Siêu cấp hoàng kim thủ

Chương 577: Một trăm đô thắng cược lớn


- Cao Bá, đây thật sự là đường bao thân ngọc?

Tang Đạt Lạp chỉ cảm thấy miệng mình khô lưỡi cũng khô, khi hỏi còn không nhịn được phải nuốt nước bọt vào. Sự căng thẳng trên mặt càng lộ ra không thể nghi ngờ.

- Đúng là đường bao thân ngọc, nguyên liệu đường bao thân ngọc này là hàng cao cấp, trước kia tôi gặp một lần

Cao Bá gật mạnh đầu, vẻ mặt của hắn giống như rất kích động, nói xong hắn nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Lý Dương, trên mặt còn mang theo chút khiếp sợ .

Đường bao thân ngọc, là một loại biểu hiện đặc thù trong bề mặt mỏ ngọc, một loại nguyên liệu ngọc cao cấp.

Đường bao thân ngọc còn gọi là ngọc đang phát triển, bình thường xuất hiện ở một số mỏ tương đối lớn, trước đây tìm kiếm đường bao thân ngọc ở mỏ ắt không thể thiếu một điều kiện.

Cái điều kiện này còn là một nhân tố rất trọng yếu, giải thích cặn kẽ thì có chút phức tạp.

Đơn giản mà nói, quặng mỏ là một khối trữ nguyên liệu cực lớn, đường bao thân ngọc chính là lớp hoa văn mặt ngoài nguyên liệu, hơn nữa còn là một lớp hoa văn biểu hiện rất tốt, có như vậy lớp hoa văn này xuất hiện trên cược thạch mới có thể tính là thắng lớn hơn nhiều.

Nhưng những năm gần đây, theo đà quặng mỏ càng ngày càng ăn sâu vào núi, đường bao thân ngọc liền khó tìm hơn, phần lớn chúng ẩn trong tầng đá sâu, quặng mỏ càng sâu nó lại càng nằm sâu hơn.

Đặc biệt là trong vòng hai năm gần đây, cơ hồ cũng không thấy được nguyên liệu đường bao thân ngọc chân chính, cho nên ở đây thấy được đường bao thân ngọc mọi người mới có vẻ giật mình như vậy, Cao Bá cùng Tang Đạt Nạp mới có thể kích động như vậy.

- Cao Bá, khối nguyên liệu này có đường bao thân ngọc chúng ta có thể xác định, nhưng nó có phải là được nhặt ở khu phế mỏ trước kia hay không?

Một người trung niên chừng năm mươi tuổi từ sau lưng Cao Bá đi tới, người này vóc dáng không cao, dáng vẻ chừng một mét bảy, còn đeo một bộ mắt kiếng đen, thoạt nhìn rất có học vấn.

Lời của hắn khiến cho mọi người lại ngẩn ra, ngay cả hưng phấn trên mặt Tang Đạt Lạp đều giảm bớt rất nhiều .

Những lời này nhắc nhở mọi người, nguyên liệu đường bao thân ngọc là một loại biểu hiện, tự nó cũng không nói lên được bao nhiêu. Giống như là đánh cuộc thạch, mọi người sau khi cắt lớp vỏ ngoài ra đều là tiện tay vứt bỏ.

Khối nguyên liệu này nếu cũng là như vậy, chỉ là người ta cắt ra rồi không chú ý và tiện tay vứt đi, vậy bọn họ hưng phấn cũng không ích gì.

- Không đâu, khối nguyên liệu này không có vẻ giống khai thác ra từ lâu, ngay cả một tầng phong hóa cũng không có

Cao Bá do dự một chút, sau đó ra sức lắc đầu, mấy người kia cũng đều cẩn thận nhìn lên trên máy giải thạch.

Nguyên liệu khai thác ra, cũng không phải là không hề thay đổi, rất nhiều nguyên liệu khai thác ra sẽ phát sinh một chút biến hóa, điển hình nhất chính là tầng phong hóa.

Tầng phong hóa là một loại biểu hiện oxi hóa, nguyên liệu vốn là ở bên trong núi thì rất khó bị oxi hóa, chỉ có sau khi khai thác xong mới có thể bị oxi hóa, sẽ xuất hiện tầng phong hóa.

Không phải là tất cả nguyên liệu đều có thể xuất hiện tầng phong hóa, nhưng phần lớn cũng sẽ có, đặc biệt là khai thác ra thời gian sớm, lâu dần cơ hồ mỗi một khối đều có tầng phong hóa.

Khối nguyên liệu này không có tầng phong hóa, chứng minh rằng nó được lấy ra khỏi núi thời gian rất ngắn, dài nhất cũng sẽ không vượt qua hai năm.

Người trung niên kia chỉ là tùy ý hỏi một câu, sau khi Cao Bá trả lời xong hắn cũng không nói gì thêm, trong lòng mọi người cũng hy vọng đây là một khối nguyên liệu lấy ra tự nhiên, chứ không phải đồ bỏ đi từ quặng mỏ hoang.

