

-Chúng tôi quen nhau từ lúc ở Minh Dương cơ

Lý Dương cười khẽ gật đầu, hắn vẫn còn sợ hãi tiểu ma nữ này, cũng may là hình như đối tượng mà cô nhắm vào không phải là hắn.

-Lý tiên sinh nói rất đúng, chúng tôi từ sớm đã quen nhau

Thẩm Hạo cũng cười gật đầu, trong lòng thì liên tục chửi thầm, hắn căn bản không muốn quen biết Lý Dương, hơn nữa càng không muốn gặp mặt Lý Dương luôn.

-Thì ra là thế, mọi người quen biết là tốt, đúng rồi, Thẩm Hạo, đám người Mao lão đã đến rồi ư?

Vương Giai Giai hưng phấn gật đầu, cô cũng không muốn nói nhiều, gặp mặt Lý Dương ở HongKong là việc mà cô không nghĩ tới, bây giờ cô vẫn còn đang đắm chìm bên trong sự vui sướng.

-Hẳn là đã đi đâu, bọn họ chín giờ đã tới đây rồi

Thẩm Hạo nhìn đồng hồ, lại nhìn bốn phía rồi nói một cách chần chờ.

Trong khi mọi người nói chuyện thì người trong phòng càng ngày càng nhiều, đặc biệt nhửng người bên cạnh cái bình Nguyên Thanh Hoa, nơi này gần như có một nữa số người trong phòng rồi, việc này làm cho đám người Lý Dương không thể không đi nơi khác nói chuyện.

-Mao lão là ai?

Lý Dương hỏi một câu.

-Mao lão là chuyên gia cố vấn của đài truyền hình Hoa Dự Thu Tàng, nhân viên đài truyền hình lần này đi tới đây Mao lão là người làm chủ, về phần tòa soạn báo thì có ba người bọn em, Lý Dương, Mao lão là chuyên gia rất lợi hại, trong nước có danh tiếng rất lớn đó

Vương Giai Giai lập tức giải thích, Lý Dương lập tức giật mình, cái tên này hắn nghe rất quen cho nên mới hỏi, bây giờ thì hắn đã biết Mao lão là ai.

Hoa Dự Thu Tàng nổi tiếng cả nước bởi một tiết mục giám bảo, Mao lão là một trong những chuyên gia đầy quyền uy trong tiết mục này. Lý Dương trước đó đã xem qua mấy kỳ nên hắn rất có ấn tượng với người chuyên gia hài hước đầy bản lĩnh này, khi nghe Vương Giai Giai nhắc tới thì hắn liền nghĩ ra ngay.

-Mao lão đến đây

Thẩm Hạo đột nhiên kêu một tiếng, có sáu bảy người từ cửa phòng đi tới chỗ này, trong đó có ba người tuổi khá lớn và một phụ nữ tuổi còn khá trẻ.

Người phụ nữ kia đi phía trước, trên đường đi còn có vài người chào cô, người phụ nữ này Lý Dương cũng không xa lạ gì, cô chính là người chủ tì Hoa Dự Thu Tàng-Trần tiểu thư.

-Mao lão, Trần tiểu thư, chúng tôi ở đây

Thẩm Hạo lập tức phất tay, còn kêu lớn một tiếng, ánh mắt mọi người đều tập trung về phía hắn.

Trần tiểu thư và Mao lão có chút nhíu mày nhưng nụ cười trên mặt cũng không có biến mất, bọn họ từ từ đi về phía đám người Lý Dương.

Mấy người trước mặt này rất giống với trên TV, lần đầu tiên thấy những người này ngoài đời thật nên Lý Dương cũng có chút hưng phấn nhưng không có gì kích động. Hắn hiện tại cũng là chuyên gia, hơn nữa còn là chuyên gia cao cấp nhất, những chuyên gia trình độ cao hơn Mao lão hắn cũng đã gặp qua nên cũng chẵng có gì đáng kích động cả

-Thẩm tiên sinh, Vương tiểu thư, Cố tiểu thư, mọi người tới sớm vậy

Trần tiểu thư lễ phép chào bọn người Thẩm Hạo rồi nghi hoặc nhì Lý Dương, cô biết lần này bọn họ chỉ có ba người trẻ tuổi đến, không có ai đi theo cả.

Mao lão và mấy vị chuyên gia khác cũng đang nhìn về phía Lý Dương, Lý Dương tắc cũng tò mò đánh giá bọn họ, cho dù là Mao lão hay là mấy vị chuyên gia khác, Lý Dương đều cảm nhận được một khí chất tao nhã xuất trần.

Khí chất này Lý Dương cũng không xa lạ, khí chất này trên người Hà lão, Liễu lão đều có, hơn nữa khí chất của hai người còn mạnh hơn mấy vị chuyên gia này nhiều

Đây chính là khí chất khi tiếp xúc với cổ vật lâu năm tạo thành, Lý Dương không biết là trên người hắn bây giờ cũng đã có loại khí chất này. Tuy rằng Lý Duong tiếp xúc với đồ cổ thời gian không dài, nhưng tri thức và lý luận của hắn đã đạt tới một trình độ khá cao, hơn nữa hắn lại nghiên cứu rất nhiều tinh phẩm nên khí chất của hắn cũng từ từ được bồi dưỡng ra.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status