Chỉ có như vậy, ở chỗ đó mới có thể tìm ra được cược mỏ thật giá trị, bất kể nói thế nào cũng là một đầu mối cực kỳ quan trọng.

- Người vừa nãy đâu rồi?

Sắc mặt Tang Đạt Lạp lần nữa thay đổi, hắn đang nói đến chính là người bán nguyên liệu cho Lý Dương kia.

Khối nguyên liệu này là đầu mối rất quan trọng, người có được khối nguyên liệu kai cũng liền vô cùng quan trọng vậy. Bây giờ cũng chỉ có người kia biết cụ thể nguồn gốc khối nguyên liệu này.

- Tam công tử, vừa rồi tôi phái người đuổi theo người đó rồi, nhất định có thể tìm được hắn!

Lúc nói chuyện Cao Bá không nhịn được lại sợ hãi nhìn Lý Dương, đuổi theo người kia là Lý Dương ra lệnh, lúc ấy Cao bá còn tưởng rằng Lý Dương là nghĩ tiếc một trăm đô, không nghĩ tới là còn dụng ý này.

Có nghĩa là, Lý Dương ngay cả khi chưa giải ra khối nguyên liệu cũng đã biết đây là nguyên liệu có đường bao thân ngọc, cho dù không biết cặn kẽ như vậy, cũng khẳng định hiểu đây là khối nguyên liệu rất có giá trị đối với việc cược mỏ, nếu không Lý Dương tại sao muốn phái người chú ý vào bán người nguyên liệu?

Nếu thật là như vậy, thực lực Lý Dương thật sự là quá đáng sợ, Cao Bá gặp nhiều chuyên gia cược mỏ lợi hại như vậy, nhưng không có một người nào có thể so sánh với Lý Dương.

Lý Dương cười cười gật đầu, cũng không nói lời nào, nhưng dáng vẻ của hắn trong mắt Cao Bá lại biến thành cao thâm khó lường, đối với việc người trẻ tuổi này đã thắng mình, Cao bá không một chút khinh thị, thậm chí còn kính sợ.

Tang Đạt Lạp lập tức đi ra ngoài, hắn muốn đích thân đi tìm cái tên bán nguyên liệu cho Lý Dương đó.

Giải xong khối nguyên liệu, bày cái thứ bên trong đó ra, Lý Dương cũng không cần thiết tiếp tục ở lại bên trong kho hàng nóng bức, định dẫn theo tất cả mọi người đi về phòng nghỉ ngơi, khi nghỉ ngơi những thành viên đoàn cược mỏ không ngừng nhỏ giọng nghị luận, thỉnh thoảng có người len lén nhìn Lý Dương một cái.

Lý Dương lấy ra từ trên người ra một quyển sách bìa vàng, cẩn thận mở ra xem, đây là bản thảo Trác lão để lại cho hắn, bây giờ Lý Dương cảm nhận sâu sắc được tầm quan trọng của những thứ đồ này.

Không có sự giảng giải Trác lão, không có những bản thảo viết tay giới thiệu cặn kẽ, e rằng Lý Dương có năng lực đặc thù cũng không thể nhận ra đường bao thân ngọc ẩn mình kia, tương đương với việc đánh mất một cơ hội quý giá.

Có đường bao thân ngọc là nền tảng, cũng không nhất định sẽ có mỏ chất lượng tốt, nhưng luôn là một hy vọng, hy vọng này ở trong khu núi lớn hoang vu có vẻ rất là quan trọng.

Điều này có thể tránh được rất nhiều phiền toái cho đoàn cược mỏ, hơn nữa có đường bao thân ngọc, chỉ cần tìm thấy mỏ thì giá trị cũng sẽ không quá thấp, nhớ năm đó người ta còn treo giải thưởng đặc biệt với đoàn chuyên gia cược mỏ làm cho người ta tìm kiếm đường bao thân ngọc loại này rất nhiều.

Khối nguyên liệu này là Lý Dương dùng một trăm đô la Mỹ mua lại, cuối cùng giải ra một vật không có giá trị, một trăm đô liền biến thành hư vô.

Nhưng không có một người nào đi nói Lý Dương lần này thua, tương tự so với cái đầu mối này mà nói, một trăm đô thật sự là cực kỳ đáng giá. Trong tình hình cược mỏ đầy khó khăn trước mắt, đường bao thân ngọc bán được một trăm vạn đô la Mỹ cũng không quá đáng , từ giá tiền mà nói , Lý Dương lần này lại là một lần tăng mạnh .

Bây giờ mới chỉ là đầu mối, nếu là dựa vào đầu mối này tìm ra cược mỏ Phỉ Thúy tốt, đây mới thực sự là tăng mạnh siêu cấp, so với bất kỳ một khối nguyên liệu cược thạch nào cược thắng giá trị cũng cao hơn.

Hơn mười phút sau, Tang Đạt Lạp lại đi trở về, khi hắn về sau lưng còn một người đi theo, người này có vẻ rất là căng thẳng, còn có chút run .

Nhìn thấy người này, ánh mắt mọi người cũng chợt sáng lên, bọn họ nhìn hắn tựa như nhìn một khối nguyên liệu cực tốt vậy, đều rất kỳ vọng.

- Đây là một trăm đô la, tôi không cần, các ngài bỏ qua cho tôi đi!

Người nọ đột nhiên quỳ xuống, đem tờ tiền lúc trước Cao Bá cho hắn giơ ra, còn không ngừng dập đầu phía Lý Dương và Cao Bá. Hắn nói Lý Dương nghe không hiểu, Cao Bá lập tức phiên dịch cho Lý Dương, trên mặt Cao Bá còn mang thần sắc dở khóc dở cười.

- Ngươi đứng lên đi, chúng ta tìm ngươi không phải hỏi tiền của ngươi, chúng ta hỏi ngươi mấy vấn đề, nếu ngươi trả lời tốt, ta sẽ cho ngươi một vạn đô !

Tang Đạt Lạp vội vàng lớn tiếng kêu lên, trên mặt còn có chút lúng túng, hắn vội vả đưa người này tới đây, trên đường cũng chưa nói cho hắn biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, kết quả khiến hắn sợ .

- Một vạn đô la Mỹ?

Người nọ đang quỳ không ngừng dập đầu nhất thời ngây ra đó,kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tang Đạt Lạp.

Một vạn đô la Mỹ, đối với thợ đào mỏ như hắn mà nói là con số trên giấy, mức sống ở Miến Điện không cao, trừ một vài sản phẩm điện tử rất nhiều thứ đều giống như thời điểm những năm chín mươi ở Trung Quốc vậy. Một vạn đô la Mỹ ở Miến Điện tương đương với người có mười mấy vạn trong nước, một thợ đào mỏ cả đời cũng không chắc có thể kiếm nhiều như vậy .

- Đúng, một vạn đô, chỉ cần ngươi thành khẩn trả lời vấn đề của chúng ta, ta cho ngươi một vạn đô la mỹ, còn phân công việc cho ngươi, để cho cả nhà ngươi cũng có thể sống thật tốt!

Tang Đạt Lạp lập tức gật đầu một cái , những người khác cũng không nói, một vạn đô la mỹ mua một đầu mối cược mỏ là có đầu tư.

- Ngài, ngài nói thật ư?

Người nọ đang quỳ trên mặt đất có chút lắp bắp, tràn đầy khát vọng trong mắt, có thể còn mang theo lo âu và không dám tin, những người này cũng đều là mấy tên lính võ trang đầy đủ, bất cứ người nào cũng có thể dễ dàng giải quyết hắn .

- Là thật, ta là người thừa kế gia tộc Tang Đốn - Tang Đạt Lạp, ta lấy danh nghĩa của ta mà thề, chỉ cần ngươi hợp tác phối hợp cùng chúng ta, không lừa gạt chúng ta, xong chuyện ta sẽ cho ngươi một vạn đô la mỹ, cũng lo công việc cho ngươi!

Tang Đạt Lạp nhẹ giọng nói, nếu không phải là có Lý Dương ở chỗ này, hắn cũng sẽ không lấy danh nghĩa của mình ra thề, đối với thợ đào mỏ bình thường như vậy hắn có biện pháp đối phó .

- Tôi … tôi tin, Tang Đạt Lạp thiếu gia, ngài muốn biết gì sao?

Người nọ lập tức ngẩng đầu lên nhìn Tang Đạt Lạp, hắn vẫn còn quỳ trên mặt đất như cũ, lúc này hắn căn bản cũng không dám đứng lên .

- Khối nguyên liệu này ngươi mang từ đâu tới?

Lần này người hỏi chính là Cao Bá, Tang Đạt Lạp chỉ là đi cùng Lý Dương đến, chuyện cược mỏ hết thảy cũng do Lý Dương và Cao Bá làm chủ. Miến Điện tuy loạn, nhưng chức trách phân bổ lại vô cùng nghiêm khắc, nên chuyện Cao Bá bọn họ đi làm thì Tang Đạt Lạp sẽ không tùy tiện chen miệng.

- Nguyên liệu?

Người quỳ trên mặt đất ngay lập tức nhìn đến khối nguyên liệu bị cắt thành ba khối màu xám trắng, nhìn thấy phía trên khối nguyên liệu một màu xanh còn có vẻ rất là kinh ngạc, trên mặt lộ ra chút vui sướng.

Đây là nguyên liệu hắn bán cho Lý Dương, rất nhiều người cũng không tin đây là nguyên liệu tốt, nói sẽ không có Phỉ Thúy, trước khi Lý Dương tới, hắn còn định dùng khối nguyên liệu này đánh cược cùng bạn bè.

Bây giờ giải ra Phỉ Thúy, chứng minh hắn suy đoán đúng, nếu là đánh cược thạch, hắn nhất định có thể thắng .

- Đúng, khối nguyên liệu này cậu lấy ở đâu ra?

Thấy hắn có chút ngẩn người, sắc mặt Cao Bá hơi thay đổi một chút, lại hỏi tiếp một câu, lần này hỏi giọng nói còn nhẹ nhàng rất nhiều .

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status